Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2108: Nhà lớn khi khách (Hạ)

Dường như thấy tò mò về Sở Mộ, Lý Thu Nhiên hỏi lai lịch của hắn này nọ. Sở Mộ nói xạo mình là truyền nhân của tông phái ẩn thế, mới ra núi không lâu rồi tình cờ gặp kỳ ngộ.

Lời nói không đáng tin nhưng Lý Thu Nhiên tin thật, Thâm Lam thế giới bao la có tông phái ẩn thế cũng không lạ.

Cộng thêm Sở Mộ bày ra thực lực mạnh mẽ diệt gọn Vệ Dương, nói hắn là truyền nhân của tông phái ẩn thế không có gì kỳ. Lý Thu Nhiên không chăm chú vào chuyện này, nàng không hỏi tiếp nếu không Sở Mộ cũng chẳng biết trả lời thế nào, vì bây giờ hắn hoàn toàn mù tịt về Thâm Lam thế giới.

Nói bóng nói gió tán gẫu, từ lời nói của Lý Thu Nhiên làm Sở Mộ hiểu một chút về Thâm Lam thế giới.

Mảnh đất dưới chân thuộc về Thương Lan hoàng triều, Thương Lan hoàng triều là một hoàng triều cường thịnh. Từ mấy lời Lý Thu Nhiên nói khiến Sở Mộ biết Thương Lan hoàng triều là hoàng triều do Thương Lan Thánh Hoàng mở mang từ nhiều năm trước.

Cái gì là Thánh Hoàng? Lý Thu Nhiên không nói, Sở Mộ không hỏi, tuy hắn hơi tò mò nhưng biết chuyện này không thể hỏi không thì dễ bị lộ dấu vết.

Yến sơn ở trong Thương Lan hoàng triều, gia tộc Lý thị là gia tộc hưng thịnh nhất trong Yến sơn.

Sở Mộ dần hiểu rõ hơn. Hắn ở trong Ngũ Linh bí cảnh khoảng nửa năm, tức là hắn đi vào Thâm Lam thế giới đã qua nửa năm.

Sở Mộ dần nghe được tin tức bách tộc vào Thâm Lam thế giới bị định nghĩa là Thiên Ngoại Tà Ma, bị hạ lệnh truy sát tà ma, còn do các tay đứng đầu Thâm Lam thế giới truyền lệnh, giết Thiên Ngoại Tà Ma sẽ được thưởng này nọ. Sở Mộ thầm nhắc nhở mình phải cảnh giác hơn nữa, nếu bị lộ thân phận sẽ gặp truy sát không ngừng nghỉ, tuy thực lực của hắn đã mạnh hơn nhưng còn kém rất xa.

Gia tộc Lý thị là gia tộc hưng thịnh nhất của Yến sơn, truyền thừa hơn ngàn năm, nội tình thâm sâu, trang viên rất lớn, nhìn bề ngoài cổ xưa nhưng thật ra rất xa hoa.

Hai người đứng trước cổng lớn, cõng kiếm, người thẳng băng, khí thế sắc bén. Sở Mộ cứ cảm thấy bọn họ không giống Kiếm Giả, hoặc giống mà không phải vậy.

Sở Mộ liên tưởng lúc trước Vệ Dương ra tay thi triển loại hỏa thuật mũi tên lửa, Toàn Hỏa thương, hắn đã hiểu. Thâm Lam thế giới không phải bốn tinh vực lớn nhân tộc bình thường, tuy nơi này cũng có nhân tộc nhưng tu luyện giả so với Kiếm Giả tu luyện vừa giống lại khác.

Ví dụ hai người đứng trước cửa cổng Lý gia phát ra dao động hơi thở là tu vi Thần Ngưng cảnh.

Hai hộ vệ trông thấy Lý Thu Nhiên liền hành lễ, ánh mắt thắc mắc nhìn Sở Mộ:

- Đại tiểu thư!

Lý Thu Nhiên gật đầu rất có phong phạm của đại tiểu thư, nàng mang Sở Mộ vào trang viên gia tộc Lý thị.

Lý Thu Nhiên kêu một người hầu đến sắp xếp Sở Mộ nghỉ ngơi, Lý Thu Nhiên nói bận chút việc xin phép đi trước.

Trong phòng khách, Sở Mộ tùy tay cầm một cuốn sách giở ra xem, chữ giống của nhân tộc nhưng có khác biệt nhỏ, đại khái xem hiểu nội dung.

Sở Mộ tùy tay lật xem, từ sách vở hiểu biết Thâm Lam thế giới.

Qua một lúc cửa bị đẩy mở, một thanh niên đi vào.

- Ta là Lý Thu Phong, các hạ là Sở Mộ đúng không? Đa tạ ra tay cứu tiểu muội của ta.

Thanh niên tự ý nói:

- Ơn cứu mạng rất nặng, chút quà mọn hy vọng các hạ đừng từ chối.

Lời nói nghe thì khách sáo nhưng Sở Mộ nhận ra sự xa cách.

Lý Thu Phong bắn một không gian giới chỉ qua, Sở Mộ nhận lấy, thần niệm thăm dò. Không gian không gian giới chỉ không lớn đựng một ít Nguyên đan thượng phẩm, khoảng mười vạn.

Thấy thứ quen thuộc như Nguyên đan thì hắn yên tâm hơn, thế giới xa lạ có thứ quen thuộc ít nhất càng dễ hòa nhập.

Lý Thu Phong cho rằng Sở Mộ chịu nhận thù lao, gã cười nhạt nói:

- Các hạ định ở lại Lý gia làm khách mấy ngày hay là...?

Sở Mộ nghe ngữ điệu liền biết người này không hoan nghênh chính mình, đã ra lệnh đuổi khách.

Mặt Sở Mộ lạnh lùng, lúc trước hắn định xem Lý gia là khởi đầu hòa nhập vào thế giới này, nhưng không có nghĩa là hắn để người ta nhục nhã mình.

Sở Mộ búng tay bắn trả không gian giới chỉ về phía Lý Thu Phong, cười nhạt:

- Khí thế của thế gia ngàn năm quá mãnh liệt, ta ở không quen, cáo từ.

Ngụ ý mỉa mai mắt cao hơn đầu, tự cho là đúng.

Lý Thu Phong nhận lại không gian giới chỉ, mặt lạnh lùng tức giận.

Lý Thu Phong lạnh lùng nói:

- Các hạ đi vui vẻ, không tiễn.

Sở Mộ phớt lờ Lý Thu Phong bước nhanh ra khỏi phòng, đi ra ngoài trang viên Lý thị.

Không ai ngăn cản Sở Mộ, hắn thuận lợi đi ra Lý gia.

Sở Mộ ra khỏi Lý gia bỗng thấy rã rời, hắn không biết nên đi đâu đây.

Kế hoạch không theo kịp biến hóa.

***

Lý Thu Nhiên tức giận nói:

- Ca, sao có thể làm vậy! Dù nói sao thì hắn đã cứu ta một lần, không có hắn bây giờ ta đã...

Lý Thu Phong nói:

- Tiểu muội, ca vì tốt cho muội. Người này không rõ lai lịch, không chừng có âm mưu khác.

Lý Thu Nhiên hỏi ngược nói:

- Nếu hắn có âm mưu gì thì còn đưa chúng ta trở về sao?

Lý Thu Phong nói:

- Tiểu muội còn quá trẻ tuổi, không biết đời hung hiểm. Mục đích của hắn có lẽ là Lý gia chúng ta, muốn lấy gì từ Lý gia chúng ta. Nên biết Lý gia là thế gia ngàn năm.

Lý Thu Nhiên muốn phản bác:

- Nhưng mà...!

- Được rồi, không nhưng nhị gì hết, nếu hắn thật sự không có mục đích đặc biệt gì với Lý gia chúng ta thì không nên bị ta thăm dò thì quê quá hóa giận bỏ đi. Nếu hắn thật sự không có mục đích gì thì nên bằng phẳng trở lại.

Lý Thu Phong bá đạo nói khiến Lý Thu Nhiên á khẩu:

- Huống chi hắn nói hắn là truyền nhân của tông phái ẩn thế muội liền tin, hắn nói được kỳ ngộ rồi xuất hiện ở nơi đó muội cũng tin, không chừng hắn có âm mưu từ trước.

Lý Thu Nhiên cẩn thận ngẫm lại, nàng hơi dao động.

Lý Thu Phong nói:

- Được rồi, muội bị hoảng sợ hãy quay lại nghỉ ngơi đi, đừng quan tâm những chuyện khác.

Lý Thu Phong đuổi Lý Thu Nhiên đi xong kêu mấy thân tín đến dặn dò.

- Thiếu chủ, chúng ta nhất định sẽ làm tốt việc này!

- Đúng thế, tuyệt đối cho hắn bài học nhớ đời!

Yến sơn là một ngọn núi cũng là một địa vực trong Thương Lan hoàng triều, phạm vi ngàn dặm đều là khu vực Yến sơn. Trong Yến sơn Lý gia đứng đầu.

Sở Mộ rời khỏi Lý gia chọn đại một hướng sải bước đi, vừa đi vừa suy nghĩ về sau nên làm gì.

Vốn cứu Lý Thu Nhiên xong Sở Mộ định lấy Lý gia làm khởi điểm, ai ngờ người của Lý gia chảnh quá, tượng đất cũng có ba phần tính tôi chứ nói gì Sở Mộ.