Sau khi bắn ra một mũi tên, Tần Vô Song giơ Thần Tú Cung lên, đặt cùng lúc hai mũi tên lên dây cung.
Tả Thiên Tứ ở lưng chừng trời không thể di chuyển đánh trả, đành lao về phía trước, định lợi dụng ưu thế về không gian. Chỉ cần kéo rộng không gian hắn sẽ gọi con linh thú Hư Võ Cảnh bị phong ấn kia. Một Hư Võ Cảnh cường giả cộng với linh thú Hư Võ Cảnh, trận chiến hôm nay có thể nói là thắng dễ như trở bàn tay.
Dựa vào dòng khí lưu mạnh mẽ, Tả Thiên Tứ chuẩn bị đáp xuống phía bên trái. Tử Điện Phần Diệm Thú rống lên một tiếng, toàn thân biến thành một vòng lửa đỏ lao đi như viên đạn pháo về phía Tả Thiên Tứ.
Đây là tuyệt kỹ thành thạo nhất của Tử Điện Phần Diệm Thú. Trận chiến với La Vân lần đó, Tử Điện Phần Diệm Thú cũng từng thi triển chiêu này, đương nhiên Tả Thiên Tứ không lạ. Chỉ là nhìn thấy là một chuyện, phòng ngự thế nào lại là một chuyện khác.
Đòn công kích khiến cho bầu trời như bị nhuốm thành màu đỏ, cả chân trời như bị thiêu đốt.
Chưa tới gần mà Tả Thiên Tứ đã cảm thấy một cảm giác nóng bỏng đang thiêu đốt dưới chân hắn. Khí thế này mà tới nơi, cơ thể kiên cố của hắn e là cũng phải chảy thành nước. Hắn vội vàng di chuyển sang một bên.
Hắn di chuyển ba bốn lần, khí thế cứ thế giảm dần xuống thấp nhất. Đúng lúc đó, binh khí của của Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì đánh tới.
Nếu ở dưới mặt đất, đòn tấn công của hai Linh Võ Đại viên mãn không uy hiếp được hắn bao nhiêu. Nhưng hắn lúc này đang ở trên trời, trước có sói, sau có hổ, tình cảnh vô cùng thảm hại. Vì thế đối mặt với hai đạo công kích có thể nói là khó khăn chồng chất khó khăn. Hắn vung vũ khí trong tay lên, một đạo đao quang bắn ra đánh bật hai đạo ánh sáng kia!
Tần Vô Song nheo mắt thành một đường kẻ. Cơ hội đến rồi!
Hắn thả một ngón tay ra, hai mũi tên trên dây thì một mũi bắn thẳng về Tả Thiên Tứ.
Phổi Tả Thiên Tứ sắp nổ tung mất. Từ đầu đến cuối hắn chẳng có cơ hội mà hít thở đã rơi vào vòng tấn công. Hơn nữa sự chiến đấu của đối thủ còn đã qua sự luyện tập thành thục, mỗi lần đánh đều tính toán rất cẩn thận, gần như có thể nói đã khắc chế hoàn toàn được hắn. Khiến hắn không thể phát huy được nửa bản lĩnh, chân tay bị trói buộc, vô cùng khó chịu.
Mũi tên này của Tần Vô Song nhằm thẳng vào sườn Tả Thiên Tứ, đây là nơi hắn khó phòng ngự. Lúc này lựa chọn duy nhất của hắn chính là tiếp tục tránh sang bên cạnh. Nhưng cứ tránh né như vậy rất bất lợi cho hắn.
Bị động hứng đòn như vậy không thể lật ngược được tình thế. Nhưng nếu không tránh, mũi tên của Thần cung bắn tới, dù Tả Thiên Tứ hắn có là Hư Võ Cảnh cường giả thì cũng chẳng có cơ hội sống.
- Tinh La Điện, Tả mỗ hôm nay không diệt các ngươi thề không làm người!
Tả Thiên Tứ thầm lập lời thề, hắn nghiến rằng lao về phía trước tránh một mũi tên chí mạng.
Chân vừa chạm đất thì thấy đất dưới chân như rời ra. Còn chưa đứng vững, mặt đất bỗng ầm một tiếng sụt xuống tạo nên một cái hố lớn. Cũng may là thân thủ Tả Thiên Tứ khá, hắn kịp nhảy lên chứ không bị rơi xuống.
Bỗng uỳnh một tiếng, dưới mặt đất như có núi lửa phun trào, đất đá bắn lên trời, rồi như có trận mưa đất đá rơi tới tấp xuống người Tả Thiên Tứ. Mỗi đạo đất đá như mang trong mình một sức công kích mạnh mẽ tấn công Tả Thiên Tứ.
Tả Thiên Tứ rít lên một tiếng dài. Mức độ ức chế của lần giao chiến này có thể sánh được với lần đầu tiên xâm nhập Tinh La Điện. Lần đó Cửu Cung Phái bị công kích liên tiếp, đến bóng dáng kẻ thù cũng không thấy.
Còn lần này, tuy biết rõ kẻ địch là ai, nhưng từ đầu đến cuối đều ở thế bị động, căn bản không có cơ hội mà hít thở. Mỗi lượt tấn công đều phối hợp hết sức điêu luyện, hết lượt này đến lượt kia, không chút sơ hở.
Tả Thiên Tứ biết nhất định phải chống chọi đến cùng, tạo không gian cho mình, nếu không cứ thế này thì không bị đối phương đánh trúng cũng tức đến thổ huyết mất.
Nghĩ đến đây, toàn thân hắn phát sáng, phát động khí thế toàn thân, múa đao đánh bay tất cả đất đá.
Bao Bao gầm lên một tiếng, lại lao ra từ dưới mặt đất. Lần này là hình dáng khỉ vàng, tay cầm một cây đại bổng xông tới Tả Thiên Tứ. Nó hét lên:
- Đến đúng lúc lắm!
Bao Bao lộn ngược người, hai tay vung lên, đao quang và cơ thể hợp nhất chém xuống cây đại bổng.
Nguồn truyện: Truyện FULLBao Bao nhếch mép, nhằm thẳng phần hông Tả Thiên Tứ quét cây đại bổng tới. Quanh cây đại bổng có thể nhìn thấy dòng khí lưu hình thành nên một xoáy ốc đang lao tới Tả Thiên Tứ. Tử Điện Phần Diệm Thú lại nhặt mũi tên thứ hai về, khôi phục sức mạnh cho Tần Vô Song, cơ thể lại cuộn lại lao về Tả Thiên Tứ. Tần Vô Song lúc này có đủ cả ba mũi tên trong tay, phong tỏa hoàn toàn đường lui của Tả Thiên Tứ.
Trong mắt hắn đầy vẻ kiên nghị, không còn chút do dự chần chừ nào nữa. Mục tiêu lần này của hắn chỉ có một, giết chết Tả Thiên Tứ!
Xa xa ở đầu kia Hồng Vân Sơn, Chu Đồng và Đại Thần tông thấy tình hình của trận chiến như vậy, trong lòng đều vô cùng phức tạp.
Hiển nhiên là Đại Thần tông nắm chắc cục thế hơn một chút vì thế sự phức tạp trong lòng cũng ít hơn Chu Đồng.
- Đại Thần tông, tên Tần Vô Song này thật sự chỉ hai mươi tuổi chứ?
Chu Đồng khẩu khí có phần không cam tâm, giống như một phụ huynh nhìn thấy con nhà người khác tài giỏi hơn con nhà mình vậy.
Đại Thần tông gật đầu:
- Đúng thế, ta đã kiểm tra tư liệu về hắn rất nhiều lần. Xuất thân, lai lịch của hắn đều có bằng chứng cả, hắn chỉ hai mươi tuổi.
- Hai mươi tuổi mà có thể tham gia vào trận chiến ở cấp bậc này. Chu mỗ chỉ có thể nói người như hắn không hề nhiều trong lịch sử.
- Sao lại không hề nhiều?
Đại Thần tông cười:
- Thật sự là chưa từng có. Thiên tài, Đại lục Thiên Huyền ta không hề thiếu. Tuy là các quốc gia nhân loại là tầng lớp thấp nhất, nhưng cũng có thiên tài. Nhưng kẻ mới hai mươi tuổi mà đã được thế này thì chưa từng có trong lịch sử! Chu Cung chủ, đến hôm nay ngài dã biết tại sao ta không phản đối Đế quốc Đại La chứ?
- Là vì Tần Vô Song?
Chu Đồng suy ngẫm.
- Không sai!
Đại Thần tông nói:
- Tên Tần Vô Song này dù không tiến bộ nữa, ngay lúc này đây, với hai con linh thú cộng với thực lực và trang bị bản thân cũng đủ để tung hoành ở các quốc gia nhân loại! Cho dù Cửu Cung Phái có lật đổ được Tinh La Điện thì sao chứ? Chỉ cần Tần Vô Song không chết thì mọi thứ chưa phải đã kết thúc. Thử nghĩ xem, nếu ba Đế quốc Thượng phẩm chúng ta liên thủ trấn áp Tinh La Điện. Tần Vô Song chạy thoát. Với thân thủ và trí tuệ của mình, hắn đối địch với ba Đế quốc Thượng phẩm chúng ta, sau này chúng ta có thể yên bình không?
Chu Đồng mím môi không nói, nhưng trong lòng thì đã hiểu.
- Ta cũng từng nghe đến cái tên Tần Vô Song này. Nghe nói hắn xuất thân từ một Công quốc của Đế quốc Đại La. Công quốc đó tranh chấp với nước khác. Vì người của nước đối địch đó giết chết một Tiên Thiên Võ Thánh hộ quốc của nước hắn, Tần Vô Song trực tiếp giết từ biên giới đến Đế đô, dọc đường giết hết tinh anh của nước đó, mãi đến khi kẻ gây tội ra mặt mới dừng tay!
Dù chuyện đó trong mắt Chu Đồng chẳng là gì, nhưng dựa vào dũng khí và quyết tâm đó cộng với tu vi hiện nay của Tần Vô Song cũng đủ để tạo nên sức uy hiếp lớn lao.
Đại Thần tông nghe Chu Đồng nói vậy cũng gục gặc:
- Thì ra Chu Cung chủ cũng nghe tin đồn đó. Vậy chắc ngài biết Tiên Thiên Võ Thánh đó chẳng qua cũng chỉ có một chút ân tình tri ngộ với hắn. Chút tình cảm đó không thể so bì với tình cảm của Tần Vô Song với Tinh La Điện, không thể so được với tình sư đồ của Tần Vô Song và Truân Trung Trì. Tinh La Điện là mọi thứ của Tần Vô Song. Dù sao Cửu Ô Thần Miếu ta cũng không định nhúng tay vào, cũng không cần nhúng tay vào. Một thế lực lớn mạnh muốn vùng dậy chắc chắn có tính tất yếu của nó. Cửu Cung Phái không biết căn nguyên, ngọn nguồn nên mới có hành động thiếu lý trí như vậy. Nếu để Tả Thiên Tứ có cơ hội lựa chọn lại thì chắc chắn hắn sẽ không làm vật thí nghiệm, càng không vì lợi ích từ khu vực phía Đông này mà đẩy cả Cửu Cung Phái vào chỗ không thể ngóc đầu lên được!
Đúng như Đại Thần tông nói, nếu Tả Thiên Tứ có cơ hội chọn lại thì hắn tuyệt đối không đối địch với Tinh La Điện.
- Đại Thần tông, cây cung trong tay Tần Vô Song thần thông như vậy, rốt cuộc nó có lai lịch ra sao?
- Thứ thần binh lợi khí như vậy, ta lại không nhìn ra được!
Đại Thần tông thở dài:
- Vốn dĩ, một Linh Võ Cảnh cường giả có thứ vũ khí cực mạnh đó là một chuyện tốt. Người thường căn bản không thể chịu đựng được sự mạnh mẽ của vũ khí đó, mà ngược lại có thể còn bị phản phệ. Nhưng Tần Vô Song lại có được thứ vũ khí cực mạnh đó, còn có được hai con linh thú làm bạn. Nhìn hắn lại có phúc tướng, được phúc tinh chiếu rọi, từ đó có thể thấy tiền đồ của Tần Vô Song là không thể đo đếm! Có thể, ngày nào đó, người cứu vớt nhân loại lại chính là hắn!
- Cứu vớt nhân loại?
Lông mày Chu Đồng nhăn tít.
- Chu Cung chủ… Một khi Đại lục Thiên Huyền xuất hiện nguy cơ, các quốc gia nhân loại chắc chắn là nơi hứng chịu đầu tiên. Nếu ngài hiểu về lịch sử thì chắc biết đến tai họa một vạn năm trước…
- Đại Thần tông, ý ngài là…
Mắt Chu Đồng ánh lên một chút sợ hãi. Thân là một trong những người mạnh nhất các quốc gia nhân loại mà Chu Đồng cũng cảm thấy sợ hãi, có thể thấy chuyện này khủng khiếp đến mức nào!