Hỏa Điểu tinh là một khỏa Thiên Tinh tú màu đỏ nhạt có đường kính chừng 2700 vạn dặm, đối với một ngôi sao lớn như thế thì dù là cách xa đó mấy tỉ dặm cũng đều có thể thấy được rất rõ ràng, mà khoảng cách Lam Diệp hào cùng Hỏa Điểu tinh lúc này bất quá chừng mấy vạn dặm, liếc nhìn qua sẽ thấy Hỏa Điểu tinh cực lớn che phủ cả tầm mắt, vô biên vô hạn.

Ngoại trừ Lam Diệp hào, xung quanh còn có hàng ngàn Khôi Lỗi chiến hạm khác đang đi đến đó, đại đa số là Vưong cấp chiến hạm, có loại cỡ nhỏ, cỡ trung cùng với cỡ lớn. Đương nhiên, Thiên Vương cấp chiến hạm cũng không tính là thiếu, cũng phải có đến mấy chục chiếc, về phần Đe cấp chiến hạm thì không cần nghĩ đến rồi, Hỏa Điểu tinh mặc dù to lớn nhưng cũng chỉ là một hành tinh có sinh mệnh cư dân thuộc dạng yếu nhược, không có khả năng có Đe cấp chiến hạm đến đây.

M

Bắt đầu giảm tốc độ!

tt

Ở bên trong Vũ Trụ Tinh Không, lực cản rất nhỏ, cả lực ma sát cũng nhỏ, nếu vào đến bên trong tầng khí quyển thì lực cản tựu lớn hơn, nếu không giảm tốc độ xuống thì cả chiếc Lam Diệp hào sẽ bị thiêu đốt, dù sao Hỏa Điểu tinh cùng Chân Linh thế giới không giống với nhau. Tại Chân Linh thế giới, một khi tốc độ đạt tới trình độ nhất định thì tựu sẽ trực tiếp trốn vào hư không, còn không gian của Hỏa Điểu tinh lại tựu chính là Tinh Không thập phần vững chắc, cho dù bất kỳ kẻ nào có tốc độ mau hơn nữa cũng không có khả năng trốn vào hư không, phi hành với tốc độ đạt tới mức độ kinh người thì lực ma sát mà hắn phải chịu là thập phần đáng sợ đấy.

Nói một cách khác, bất kể là Khôi Lỗi chiến hạm hay là Võ Giả, tại bên trong tầng khí quyển của Hỏa Điểu tinh đều không thể đem tốc độ của mình tăng lên tới cực hạn, đoán chừng một phần mười đã là quá sức rồi.

Vù vù vù! Khí lưu mạnh mẽ trùng kích lấy Lam Diệp hào, làm cho Lam Diệp hào

có chút lắc lư, bất quá rất nhanh, Lam Diệp hào đã thích ứng với khí lưu Hỏa Điểu tinh và bắt đầu vững vàng trở lại.

Lam Hân Nhi đối với Diệp Trần giới thiệu nói: "Tại Hỏa Điểu tinh này, hải dương rất ít, có đến chín thành đều là lục địa, thế nhưng đại bộ phận lục địa trong đó không thích họp cho nhân loại sinh sống, bởi vì những địa phương kia thường xuyên xuất hiện hiện tượng địa chấn cùng với núi lửa bộc phát, có thể để cho nhân loại sinh tồn thì chỉ có ba thành lục địa mà thôi, mà ba thành lục địa này được chia làm ba phiến đại lục, lớn nhất chính là Hỏa Điểu đại lục, kế đến là Viêm Phong đại lục, còn lại là Thiết cốt đại lục, Lam Diệp gia tộc ta thì tọa lạc tại phía Đồng Nam của Hỏa Điểu đại lục."

"Kim loại khoáng sản tại Hỏa Điểu tinh tựa hồ có rất nhiều ah!"

Xuyên thấu qua thân chiến hạm Lam Diệp hào, Diệp Trần phóng xạ Linh Hồn lực đi ra ngoài xem xét, bên dưới cả vùng đất này, khắp nơi đều là quặng mỏ, cùng với rất nhiều thợ mỏ đang khai thác quặng, mỗi người đều thu hoạch một đám quặng kim loại, rồi đưa lên Khôi Lỗi xe cỡ lớn vận chuyển đi, tất cả đều làm việc theo một trình tự rất ngay ngắn rõ ràng.

Lam Hân Nhi gật gật đầu, "Hỏa Điểu tinh là một ngôi sao có thuộc tính Hỏa, mỏ kim loại cơ hồ trải rộng hơn phân nửa lục địa, hàng năm, chúng ta đều vận chuyển đại lượng kim loại đến các sinh Mệnh Tinh tú khác, cũng chính là bởi vì như thế mà Hỏa Điểu tinh tuy ở vào khu vực biên giới, nhưng lại thập phần náo nhiệt, Khôi Lỗi chiến hạm lui tới đây phải tính bằng đơn vị hàng nghìn, trong số bọn họ, tuyệt đại bộ phận đều là tới để mua sắm kim loại, đương nhiên, cũng có không ít người là tới đây mua vũ khí. Ngành sản xuất và rèn vũ khí của Hỏa Điểu tinh thập phần hưng thịnh, mỗi tòa thành thị đều có vài chục cửa hàng của những chuyên gia rèn vũ khí."

"Mỗi tòa thành thị đều có vài chục cửa hàng của các chuyên gia rèn vũ khí sao?"

Diệp Trần không khỏi động dung, tại Chân Linh thế giới, số lượng Bảo Khí Đoán Tạo Sư có thể nói là rất rất ít, Bảo Khí mà mọi người sử dụng, hon chín thành chín đều là được lun truyền từ thời cổ tới nay, Diệp Trần không cho rằng những vũ khí mà đối phưong nói là vũ khí bình thường, nhất định là các Bảo Khí có cấp bậc rất cao, một tòa thành thị mà có đến mấy chục cửa hàng của sư gia rèn vũ khí, cái này đã không thể dùng từ “hưng thịnh” để hình dung nữa rồi.

"Đúng vậy, ngành sản xuất và rèn vũ khí tại Hỏa Điểu tinh là ngành nghề chủ chốt, mà số lượng Bảo khí Đoán Tạo Sư tại Hỏa Điểu tinh cũng gần bằng với số lượng quần thể Võ Giả, cấp bậc được xếp từ thấp đến cao theo thứ tự là Hạ phẩm Đoán Tạo Sư, Trung phẩm Đoán Tạo Sư, Thượng phẩm Đoán Tạo Sư, cùng với cấp bậc cao quý nhất là Cực phẩm Đoán Tạo Sư. Mỗi một vị Cực phẩm Đoán Tạo Sư đều có được địa vị cao hơn rất nhiều so với những Vương giả bình thường, đương nhiên, để có thể trở thành Cực phẩm Đoán Tạo Sư thì bản thân tối thiểu nhất cũng phải đạt tới Linh Hải Cảnh tu vi..."

Lúc hai người đang nói chuyện thì Lam Diệp hào cũng bắt đầu chạm đất rồi.

Nơi này là một tòa thành thị cự đại tại vùng Đông Nam của Hỏa Điểu đại lục, tường thành của tòa thành thị này đều được dùng một loại khoáng thạch đặc biệt mà xây dựng thành, mặt ngoài của nó tản ra hào quang nhàn nhạt, nhìn về phía trên tựa hồ sẽ cảm nhận thấy lực phòng ngự không hề thấp, còn tại trung ương thành thị là một cái quảng trường cự đại, bên trên quảng trường là hơn trăm chiếc Khôi Lỗi chiến hạm đang dừng tại đó theo hàng ngũ rất chỉnh tề.

"Nơi này là bến đỗ chiến hạm của Lam Diệp gia tộc ta đấy, bởi vì có nhiều người phải dùng chiến hạm để làm việc, cho nên tựu để chúng ở chỗ này mà không phải cất vào trong, đương nhiên, tại đây đều là Vương cấp chiến hạm, còn đối với Thiên Vương Cấp chiến hạm sẽ không tùy ý đỗ ở bên ngoài này đâu."

> r

Cửa khoang thuyên mở ra, một đoàn người từ bên trên Lam Diệp hào đi xuông.

"Nhị tiểu thư, người rốt cục đã trở lại rồi!"

Đến quảng trường chờ đợi lúc này là một đám người mặc y phục có đính gia huy của Lam Diệp gia tộc, người đứng đầu tựa hồ là một vị quản gia, nhưng xét về tu vi thì một điểm cũng không thấp, đã đạt đến Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới.

Lam Hân Nhi nói: "Lưu quản gia, tỷ tỷ của ta hiện tại thế nào rồi?"

"vẫn còn ở vào trạng thái hôn mê." Lưu quản gia lắc đầu.

Gật gật đầu, Lam Hân Nhi nói: "Tỷ tỷ không bị chuyển biến xấu là tốt rồi, ta đã mang Hoàn Hồn quả về, nhất định có thể trị khỏi cho tỷ tỷ." Nói xong, Lam Hân Nhi quay đầu, nhìn về phía Diệp Trần, "Diệp công tử, nếu không biết đi đâu, ngươi trước tiên cứ hãy ở Lam gia ta làm khách vài ngày, chờ ta chữa trị cho tỷ tỷ xong liền có thể mang ngươi du lãm Hỏa Điểu tinh nhé."

"Không cần làm phiền nàng, ta tự do tự tại một mình đã quen rồi."

Tại một địa phương xa lạ, phiêu lưu một mình có lẽ cũng rất có ý tứ.

"Vậy được rồi."

Tuy thời gian ở chung cùng Diệp Trần không dài, nhưng Lam Hân Nhi biết rõ, một khi Diệp Trần quyết định điều gì là không sẽ thể cải biến đấy.

"Ngươi mau đi đi! Ta trước tiên sẽ dạo chơi tại cái thành thị này một hồi."

Phất phất tay, Diệp Trần cất bước đi về hướng con đường gần đó.

"Nhị tiểu thư, hắn là ai vậy?"

Lưu quản gia thấy Lam Hân Nhi tựa hồ đối với Diệp Trần rất coi trọng, mở miệng hỏi.

Lam Hân Nhi nói: "Một kiếm khách rất cường đại, khoan hãy nói những thứ này, đi, đưa ta đi xem tỷ tỷ trước đã."

"Được."

Trước khi đi, Lưu quản gia liếc nhìn bóng lưng Diệp Trần mà đánh giá, “Kiếm khách rất cường đại sao?”

"Hỏa Điểu công tử, cứ như vậy để hắn ly khai sao?"

Một thanh niên Vương giả bên cạnh Hỏa Điểu công tử nói ra.

"Vậy ngươi muốn làm gì hắn? Bất quá ăn hết một lần sẽ bị thiếu về sau mà thôi, ngay cả Nhạc Thần cũng không là gì đối với hắn, một kiếm khách như hắn sẽ không yên lặng vô danh đâu, nói không chừng hắn chính là một thiên tài đích thực đến từ một sinh Mệnh Tinh tú khác đấy. Đến lúc đó, sẽ có những người khác chiêu đãi hắn, về phần ta mà nói, năm năm nay không sai biệt lắm cũng đã tích lũy đủ rồi, chỉ cần ta tiến vào được Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên thì sẽ có hấp thu được càng nhiều lực lượng hơn nữa, bây giờ không cần phải sinh sự với hắn."

Hỏa Điểu công tử không muốn lập tức qua tìm rắc rối, càng không nghĩ tới việc nhờ vào lực lượng gia tộc, đây chính là quy củ của sinh Mệnh Tinh Thần, tranh đấu giữa các thiên tài mà dựa vào lực lượng gia tộc sẽ bị người ta chê cười.

"Cũng có ý tứ đấy chứ!"

Tuy đã đi xa, nhưng thanh âm Hỏa Điểu công tử, như trước vẫn truyền đến trong tai

Diệp Trần.

Tòa thành thị này gọi là Lam Diệp thành, là thành thị của Lam Diệp gia tộc, chiếm diện tích thập phần rộng lớn, phương viên ước chừng ngàn dặm.

Như theo như lời Lam Hân Nhi, Hỏa Điểu tinh đích thật là một ngôi sao có ngành sản xuất và rèn binh khí thập phần phát đạt, trên cơ bản mỗi con đường đều có một gia đình mở cửa hàng rèn và bán vũ khí, sơ sơ một tòa Lam Diệp thành đã có được hơn 200 cửa hàng bán vũ khí rồi, đương nhiên, Lam Diệp thành tại Hỏa Điểu tinh là một Đại Thành, mỗi thành thị bên trong đều có trên dưới mấy chục tiệm vũ khí.

Đến một tiệm vũ khí có Lam Diệp gia huy, Diệp Trần đi vào.

Tiệm vũ khí này rộng rãi phi thường, có đến năm tầng, tầng thứ nhất chứa đa số là Hạ phẩm Bảo Khí, đủ loại Bảo Khí, cái gì cần có đều có, chỉ riêng Hạ phẩm Bảo Khí trên quầy đã có mấy ngàn kiện, tầng thứ hai là Trung phẩm Bảo Khí, tầng thứ ba là Thượng phẩm Bảo Khí, tầng thứ tư là Bán Cực Phẩm Bảo Khí, tầng thứ năm theo nhân viên cửa hàng nói, là Ngụy Cực Phẩm Bảo Khí cùng Cực Phẩm Bảo Khí, bất quá Cực Phẩm Bảo Khí thập phần rất thưa thớt, đang dưới tình huống đại bộ phận đều ở vào trạng thái thiếu hàng.

Đi vào tầng thứ tư, Diệp Trần nhìn qua một chút về giá cả.

"Bán Cực Phẩm Bảo Khí có giá thấp nhất là 1000 Cực Phẩm Linh Thạch, cao nhất là 5000, tựa hồ rất rẻ." Từ tầng bốn trở xuống phía dưới, đều là dùng Cực phẩm linh thạch làm đơn vị, mà 1000 Cực Phẩm Linh Thạch, tương đương với 500 vạn Thượng Phẩm Linh Thạch tại Chân Linh thế giới, mà với 500 vạn Thượng Phẩm Linh Thạch là không thể nào mua được một Bán Cực Phẩm Bảo Khí, so với Thượng phẩm Bảo Khí thì Bán Cực Phẩm Bảo Khí có giá tiền cao hơn mấy chục lần, thậm chí gấp trăm lần, vật dùng càng hiếm là càng quý.

"Cũng đúng, Chân Linh thế giới mặc dù lớn nhưng như thế nào cũng không hcm được Tinh Không, tài liệu luyện bảo khí tại Chân Linh thế giới có rất ít và quý hiếm, nhưng tại bên trong Vũ Trụ Tinh Không này thì đoán chừng là những thứ rất bình thường, hơn nữa ngành sản xuất rèn vũ khí tại đây quá mức phát đạt, nên giá cả cũng trở nên rẻ hơn nhiều."

Tầng thứ năm.

"Ân! Ngụy cực phẩm Bảo Khí rẻ nhất là mười khối Nguyên thạch?."

Mười khối Nguyên thạch tương đương với mấy chục vạn khối Cực Phẩm Linh Thạch.

"Đắt tiền nhất chính là 50 khối."

Ngụy Cực Phẩm Bảo Khí có chừng mấy chục kiện, không tính là ít, đáng tiếc Cực Phẩm Bảo Khí lại ít đến thương cảm, một kiện cũng không có, đoán chừng đã bị bán đi rồi.

"Cực Phẩm Bảo Khí tại Hỏa Điểu tinh này giá cả đại khái là bao nhiêu?"

Diệp Trần hỏi thoáng một phát nhân viên cửa hàng của tầng năm.

Nhân viên cửa hàng nhìn mặt mà nói chuyện, gặp Diệp Trần hỏi như vậy, lập tức biết rõ đối phương không phải người của Hỏa Điểu tinh, mở miệng nói: "Cực Phẩm Bảo Khí mặc kệ ở nơi nào đều là mặt hàng khan hiếm cả, Cực phẩm cấp thấp Bảo Khí có giá tiền chừng 200 đến 300 khối Nguyên thạch, Cực phẩm trung đẳng có giá từ 500 đến 700 khối, Cực phẩm cao đẳng là từ 1000 đến 1500 khối. Còn cấp cao hơn nữa là Thiên Vương cấp Bảo Khí, giá cả vượt qua 2000 khối."

r ? -y r

"Nói như vậy, sô phí tôn lúc ta trả cho Lam Diệp hào đã đủ đê mua săm một kiện

Cực phẩm trung đẳng Bảo Khí ư!"

Diệp Trần trong nội tâm đối với giá trị của Nguyên thạch đã có được khái niệm nhất định.

"Theo như lời Lam Hân Nhi thì một chiếc Vương cấp chiến hạm cỡ lớn có giá trị trên ba vạn khối Nguyên thạch, mười chiếc, tựu là 30 vạn khối, như vậy, muốn mua một chiếc Thiên Vương cấp chiến hạm cỡ nhỏ bình thường nhất cũng phải trả mười lăm vạn khối rồi, mà nếu ta muốn ở chỗ này sinh tồn phát triển thì bằng vào số Nguyên thạch này là không đủ, phải phải nghĩ ra biện pháp kiếm nhiều Nguyên thạch hơn mới được."

"Các ngươi tại đây có thu mua Bảo Khí không?" Diệp Trần lại hỏi.

"Tất nhiên có ạ."

Đi vào quầy hàng, Diệp Trần xuất ra một thanh ngụy Cực phẩm bảo kiếm đưa cho chưởng quầy.

"Hảo kiếm, rõ ràng có ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý cường đại như thế." Chưởng quầy sợ hãi thán phục.

"Ngươi mua vào thế nào?"

"Ngụy Cực Phẩm Bảo Khí có giá tiền là mười khối Nguyên thạch đến 50 khối Nguyên thạch tầm đó, thanh kiếm này ta có thể trả cho ngươi giá 60 khối Nguyên thạch ah." Chưởng quầy cười nói.

"Được." Diệp Trần gật đầu.

Hắn không thật sự muốn bán bảo kiếm, mà là muốn nhìn xem bảo kiếm do chính

mình chế tạo ra có thể xài được ở chỗ này hay không, hiện tại xem ra coi như không tệ rôi.