Sinh Tử Bí Cảnh, Diệp Trần một đường vô địch, cuối cùng tin tức sắp xếp
đệ nhất danh trên Sinh Tử Cảnh dự khuyết bảng, ở ba khối đại lục, kể cả
hải ngoại cũng lưu truyền, người đời sợ hãi.
Bọn họ sợ hãi
không phải là Diệp Trần vô địch, mà là tuổi của Diệp Trần, từ tin tức
thanh niên cường giả mang về, Diệp Trần tối đa không vượt quá ba mươi
tuổi, là người trẻ tuổi nhất trong mọi người.
Không tới ba mươi tuổi, đệ nhất danh Sinh Tử dự khuyết bảng!
Đây không phải là Huyền Hậu sao?
Không!
Diệp Trần chính là Diệp Trần, không phải bất luận một bóng người nào cả.
Hắn vô địch, hắn đánh bại các đối thủ cường đại mà vượt lên, Tuyết Kiếm Hầu, Tinh Kiếm Hậu, một người lại một người, đều có thể coi là một đời
thiên kiêu, không người có thể địch.
Nhưng bọn họ đều dừng bước trước Diệp Trần, đều thất bại.
Về phần Diệp Trần và Từ Tĩnh ai là chân chính thứ nhất, còn có nhiều
tranh chấp, nhưng tranh chấp này không có bao nhiêu ý nghĩa, hai người
là tình lữ, tương lai nhất định sẽ khiếp sợ thiên hạ.
Chân Linh thế giới đều phải sợ hãi!
Huyết Thiên đại lục là đại lục chấn động nhất.
Cự Lang Vương bại, Bạch Lang Tông Thái Thượng trưởng lão Cự Lang Vương bại!
Người đánh bại hắn, không phải Sinh Tử Cảnh Vương giả, không phải Yêu
Vương, mà là một người trẻ tuổi cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam
trọng, người tuổi trẻ kia, chính là đệ nhất nhân trên Sinh Tử Cảnh dự
khuyết bảng.
Dùng cảnh giới Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng,
đánh bại Cự Lang Vương, thành tựu bậc này, vài vạn năm qua, không người
nào có thể làm được, Huyền Hậu cầm Cực phẩm bảo khí trong tay, có lẽ
cũng có thể ở cảnh giới này đánh bại Sinh Tử Cảnh Vương giả bình thường, nhưng cuối cùng không có diễn ra, mà bây giờ, loại chuyện này đã diễn
ra.
Danh tiếng của Diệp Trần, triệt để nổ tung Huyết Thiên đại lục.
Đúng vậy.
Là nổ tung!
Huyết Thiên đại lục cũng biết, có lẽ không bao lâu nữa, nhưng đại lục khác cũng đồng dạng truyền ra tên tuổi của Diệp Trần.
Cũng giống như Huyền Hậu lúc trước, không người không biết.
...
- Diệp Trần, ngươi xác định chính là hắn?
Một tòa cung điện trong lòng đất, ba đạo Huyết Ảnh hiện ra theo hình tam giác, Huyết Ảnh có khí tức mạnh nhất mở miệng hỏi.
Huyết Ảnh có sừng cong gật gật đầu.
- Căn cứ miêu tả tướng mạo, tám chín phần mười.
- Trường Thiên Phái trải qua năm trăm năm, thủy chung không có bị diệt, có chút cổ quái, tạm thời không nên động tới.
Trầm mặc trong chốc lát, Huyết Ảnh cầm đầu nói ra.
- Chẳng lẽ cứ như vậy mà buông tha hắn?
Huyết Ảnh sau lưng có đôi huyết cánh nữ tính khó hiểu.
- Không nên vọng động, thế giới của chúng ta, còn không đủ lực lượng để ương ngạnh, trên thực tế, chúng ta vẫn dấu kín trong âm u, một khi đi
ra khỏi Hắc Ám. Đứng thẳng dưới ánh mặt trời, sẽ mất đi chỗ đứng chân,
khiến cho cường giả thế giới này cảnh giác, đương nhiên, bọn hắn đã cảnh giác, hình như đã phát giác ra sự tồn tại của chúng ta.
Trong lời nói của Huyết Ảnh cầm đầu không chút hoang mang.
- Đây là một đại uy hiếp, hiện tại hắn còn chưa phát triển xong!
Huyết Ảnh nữ tính không cam lòng.
- Yên tâm, đối với uy hiếp, chúng ta không có khả năng buông tha, cái
gọi là Chiến Vương cũng phải chết, giống như trước kia không thể đánh
chết Huyền Hậu, sai lầm này đã làm cho chúng ta tiếc nuối, kế tiếp, để
cho người phát ngôn của chúng ta làm đi!
- Những người phát
ngôn này quá yếu ớt, tuy trên thế giới này cũng là cường giả Sinh Tử
Cảnh, nhưng thuộc về cường giả đê đẳng nhất.
- Ha ha!
Huyết Ảnh cầm đầu cười cười.
- Người mạnh như Huyền Hậu, chúng ta cũng không cách nào khống chế, kẻ
yếu, cũng có chỗ tốt của kẻ yếu, không dễ dàng khiến cho người ta cảnh
giác.
- Hiện tại bảo người phát ngôn đánh chết hắn sao?
Huyết Ảnh sừng cong lên tiếng hỏi thăm.
Khẽ lắc đầu, Huyết Ảnh cầm đầu nói:
- Không nên mất đi kiên nhẫn, ta không hi vọng lại xuất hiện sai lầm,
hơn nữa chúng ta còn chuyện trọng yếu hơn phải làm, bỏ niêm phong nguyền rủa đại nhân và làm cho bọn chúng Khủng Cụ đại nhân, bỏ niêm phong bọn
họ, chúng ta không cần cách nào che giấu trong bóng tối, đã có thể quang minh chính đại hô hấp không khí trên thế giới này.
- Kiên trì vô số năm, nhưng những phong ấn kia quá mạnh mẽ.
Huyết Ảnh nữ tính có chút mỏi mệt.
- Không vội, chậm thì trăm năm, nhanh thì mấy chục năm, sẽ có thể cỏi bỏ phong ấn.
Huyết Ảnh cầm đầu cũng có chút trầm mặc.
Đột nhiên, Huyết Ảnh sừng cong mở miệng nói:
- Có lẽ không cần chúng ta ra tay, thế giới này, thế lực hắn đắc tội không ít.
Hắn nói là Diệp Trần.
Huyết Ảnh nữ tính khinh thường nói:
- Thế giới này, căn bản không bao giờ đoàn kết.
- Sai, các ngươi đều sai.
Huyết Ảnh cầm đầu ngưng trọng nói:
- Nếu như thế giới này, một mảnh tường hòa, đó mới là may mắn của chúng ta, cường giả, chính là ma luyện từ giết chóc ra, giống như dưỡng cổ,
cường giả thôn phệ kẻ yếu, cuối cùng một cường giả sẽ vượt qua tất cả kẻ yếu mà tỏa sáng.
- Tốt, Ma Giác, ngươi tiếp tục quan sát tên nhân loại trẻ tuổi kia, không nên hành động thiếu suy nghĩ.
- Vâng!
Huyết Ảnh sừng cong gật đầu nói ra.
- Tan họp!
Huyết Ảnh cầm đầu tản ra, giống như lực lượng bị rút đi.
...
Đương đương đương đương!
Thiết chùy đánh lên kim loại phát ra âm thanh không ngớt không dứt.
Dưới mặt đất có một đám hỏa diễm, khí tức nóng bỏng, lao nhanh ra, một
người tuổi trẻ, cầm trong tay thiết chùy, gõ lấy một phôi kiếm.
Theo tiếng chùy gõ xuống, phôi kiếm càng ngày càng sắc bén, càng ngày càng có tính công kích.
Suốt một tháng, Diệp Trần một mực chế tạo Thượng phẩm bảo kiếm, toàn bộ tinh lực, đều đặt vào trong đó, hắn có thể cảm giác được, đúc kiếm,
cũng là quá trình tu luyện, một loại tu luyện hậu tích bạc phát.
Không biết gõ bao nhiêu lần, Diệp Trần tâm linh phúc chí, thiết chùy
giơ lên cao, trên người tràn ngập lực lượng bất hủ, một chùy gõ xuống.
Đ-A-N-G...G!
Một cái đập xuống này, thật lâu không dứt, âm thanh giống như bất hủ, thủy chung không tiêu tán.
Mà bảo kiếm chưa đúc tạo thành kia, tràn ngập lực lượng bất hủ, viễn
siêu bất cứ thanh kiếm nào mà Diệp Trần chế tạo ra trước đó, một khi chế tạo thành công, uy năng có thể nghĩ.
- Ngũ giai Bất Hủ Kiếm Hồn, rốt cuộc thành!