Có hơn trăm con Ma Vân Lang chết dưới kiếm của hắn, ba mươi con khác chết dưới kiếm của Đạm Đài Lưu Quang và Đồ Cương và Tần Sơn Hà, bởi vì tốc độ của Đạm Đài Lưu Quang nhanh nhất cho nên hắn giết Ma Vân Lang còn nhiều hơn Đồ Cương và Tần Sơn Hà mấy con.

- Đội trưởng, ta nghe nói da của Ma Vân Lang rất đáng tiền.

Đồ Cương nói.

- Lột da!

Sở Mộ nói.

Suy đoán một chút cũng có thể hiểu được, Ma Vân Lang là Thái Cổ hung thú đặc thù, giá trị khẳng định rất cao.

Bốn người không ngừng động thủ, cho dù là Đạm Đài Lưu Quang cũng hành động, động tác của hắn quen việc dễ làm, Sở Mộ cũng triệu hoán Bá Vương ra, sau khi lột da liền ném thi thể Ma Vân Lang cho Bá Vương nuốt huyết nhục tinh hoa.

Không bao lâu đám người Sở Mộ đã thu hoạch hơn trăm tấm da Ma Vân Lang, Bá Vương cũng ợ một cái, bị Sở Mộ thu vào trong không gian chiến thú tiêu hóa lực lượng.

Sau khi làm xong tất cả, ba người Đồ Cương đều chằm chằm vào Sở Mộ, hồi tưởng lại hành động của Sở Mộ vừa rồi, lại không thể ức chế từ thán phục trong lòng, tốc độ cực nhanh, hơn nữa lực công kích đáng sợ đến cực điểm, tinh thần ý niệm mạnh không cách nào hình dung, nếu không làm sao có thể đối mặt với hơn trăm con Ma Vân Lang mà không bị ảnh hưởng.

- Đi thôi, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu săn giết.

Sở Mộ nói.

Lúc này hắn quyết định tìm thật nhiều điểm chiến tích hơn nữa, sau khi quay về Thiên Phong Kiếm Cung có thể tu hành thêm một thời gian.

Lúc vừa tiến lên muốn rời khỏi nơi này, đột nhiên một cảm giác nguy hiểm xông thẳng vào tâm thần hắn.

Không có ý niệm nào, chỉ dựa vào bản năng thân thể, đột nhiên Sở Mộ nhảy lên cao, sau đó một đạo hào quang màu đen bắn ra từ mặt đất, nó giống như giòi bọ trong xương đuổi theo Sở Mộ.

Hào quang màu đen có khí tức vô cùng quái dị.

Chỉ trong nháy mắt hào quang đuổi theo Sở Mộ, ý đồ đâm thủng Sở Mộ.

Kiếm ý bảy chuyển và kim chi áo nghĩa bảy chuyển ngưng tụ với nhau sau đó đánh ra một đạo hào quang màu vàng va chạm với hào quang màu đen, âm thanh ba ba vang lên, hào quang màu đen yếu ớt không chịu nổi nên bắn vào mặt đất, nó nổ tung.

Trong nháy mắt Sở Mộ bị tập kích, ba người Tần Sơn Hà lập tức có phản ứng cùng nhảy lên, sau khi nhảy lên liền cầm kiếm trong tay, đôi mắt bắn ra hào quang sáng ngời nhìn vào mặt đất.

Nhảy lên cả trăm mét và vận chuyển kiếm nguyên, đề khí khinh thân sau đó giống như hóa thành lông vũ nhẹ như bông, muốn rơi xuống đất còn cần một thời gian.

- Đội trưởng, có thể là Địa Ma tộc.

Đồ Cương truyền âm nói.

- Địa Ma tộc...

Ánh mắt Sở Mộ xuất hiện thần thái suy nghĩ.

Nhân tộc suy thoái, hôm nay thế giới Thái Cổ dùng ba chủng tộc vi tôn, theo thứ tự là Minh Thần tộc, Thiên Yêu tộc và Địa Ma tộc.

Huyết mạch ba đại chủng tộc này vô cùng cường đại, măc dù số lượng không bằng Nhân tộc nhưng cũng có thiên phú của mình, tiềm lực kinh người, chiến lực cao thâm thập phần đáng sợ, thiên tài còn hơn xa Nhân tộc.

Cũng chính bởi vì điểm này, sau khi Nhân tộc suy thoái, muốn phát triển cực kỳ khó khăn, bởi vì ba đại chủng tộc không cho phép, từ mọi phương diện chèn ép Nhân tộc, ngăn chặn Nhân Tộc phát triển.

Nếu không một khi Nhân Tộc tái hiện hùng phong, vô cùng có khả năng áp chế ba đại chủng tộc, đây không phải là cục diện bọn chúng nguyện ý nhìn thấy.

Ba đại chủng tộc, Sở Mộ tự tay chém giết qua Thiên Yêu tộc nhân, thiên phú Thiên Yêu tộc có Thiên Yêu Biến, sau khi thi triển thực lực tăng gấp đôi, hơn nữa tác dụng phụ cũng không phải rất lớn.

Địa Ma tộc, căn cứ điển tịch ghi lại, thiên phú là độn địa, có thể hành tẩu dưới mặt đất, bất luận là đánh lén hay chạy trốn đều có tác dụng thật lớn.

Nếu như nói Thiên Yêu tộc là chiến sĩ công thành xông vào trận địa mạnh nhất, như vậy Địa Ma tộc có thể hành tẩu trong bóng tối, sẽ biến thành thích khách làm người ta sợ hãi.

Địa Ma tộc, bọn chúng vô cùng có khả năng đang nấp dưới mặt đất, che dấu khí tức bản thân làm người ta khó lòng cảm ứng.

Bốn người Sở Mộ chậm rãi đáp xuống đất với tốc độ chậm, cuối cùng vẫn rơi xuống đất, bọn họ đều khẳng định, một khi chạm vào mặt dất, Địa Ma tộc nhất định phát động tập kích lần nữa.

Tinh thần ý niệm cường đại bộc phát càn quét chung quanh, trực tiếp rót vào dưới đất.

Tinh thần ý niệm Sở Mộ tiến vào trong mặt đất không bị trở ngại chút nào, lúc xâm nhập sâu mười mét, Sở Mộ không phát hiện có gì cả, tiếp tục xâm nhập.

Chợt khóe miệng Sở Mộ cười vui vẻ, hắn lập tức tìm ra vị trí của tên Địa Ma tộc, tên này đang lặng lẽ tiềm phục dưới mặt đất, chờ đợi đám người Sở Mộ đáp xuống đất liền phát động một kích trí mạng.

Dưới mặt đất hơn mười mét, Địa Ma tộc với thiên phú Địa Độn không cảm thấy cái gì, hắn có thể tiến vào sâu hơn nữa.

Những tên Địa Ma tộc còn chưa ý thức được vị trí của bọn chúng đã bị Sở Mộ nhìn thấy rõ ràng, tất cả đều bị tinh thần ý niệm của Sở Mộ phát giác, mặt đất không thể che dậy tinh thần ý niệm của hắn.

Chỉ trong nháy mắt Sở Mộ truyền âm cho ba người Đồ Cương, bảo bọn họ toàn lực phối hợp với hắn.

Xuất kiếm va chạm với nhau, trong nháy mắt ba người Đồ Cương Tần Sơn Hà và Đạm Đài Lưu Quang trượt ra bên ngoài, đám Địa Ma tộc dưới đất cũng di động tương ứng.

Bỗng nhiên Sở Mộ gia tốc rơi xuống đất, hắn dùng lực lượng cường đại xuyên thấu qua mũi chân, dùng Chấn Sơn Kính làm dẫn xuyên thấu mặt đất, tên Địa Ma tộc đang di động tới phía dưới Sở Mộ cũng công kích lên trên, hóa hào quang màu đen vô cùng âm lãnh, hắn dùng một kích toàn lực tấn công Sở Mộ.

Địa Ma tộc công kích có thể bỏ qua mặt đất trở ngại, hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào.

Hào quang màu đen va chạm với công kích của Sở Mộ vào mặt đất, một kích của Sở Mộ chỉ thuận tay mà làm. Không trông cậy sẽ đả thương Địa Ma tộc, bởi vậy hào quang màu đen của Địa Ma tộc bị đánh tan, hắn hơi dừng lại một chút.

Tinh thần ý niệm của Sở Mộ vẫn chú ý nên nắm chắc thời cơ xuất kiếm.

Bát Diện Thiên Hoang Kiếm dùng tư thái cực kỳ hung hãn cắm vào mặt đất, mặt đất cứng rắn yếu ớt giống như đậu hủ, trong nháy mắt đâm lún cả chuôi kiếm, kiếm ý bảy chuyển và kim chi áo nghĩa bảy chuyển cô đọng làm một, Nhập Cảnh cực hạn bộc phát. Chấn Sơn Kích bộc phát đáng sợ xuyên thấu mặt đất vài mét và tấn công tên Địa Ma tộc.

Địa Ma tộc bàn tính rất khá, sau khi sử dụng hào quang màu đen sẽ tiếp tục công kích, công kích liên tục thẳng tới khi chém giết Sở Mộ, không lưu chút sinh cơ.