Tử lộ quả nhiên là tử lộ. Long Vương cũng chết, ba ngàn năm tu vi cũng
bị biến thành huyết thủy bắn ra ngoài. Người của thế giới khác quả thật
quá cường đại. Trừ phi Vương giả phong đế từng lưu lại tên trên tấm bia
đế ngân của Chân Linh thế giới phục sinh. Bằng không căn bản không có
biện pháp xông qua tử lộ.
- Ân? Huyết thủy không có một điểm hoạt tính, không có khả năng?
Trong tay bóng người có một đoàn huyết cầu lơ lửng, huyết cầu không có
một tia hoạt tính, ở đâu cũng là máu tươi, giống nhua chất lỏng màu đỏ
vậy.
Long Vương với tư cách là Vương giả nhân loại ở Chân
Linh thế giới, tu vi cũng thuộc diện đỉnh cao, đạt tới cảnh giới Tích
Huyết trọng sinh. Tuy nhiên thực lực lại quá yếu, Tích Huyết trọng sinh
cũng vô dụng. Đối phương hoàn toàn có thể bị diệt sát bất kỳ sinh cơ nào ở trong biển máu. Nhưng bất kể như thế nào, ít nhất cũng phải lưu lại
một điểm hoạt tính.
Bóng người nhíu mày khó hiểu.
Trong Vô Tận Hải Dương, hải tặc nhiều không kể xiết, một đoàn đội hải
tặc chỉ có mấy trăm người. Người có tu vi cao nhất cũng chỉ là Tinh Cực
Cảnh. Đoàn hải tặc lớn một chút, nhân số có thể lên đến hơn vạn, thậm
chí là mấy vạn. Còn có Linh Hải Cảnh đại năng, thậm chí là Linh Hải Cảnh tông sư tọa trấn. Có vô số người bị tàn sát, vô số hòn đảo biến thành
hoang vu cũng vì bọn họ.
Đối mặt với hải tắc, Diệp Trần cho tới bay giờ đều chỉ nói một chứ, chính là giết.
Một đường chém giết, Diệp Trần cũng không biết rằng mình đã giết qua
bao nhiêu người, có lẽ là hơn mười vạn. Có lẽ đã qua trăm vạn. Sinh mệnh vốn tàn khốc, hiện tại hắn đang hóa thân thành ác quỷ của hải tặc.
- Tử vong vốn là điều không thể nào thay đổi được. Nó giống như ao tù
nước đọng. Sinh mệnh có rất nhiều loại, có lương thiện, có độc ác, có
loại giống như cỏ non nảy mầm, có loại tàn khốc luyện ngục. Sinh mệnh có rất nhiều ngã rẽ, không có một ai biết được điểm tận cùng của những ngã rẽ này là ở đâu. Chính bởi vì điểm này mà ta không muốn bị động cảm
ngộ, ta muốn trực tiếp đi tới gần bổn nguyên sinh mệnh.
Nếu có Vương giả Sinh Tử Cảnh ở chỗ này sẽ rất kinh ngạc trước lý giải của Diệp Trần với sinh mệnh.
Nếu như nói tử vong là bất động thì sinh mện chính là vận động. Đồ vật
bất động vĩnh viễn không bao giờ sửa đổi được, mà những thứ đồ vận động
được thì tùy thời tùy khắc có thể thay đổi. Cả thế giới chính bởi vì có
sinh mệnh tồn tại cho nên mới có nhiều biến hóa như vậy. Nhiều năm trôi
qua, sinh mệnh có thể nói là chân lý của thế giới.
Đủ loại
dấu hiệu cho thấy khoảng cách Diệp Trần lĩnh ngộ được sinh mệnh chi đạo
không còn xa. Mà bản thân Diệp Trần cũng cảm nhận được điểm này.
Không tồn tại lâu, sinh mệnh cũng không phải lúc nào cũng tươi đẹp rực rỡ, luôn lưu truyền về sau.
Một người một chỗ trên một hòn đảo nhỏ, tâm Diệp Trần vô cùng bình
tĩnh, không hề bận tâm, tâm như gương sáng. Đủ loại tâm tình từng cái
thoáng hiện ra ngoài sáng.
Ở bên cạnh một cái hồ, Diệp Trần dựng một ngôi nhà gỗ.
Lúc này tuyết đọng cũng bắt đầu tan chảy, nghênh đón mùa xuân về.
Cỏ khô ở ven hồ, cũng đã bắt đầu nảy mần, mỗi ngày đều lớn thêm một chút, mỗi ngày đều có biến hóa.
- Mùa đông qua đi, vạn vật sống lại.
Trong nội tâm Diệp Trần linh quang lóe lên, tựa hồ bắt được cái gì đó.
Ngày từng ngày qua đi, tuyết trắng bao phủ hòn đảo nhỏ đã tan hết, một
thế giới màu xanh lại xuất hiện, sinh cơ dào dạt. Sinh mệnh không phải
vì ngoại giới mà biến hóa, chính bản thân nó đã tự biến hóa rồi.
- Thì ra là thế, mặc kệ sinh mệnh có thay đổi như thế nào, nó cuối cùng cũng vẫn là nó. Chỉ là hình thức tồn tại khác nhau mà thôi. Giết chóc
cũng tốt, tàn khốc cũng tốt, hắc ám cũng tốt, ôn hòa cũng được, hoàn mỹ
cũng tốt. Hết thảy những quá trình này cũng chỉ là đường đi của sinh
mệnh bổn nguyên. Đây là chân lý tồn tại của sinh mệnh.
Oanh!
Trong đầu, phảng phất giống như có lôi đình hiện lên, Diệp Trần giống
như được khai sáng, hắn hít một hơi thật sâu, không khí tươi mát không
ngừng chảy vào trong cơ thể.
Giờ khắc này, Diệp Trần cũng đã cảm ngộ được sinh mệnh chi đạo.
Sinh mệnh chi đạo đã thành, trên người Diệp Trần phát ra khí tức Sinh
Tử. Biến hóa bắt đầu lớn dần, nguyên vốn tử khí áp bách sinh khí. Hiện
tại tử khí cùng sinh khí sánh vai cùng đi. Nhưng so với cường giả Sinh
Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong thì khí tức sinh tử của Diệp Trần
cường đại hơn đâu chỉ gấp đôi.
Còn kém một bước nữa, Diệp Trần có thể đạp phá cánh cửa Sinh Tử Cảnh.
Bởi vì sinh mệnh chi đạo của Diệp Trần vừa mới thành lập, khí tức sinh
tử chưa thể khống chế được tỏa ra bên ngoài nên địa phương ở nơi đây bị
ảnh hoẳng. Hoa nở hoa tàn, cây cỏ phồn vinh đến mức tận cùng rồi cũng
dần héo rũ. Cảnh tượng này có phần giống với cảnh tưởng trong Sinh Tử bí cảnh, chỉ có điều không có huyền bí khó lường, không có vĩ đại bằng.
- Phá!
Không có ẩn chứa chân nguyên cùng áo nghĩa, Diệp Trần nhẹ nhàng vỗ một chưởng lên một tảng đá lớn ở ven hồ.
Phốc!
Cự thạch bị hóa thành bột phấn, tro bụi bay tứ tán.
Lĩnh ngộ được tử vong chi đạo và sinh mệnh chi đạo. Diệp Trần cho dù
không có tăng lên cảnh giới nhưng sức chiến đầu cũng tăng lên một bậc.
Một chưởng vừa rồi đã có ẩn chứa tử khí ăn mòn, cũng có sinh khí ở trong đó.
- Sinh mệnh chi đạo đã thành, kế tiếp cần phải để cho tử vong chi đạo và sinh mện chi đạo cộng hưởng với nhau bước vào Sinh Tử
Cảnh.
Tìm hiểu sinh mệnh chi đạo tuy khó, nhưng để cho tử
vong chi đạo và sinh mệnh chi đạo cộng hưởng với nhau thì lại đơn giản
hơn một chút.
Đương nhiên, cái này cũng cần phải có thời gian, không phải ngay từ lần đầu tiên là thực hiện được.
Trong lúc Diệp Trần đang trên hành trình tìm hiểu sinh mệnh chi đạo.
Trên một phiến hải dương bao la, có vô số người đang tìm kiếm tung tích
của hắn. Những người này đều mặc một bộ quần áo dính máu, thần sắc lãnh
khốc.
- Đại nhân, ở đây không tìm thấy.
- Đại nhân không tìm được tung tích của hắn.
- Đại nhân, nơi này hắn từng dừng chân nghỉ lại, nhưng đã rời đi. Là đi về phía bắc.
Trên tay người đeo mặt nạ cầm một cái vỏ ốc biển, bên trong cái vỏ ốc biển thỉnh thoảng truyền tới âm thaanh.
- Đáng chết. Nhất định phải nhanh chóng tìm được hắn.
Thân thể người đeo mặt nạ ngưng thực, khí tức cường đại. Rõ ràng đây là bản thể của hắn, không phải là tinh thần tưởng niệm thể giống nhu lúc
trước. Sau khi biết được Diệp Trần rời Trường Thiên phái, rời khỏi Huyết Thiên đại lục. Người đeo mặt nạ đã tự thân đuổi giết tới đây.
Ngoài ra còn có bốn vị Vương giả Sinh Tử Cảnh, duois trướng mỗi vị đều
có hơn một ngàn tên Huyết Vệ mặc quần áo dính máu. Những tên Huyết Vệ
này đều là người được lựa chọn cho Huyết Hải Ngũ Thập đại đạo. Đương
nhiên, còn cần phải bồi dưỡng thêm một giai đoạn nữa mới có thể chính
thức được xem là Huyết Hải Ngũ Thập đại đạo. Hơn nữa những người này
không thể sống được lâu, bởi vì bọn họ đều dùng sinh mệnh lực để kích
phát tiềm lực.