Đang định bước vào thì Tần Vô Song bỗng khựng lại, nghĩ:

- Ta không thể nào liều lĩnh vào như thế. Giang hồ hiểm ác, vạn nhất kẻ địch đang phục kích ở đây thì không phải tự chui đầu vào tròng sao?

Đang do dự thì từ một cửa sổ trên tầng trên cùng của Bạch Vân Lầu thò ra một cái đầu, tay vẫy vẫy Tần Vô Song:

- Tần công tử, ở đây.

Giọng nói đáng yêu này chính là của nha đầu Tiểu Trúc. Lúc này Tần Vô Song mới yên tâm vào trong. Bạch Vân Lầu là tửu lầu cao nhất ở Đế đô. Thiết yến ở tầng trên cùng không những có thể nhìn được toàn bộ Đế đô mà còn có thể thưởng thức cảnh đẹp ngoài cửa sổ.

Bao Bao vẫn đứng trên vai Tần Vô Song, còn Tử Điện Phần Diệm Thú thì rất buồn bực, chỉ có thể ở nằm trong túi trữ đồ của Tần Vô Song. Bao Bao nghe thấy có người gọi cũng phấn khích vô cùng. Nó không đi cầu thang mà trèo tường leo lên.

Tần Vô Song khẽ lắc đầu cười, rồi lên cầu thang đi đến tầng trên cùng. Tiểu Trúc đang đứng đợi ở cửa, thấy Tần Vô Song thì quan sát từ trên xuống dưới:

- Tần công tử, đây mới là gương mặt thật của công tử sao?

Tần Vô Song gật đầu:

- Tiểu Trúc cô nương vẫn khỏe chứ?

Tiểu Trúc cười:

- Ta thì không sao, nhưng tiểu thư nhà ta thì không được khỏe lắm.

- Mộ Dung tiểu thư làm sao vậy? Lẽ nào đi đường vất vả đã ngã bệnh?

Tần Vô Song quan tâm hỏi han.

- Hì hì, thể chất của tiểu thư nhà ta vô cùng tốt, làm sao mà ốm được?

Tiểu Trúc cười hi hi:

- Tỷ ấy ấy mà, chính là bị tâm bệnh.

Từ bên trong Mộ Dung tiểu thư khẽ nạt:

- Nha đầu, ngươi lắm mồm thế hả? Còn không mời Tần công tử vào?

Tiểu Trúc cười:

- Được thôi, nhưng mà tiểu thư à, Tần công tử bỏ mặt nạ ra thần thái hơn hẳn trước đây. Tỷ chuẩn bị tinh thần nhé!

Tiểu Trúc đẩy cửa ra, đưa tay mời:

- Tần công tử, mời vào!

Tần Vô Song gật đầu mỉm cười một cái rồi bước vào trong.

Nơi này vừa giống gian phòng riêng, vừa giống sân thượng, rất rộng rãi, lại cao nên rất tiện cho việc ngắm cảnh. Mộ Dung tiểu thư đang đứng tựa vào lan can, thấy Tần Vô Song thì mỉm cười:

- Tần công tử, tiểu nữ đã mạo muội mời công tử, xin bỏ qua cho.

Tần Vô Song nói:

- Mộ Dung tiểu thư đừng nói vậy. Lần đó ở Đế quốc Cửu Ô ta không để lộ gương mặt thật, đã không thẳng thắn lỗi lạc. nay tiểu thư đã biết thân phận của Tần mỗ, ta phải nói lời xin lỗi với tiểu thư!

Mộ Dung tiểu thư mỉm cười:

- Tần công tử, chuyện hôm đó công tử có lý do riêng, không coi là thất lễ. Mời ngồi!

Sau khi Tần Vô Song ngồi xuống, Tiểu Trúc tiến lại rót rượu. Ngay khi chén được rót đầy, một con vật nhỏ, lông mượt mà đã nhảy ra cầm lấy chén rượu uống cạn.

Tiểu Trúc sững lại, rồi định giơ tay ra đánh. Con vật đó đương nhiên là Bao Bao, nó quay về phía Tiểu Trúc làm mặt quỷ rồi giơ chén, ra hiệu cho Tiểu Trúc rót tiếp.

- Tiểu Trúc, không được thất lễ. Đây là linh thú của Tần công tử.

Mộ Dung tiểu thư nói nhẹ.

Tần Vô Song nói:

- Bao Bao, không được làm giai nhân giật mình.

Bao Bao cười hì hì:

- Vô Song lão đại, hai người uống rượu sao không chuẩn bị một chén cho ta?

Tiểu Trúc nói:

- Con khỉ nhà ngươi cũng học đòi uống rượu.

Tính cách Bao Bao hiền hòa, cũng không giận, chỉ nói:

- Khỉ thì không được uống rượu sao? Hầu Nhi Tửu của Hầu Vương Sơn bọn ta còn ngon hơn trăm lần loại rượu ở đây.

Mộ Dung tiểu thư khựng lại, rồi như hiểu ra điều gì:

- Thì ra ngươi chính là Bao Bao!

Bao Bao đắc ý:

- Đúng thế, ta là Bao Bao. Tỷ tỷ xinh đẹp cũng biết Bao Bao ta sao? À đúng rồi, Vô Song lão đại gọi tỷ là Mộ Dung tiểu thư, lẽ nào…

Mộ Dung tiểu thư cười:

- Đúng thế, ta họ Mộ Dung. Ta còn đến Chi Tế Sơn gặp Ngân Hầu Vương. Lão nhân gia nói ngươi đến các quốc gia nhân loại rèn luyện.

Bao Bao cười hi hi:

- Nói vậy thì mọi người là người quen cả. Vậy thì càng nên mời ta uống rượu.

Mộ Dung tiểu thư gật đầu:

- Tiểu Trúc, lấy một chén cho Bao Bao!

Tiểu Trúc lầu bầu:

- Khỉ mà cũng đòi uống rượu, đúng là chuyện lạ!

Nói thì nói vậy nhưng cũng không dám trái lời, Tiểu Trúc lấy một chén rồi rót rượu cho Bao Bao. Bao Bao cầm lên dốc cạn rồi chép miệng:

- Muốn nữa, muốn nữa! Rượu này mạnh hơn Hầu Nhi Tửu, có khí chất lắm, ta thích! Ha ha…

Tiểu Trúc bất lực rót thêm một chén.

Mộ Dung tiểu thư nói:

- Tần công tử, ở Đế quốc Cửu Ô, được Tần công tử thưởng thức tiếng đàn, tiểu nữ luôn coi Tần công tử như tri âm. Nay ta đến đây có một chuyện muốn nói với Tần công tử.

Tần Vô Song nghiêm túc:

- Xin Mộ Dung tiểu thư chỉ giáo.

Mộ Dung tiểu thư:

- Chỉ giáo thì ta không dám. Tiểu nữ nghe nói Cửu Cung Phái xâm chiếm Tinh La Điện, chuyện này đã lan ra khắp nơi. Không biết người của Cửu Cung Phái đã đến chưa?

Tần Vô Song cũng không giấu giếm, gật đầu nói:

- Đã từng đến!

Mộ Dung tiểu thư nghe câu trả lời như vậy thì tỏ ra lo lắng:

- Đã đến sao? Không biết tình hình thế nào?

Tần Vô Song biết Mộ Dung tiểu thư là người đến từ Hiên Viên Khâu, cũng không cần giấu:

- Tạm thời nguy cơ của Tinh La Điện ta đã được giải trừ.

Bao Bao bỗng tiếp lời:

- Mộ Dung tiểu thư, Cửu Cung Phái khí thế hùng hồn nhưng đã bị bọn ta đánh lui rồi. Ha ha… Ai cũng bảo Cửu Cung Phái lợi hại, nhưng bị bọn ta đánh cho vãi cả đái. Trừ Tả Thiên Tứ ra thì tất cả đã bị bọn ta xử lý sạch sẽ.

Mộ Dung tiểu thư kinh ngạc:

- Cửu Cung Phái bị tổn thất nghiêm trọng vậy thế tại sao bên ngoài không có bất cứ tin tức gì?

Tần Vô Song trầm ngâm nói:

- Có lẽ Tả Thiên Tứ không muốn cho người khác biết. Tinh La Điện bọn ta cũng chưa công bố việc đánh bại Cửu Cung Phái. Vì thế tuy tin đồn bên ngoài nhiều nhưng đều là chỉ là tin tức bóng gió.

- Nếu Tả Thiên Tứ chưa chết thì mọi chuyện còn dễ giải quyết.

Mộ Dung tiểu thư nói có phần nặng nề:

- Tần công tử, tên Tả Thiên Tứ đó có quan hệ họ hàng với một đại thế lực ở Hiên Viên Khâu. Thế lực này có thể gọi là có chút tiếng tăm ở Hiên Viên Khâu. Vì thế không giết Tả Thiên Tứ là tốt nhất, nếu Tả Thiên Tứ chết thì rắc rối to.

Tần Vô Song không chỉ một lần nghe đến việc Tả Thiên Tứ có họ hàng với Hiên Viên Khâu. Cháu của Triệu Hằng nói, Lý Bố Y nói, nay Mộ Dung tiểu thư cũng nói vậy, xem ra đúng là thế thật. Hắn hỏi:

- Mộ Dung tiểu thư, vậy đằng sau Tả Thiên Tứ rốt cuộc là thế lực nào ở Hiên Viên Khâu?

- Thế lực đó gọi là La Thiên Đạo Trường. Ở Hiên Viên Khâu, tuy chỉ thuộc thế lực bậc hai nhưng cũng có thể hô phong hoán vũ, chư hầu một phương, thực lực rất lớn mạnh.

- La Thiên Đạo Trường…

Cuối cùng thì Tần Vô Song cũng được biết tên của thế lực này.

Mộ Dung tiểu thư gật đầu, trong lòng có phần xáo động. Cả cái tên này cô vốn không muốn nhắc đến, vì cô rất ghét cái tên đó.

- Không biết thực lực của La Thiên Đạo Trường rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Tần Vô Song không kìm được hỏi.Mộ Dung tiểu thư mỉm cười:

- Cụ thể mạnh ra sao thì rất khó hình dung. Hôm nào có cơ hội Tần công tử vào Hiên Viên Khâu thì sẽ biết thôi.

Tần Vô Song gật đầu:

- Vẫn phải cảm ơn Mộ Dung tiểu thư đã chỉ điểm. Chỉ không biết địa vị của Tả Thiên Tứ ở La Thiên Đạo Trường ra sao?

Mộ Dung tiểu thư nói:

- La Thiên Đạo Trường có ba gia tộc lớn. Đứng đầu là La gia, thứ hai là Điền gia, thứ ba Tả gia. Tả Thiên Tứ tuy chỉ là đệ tửthuộc Tả gia, nhưng bản thân hắn lại là cháu ngoại của Trưởng lãoTả gia. Vì thế thực lực của Tả Thiên Tứ ở La Thiên Đạo Trường bình thường, địa vị cũng không cao. Nhưng nếu hắn có chuyện gì thì chắc chắn La Thiên Đạo Trường sẽ hỏi tới. Dù gì Cửu Cung Phái cũng là đại diện của La Thiên Đạo Trường ở các quốc gia nhân loại.

Tần Vô Song lúc này coi như đã hiểu được toàn bộ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Bao Bao bỗng nói:

- Mộ Dung tiểu thư, La Thiên Đạo Trường lợi hại hay là Hiên Viên Tộc lợi hại hơn?

Mộ Dung tiểu thư cười khổ:

- Bao Bao, ở Hiên Viên Khâu, có ai lợi hại được bằng Hiên Viên Tộc chứ? Dù là ở cả Đại lục Thiên Huyền, cũng chỉ có vài thế lực sánh ngang với Hiên Viên Tộc. E là chẳng có ai dám nói rằng mình lợi hại hơn Hiên Viên Tộc.

Bao Bao nói:

- Vậy thì tốt, chỉ cần không phải Hiên Viên Tộc thì bọn ta không sợ! Hiên Viên Tộc là hậu duệ của Thần tộc, chúng ta không động vào được. La Thiên Đạo Trường lợi hại, nhưng nếu bắt nạt Vô Song lão đại thì chúng không xong với Bao Bao ta đâu!

Bao Bao nói xong, một tay cầm một cái đĩa lên, một tay bốc lạc trong đĩa nhai rồn rột, khẩu khí rất bất cần. Tiểu Trúc nhìn nó ăn cũng thấy buồn cười:

- Khẩu khí của ngươi cũng không nhỏ nhỉ? Tiểu thư…

Mộ Dung tiểu thư dùng ánh mắt ngăn không cho Tiểu Trúc nói, rồi nói:

- Bao Bao, nếu sau này huyết thống Thái cổ Thần vượn trong người ngươi hoàn toàn thức tỉnh thì đúng là không cần sợ La Thiên Đạo Trường. Nhưng bây giờ, có thể không đối địch với La Thiên Đạo Trường thì tốt nhất đừng đối địch.

Bao Bao bất cần nói:

- Ta không sợ chúng!

Mộ Dung tiểu thư gật đầu, rồi bỗng nói:

- Tần công tử, tiểu nữ có một câu hỏi không biết có thể hỏi không?

- Mộ Dung tiểu thư cứ nói.

- Ừm…

Mộ Dung tiểu thư ngẫm nghĩ một lúc mới nói:

- Không biết tổ tiên của Tần công tử có phải ở Đế quốc Đại La không?

Tần Vô Song đang định gật đầu nói phải thì bỗng nhớ đến lần từ Bích Phù Sơn về Tần gia, phụ thân đã nói về một điều cơ mật về Tần gia, nói là ở một nơi thần bí nào đó, có tông môn của Tần gia. Khi đó Tần Vô Song không hề để tâm, lúc này nghe Mộ Dung tiểu thư hỏi như vậy thì bất giác liên tưởng đến.

- Mộ Dung tiểu thư sao lại hỏi vậy? Họ Tần của tôi rất phổ biến ở các quốc gia nhân loại, vì thế nguyên tịch vốn ở đâu ta cũng không rõ.

Mộ Dung tiểu thư thở dài:

- Nhắc đến họ Tần, ở Hiên Viên Khâu cũng có một họ Tần. Thực lực Tần gia này so với La Thiên Đạo Trường chỉ có hơn chứ không có kém.

Tần Vô Song nghe vậy thì tim đập liên hồi. Hiên Viên Khâu cũng có họ Tần, tín hiệu tích cực này vô hình trung khớp với tổ huấn mà phụ thân nói.

Tần Vô Song bất giác liên tưởng:

- Lẽ nào nơi mà tổ huấn nói đến chính là Hiên Viên Khâu? Nếu vậy, họ Tần ở Hiên Viên Khâu sao lại đến các quốc gia nhân loại làm gì?

Trong đầu Tần Vô Song bỗng xuất hiện vô số câu hỏi.