- A...Không...Không thể...Em sợ lắm...
Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, Trương Nhã Tĩnh lập tức chấn động, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn đã hồng lên, càng trở nên đỏ bừng, nhịp tim hô hấp đều bị một câu này của Dương Thiên Lôi đảo lộn cả.
Sở dĩ Dương Thiên Lôi trực tiếp nhanh chóng nói ra những lời này như thế, chính là muốn thừa dịp dược tính của thôi tình tán chưa có hoàn toàn phát huy, Trương Nhã Tĩnh còn tỉnh táo để cho nàng ra quyết định.
Bằng không, sau khi giữa Trương Nhã Tĩnh va Dương Thiên Lôi phát sinh quan hệ, khi Trương Nhã Tĩnh tỉnh táo lại, nhất định sẽ lưu lại bóng ma tâm lý, xác thực mà nói, hẳn là tiếc nuối. Lần đầu tiên của nữ nhân, cả đời chỉ có một lần. Vật trân quý như thế, không ngờ dưới tác dụng của xuân dược mơ hồ mất đi, làm sao có thể không tiếc nuối được?
Chẳng qua Dương Thiên Lôi căn bản không nghe theo Trương Nhã Tĩnh, sau khi bước một bước tới bên giường, trực tiếp phóng tới gần Trương Nhã Tĩnh.
Nhìn thấy Dương Thiên Lôi rất nhanh chồm tới trước mặt, Trương Nhã Tĩnh thẹn thùng vô hạn nhắm hai mắt lại, quay đầu sang một bên.
Quá là nhanh, hết thảy tới quá nhanh, quá đột ngột...Làm cho Trương Nhã Tĩnhbiết làm thế nào, càng làm cho Trương Nhã Tĩnh âm thầm xấu hổ chính là, không ngờ thân thể của nàng truyền đến từng đợt rung động, tựa hồ phi thường khát vọng sự âu yếm cùng sủng ái của Dương Thiên Lôi...
Trương Nhã Tĩnh giữ gìn tấm thân xử nữ hai mươi hai năm, chưa bao giờ động tình, thế nhưng sau khi động tình, không ngờ cảm thấy mình
"lẳng lơ" như thế. Trương Nhã Tĩnh há không xấu hổ chứ? Bất quá, nàng còn tưởng rằng là do bản thân mình quá yêu Dương Thiên Lôi...
Như cũ vẫn là câu nói kia, nữ nhân trong tình yêu cuồng nhiệt, chín mươi chín phần trăm đều biến thành ngốc nghếch. Trương Nhã Tĩnh giờ phút này hoàn toàn không ý thức được, Dương Thiên Lôi vừa rồi rối rắm như vậy, vấn đề chính là nằm ở ly nước kia.
Hiện tại, dưới loại trạng thái này, nàng càng không thể nào nghĩ đến chuyện ly nước kia có vấn đề.
Nàng chỉ biết rằng, chuyện tình mà chín mươi chín phần trăm nữ nhân kia đã trải qua, sắp phát sinh trên người nàng.
Khi Dương Thiên Lôi phủ phục trên người nàng, nhẹ nhàng xoay khuôn mặt nàng, đôi môi linh hoạt ấn lên chiếc môi kiều diễm của nàng thì đồng thời dược tính cũng phát tác, dưới hai tầng tập kích, cả người Trương Nhã Tĩnh run rẩy kịch liệt, bất thình lình không còn sự rụt rè, ôm chặt lấy thân thể Dương Thiên Lôi.
Hai chiếc lưỡi nóng bỏng, trong chốc lát liền cuộn lại vào nhau.
Trương Nhã Tĩnh liên tục rên rỉ, trong chốc lát thân thể trở nên mềm mại và vô cùng nóng bỏng, nàng không có bất kỳ kinh nghiệm nào, chỉ biết dùng hết toàn bộ khí lực ôm chặt Dương Thiên Lôi, tựa hồ chỉ có đem thân thể của đối phương tiến vào trong thân thể của mình mới có thể thỏa mãn. Đọc Truyện Online
"Vù..."Dương Thiên Lôi hôn hít cái lưỡi trắng mịn thơm tho của Trương Nhã Tĩnh, một tay lôi hết chăn trải giường phủ trên người Trương Nhã Tĩnh ra, bàn tay hèn mọn của hắn vuốt ve thân thể mềm mại uyển chuyển, trong phút chốc vô cùng thuần thục bắt đầu rà nhẹ trên thân thể mềm mại, nóng bỏng, tinh tế và bóng loáng kia.
Cặp vú tròn mẩy mẩy tràn ngập co dãn, xúc cảm quen thuộc đã có hơi chút bất đồng, làm cho Dương Thiên Lôi đè nén đã lâu, hoàn toàn kích nổ.
"Rẹt rẹt rẹt..."Tựa hồ Dương Thiên Lôi không muốn chờ đợi một khắc nào nữa, trực tiếp dùng sức xé toang quần áo của mình, tham lam hôn lấy hôn để Trương Nhã Tĩnh không hề đình chỉ chút nào.
Trong khoảnh khắc, hai người đã hoàn toàn trần trụi quấn vào nhau. Dương Thiên Lôi rốt cục rời khỏi đôi môi kiều diễm của Trương Nhã Tĩnh, hôn xuống thân thể mềm mại dụ hoặc kia, không chút tốn sức trực tiếp tách hai chân của Trương Nhã Tĩnh ra.
Không thể chờ!
Trương Nhã Tĩnh vẫn còn duy trì một tia thanh tỉnh, Dương Thiên Lôi tất nhiên vào thời khắc Trương Nhã Tĩnh thanh tỉnh, nhẹ nhàng tiến vào chốn đào nguyên thần thánh kia.
Tựa hồ xuân thủy sớm đã tràn ra như đê vỡ bờ.
- Nhã Tĩnh, từ nay về sau em chính là nữ nhân của anh.
Dương Thiên Lôi thì thầm bên tai Trương Nhã Tĩnh.
- Dạ...Em là của anh, vĩnh viễn là của anh...
Trương Nhã Tĩnh động tình nói.
Một tiếng rên rỉ không chút thống khổ, chiếc hùng thương hừng hực kia của Dương Thiên Lôi, dưới sự nghênh hợp chủ động của Trương Nhã Tĩnh, trực tiếp đâm xuyên qua lớp màng mỏng quý giá nhất tượng trưng cho thiếu nữ, dưới tác dụng của thôi tình tán, không ngờ Trương Nhã Tĩnh không hề cảm thấy chút đau đớn nào, tuy rằng nàng vẫn bảo lưu một tia ý chí, cực lực rụt rè một chút, trong nháy mắt Dương Thiên Lôi tiến vào, vì thương tiếc nàng mà đình chỉ động tác, nhưng Trương Nhã Tĩnh lại không khống chế nổi chủ động nghênh hợp, theo sự vặn vẹo chiếc éo thon của nàng, Trương Nhã Tĩnh cảm thấy chuyện tình mỹ diệu nhất thế gian, không gì hơn được chuyện này...
Hạn hán gặp cam lộ, củi khô gặp lửa mạnh.
Hai người quay cuồng trên chiếc giường lớn, triền miên không ngừng, tiếng rên rỉ dụ người liên tục vang lên...
Dưới tình cảnh say người này, Dương Thiên Lôi ngoại trừ cả người sảng khoái tới cực hạn ra, sâu trong ấn đường không ngờ không bị khống chế ngưng tụ thành một phù văn vô cùng huyền ảo, phù văn này rõ ràng chính là cửu dương tuyệt mạch.
Tuy rằng Dương Thiên Lôi đã phát hiện điểm dị thường ấy, nhưng không có dư tâm tình đi tìm hiểu.
Dương Thiên Lôi kiềm chế đã lâu, không đến mười phút cùng với Trương Nhã Tĩnh bất thình lình rùng người, hai người song song đạt đến điể cực khoái.
Trong nháy mắt này dục hỏa giống như nổ tung một cái
"đùng", khiến cho thân thể linh hồn của Dương Thiên Lôi khoan khoái đến cực điểm.
Tuy nhiên, trời yên biển lặng ngắn ngủi, chưa đến ba mươi giây, Trương Nhã Tĩnh đè dưới thân không ngờ xoay người ngồi lên, gục vào trên người Dương Thiên Lôi một lần nữa vặn vẹo vòng eo thon...
Giờ khắc này, Dương Thiên Lôi cảm thấy xấu hổ tột đỉnh, phải biết rằng bản thân cho tới bây giờ đều là nữ nhân cầu xin tha thứ, nào có chuyện nữ nhân chưa thỏa mãn dục vọng chứ? Càng xấu hổ hơn chính là, có lẽ vì hắn đang trong trạng thái
"hóa phàm", hoặc là đè nén đã lâu chưa thể nghiệm qua, tóm lại lần này hắn xem như danh xứng với thực
"khoái thương thủ", điều này làm sao hắn có thể cam tâm?
Cho nên, giờ phút này tuy rằng dục hỏa đã lụi tàn rất nhiều, nhưng vẫn lập tức bắt đầu chinh chiến.
Một canh giờ!
Hai người ngươi tới ta đi, vô cùng điên cuồng chinh chiến một canh giờ. Làm cho Dương Thiên Lôi đắc ý chính là, khi Trương Nhã Tĩnh hoàn toàn đầu hàng khuất phục, hắn tổng cộng chỉ xuất đúng hai lần...
Nhẹ nhàng ôm lấy Trương Nhã Tĩnh đã mất đi tất cả lực lượng, mềm nhũn ngã vào trong lồng ngực săn chắc của hắn ngủ say, Dương Thiên Lôi biết, ngày mai nha đầu kia sẽ đau đến nỗi không bước chân xuống giường được, không riêng gì nỗi đau phá thân, còn có sự mỏi nhừ sau khi thể lực cạn kiệt nghiêm trọng.
Không có biện pháp, thôi tình tán chính là lợi hại như vậy.
May mà, Dương Thiên Lôi vào trước khi dược hiệu hoàn toàn phát huy, chiếm lĩnh Trương Nhã Tĩnh trước, cho nên, từ đầu đến cuối Trương Nhã Tĩnh cũng miễn cường bảo trì thanh tĩnh, vì vậy Trương Nhã Tĩnh sẽ không lưu lại bất kỳ tiếc nuối nào...
Nhìn
"đóa hoa mai" đỏ tươi bên cạnh cách đó không xa, Dương Thiên Lôi biết, hắn không bao giờ có thể bỏ rơi Trương Nhã Tĩnh nữa.
Kéo chăn trải giường phủ lên thân thể mềm mại trần trụi của Trương Nhã Tĩnh, Dương Thiên Lôi chậm rãi nhắm hai mắt lại. Khiến cho Dương Thiên Lôi có chút vui sướng chính là, hắn ở trạng thái hóa phàm, không ngờ trong cơ thể sản sinh ra một tia năng lượng chân nguyên thuần dương giống như của Hiên Viên Cửu Dương, chỉ bất quá có hơi chút khác biệt, tựa hồ càng tinh thuần hơn.
Dương Thiên Lôi không có phóng thích năng lực của mình để xem xét cụ thể, nhưng lại biết, có được cửu dương tuyệt mạch đặc biệt này, có lẽ sau này hắn có thể không cần sử dụng năng lực của mình nữa, chân chân chính chính
"hóa phàm". Nếu không gặp phải tình huống đột ngột phát sinh, thì sẽ không dễ dàng sử dụng năng lực của mình.
- Đến sau thượng trước...Thân xử nam của ca lại bị nha đầu kia chiếm trước...Quả thật là không ngờ đến.
Hưng phấn đi qua, Dương Thiên Lôi không kìm lòng nổi nghĩ vẩn vơ. Có vẻ như, quan hệ giữa hắn và Trương Nhã Tĩnh đích thật là tiến hơi nhanh một chút, đến hiện tại chẳng qua mới là lần gặp mặt thứ ba mà thôi. Lần đầu tiên gặp mặt căn bản chưa nói tới giao tình gì, lần thứ hai gặp mặt liền đột phát đến thiếu chút nữa là
"lên giường". Lần thứ ba gặp mặt thì tình hình bức bách, trực tiếp một bước lên trời, tu thành chính quả.
Không thể để cho hai người Tuyết tỷ, Hiểu Phân biết được...Lý Hàn Mai cũng không được biết, bằng không khẳng định trong lòng các nàng sẽ khó chịu...Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, nghĩ đến đây, Dương Thiên Lôi vội vàng nhẹ nhàng dời Trương Nhã Tĩnh đang trong ngủ say ra khỏi người mình, nhặt lên chiếc quần bị mình xé quăng xuống đất, móc ra một chiếc di động, rón rén ra khỏi phòng ngủ, bấm số điện thoại của Tống Hiểu Phân. Báo với Tống Hiểu Phân là mình đang chấp hành nhiệm vụ, có thể đêm nay sẽ không về, kêu nàng không cần lo lắng.
Sau khi một lần nữa trở lại trên giường, Dương Thiên Lôi lại ôm lấy Trương Nhã Tĩnh, hắn có vẻ như cũng có chút mệt mỏi, chẳng mấy chốc đã tiến nhập mộng đẹp.
Hai giờ rạng sáng, Dương Thiên Lôi liền tỉnh lại, toàn thân tinh lực dồi dào, nhìn thấy thân thể mềm mại mê người của Trương Nhã Tĩnh thân thể mềm mại, cái thứ nào đó vốn đã mềm nhũn liền trở nên cứng ngắc. Tuy nhiên Dương Thiên Lôi biết, nếu tiếp tục, chỉ sợ Trương Nhã Tĩnh ngay cả mặt trời ngày mai cũng không thấy được.
Khoanh chân ngồi xuống, Dương Thiên Lôi mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, hãm nhập vào trong trầm tư, công pháp trong trí nhớ của Hiên Viên Cửu Dương, sau khi sàng lọc một lần, trong đầu Dương Thiên Lôi nhanh chóng tính toán, lấy kiến thức cảnh giới chân tiên, dễ dàng sáng chế ra một bộ công pháp tương tự như công pháp của Hiên Viên Kiếm Tông, nhưng công pháp này so với công pháp của Hiên Viên Kiếm Tông bá đạo hơn gấp trăm ngàn lần, tuy nhiên, bất kể là công pháp do hắn sáng chế hay của Hiên Viên Kiếm Tông, nếu tu luyện thì chi phí bỏ ra rất xa xỉ. Nguyên nhân như cũ vẫn là do sự thiếu hụt của thiên địa linh khí.
- Thiếu chủ, ngài có gì phân phó?
Khi Dương Thiên Lôi mở cửa phòng ra một lần nữa, sáu cô gái vẫn đứng ở hành lang xa xa, rất nhanh chạy tới hỏi.
- Kêu Trương Trị Trung tới đây.
- Dạ!
Trương Trị Trung luôn nấp ở góc cầu thang tùy thời đợi lệnh, tức thì chạy nhanh đến.
- Tinh nguyên đan, có hay không?
Khóe miệng Dương Thiên Lôi mang theo nụ cười, thanh âm cũng không còn lãnh ngạo như lúc đầu, nói.
- Có! Có!
Tựa hồ Trương Trị Trung đã sớm dự đoán được yêu cầu của Dương Thiên Lôi, trực tiếp lấy ra một lọ đan dược, hai tay vô cùng cung kính dâng lên trước mặt Dương Thiên Lôi.
Mà sáu cô gái này đã ôm rất nhiều bộ quần áo đi tới, có cả kiểu nữ lẫn kiểu nam, hơn nữa tất cả đều là nhãn hiệu nổi tiếng cao cấp nhất.
Nhìn thấy những thứ đó, Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói:
- Không tồi! Bổn thiếu chủ rất hài lòng! Bỏ vào đi!
- Dạ! Thiếu chủ...Các nàng...Cũng đều là đặc biệt chuẩn bị cho thiếu chủ, nếu ngài...
Tâm tình Trương Trị Trung rất tốt sau khi nghe được hai chữ vừa lòng kia của Dương Thiên Lôi. Hắn cho rằng, bản thân mình đã thành công lấy được sự thừa nhận của thiếu chủ.
- Không cần! Bổn thiểu chủ đại nạn không chết, tu vi còn thấp, tạm thời chưa cần đến. Các người đều đi ngủ đi. Buổi sáng ta sẽ dẫn cô bé kia rời đi, cấm các người lộ mặt đặc biệt là nữ tử đánh thuốc mê cô bé kia đưa cô ta đến thành phố khác, không được xuất hiện ở Ma Đô nữa. Nhớ thưởng cho cô ta một chút. Bây giờ ta đã có thân phận mới, nếu không có chuyện quan trọng, không được phép liên lạc với ta. Hai ngày nữa ta sẽ quay về bản tông một chuyến, ban thưởng sẽ không thiếu phần của anh. Đi đi!
Dương Thiên Lôi phân phó nói.
- Dạ, thiếu chủ!