Thật ra có thể đối kháng với Đại Đế nhất bộ sơ giai bình thường mà không yếu thế, thậm chí đè dầu đánh đã làm Sở Mộ ngạc nhiên.

Hư không hỗn độn sâu thẳm bí ẩn, mênh mông vô ngần.

Một luồng sáng như kiếm lặng lẽ xuyên qua trong hư không nhanh chóng bay xa.

Đây là Sở Mộ.

Sở Mộ tiến vào hư không hỗn độn đã một năm trời.

Sau khi chiến đấu với Đại Đế nhất bộ sơ giai Sở Mộ đã hiểu rõ hơn về thực lực của mình. Tu vi cực hạn Nửa Bước Đại Đế nhưng có thể chiến đấu với cường giả Đại Đế nhất bộ sơ giai bình thường, còn hơi chiếm ưu thế. Nếu thi triển Nhân Đạo Chân Bí thì Sở Mộ có thể ức chế cường giả Đại Đế nhất bộ sơ giai bình thường, khả năng giết chết đối phương hơi thấp.

Thực lực như vậy tăng tự tin lớn cho Sở Mộ, cộng thêm hắn có ba khối tuyết ngọc kiếm đạo đẳng cấp Đại Đế tam bộ.

Phiêu bạt trong hư không, tăng trưởng kiến thức, mở rộng tích lũy không ngừng. Một năm qua Sở Mộ không tìm được cơ hội đột phá nào, cảm giác sắp đột phá nhưng không thể.

Sở Mộ không gấp vì hắn biết rõ loại chuyện này sốt ruột cũng không ích gì, khi tới lúc thì sẽ đột phá, hiện giờ chưa đột phá là vì thời cơ chưa đến.

Năm nay Sở Mộ bốn mươi sáu tuổi.

Trong Nội Thần Ngục. Thần La Không phân thân Thần tộc tu luyện Đại La Minh Ngọc Kinh không ngừng tích lũy bản thân đã đến cực hạn Nửa Bước Đại Đế, tiếp theo sẽ là đột phá Đại Đế cảnh thật sự.

Nội Thần Ngục là nơi của Thần tộc Đại Đế cảnh, hoàn cảnh tu luyện hơn hẳn Ngoại Thần Ngục. Thần La Không ở trong Nội Thần Ngục đột phá càng thuận lợi hơn.

Giờ phút này trong Ngoại Ma vực, Thiên Tà ma quốc thành lập đã mười một năm, quốc chủ đời thứ nhất là Hình Cổ Kiếm Tà. Ngoại Ma vực bị Hình Cổ Kiếm Tà thống nhất dần trở nên mạnh mẽ hơn.

Trong Thiên Tà ma quốc trừ Hình Cổ Kiếm Tà ra còn có mười Nửa Bước Đại Đế Vô Địch, mấy chục đỉnh Nửa Bước Đại Đế, hàng trăm Nửa Bước Đại Đế cao đẳng, trung đẳng và Nửa Bước Đại Đế đê giai cộng lại hơn ngàn. Cao thủ Ma tộc đẳng cấp Thánh Tôn thì nhiều không đếm xuể, cực kỳ mạnh.

Qua mười năm khổ luyện Hình Cổ Kiếm Tà hoàn toàn đến cực hạn Nửa Bước Đại Đế, bước tiếp theo là đột phá.

Hình Cổ Kiếm Tà không ở lại Ngoại Ma vực mà đi Nội Ma vực, muốn tìm cơ duyên đột phá trong này dễ dàng hơn ở Ngoại Ma vực.

Bản tôn và hai phân thân có thể chung ký ức nên có thể tham khảo kinh nghiệm của nhau.

Bất đắc dĩ Sở Mộ đặt nền móng quá vững chắc, rất hùng hồn nên cực kỳ khó khăn để đột phá.

Có lẽ trong vòng vài năm sẽ đột phá, hoặc mấy chục năm, trăm năm sau.

Nghĩ đến khả năng chờ trăm năm làm Sở Mộ dở khóc dở cười, tại căn cơ chắc chắn mà ra.

Hết cách, tự mình đặt nền móng thì khóc cũng phải lo mà đột phá.

Sở Mộ suy nghĩ:

- Có lẽ ta có thể đi khu vực bí cảnh.

Sở Mộ nhanh chóng quyết định, hắn đổi hướng đi khu vực bí cảnh.

Ở khu vực bí cảnh vừa có thể tôi luyện vừa có thể tìm được bí cảnh mới. Sở Mộ đã vào Nguyên Lực bí cảnh một lần nên biết rõ bí cảnh mới nào đều là tài phú vô tận, dù không thể chiếm cứ bí cảnh, không thể trở thành chủ bí cảnh thì vẫn có thể lấy nhiều ích lợi từ nó.

Đương nhiên trong khu vực bí cảnh cũng có nhiều nguy hiểm, kinh nghiệm lần trước còn rõ ràng trong ký ức Sở Mộ. Tuy nhiên thực lực hiện tại của Sở Mộ đã sánh ngang Đại Đế nhất bộ sơ giai, có ba khối tuyết ngọc kiếm đạo đẳng cấp Đại Đế tam bộ làm át chủ bài, hắn hơi bị tự tin.

Muốn an toàn trăm phần trăm thì ở lì trong Thái Cổ kiếm thành là xong, nhưng nếu như thế thì Sở Mộ không biết bao giờ mới có cơ may đột phá.

Có gan mới làm giàu, muốn đi xa hơn, xem cao hơn thì phải trải qua nguy hiểm.

Đã đến khu vực bí cảnh một lần nên Sở Mộ biết đường, đi qua cánh cửa thời không chốc lát sau hắn đến khu vực vòng ngoài. Nhưng Sở Mộ không có phi hạm, hắn tự bay vào.

Trong khu vực bí cảnh hoàn toàn tàn nhẫn, cạnh tranh rất kịch liệt, tùy thời bùng nổ chiến đấu, tùy thời xuất hiện chết chóc. Nhưng người đến đây đa số sẽ không chủ động tấn công, trừ phi liên quan đến ích lợi.

Dù sao mọi người đến đây đơn thuần là cầu may, xem thử có thể tìm được bí cảnh mới không để vớt một mớ. Bình thường trừ phi là kẻ điên, nếu đánh nhau hoàn toàn là phí sức mà không được lợi gì.

Thấy Nửa Bước Đại Đế như Sở Mộ đến đây làm nhiều người ngạc nhiên, nhưng không có tình huống như lần trước. Mọi người không ngu, tu vi Nửa Bước Đại Đế mà dám đơn độc đến khu vực bí cảnh tất nhiên có chỗ dựa, ai biết trong tay hắn cầm lá bài gì.

Với bọn họ thì tu vi Nửa Bước Đại Đế chẳng là gì, như con kiến, nhưng có một số lá bài tẩy có thể oanh giết họ trong tích tắc.

Khi Sở Mộ bay qua một bí cảnh thì tạm dừng nhìn chằm chằm bí cảnh kia. Đó là Hỏa Diễm bí cảnh, xung quanh bốc lửa hừng hực, nhiệt độ cao nóng cháy lan tràn, dao động như sóng biển.

Sở Mộ đang tham ngộ.

Không thể vào trong bí cảnh nhưng nhìn từ bên ngoài ít nhiều gì được chút lĩnh ngộ, vì bí cảnh bị lực lượng căn nguyên chi phối, thể hiện bề ngoài là một loại đại đạo.

Ví dụ ngọn lửa bên ngoài Hỏa Diễm bí cảnh ẩn chứa dao động hỏa chi đại đạo.

Sở Mộ ở lại Hỏa Diễm bí cảnh mấy ngày rồi lên đường đi tới bí cảnh tiếp theo, đó là Thanh Mộc bí cảnh, bên trong có mộc chi bản nguyên, bên ngoài là mộc chi đại đạo.

Sở Mộ tham ngộ mấy ngày lại đi đến bí cảnh tiếp theo.

Trong khu vực bí cảnh có vô số bí cảnh, đều có chủ nhân. Mỗi bí cảnh đều có chỗ để tham ngộ, Sở Mộ tham ngộ mỗi một bí cảnh mấy ngày, bất giác vài tháng đã qua.

Càng tham ngộ bí cảnh nhiều nhưng Sở Mộ không tìm được cơ hội đột phá.

Sở Mộ bất đắc dĩ, không đi tôi luyện thì khó tìm kiếm cơ hội đột phá, đi tôi luyện sẽ làm căn cơ vững chắc hơn.

Đột phá tức là đánh nát căn cơ rồi tạo lại, phá rồi lập, nên căn cơ càng rắn chắc thì càng khó đập vỡ.

Sở Mộ dần vào sâu trong khu vực bí cảnh, thiên thể bí cảnh ít dần. Sở Mộ một đường tham ngộ không phải tất cả bí cảnh đều có chủ. Vì bí cảnh qua nhiều năm hoặc nguyên nhân gì đó mà dần mất đi lực lượng, bị vứt bỏ, tức là phế bí cảnh.

Đương nhiên bí cảnh bị vứt bỏ chưa hẳn vô dụng, có người tìm được chút báu vật từ bí cảnh bị bỏ đi, khiến mỗi lần phát hiện bí cảnh bị bỏ là có đám người kéo nhau vào cầu may xem có thể tìm được báu vật gì không.