Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2899: Thiên tài thịnh hội (Thượng)

Lúc này Sở Mộ vẫn dùng Kiếm thiên địa và kiếm pháp của bản thân làm chủ.

- Còn có hơn ba năm, phải cố gắng đem tu vi tăng lên tới cấp độ Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên là Thánh cấp cao giai. Khác với Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên, một khi đạt tới cấp độ Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên, Sở Mộ phỏng đoán, thực lực của mình sẽ tăng lên một cách rõ ràng. Đến lúc đó có thể so sánh, thậm chí là chém giết Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong bình thường cũng không phải là chuyện không làm được.

Sau một năm, Sở Mộ không ngừng tích lũy kiếm nguyên, nhưng mà trong tính toán của hắn, trước lúc Hắc Thần bí cảnh mở ra, đạt tới Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên rất khó. Bởi vậy hắn lại tiến về phía Chiến Quân điện, tiến vào tu luyện thất cấp Bạch ngân, trùng kích Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên.

- Lần này các ngươi ở đây.

Sở Mộ nói với ba người Lâm Bích Nhược.

- Bích Nhược, nên cố gắng tu luyện kiếm pháp.

- Vâng, công tử.

Lâm Bích Nhược và Tàn Nguyệt kiếm thánh cùng với Bàn Nham kiếm thánh cung kính lên tiếng.

Sau khi nhắn nhủ xong, Sở Mộ rời khỏi trang viên, đi ra bên ngoài Đồ Huyết thành. Sau đó lấy ra phi toa, khởi động rồi nhanh chóng rời đi.

Thời hạn mười năm sắp tới, hắn khởi hành tiến về phía Hắc Thần cự kiếm, chờ đợi bí cảnh mở ra.

Ngàn năm chỉ vẻn vẹn có một lần cơ hội, không thể nào bỏ qua được.

Danh ngạch chỉ có một, đương nhiên là hắn phải tiến vào. Về phần đám người Lâm Bích Nhược đã không có cách nào tiến vào. Không bằng ở lại bên trong Đồ Huyết thành tu luyện, như vậy tối thiểu cũng an toàn hơn một chút.

Phi toa màu vàng nhanh chóng rời đi, trừ Sở Mộ ra cũng có rất nhiều khởi hành, tiến về phía Hắc Thần cự kiếm.

...

Phi toa của ngũ đại phủ thành chủ, phi toa của tất cả các thế lực lớn, tông môn đều cùng hướng về một mục tiêu.

Phi toa dài trăm trượng đều xuất động, tốc độ cực nhanh, toàn bộ đều hướng về cùng một mục tieueu.

Thời gian mười năm, Hắc Thần bí cảnh.

Bốn phía Lưu Phóng chi địa chấn động.

Người có được danh ngạch xuất phát, người không có danh ngạch cũng xuất phát. Mục tiêu tự nhiên là muốn đi xem, thâm chí là tìm xem có cơ hội tiến vào trong bí cảnh hay không.

Cơ duyên như vậy cho dù là ai cũng không muốn buông tha.

...

- Đại ca, tam đệ truyền tới tin tức, một chiếc phi toa nhỏ đang tới gần. Ước chừng sau nửa canh giờ sẽ đi qua nơi này.

Một người gầy gò giống như cây sậy nói.

- Được, gọi các huynh đệ chuẩn bị một chút.

Một đại hán chột một mắt cười ha hả, nói.

Lập tức mười mấy người hành động, bố trí bẫy rập, thủ vững các phương, tùy thời có thể tạo thành chiến trận.

Đám người này tự nhiên là cường đạo trong Lưu Phóng chi địa.

Kỳ thực bọn hắn vốn cũng không phải là cường đại chính hiệu. Chẳng qua chỉ là người nhân cơ hội này sắm vai cường đạo một chút mà thôi. Cướp giết một ít người, chặn đường thu một ít bảo vật, tài phú, có trợ gúp đối với con đường tu luyện sau này của mấy người.

Hắc Thần bí cảnh mở ra là một chuyện lớn, người không có cách nào tiến vào cũng sẽ có suy nghĩ tới xem một chút. Mà trong những người này có mạnh cũng sẽ có yếu.

Đương nhiên chuyện này sẽ làm cho một ít kiếm tu tự do nổi lên suy nghĩ khác thường.

Nhóm người của đạn hán chột mắt này khoảng chừng hơn chục. Bình thường tạo thành một tiểu đội nhỏ, đi mạo hiểm, lịch lãm rèn luyện bốn phía. Cũng coi như là người hung ác, bồi hồi trên bờ vực sinh tử.

Đương nhiên, đối thủ quá lợi hại bọn hắn cũng không dám ra tay, trước tiên phải nhìn một chút, sau đó mới phán đoán.

Người có được phi toa thường thường đều không tầm thường. Nhưng mà cũng có phân biệt trong đó. Phi toa loại nhỏ, bình thường tính ra chỉ có cấp độ Thánh cấp cửu tinh. Mà mười mấy người bọn hắn bố trí, liên thủ tạo thành chiến trận có thể phá huy ra thực lực vô cùng cường đại. Cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh cao giai cũng không thể nào thoát thân. Đủ để đối kháng với cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong.

Thực lực như vậy trong rất nhiều tình huống, đủ để hoành hành trong Lưu Phóng chi địa, đây cũng là chỗ dựa của bọn hắn.

Sau nửa canh giờ, một chiếc phi toa màu vàng dùng tốc độ cực nhanh bay tới.

Sở Mộ một mặt điều khiển phi toa, một mặt tâm phân nhị dụng để tìm hiểu.

Bỗng nhiên, oanh một tiếng, phi toa run lên, giống như bị lực lượng mạnh mẽ nào đó đánh trúng. Lực lựng mạnh mẽ đánh tới, không ngờ lại làm cho Phi Toa lắc lư.

Cho dù là Phi toa loại nhỏ thì bình thường bên ngoài cũng có một tầng chất lỏng từ Bạch ngân thạch hòa tan mà thành, tăng cường độ cứng rất lớn, tăng cường lực phòng ngự. Bởi vậy, công kích như vậy tuy rằng khiến cho Phi toa lắc lư nhưng mà lại không thể nào đánh nát phòng ngự của Phi toa.

Đương nhiên đám người đại hán chột mắt kia cũng không có ý định đánh nát phi toa, phải biết rằng mỗi một chiếc phi toa đều có được giá trị phi phàm. Chỉ cần hao tổn một chút cũng phải trả một cái giá không nhỏ để sửa chữa.

Mục đích của bọn hắn đương nhiên là muốn để cho phi toa dừng lại, bức người trong Phi Toa ra.

Quả nhiên dưới bẫy rập bọn hắn bố trí, Phi Toa dần dần dừng lại. Trên phi toa có từng đạo lực lượng vô hình trói buộc.

Lực lượng thần hồn của Sở Mộ quét qua, cũng lập tức cảm giác được.

Mở cửa Phi toa ra, từ trong Phi Toa đi ra.

Tiếng sưu sưu vang lên, từng đạo thanh âm vang vọng. Từng đạo thân ảnh xuất hiện ở bốn phía, tổng cộng có mười mấy người. Nhìn phương vị của mỗi người, nhìn qua rất là tùy ý, nhưng mà Sở Mộ chỉ cần liếc mắt đã nhìn thấy ảo diệu trong đó.

Chiến trận.

Ngộ tính của Sở Mộ cực cao, trừ kiếm đạo ra, trên phương diện chú kiếm, luyện đan, phong cấm và trận pháp... Các mặt đều có tạo nghệ nhất định. Cho nên lúc này hắn mới có thể liếc mắt đã nhìn ra phương vị mười mấy người này đứng nghiễm nhiên là một loại chiến trận.

Chỉ là đây là chiến trận gì, bằng vào tạo nghệ hiện tại của Sở Mộ còn chưa tới mức liếc mắt đã có thể nhìn ra được chi tiết.

Bất quá hắn cũng có thể mơ hồ nhìn ra được, đây là một loại chiến trận không cao thâm vào đâu.

- Tiểu tử, gặp phải chúng ta coi như là các ngươi bất hạnh. Bất quá ngươi cũng rất may mắn, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao rao giới chỉ không gian, lại ngoan ngoãn để lại Phi toa thì có thể giữ mạng.

Đại hán chột mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, cười hắc hắc, nói.

- Rời đi lúc này các ngươi còn có thể giữ được mạng.

Sở Mộ lạnh nahtj nói, hắn có chút sốt ruột chạy tới chỗ Hắc Thần cự kiếm, bởi vậy không muốn dây dưa nhiều.