Đương nhiên, hắn cũng không phải biết rõ, Diệp Trần đã nghiên cứu thức thứ hai
của Chấn Kiếm Quyết rất lâu, bởi vì đi đường quanh co, cho nên đình trệ, mà hắn
xuất hiện, đã giúp Diệp Trần tìm ra con đường chính xác, tăng tích lũy trước
đây, tiến bộ đương nhiên thần tốc, từ trong lực lượng cảm ngộ, con đường rộng mở.
Trừ việc đó ra, không thể bỏ qua ngộ tính mạnh không hợp thói thường của Diệp
Trần, đây là kỳ tích do ngộ tính gấp mười lần thường nhân.
Hoành Hành Ma Đao đạt tới tám phần lực, uy lực mạnh mẽ hơn một cấp bậc, liên tục
luận bàn hơn mười lần, Diệp Trần cũng không thể kéo gần chênh lệch, chuyện này
làm cho hắn hiểu được, tích lũy do nghiên cứu thức thứ hai của Chấn Kiếm Quyết
đã hết, chỉ dựa vào ngộ tính, rất khó trong thời gian ngắn tiêu hóa được tin tức,
đầu óc có chút đau nhức
Hơi có vẻ xấu hổ, Diệp Trần nói:
- Ma Đao Vương, hôm nay dừng ở đây a! Không biết gần đây ngươi còn chuyện gì
hay không?
- Được!
Ma Đao Vương thở ra một hơi, Diệp Trần tâm thần mệt mỏi, hắn cũng có chút mệt mỏi,
bởi vì ngộ tính của Diệp Trần làm mệt mỏi.
- Gần đây cũng không có việc gì, ta cùng Mị nhi ở chỗ này quấy rầy ngươi vài
ngày, sẽ không phiền toái a!
Trong lòng hắn biết rõ, lập tức đoán ra suy nghĩ trong lòng Diệp Trần, kỳ thật
nếu như đem Diệp Trần đổi thành hắn, hơn phân nửa cũng không nỡ bỏ qua đối thủ
bồi luyện tốt như vậy.
- Không phiền toái, ta đang muốn lưu các ngươi ở lại vài ngày!
Diệp Trần hào phóng thừa nhận nói ra.
Ma Đao Vương bồi luyện cho hắn, đương nhiên Diệp Trần sẽ chiêu đãi cho tốt, sau
khi trở về đình đài, từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một vò Hầu Nhi Tửu, sau
đó lại lấy ra bá cái ly.
- Đây là một bằng hữu đưa tặng cho ta Cực phẩm Hầu Nhi Tửu, hai vị nếm thử!
Diệp Trần rót đầy cho hai người.
Ma Đao Vương nghe được, con mắt sáng ngời, một ngụm uống cạn.
- Hảo tửu, ta chưa từng uống qua rượu ngon như vậy, không đúng, rượu này có
thể gia tăng tu vi! Rượu này sền sệt, năng lượng trong đó lập tức luyệ hóa
thành chân nguyên, thập phần tinh thuần!
Lam Sơn Mi uống một ngụm, cả gương mặt đỏ bừng và bị sặc, thân thể nóng lên,
phát nhiệt, năng lượng ẩn chứa trong Hầu Nhi Tửu quá mức tinh thuần, cộng thêm
tửu lực cường đại, nếu không đạt tới tu vi Sinh Tử Cảnh, sẽ sinh ra men say,
chân nguyên trong cơ thể kích động, suýt nữa khống chế không được mà bộc phát.
Không khỏi trách cứ liếc nhìn Diệp Trần.
Diệp Trần cười nói:
- Đây là Cực phẩm Hầu Nhi Tửu, thời gian làm ra một vò là một năm, một ly, có
thể gia tăng tu vi tu luyện trong một tháng của Sinh Tử Cảnh Vương giả đấy!
- Đúng là hảo tửu!
Ma Đao Vương nhịn không được liếc nhìn vò rượu trên bàn.
Kỳ thật gia tăng tu vi chỉ là phụ, dùng tu vi của Ma Đao Vương, một ly Hầu Nhi
Tửu không nói lên điều gì, nhưng mà, sau khi đạt tới Sinh Tử Cảnh, rượu ngon tầm
thường, giống như nước lạnh, căn bản không có hương vị, hắn cũng học tập sản xuất
rượu ngon, đáng tiếc tối đa chỉ có thể sản xuất ra rượu ngon Thượng phẩm, sao
có thể so sánh cùng Cực phẩm Hầu Nhi Tửu.
- Tiếp!
Diệp Trần lại rót đầy cho Ma Đao Vương.
Cùng ngày, Lam Sơn Mi đã sớm đi ngủ, Diệp Trần và Ma Đao Vương uống sạch vò Hầu
Nhi Tửu, sinh ra một chút men say.
Nhoáng cái năm ngày qua đi.
Hôm nay, Diệp Trần và Ma Đao Vương tiếp tục luận bàn.
- Diệp Trần, lần này là thập phần lực, trong cùng giai, chưa ai đỡ được Hoành
Hành Ma Đao của ta, mà không bị ảnh hưởng gì.
Ma Đao Vương cầm trường đao bằng hai tay, nhắc nhở.
- Một kiếm này của ta, cũng tiếp cận hoàn thiện, còn cần cảm tạ năm ngày chỉ
giáo của ngài!
Thời gian năm ngày, Diệp Trần đối với lực lượng chấn động, có lý giải sâu hơn,
trước kia hắn đi đường vòng, tiến bộ nhanh là vì hắn ngộ tính cao, mất đi ngộ
tính là ưu thế hạng nhất, lực lượng chấn động không có thành tựu vững chắc.
- Tốt, tiếp đao!
Ma Đao Vương chém một đao tới, âm thanh như sấm sét giữa trời quang.
Hít sâu một hơi, trong mắt Diệp Trần bắn ra hào quang, một kiếm xuất ra, nguyên
khí thiên địa lấy hắn làm hạch tâm, không gian cũng sinh ra chiết xạ, giống như
một kiếm này, cũng không phải kiếm, mà là một đạo ánh sáng.
Phanh!
Hai người không chút sứt mẻ!
Sau một khắc, cánh tay phải Ma Đao Vương run lên kịch liệt, vô số khí lưu cường
đại đang chấn động quanh cánh tay, giống như phong bạo tàn sát bừa bãi, căn bản
là không ức chế nổi.
- Một kiếm này tên gì?
Cánh tay phải bị đứt, Ma Đao Vương hỏi.
- Gọi là Thiên Thượng Kiếm đi!
Thiên Thương Kiếm, chấn kiếm quyết thức thứ hai!
Khác với Thiên Cát Kiếm, Thiên Thương Kiếm chính là để cho lực lượng chấn động
truyền vào trong người đối phương, tiến hành chấn động, gây thương tổn ở bên
trong. Cho nên lực lượng chấn động phải rất tập trung, bằng không sẽ bị phân
tán, tổn hao đi không ít. Ma Đao Vương có thể tiếp được một kiếm này mà chỉ bị
mất đi một cánh tay phải chủ yếu là do hắn né tránh được điểm tập trung của lực
lượng chấn động, chỉ bị ảnh hưởng một phần. Bằng không sẽ không chỉ đơn giản mất
đi một cánh tay phải, mà toàn bộ thân thể sẽ bị phá nát.
- Lợi hạu, ta phải tốn mười năm mới sáng tạo ra được Hoành Hành Ma Đao vậy mà
so với Thương Thiên Kiếm của ngươi được sáng tạo trong thời gian ngắn. Thật là
xấu hổ.
Ma Đao Vương khó ngọc phun ra một ngụm trọc khí.
- Ta cũng muốn đa tạ Ma Đao Vương tiền bối chỉ giáo. Bằng không ta muốn sáng tạo
ra một chiêu này cũng không có nhanh như vậy.
Lời nói của Diệp Trần là thật lòng, theo như hắn dự tính thì muốn hoàn thành một
chiêu này phải cần ít nhất ba bốn tháng. Nhưng hiện tại được Ma Đao Vương chỉ
giáo cho nên mới có sáng tạo ra được Thiên Thương Kiếm nhanh như vậy.
Có một số người bị vây quanh một vấn đề nào đó vô số năm, nhưng một ngày có được
một người nhắc cho hắn điểm mấu chốt. Từ đó hắn bừng tỉnh, nhìn thấy được một mảnh
thiên được khác. Trường hợp của Diệp Trần cũng giống như vậy.
- Không có ngộ tính cường đại, cho dù ta có chỉ giáo cho ngươi cũng vô dụng.
Ma Đao Vương lắc đầu, tự mình đã lĩnh giáo qua Thiên Thương Kiếm, hắn vô cùng
rõ ràng một kiếm này đáng sợ đến mức nào. Hai người giao thủ, cho dù là chân
nguyên và ý chí, hay là lực sát thương cũng lớn vô cùng. Nếu như vận dụng chân
nguyên và ý chí vào trong Thiên Thương Kiếm thì uy lực sẽ tăng hơn mổ trăm lần,
chênh lệch vô cùng to lớn. Còn nếu như không dùng chân nguyên và ý chí, lực sát
thương của Hoành Hành Ma Đao là chín, lực sát thương của Thiên Thương Kiếm là
mười. Chênh lệch chỉ là một.
Nếu như vận dụng thêm chân nguyên và ý chí vào trong đó thì lực sát thương của
Hoành Hành Ma Đao là chín trăm, lực sát thương của Thiên Thương Kiếm là một
nghìn, tỷ lệ tuy không tăng lên nhưng hiệu quả tạo thành lại khác nhau một trời
một vực.
Huống hồ hủy diệt kiếm ý của Diệp Trần đã đạt tới lục giai. Lục giai hủy diệt
kiếm ý phối hợp với Thiên Thương kiếm, lực sát thương chỉ có thể dùng hai từ
kinh khủng để hình dung. Đây tuyệt đối là tuyệt chiêu bảo mệnh.
- Diệp huynh, ta nghĩ muốn nhìn thấy ngươi toàn lực thi triển Thiên Thương Kiếm
một lần. Không biết có được không?
Ma Đao Vương bỗng nhiên đề nghị.
- Được!
Diệp Trần không chút do dự, đáp ứng.
- Nơi đây không phải là địa phương thích hợp để thử kiếm, chúng ta đổi một địa
phương khác.
Diệp Trần nói.
- Đây là tự nhiên, phải đi đến tam trọng thiên chứ!
Ma Đao Vương ngẩng đầu nói.
...
Tam trọng thiên kỳ thực chính là một mảnh tinh không. Bất quá phiến tinh không
này bị trói buộc với Chân Linh thế giới, so với tinh không bênh ngoài thì cách
nhau một tầng lá chắn.
Trong tinh không có vô số ngôi sao lóe sáng, cự ly gần có, xa có. Ngoại trừ những
địa phương được ánh sáng của ngôi sao chiếu sáng ra thì những địa phương khác đều
đen kịt vắng vẻ một mảnh. Loại đen kịt này cũng không phải là đưa tay lên không
nhìn thấy năm ngón tay, mà là khi nhìn về phía xa, khiến cho người ta có cảm
giác vĩnh viễn không có tận cùng.
Phá tan đỉnh trời của nhị trọng thiên, ba người tiến vào trong tinh không.