- Thiên địa nguyên khí thật nồng đậm!
Phong Vô Ngân kinh ngạc không thôi.
Hòn đảo này không lớn, nhưng thiên địa nguyên khí lại nồng đậm tới mức dọa người, gần như đã hóa lỏng và tràn ngập tại các nơi, thánh địa tu luyện của các thế lực lớn không sánh bằng hòn đảo này.
Làm cho mọi người kinh ngạc khó hiểu, tại sao hòn đảo có thiên địa nguyên khí tinh thuần như thế, trừ thực vật thì không có con thú hay thế lực nào chiếm cứ.
Thần hồn chi lực đảo qua và không có bất kỳ ngăn cản nào, trực tiếp “Thấy” rõ hòn đảo rành mạch, cũng bởi vì như thế, Sở Mộ mới cảm thấy thập phần khó hiểu, vị trí Thâm Lam Thần Châu bày ra có quan hệ gì với thế giới chi linh sao?
Vì cái gì không phát hiện?
Không chỉ Sở Mộ khó hiểu, các cường giả khác cũng khó hiểu, trừ thiên địa nguyên khí càng thêm nồng đậm càng thêm tinh thuần ra, dường như không có gì khác, đối với cường giả tuyệt thế mà nói, thiên địa nguyên khí nồng đậm và tinh thuần hơn nữa, cho dù có trợ giúp với bọn họ cũng không thể gia tăng tu vi.
Càng ngày càng nhiều cường giả tuyệt thế chạy tới nơi này, bọn họ bao vây hải đảo, cũng không phát hiện cái gì, tình huống như vậy tự nhiên làm nhiều người không vui, nhất là đám cường giả tuyệt thế bế quan mấy trăm năm hoặc cả ngàn năm, bọn họ đang bế quan vào lúc mấu chốt nhưng lại không thể không buông bỏ, tương đương mấy chục năm khổ công bỏ qua trong một giờ.
Hi vọng không quan hệ trực tiếp với đạt được, trong nội tâm sẽ cảm tâấy không thoải mái.
Lúc này dị biến sinh ra, đại lượng thiên địa nguyên khí từ bốn phương tám hướng hội tụ tại đây, nó giống như vô số giao long gào thét lao thẳng về phía hải đảo.
Cây cối xanh tươi trên hải đảo bị ảnh hưởng, toàn bộ đều bị thiên địa nguyên khí phân giải, dung nhập vào trong thiên địa nguyên khí, biến hóa này làm các cường giả tuyệt thế khiếp sợ không thôi, cả đám nhìn chằm chằm vào hòn đảo.
Thiên địa nguyên khí càng ngày càng nồng đậm, đã hóa thành thực chất, phát ra tiếng gầm kinh người, thân thể mọi người lắc lư, bọn họ không thể không dùng nguyên lực ổn định thân thể.
Trước mắt không thể nhìn thẳng, chỉ có nhìn thấy thiên địa nguyên khí rất nồng đậm, thần hồn chi lực dò xét cũng bị cắn nát, không thể xem xét được gì, chỉ có thể chờ đợi.
Biến hóa như vậy diễn ra trong nửa canh giờ mới yếu bớt, một sau cơn bão thiên địa nguyên khí bình thường lại, hải đảo cũng khác trước, cây cối phía trên biến mất chỉ để lại hòn đảo trụi lủi, một tấm bia lớn cao vạn trượng đứng sừng sững giữa hòn đảo.
Tấm bia đá có màu vàng lợt đầy phong cách cổ xưa, tràn ngập tuế nguyệt tang thương và cao quý, phía trên có năm trữ to màu đen sinh ra khí tức nặng nề ——
Thâm Lam Thập Bát Ngục!
- Ta, thế giới chi linh.
- Ta ở trong Thâm Lam Thập Bát Ngục.
- Người nào có thể lưu dấu vết trên thế giới chi bia sẽ được phép tiến vào Thâm Lam Thập Bát Ngục.
- Nếu có Thâm Lam Thần Châu đối ứng, có thể bằng vào Thâm Lam Thần Châu trực tiếp đi vào bên trong.
Trên tấm bia đá vạn trượng xuất hiện một hàng văn tự, tổng cộng có bốn nhóm.
Bốn nhóm văn tự duy trì mười giây liền biến mất.
Thế giới chi linh đang ở trong Thâm Lam Thập Bát Ngục, muốn đi vào Thâm Lam Thập Bát Ngục phải hoàn thành một trong hai điều kiện, thứ nhất, lưu lại dấu vết trên thế giới chi bia cao vạn trượng trước mặt, đạt được tư cách tiến vào, điều kiện thứ hai, có được Thâm Lam Thần Châu thì có thể vào.
- Thâm Lam Thần Châu chỉ có mười tám viên, trên lý luận một viên đối ứng một người, cũng chỉ có mười tám người mới có thể trực tiếp tiến vào.
Sở Mộ nói thầm:
- Nhưng ta có được bốn viên Thâm Lam Thần Châu, như vậy những viên Thâm Lam Thần Châu khác còn lại thế nào?
Đầu óc Sở Mộ hoạt động, hắn đưa ra một kết luận.
Cái gọi là đối ứng, chẳng lẽ Thâm Lam Thần Châu đối ứng Thâm Lam Thập Bát Ngục.
Thâm Lam Thần Châu có mười tám viên, Thâm Lam Thập Bát Ngục, đối ứng là vào mỗi tầng cần một viên Thâm Lam Thần Châu, từ đó suy ra?
Có chân thật hay suy đoán phải thử mới biết.
Vào lúc Sở Mộ đang suy nghĩ đã có người hành động, hắn lao về phía thế giới chi bia và đánh ra một chưởng.
Bia đá vạn trượng là căn cơ của thế giới Thâm Lam nên vô cùng vững chắc, cho dù cường giả tuyệt thế nhị luyện oanh kích một đòn toàn lực cũng không thể rung chuyển, cũng không thể lưu lại chút dấu vết nào.
Tên cường giả tuyệt thế nhị luyện mở mắt, hắn không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm vào thế giới chi bia, hắn chưa từ bỏ ý đồ và ra tay lần nữa. Lúc này không phải ra tay bình thường, hắn thi triển tuyệt kỹ.
Ánh đao như ngục từ trên trời giáng xuống, một đao chặt đứt hư không, nó trảm ra một dấu vết đen kịt với uy lực kinh người, ánh đao chém thẳng vào thế giới chi bia và nghiền nát trong nháy mắt. Thế giới chi bia không chút sứt mẻ, phía trên không có dấu vết.
Một kích này là cường giả tuyệt thế nhị luyện cực hạn, hoàn toàn không lưu lại dấu vết.
Lúc nấy mấy tôn cường giả tuyệt thế nhị luyện đang ra tay toàn lực, một người trong đó có thực lực nửa bước tam luyện, lúc này không lưu lại bất cứ dấu vết gì trong thế giới chi tâm.
Lúc này kiếm quang đang lại chém vào thế giới chi tâm, kiếm quang tỏa ra khí thế đáng sợ, lúc này mọi người đều biết đây là kiếm quang của cường giả tam luyện.
Kiếm quang chém thẳng vào bia đá vạn trượng, khí tức vẫn tán loạn. Trong nháy mắt một vết kiếm xuất hiện trên thế giới chi bia, ngay sau đó hào quang đáng sợ bay tới, lúc này hào quang biến mất không thấy gì nữa.
Mọi người tận mắt nhìn thấy, kinh nghi bất định.
Người biến mất đã thông qua khảo nghiệm của thế giới chi bia, tiến vào trong Thâm Lam Thập Bát Ngục.
Không do dự, đã có người ra tay.
Từng đạo hào quang, hoặc là kiếm quang, hoặc là chỉ kính, hoặc là quyền mang đánh vào thế giới chi bia.
Mọi người xem như hiểu ra thế giới chi linh nói là thật, chỉ cần lưu lại dấu vết trên thế giới chi bia là có thể tiến vào Thâm Lam Thập Bát Ngục, tối thiểu phải có thực lực tam luyện mới có thể lưu dấu vết trên thế giới chi bia, thấp hơn tam luyện không có khả năng đi vào.
Sau khi hiểu ra việc này, rất nhiều cường giả tuyệt thế nhất luyện và nhị luyện tân tân khổ khổ tiến tới nơi đây cảm thấy thất lạc.
Thật tình không biết không cách nào tiến vào mới là kết quả tốt nhất với bọn họ, nếu không bằng vào thực lực của bọn họ sẽ không thể là đối thủ của đám tam luyện thậm chí tứ luyện thậm chí ngũ luyện, giống như con sâu cái kiến, bị người ta chém giết dễ dàng.