Ra tay!

Bốn đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt, xé rách trường không, tựa như tia chớp, kiếm quang rừng rực, sát cơ kinh người, từ bốn phương tám hướng xung kích toàn thân Sở Mộ.

Bất kỳ một Thánh cấp Bát Tinh cấp cao nào đối mặt công kích như vậy, hơn phân nửa sẽ bị áp chế.

Đáng tiếc, thực lực của Sở Mộ bây giờ, đã không cực hạn ở Thánh cấp Bát Tinh cấp trung nữa.

Bốn đạo kiếm quang, mặc dù lăng lệ ác liệt, cường đại, lại không có tránh được cảm giác của Sở Mộ, quỹ tích của bốn đạo kiếm quang, hoàn toàn bị Sở Mộ bắt được.

Tay phải nắm chặt, Hỏa Diễm linh động nhảy lên, tràn ngập ra, hóa thành một thanh kiếm.

Liệt Hoàng Linh Kiếm nơi tay, một thân sát khí phún dũng ra, như núi lửa bộc phát.

Sát khí khủng bố xâm nhập bốn phía, bao phủ bốn người, hàn ý từ sâu trong thân thể bay lên.

Khí lực hợp nhất, Linh kiếm chém ra.

Một kiếm vô thanh vô tức, kiếm khí màu đỏ xẹt qua trời cao, không có khởi điểm, cũng không có giới hạn, phảng phất như thiên mã hành không.

Cái này, là phong cảnh cuối cùng mà bọn người Doanh Vệ chứng kiến, giống như mặt trời chiều ngã về tây, ngồi ở trên đỉnh núi mặt hướng Đại Hải, nhìn xem chân trời bị ánh nắng chiều che lấp.

- Kiếm, như thế nào lại nhanh như vậy?

Trong đầu Doanh Vệ, hiển hiện một nghi vấn, chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân nhanh chóng xói mòn, trước mắt hắc ám, trong lòng của hắn toát ra hối hận, hối hận không nên đi trêu chọc Sở Mộ.

Nguyên lai, thực lực chân chính của hắn vượt xa mình, mà không phải đoán chừng ở Thánh cấp Bát Tinh cấp cao.

Nhưng, hối hận đã không còn kịp rồi.

Một kiếm, gần kề chỉ một kiếm, không có thi triển kiếm thức gì, mà chỉ là kiếm pháp trụ cột rất bình thường mà thôi.

Một kiếm kia xẹt qua, lại ẩn chứa vài loại động tác của kiếm pháp trụ cột, Vĩnh Hằng Kiếm Ý, Kiếm Chi Chân Ý, Trảm Chi Chân Ý, kỹ xảo khí lực hợp nhất.

Cho dù là Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong, cũng khó có thể ngăn cản một kiếm này của Sở Mộ, huống chi chỉ là Thánh cấp Bát Tinh cấp cao cùng cấp trung.

Một kiếm qua đi, kiếm khí biến mất, ba cỗ thi thể ngã xuống, trên cổ của bọn hắn, tất cả có một dấu ngấn màu đỏ, Vĩnh Hằng Kiếm Ý, Kiếm Chi Chân Ý cùng Trảm Chi Chân Ý, trực tiếp đánh tan ý thức của đối phương.

Còn có một người còn sống, đây cũng không phải Sở Mộ không cách nào một kiếm giết chết, mà là lưu lại tra khảo.

- Ngoại trừ Lâm Tử Kỳ, còn có ai?

Sở Mộ quay người, hai con ngươi đạm mạc nhìn chằm chằm vào người nọ.

- Ta... chết cũng sẽ không nói.

Thánh cấp Bát Tinh cấp trung kia nghiến răng nghiến lợi, trên trán của hắn chảy đầy mồ hôi lạnh.

Thật đáng sợ!

Sở Mộ này thật đáng sợ, tu vi Vạn Cổ lục trọng thiên trung kỳ, lại có thể một kiếm miểu sát một Thánh cấp Bát Tinh cấp cao cùng hai Thánh cấp Bát Tinh cấp trung, mình không chết, là đối phương cố ý lưu lại muốn hỏi mà thôi.

Thực lực như vậy, chỉ sợ lúc lục đại thiên tài vẫn là Vạn Cổ lục trọng thiên trung kỳ, cũng không có a.

Hắn biết rõ lúc này đây, thật sự là trêu chọc nhầm người, vô luận như thế nào, cũng không thể nói danh tự của Thiếu chủ nhà mình, nếu không là trêu chọc cường địch cực kỳ đáng sợ.

Một yêu nghiệt như vậy, so với lục đại thiên tài còn muốn đáng sợ hơn, hậu quả giết không chết, là bị trả thù.

- Vậy thì chết đi.

Sở Mộ nói, tay run lên, Liệt Hoàng Linh Kiếm xuyên thủng mi tâm của đối phương, đánh tan ý thức.

Thánh cấp Bát Tinh cấp trung này làm sao cũng thật không ngờ, Sở Mộ sẽ quyết đoán như thế.

Hắn nguyên bản ý định cùng Sở Mộ kéo dài thời gian, tranh thủ sống sót, dù sao ai cũng không muốn chết, đáng tiếc a, khi bọn hắn bắt lấy Lâm Bích Nhược uy hiếp, Sở Mộ đã hạ xuống sát tâm rồi.

Kiếm quang lóe lên, xé đầu lâu của bốn người, lấy ra nguyên thần thuần túy, đây là nguyên thần đạt tới cấp bốn trung kỳ cùng hậu kỳ, cực kỳ thuần túy.

Đón lấy, không gian giới chỉ của bọn hắn cũng trở thành chiến lợi phẩm của Sở Mộ.

- Xem lâu như vậy, cũng có thể đi ra a.

Ánh mắt của Sở Mộ đạm mạc, xẹt qua bốn phía, tập trung phía trước, nhàn nhạt nói.

Chỉ là, hắn tựa hồ như nói chuyện với không khí, không có bất luận đáp lại gì.

Sở Mộ không mở miệng nữa, ánh mắt trở nên lợi hại, phảng phất như kiếm quang, đưa tay, một kiếm kích ra.

Trên không phảng phất rạn nứt, một đạo kiếm khí bạch sắc từ trong hư vô kích xạ ra, chém rụng.

Thiên Ngân Sát Kiếm Thức!

Đám người ẩn núp trong rừng bị khóa định, không thể né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng.

Chỉ là, tuy Thiên Ngân Sát Kiếm Thức là một chiêu uy lực yếu nhất trong các kiếm thức của Sở Mộ, nhưng cũng không có dễ dàng ngăn cản như vậy.

Kiếm khí màu trắng chém rụng, một tiếng hét thảm vang lên, tuyệt sát một người.

- Dừng tay!

- Chúng ta không có ác ý.

Mấy người còn lại không cách nào bình tĩnh rồi, không thể tiếp tục ẩn núp nữa, chỉ có thể hiện thân, hơn nữa lớn tiếng kinh hô.

Nếu không hiện thân không lên tiếng mà nói, không chừng sẽ lọt vào công kích lần nữa, như người nọ, bị trực tiếp giết chết.

Mấy người kia, đúng là bọn người Tàn Nguyệt Kiếm Thánh.

Nguyên bản sau khi bọn hắn thấy được bọn người Doanh Vệ hành động, ý định làm bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau, cho nên ẩn núp ở trong rừng, ẩn tàng khí tức, chờ bọn người Doanh Vệ giết chết Sở Mộ xong lại ra tay, giết chết bọn người Doanh Vệ, đến một cái hắc ăn hắc.

Không nghĩ tới, kết quả hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ.

Bốn người Doanh Vệ không thể như nguyện giết chết Sở Mộ, ngược lại bị Sở Mộ một kiếm giết chết.

Một kiếm giết chết, đó là cái khái niệm gì.

Doanh Vệ là Thánh cấp Bát Tinh cấp cao, ba cái khác, là Thánh cấp Bát Tinh cấp trung, coi như là bản thân Tàn Nguyệt Kiếm Thánh muốn giết chết bọn hắn, cũng phải tốn hao một ít thời gian.

Một kiếm giết chết, chẳng phải là nói, Sở Mộ mà bọn hắn coi là mục tiêu, có được thực lực còn hơn bọn hắn?

Trước mặt Sở Mộ, là ba Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong, nhưng lúc này, bọn hắn lại không có phong phạm cường giả gì, sắc mặt trắng bệch, nội tâm hồi hộp.

Sai rồi, toàn bộ đều phán đoán sai lầm.

Thánh cấp Lục Tinh cấp trung này, căn bản không phải con mồi, mà là thợ săn cường đại.

Một kiếm miểu sát hai Thánh cấp Bát Tinh cấp trung cùng một Thánh cấp Bát Tinh cấp cao, kích thương một Thánh cấp Bát Tinh cấp trung khác, nếu nguyện ý còn có thể giết chết, lại một kiếm, miểu sát một Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong, thực lực như vậy tuyệt đối không phải ở Thánh cấp Bát Tinh, mà đạt đến Thánh cấp Cửu Tinh.