Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3112: Phong Thần chi quang (Thượng)

Đáng mừng là lực lượng của gậy dù mạnh mẽ đến đáng sợ, nếu bị đánh trúng cơ thể sẽ tan nát nhưng tốc độ hơi chậm một chút, chỉ một chút cũng đủ.

Vĩnh Hằng linh kiếm chém mang theo phong mang vô cùng kinh người cắt qua, đầu Tiễn Ngư Lão Tổ bay lên.

Sở Mộ đá thân thể không đầu bay tới gậy to đen đang đập xuống, hắn lao nhanh xuống dưới không ngừng điều chỉ nh lực lượng của bản thân.

Bóng gậy to đến từ trên trời giáng xuống, áp lực siêu khủng bố như trời sập, như rơi vào tận thế làm người tuyệt vọng.

Hải Long Vương, Bát Trảo Vương nhìn bóng gậy đen đáng sợ, mắt lộ tia kiêng dè.

Thực lực của Hắc Kình Lão Tổ đệ nhất cường giả Hải tộc quả nhiên rất đáng sợ, Hải Long Vương không chắc có thể đánh bại đối phương, cùng lắm đánh ngang tay.

Rầm!

Thân thể không đầu của Tiễn Ngư Lão Tổ bị gậy đánh trúng rồi tan nát thành thịt vụn bắn tung. Hắc Kình Lão Tổ biểu tình cực kỳ khó xem.

Một gậy dốc hết sức có uy thế rất mạnh, khó thể ngăn lại. Đầu Tiễn Ngư Lão Tổ đã bị chém đứt nhưng chưa chết hắn, chỉ cần giết đối phương rồi lấy lại đầu của gã gắn vào, mất chút thời gian tĩnh dưỡng là sẽ khỏe lại.

Nhưng cơ thể bị đánh nát không thể tái tạo, dù lấy đầu Tiễn Ngư Lão Tổ về cũng phải trả giá cực lớn mới tạo lại cơ thể cho gã. Cái giá đó đủ làm Hắc Kình Lão Tổ đau lòng, còn mất thời gian rất dài, ít nhất vài chục năm.

Quan trọng nhất là cơ thể Tiễn Ngư Lão Tổ bị Hắc Kình Lão Tổ đập nát, cảm giác đó làm gã tức điên, phát cuồng.

- Nhân tộc, ngươi đáng chết, ngươi phải chết!

Hơi thở cực kỳ khủng khiếp dâng lên trên người Hắc Kình Lão Tổ, thân thể vốn đã vạm vỡ bỗng trướng to một vòng, toát ra hung uy và áp lực kinh người.

Hắc Kình Lão Tổ gồng sức, gậy đập xuống tăng tốc độ ba phần, uy lực đáng sợ hơn nữa. Không gian dưới bóng gậy không chịu nổi vỡ ra, bị xé ra một cái khe đen.

Gậy đen to che rợp trời ở trên bầu trời oanh kích tựa như khung trời sụp đổ, thế vô địch hủy diệt vạn vật.

Không gian quanh gậy đen bị phong tỏa hoàn toàn, không thể chạy ra. Tuy Sở Mộ có thể dùng song kiếm phá mở phong tỏa nhưng sẽ mất chút thời gian, chút thời gian đó đủ bị gậy đen đuổi theo oanh kích, không thể ngăn nổi.

Sở Mộ đành không ngừng lao xuống, tăng tốc độ lặn xuống biển, nhanh chóng chìm xuống.

Sở Mộ động ý niệm, các tia sáng màu lam phát tán trong cơ thể chạy khắp tứ chi trùm lên toàn thân, bao vây hắn lại. Ánh sáng màu xanh lam yếu ớt, các tia hơi thở dịu dàng khuếch tán.

Trong phút chốc Sở Mộ cảm giác mình và nước biển không có chút bài xích, tựa như hắn vốn sinh ra trong biển, lớn lên trong nước biển, sâu trong linh hồn thân thiết với nước biển.

Đây là hiệu quả Tiên Thiên Thủy Linh mang đến.

Sau khi Sở Mộ có được Tiên Thiên Thủy Linh vì là bóc tách khỏi cơ thể người khác nên ít nhiều gì bị hao hụt một chút, không quá mạnh. Sở Mộ luôn tẩm bổ Tiên Thiên Thủy Linh, chưa từng sử dụng nó, sợ làm hỏng căn cơ của Tiên Thiên Thủy Linh. Nay qua hai năm Sở Mộ không ngừng dùng thủy chi kết tinh nuôi nấng, khiến uy năng Tiên Thiên Thủy Linh tăng gấp đôi, có thể sử dụng một phần lực lượng.

Không dùng vào chiến đấu thì đủ xài.

Như cá gặp nước, không chút trở ngại khiến tốc độ của Sở Mộ tăng lên nhiều, hắn nhanh chóng lặn xuống sâu hơn. Cùng lúc đó gậy đen khủng bố nặng nề đập xuống, áp lực đáng sợ từ một góc mặt biển đè lõm xuống như lòng chảo. Gậy đen đập xuống mặt biển phát ra tiếng nổ cực kỳ chói tai, biển cả như bị chọc giận gầm rống.

Gậy đen bùng nổ lực lượng cực kỳ đáng sợ, vạn tấn nước biển nổ tung, vô số sóng trắng to lớn vọt lên cao, uy lực dễ dàng đánh bị thương cường giả tuyệt thế Nhất Luyện.

Gậy đập xuống làm nước biển mấy chục dặm bắn tung rẽ sang hai bên trái phải, lõm xuống dưới. Nước biển xung quanh được khí thể nhanh chóng bổ sung, sóng trắng bắn lên cao nặng nề rơi xuống, biển cả xao động, cá tôm trong phạm vi mấy trăm dặm bị chấn động nghiền nát.

Các lốc xoáy xuất hiện, từng dòng chảy ngầm sinh ra.

Sở Mộ lặn xuống, hắn cảm giác uy lực vô cùng khủng bố oanh kích chấn động ập đến, làm hắn sôi trào khí huyết. Nhưng vì cách một khoảng, thực lực của Sở Mộ không yếu cộng thêm vận dụng lực lượng của mình đối kháng giảm bớt sức, Huyết Sa bào, Huyết Sa giáp trên người triệt tiêu sức mạnh nên hắn thành công chặn lại gậy đen oanh kích.

Đương nhiên cũng vì lặn xuống biển nên Sở Mộ bị công kích trực tiếp, rất khó ngăn chặn.

Tấn công chưa từng, vô số nước ngầm nghiền nát ập đến.

Nhưng Sở Mộ sử dụng lực lượng của Tiên Thiên Thủy Linh như cá bơi trong nước, có năng lực ngăn cản sóng ngầm lốc xoáy, hắn bơi theo dòng chảy sóng ngầm, xoay quanh qua các lốc xoáy, cuối cùng hóa nguy thành an.

Mặt Hắc Kình Lão Tổ vốn đen thui giờ càng đen như đít nồi mấy chục năm chưa chùi, mắt trợn to đầy tơ máu cực kỳ hung dữ, bừng bừng lửa giận.

Nước biển bên dưới dần bình lặng.

Hắc Kình Lão Tổ hỏi:

- Hải Long Vương, Bát Trảo Vương, nhân tộc kia chết chưa?

Tuy Hắc Kình Lão Tổ rất tự tin vào uy lực một gậy của mình, nhưng nhớ đến đối phương bị một kích súc thế đầu rồng của Hải Long Vương đánh trúng mà không bị thương chút nào thì gã không chắc.

Hải Long Vương, Bát Trảo Vương ở trong biển, cảm ứng mọi động tĩnh trong biển nhạy cảm hơn Hắc Kình Lão Tổ.

Bát Trảo Vương, Hải Long Vương cẩn thận cảm nhận.

Mắt Hải Long Vương lóe tia nghi ngờ phân vân:

- Ủa? Chưa chết, nhưng hơi thở rất yếu, như ẩn như hiện, như là...

Bát Trảo Vương tiếp lời:

- Chắc là bị thương quá nặng nên hơi thở suy yếu chìm xuống đáy biển rồi, nên khó phát hiện ra.

Hắc Kình Lão Tổ bớt lửa giận:

- À.

Hắc Kình Lão Tổ lao xuống biển, qua nước biển cẩn thận cảm nhận, một lúc lâu sau mở mắt ra, đôi mắt đầy hoang mang.

Như Hải Long Vương nói, hơi thở của nhân tộc kia như ẩn như hiện, rất yếu ớt, không lẽ đúng như Bát Trảo Vương nói, nhân tộc bị thương nặng nghiêm trọng đến mức hơi thở yếu ớt sao?

Đương nhiên cũng vì Sở Mộ rơi xuống đáy biển, tuy Hải tộc có ưu thế trong biển, cảm ứng rõ ràng nhạy bén nhưng nếu là khoảng cách xa thì sẽ bị ảnh hưởng.

Nhưng kết cục của Tiễn Ngư Lão Tổ làm Hắc Kình Lão Tổ vừa tức giận vừa phải cảnh giác. Nhân tộc đó quá gian xảo, không ai biết hắn thật sự bị tổn hại nặng hay chơi trò gì.

Thời gian trôi qua, hai cường giả Hắc Kình Lão Tổ, Hải Thú tộc không hề thả lỏng cảnh giác, không ngừng cảm ứng. Nhưng hơi thở của nhân tộc vẫn như trước kia như ẩn như hiện, hơn nữa rất yếu, điều này khiến bọn họ dần thả lỏng cảnh giác.