Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1067: Đại điển khai minh, có kẻ đến gây chuyện

Trong ba ngày Sở Mộ không bước ra khỏi cửa, hoặc tu luyện kiếm thuật ở tầng một hoặc rèn luyện kiếm ý, lực lượng áo nghĩa trong phòng ngủ, rồi rút ra chút thời gian nghiên cứu thủ ấn thứ ba trong Cửu Chuyển Thiên Chấn Tâm Ấn quyết.

Giang Xuyên, Đinh Huyền hầu như chạy đôn chạy đáo bên ngoài để chuẩn bị cho đại điển khai minh.

Chớp mắt ba ngày trôi qua, Sở Mộ còn đang tu luyện, hơi quên mất thời gian.

***

Trên khu đất trống trong khu vực Kiếm Lâu chín khối đại lục đã dựng sân khấu này nọ cho việc đại điển khai minh. Trong sân dọn dẹp trang trí rất là sạch sẽ, trông khác hẳn với chỗ khác.

Vải màu đỏ vàng bay trong gió phần phật tôn lên không khí túc mục cho đại điển khai minh chưa bắt đầu.

Người từ xa kéo đến, khoảng hai ngàn người có mặt đông đủ, là những người đã báo danh tham gia Cổ Kiếm Minh mấy hôm nay.

Tô Hạo Sa thi triển thân pháp như chim ưng bay nhanh trên trời, đáp xuống bục giảng, gã giơ cao tay, các tiếng xì xầm lắng xuống.

Trừ thành viên Cổ Kiếm Minh ra có mấy ngàn Kiếm Giả tụ tập vây xem.

Trong lòng bọn họ do dự, không biết có nên tham gia Cổ Kiếm Minh không vì vậy đặc biệt đến xem tình huống rồi mới ra quyết định.

Bọn họ mơ hồ có linh cảm lạ là đại điển khai minh Cổ Kiếm Minh sẽ không thuận lợi, có lẽ sẽ xuất hiện biến cố gì.

Trên bục, Tô Hạo Sa lớn tiếng nói:

- Các vị, hôm nay là đại điển khai minh của Cổ Kiếm Minh, hoan nghênh các vị tiến đến tham gia!

Tô Hạo Sa rất giỏi ứng đối mấy chuyện này:

- Chúng ta không phải người sinh ra ở thế giới Thái Cổ mà đến từ đại lục khác, so với thế giới Thái Cổ thì hoàn cảnh tu luyện hay tài nguyên tu luyện đều cách biệt xa như trời và đất. So với Kiếm Giả thế giới Thái Cổ thì chúng ta thật nhỏ yếu.

Không ai phản bác, vì Tô Hạo Sa nói thật, nhưng nhiều Kiếm Giả lòng tràn đầy không cam.

- Nhưng, thế thì sao? Về thiên phú chúng ta không thua Kiếm Giả thế giới Thái Cổ, chênh lệch giữa hai bên chẳng qua là tài nguyên và hoàn cảnh tu luyện cách biệt. Miễn cho chúng ta đủ thời gian thì chúng ta cũng có thể biến mạnh lên không thua gì Kiếm Giả thế giới Thái Cổ!

Tô Hạo Sa đổi giọng sục sôi:

- Ta sáng tạo Cổ Kiếm Minh chỉ có một mục đích là đoàn kết mọi người lại. Đúng, hiện tại chúng ta không đủ mạnh, thậm chí nhỏ yếu, nhưng ta tin khi tất cả đoàn kết, hỗ trợ hợp tức giúp đỡ nhau, nâng đỡ cùng tiến bộ...!

Cảm xúc dào dạt của Tô Hạo Sa ảnh hưởng mọi người, khiến lòng bọn họ nóng cháy, máu gần như sôi trào.

Tô Hạo Sa nói:

- Miễn chúng ta cùng nhau đoàn kết tụ tập thành sức mạnh thì còn ai dám coi thường chúng ta?

Đột nhiên một thanh âm như mũi tên xé gió bắn tới:

- Nói nghe hay hơn hát, ta dám coi rẻ các ngươi đó rồi làm gì ta?

Mọi người biến sắc mặt vụt ngoái đầu nhìn hướng phát ra tiếng nói.

Mấy bóng người bước nhanh đến gần, vừa nãy nói chuyện là người đi đầu. Người đó có mái tóc dài cột sau gáy, đôi mắt hẹp dài cực kỳ sắc bén, mắt lóe tia sáng khinh thường, nhếch mép cười nhạt.

Tô Hạo Sa làm minh chủ Cổ Kiếm Minh lúc này có nghĩa vụ đứng ra hỏi:

- Ngươi là ai?

Trong mấy người có một người lên tiếng, giọng điệu hống hách cao cao tại thượng:

- Đại nhân nhà ta là Nhiếp Anh Kiệt xếp hàng năm trong đệ tử trăm cường.

Trong đệ tử chính thức Thiên Phong kiếm cung cơ bản đệ tử mười cường hoặc nhiều hoặc ít đều có người đi theo.

- Nhiếp Anh Kiệt!

- Xếp hạng năm trong đệ tử chính thức!

Mọi người rung động, biến sắc mặt. Khuôn mặt Tô Hạo Sa nghiêm túc, ánh mắt trầm trọng.

Nghe kiểu nói chuyện của đối phương là biết đến gây sự, còn xếp hạng năm trên đệ tử chính thức, thực lực mạnh mẽ, Tô Hạo Sa phải ứng đối thận trọng.

Tô Hạo Sa sốt ruột thầm nghĩ:

- Sao Sở Mộ còn chưa đến!

Hết cách, Cổ Kiếm Minh được sáng lập toàn nhờ danh nghĩa của Sở Mộ, nếu nhân danh Tô Hạo Sa thì cũng sáng tạo Cổ Kiếm Minh được nhưng ban đầu thành viên sẽ rất ít, được mấy chục người đã là may.

Tô Hạo Sa đã đoán trước đại điển khai minh Cổ Kiếm Minh sẽ không hoàn thành thuận lợi, chắc chắn có biến cố nên gã đã chuẩn bị nhiều cách ứng đối.

Nhưng không ngờ rắc rối đến từ Nhiếp Anh Kiệt xếp hạng năm đệ tử chính thức.

Tô Hạo Sa mạnh hơn lúc ở Cổ Kiếm đại lục gấp vài lần nhưng gã biết mình bây giờ không thể so sánh với trăm cường đệ tử chính thức, càng đừng nói Nhiếp Anh Kiệt xếp hạng năm.

Tô Hạo Sa đành đặt hết hy vọng vào Sở Mộ, gã không biết hiện tại hắn mạnh đến trình độ nào, nhưng hắn là người duy nhất có hy vọng chống lại Nhiếp Anh Kiệt.

Tuy nhiên Sở Mộ còn chưa đến, Tô Hạo Sa biết hắn không là người không giữ chữ tín, chắc đang chìm đắm trong tu luyện quên mất thời gian, chuyện này rất bình thường.

Đầu óc Tô Hạo Sa xoay chuyển nhanh, lập tức nghĩ ra đối sách.

Tô Hạo Sa cười tươi chắp tay nói với Nhiếp Anh Kiệt:

- Hôm nay là đại điển khai minh của Cổ Kiếm Minh ra, Nhiếp huynh đại giá quang lâm khiến chúng ta càng thêm vinh dự.

Tô Hạo Sa làm bộ dạng rất hoan nghênh các ngươi tiến đến xem.

Các Kiếm Giả khác thì siết chặt nắm tay, mặt nhăn nhó trừng đám người Nhiếp Anh Kiệt, nhưng không ai lên tiếng, vì bọn họ biết Tô Hạo Sa là minh chủ, để gã giải quyết là đúng.

- Ta đến đúng là khiến các ngươi thêm vinh dự.

Nhiếp Anh Kiệt cười khẩy nói:

- Vì chúc mừng Cổ Kiếm Minh thành lập nên ta đặc biệt chuẩn bị món quà lớn. Ta ở đây nhận bất cứ người nào của Cổ Kiếm Minh các ngươi khiêu chiến, đánh bại ta thì ta sẽ cho ba ngàn Thiên Phong tệ, không thể đánh bại ta chứng minh Cổ Kiếm Minh chỉ là đám ô hợp, đống phế vật tập hợp.

Nhiếp Anh Kiệt nói không nể nang làm Tô Hạo Sa sầm mặt xuống, có chút tức giận.

Khương Lý, Quý Lăng Phong tiến lên trước một bước, khí thế cực kỳ sắc bén bắn ra, trừng mắt Nhiếp Anh Kiệt. Tô Hạo Sa ngăn hai người lại.

Khương Lý, Quý Lăng Phong làm hai phó minh chủ Cổ Kiếm Minh, Nhiếp Anh Kiệt đến gây sự, khiêu khích không nể mặt đã chọc giận hai người. Dù không đánh lại đối phương nhưng họ không chấp nhận để mặc đối phương nhục nhã.

Nhưng Tô Hạo Sa biết Khương Lý, Quý Lăng Phong có hợp sức cũng không đấu lại Nhiếp Anh Kiệt, giữa các cao thủ chênh lệch một chút sẽ bị phóng lớn vô hạn.

Bọn họ bây giờ có thể tư cách chống đối Nhiếp Anh Kiệt, đành tạm câu giờ hy vọng Sở Mộ mau đến.

Giang Xuyên nhạy bén đã bỏ đi từ lâu, gã chạy về Kiếm Lâu tìm Sở Mộ.

- Như thế nào? Cổ Kiếm Minh không có ai dám chiến đấu với đại nhân nhà ta sao?