- Mai tỷ, chị tới đón tôi là...
Sau khi đưa điện thoại cho Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi vừa khởi động xe vừa hỏi.
- Thủ trưởng đến đón cấp dưới khải hoàn trở về, còn cần lý do sao?
Lý Hàn Mai hơi nhăn lông mày, bất mãn nhìn Dương Thiên Lôi nói.
Dương Thiên Lôi hơi sửng sờ, cười cười nói:
- Không phải. Tôi lo lắng, bị phá vỡ kỷ lục duy trì mấy năm, chị sẽ giống như bà cô kia, nên...
Nghe lời nói của Dương Thiên Lôi biểu tình vừa mới lạnh nhạt của Lý Hàn Mai tức thì thay đổi, cười ra tiếng nói:
- Chúng tôi là chị em, cậu kêu chị ấy là nãi nãi, chẳng phải cũng muốn kêu tôi là nãi nãi sao?
- Vậy không được.
Có lẽ là bị ảnh hưởng bởi khuôn mặt tươi cười khó gặp của Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi không kìm được lộ ra nụ cười tà mị chiêu bài của mình. Đồng thời chân giẫm xuống chân ga, oanh một tiếng, xe phóng như tên bay.
Sau khi Lý Hàn Mai có chút kinh hãi, cũng không để ý, hỏi tiếp.
- Vì sao không được?
- Chị ấy lớn hơn nên chị chỉ có thể xếp thứ hai.
- Xếp thứ hai...
Lý Hàn Mai nghe đến chỗ này tức thì hiểu được vì sao Dương Thiên Lôi nói không được, nhất thời có chút tức điên nói:
- Cậu mới là nhị nãi! (hai vú)
Nhìn thất khuôn mặt ửng đỏ của băng mỹ nữ, Dương Thiên Lôi có chút đắc ý, nói:
- Đi đâu đây? Nếu không có việc gì, trước tôi đưa chị trở về, xe cho tôi mượn.
- Cậu mượn làm gì?
- Hắc hắc... Tôi muốn cho Tuyết tỷ một kinh hỉ. Chị không nói cho chị ấy hôm nay tôi trở về đó chứ?
Dương Thiên Lôi thẳng thắn nói.
- Tôi không có nhiều chuyện như vậy. Cho nên cậu tạo sự kinh hỉ cho các cô ấy lúc nào cũng mặc, hôm nay cậu là của tôi.
- Ách... Chị muốn làm gì?
- Khải hoàn trở về, đương nhiên phải nhận sự kiểm tra thành tích của lãnh đạo chứ! Đi căn cứ!
Lý Hàn Mai lạnh giọng nói, trong lòng mơ hồ khó chịu.
- Được rồi. Hiện tại mới có mười giờ, kiểm tra cũng không mất bao lâu, đâu cần đến một ngày chứ?
- Đi ăn cơm thôi!
Bốn giờ chiều, Dương Thiên Lôi rốt cục được giải thoát. Sau khi ăn cơm trưa xong thì cùng nàng đến căn cứ kiểm tra. Sau khi kiểm tra xong, lại bị Lý Hàn Mai viện cớ bốn tháng này bảo vệ Lý Tuyết cùng Tống Hiểu Phân, bắt Dương Thiên Lôi phải trả thù lao, đó là giúp nàng tu luyện.
Lần này, tựa hồ Lý Hàn Mai sớm đã có chuẩn bị, trong phòng thay quần áo đã chuẩn bị sẵn đồ bơi, kể cả quần bơi cho Dương Thiên Lôi. Bất đắc dĩ, Dương Thiên Lôi lại phải vận dụng lực lượng. Hơn nữa, khiến cho Dương Thiên Lôi cực kỳ đau khổ phát hiện, tựa hồ Lý Hàn Mai không ngại cùng với một nam nhân như hắn cô nam quả nữ ở trong phòng, rốt cuộc Lý Hàn Mai có suy nghĩ gì, Dương Thiên Lôi không biết, nhưng Dương Thiên Lôi rất rõ ràng, bản thân mình một lần nữa bị Lý Hàn Mai
"câu dẫn" cho tâm hồn nhộn nhạo. Nguyên nhân rất đơn giản, vốn áo tắm đã rất hở hang, Lý Hàn Mai mặc nó lên người càng làm cho nên trở nên hấp dẫn gấp bội. Nhất là khi Lý Hàn Mai hấp thu xong, có vẻ như rất hưng phấn cho Dương Thiên Lôi ăn đậu hủ, hai quả cân kia đặt lên trên người Dương Thiên Lôi, thật sự làm cho hắn kích thích muốn xịt máu mũi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Đương nhiên, sở dĩ xúc động, nguyên nhân trọng yếu nhất là cảnh tượng kiều diễm này, khiến cho Dương Thiên Lôi nhịn không được nghĩ tới lần đầu tiên cùng Trương Tử Hàm ngâm trong ôn tuyền. Lý Hàn Mai là siêu năng lực giả thuộc tính băng, Trương Tử Hàm là thân thể thuộc tính thủy, song song đạt được truyền thừa của nữ thần Băng Tuyết, nhưng mà tính cách của Lý Hàn Mai và Trương Tử Hàm lại hoàn toàn bất đồng.
Đương nhiên, hiện tại Dương Thiên Lôi cũng biết, chúng nữ gặp được trên địa cầu, căn bản không có khả năng có bất kỳ liên hệ nào với đám người Trương Tử Hàm. Cho dù là Liễu Diệc Nhi, thông qua trò chuyện với Lục Áp cũng mơ hồ làm cho Dương Thiên Lôi hiểu được, nàng không thể nào là Lăng Hi.
Bởi vì, chỉ có linh hồn lạc ấn của bản thân hắn bị chia làm hai nửa, cũng chỉ hắn lúc này với hắn của Tam Thập Tam Thiên mới là một người. Nhưng vì sao Liễu Diệc Nhi lại có được năng lực của Lăng Hi, cộng với sự hô ứng lẫn nhau với Lăng Hi ở trong mộng, tạm thời còn chưa có đáp án. Nhưng chung quy có một ngày sẽ minh bạch hết thảy.
Oanh!
Tăng lớn ga chạy ra khỏi biệt thự của Lý Hàn Mai, chiếc xe mà Dương Thiên Lôi lái chính là chiếc xe Hummer mà Lý Hàn Mai cho mượn.
Sau khi đưa mắt nhìn Dương Thiên Lôi rời đi, Trên khuôn mặt lạnh như băng của Lý Hàn Mai lộ ra nụ cười đắc ý. Trong đầu nàng đang nghĩ đến cảnh, bản thân từ trong hồ nước đi, ra, Dương Thiên Lôi đứng đó ngây người hơn hai phút liền. Lý Hàn Mai thông minh, đương nhiên biết nguyên nhân vì sao, hơn nữa đối với hiệu quả
"tiến công" lần này phi thường hài lòng.
- Nam nhân có chân tình không giả, có chung thủy lại không có khả năng. Ta không cần chung thủy, cũng không cần chân tình, ta chỉ muốn trước khi kết hôn, tìm một người đáng cho ta yêu... Còn hơn bốn năm nữa, hẳn là đủ rồi?
Lý Hàn Mai thì thào tự nói.
Nàng đưa ra điều kiện với Tống Hiểu Nam là khi ba mươi tuổi sẽ kết hôn. Sau ba mươi tuổi, nàng sẽ trở thành thê tử của Tống Hiểu Nam. Lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, chỉ cần kết hôn, vô luận Tống Hiểu Nam rác rưởi như thế nào, nàng cũng phải tuân thủ đạo làm vợ. Bằng không, không chỉ Tống gia không thể tha thứ cho nàng, mà gia tộc của nàng đồng dạng cũng không thể tha thứ cho nàng. Tuy nhiên, trước khi kết hôn nàng được tự do. Nàng không yêu cầu mối tình oanh oanh liệt liệt xa tầm với, bởi vì nàng không giống như những nữ nhân bình thường khác. Nàng chỉ muốn tìm một nam nhân khiến nàng yêu mến, hiến cho hắn vật trân quý nhất của mình, vậy là đủ rồi.
Trong hai năm qua, nàng với tâm cao khí ngạo, vốn tưởng rằng nguyện vọng này đến năm ba mươi tuổi cũng không thể thực hiện. Bởi vì nam nhân có thể khiến cho nàng động lòng thực sự khó tìm. Tuy nhiên, một người nằm ngoài dự liệu lại xuất hiện.
Hắn chỉ mới mười tám tuổi, thậm chí ban đầu nàng còn rất xem thường đối phương. Nhưng qua tiếp xúc một thời gian, nàng hoàn toàn quên đi chính mình lớn hơn hắn đến bảy tuổi. Nếu như nói trước khi đặc huấn, Lý Hàn Mai vẫn chỉ là hơi có chút cảm giác gắng gượng, thì khi hắn bằng thành tích không thể tưởng tượng nổi hoàn toàn phá vỡ kỷ lục của nàng thì nàng đã không còn chút do dự nào nữa. Kỳ tích mà hắn sáng tạo ra đã hoàn toàn khuất phục được nàng.
Tuy rằng nàng biết trong lòng hắn đã có người khác, đối với nàng căn bản không có ý gì, nhưng nàng lại mảy may không quan tâm, ngược lại cảm thấy như thế càng tốt. Bởi vì sẽ không mang lại tổn thương cho hắn cũng như cho chính mình. Vì thế, nàng rất bình tĩnh dùng thân thể cùng dung mạo của mình dụ dỗ hắn... Mà hôm nay, hắn đã có phản ứng. Đây là chuyện tốt, nàng thấy được hy vọng.
Dương Thiên Lôi bằng tốc độ nhanh nhất tìm được một cửa hàng bán hoa, mua một bó to chín mươi chín đóa hồng. Khi lái xe Hummer đến trung học Ma Đô thì chưa đến năm giờ, đến giờ Lý Tuyết tan học vẫn còn hơi sớm. Sau khi dừng xe gần đó, Dương Thiên Lôi tìm đến cửa hiệu cắt tóc, chỉnh sửa lại đầu tóc của mình, dùng nước vuốt tóc cho đến khi bóng loáng mới thôi. Lại tìm một chỗ đánh giày, lau giày sáng bóng rồi mới đi tới trước cổng trung học Ma Đô.
Áo gió màu đen, cổ áo dựng theo, mắt đeo kính râm to, tóc chảy dựng đứng, khóe miệng nhếch lênh, tay cầm bó hoa, người dựa lên chiếc xe Hummer hầm hố, cảnh tượng phải dùng từ ngầu để hình dung.
Hình tượng như thế của Dương Thiên Lôi xuất hiện ở trước cổng trường hấp dẫn ánh mắt của biết bao người đi đường. Nhất là mấy đạo mục quang ẩn nấp phụ cận, phi thường phi thường kinh ngạc, nguyên nhân rất đơn giản, cho dù bọn họ không nhận ra Dương Thiên Lôi thì cũng có thể nhận ra chiếc xe Hummer của Lý Hàn Mai.
Không sai, mấy đạo mục quang kia, chính là những đặc công Lý Hàn Mai phái ra âm thầm bảo hộ Lý Tuyết. Những đặc công này đồng dạng là trợ thủ lúc Lý Hàn Mai tốt nghiệp chọn ra, cũng là những đặc công có thành tích tốt nghiệp ưu tú nhất.
Nhưng càng làm bọn họ kinh ngạc hơn đó là Lý Hàn Mai chưa bao giờ cho người ngoài mượn xe, kể cả biểu đệ Lý Ngọc của nàng muốn mượn cũng đừng hòng. Như thế nào lại đưa cho Dương Thiên Lôi mượn?
Dương Thiên Lôi xuất hiện phô trương như vậy, cũng là có nguyên nhân.
Bốn tháng hắn rời đi, Thanh Long hội tự nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng khi tra được Dương Thiên Lôi đã rời đi thì cũng chỉ có thể tạm thời từ bỏ. Đương nhiên bọn chúng nghĩ rằng Dương Thiên Lôi thức thời rời đi mãi mãi, mà không phải tạm thời rời đi, cho nên mới buông tha tiếp tục truy tìm. Vì vậy, Lý Tuyết cùng Tống Hiểu Phân căn bản không trở thành mục tiêu của bọn chúng. Nhưng như thế không có nghĩa là Lý Tuyết sẽ không có phiền toái, chỉ là những phiền toái này, các nhân viên đặc công của Lý Hàn Mai không thể xuất thủ mà thôi.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là đám ruồi bọ theo đuổi Lý Tuyết.
Ngắn ngủi mấy tháng tại trung học Ma Đô, Lý Tuyết vốn xinh đẹp, bởi vì điều kiện cuộc sống thay đổi, tự nhiên lột xác thành mỹ nữ đi tới chỗ nào cũng khiến cho người ta kinh ngạc. Đối với mỹ nữ như vậy, đừng nói là thầy giáo của trung học Ma Đô, ngay cả con em nhà giàu, cũng đều chủ động phóng ra.
Tuy rằng khi Dương Thiên Lôi gọi điện cho Lý Tuyết, nàng cũng không kể nhiều về chuyện này, nhưng hoặc nhiều hoặc ít vẫn lộ ra một chút, khiến cho Dương Thiên Lôi biết, tình địch có vô số kể. Mặc dù Dương Thiên Lôi không lo lắng Lý Tuyết sẽ động tâm, nhưng sợ phiền phức mà đám ruồi bọ mang lại a!
- Cậu trai trẻ, đừng đậu trước cổng, bên kia là chỗ đỗ xe, đánh qua bên đó đi.
Ngay lúc Dương Thiên Lôi đang tưởng tượng ra vẻ mặt của Lý Tuyết khi nhìn thấy mình xuất hiện ở cổng trường thì có một ông bảo vệ, rất khách khí nói với Dương Thiên Lôi. Ánh mắt của ông đương nhiên nhìn ra được Dương Thiên Lôi không phải là người mà ông ta có thể tùy tiện quát mắng, riêng xe của người ta thôi lão vất vả cả đời cũng không mua nổi. Loại người có tiền này, ai dám đắc tội, chỉ có thể khách khí thực hiện chức trách, về phần có nghe hay không, ông ta không có biện pháp. Hơn nữa, ông ta cơ hồ cho rằng Dương Thiên Lôi sẽ không nghe theo. Xe xịn, chính là thần khí tán gái của thanh niên bây giờ, ông ta tuy già nhưng rất theo kịp thời đại.
- Được rồi!
Khiến cho ông ta không thể tưởng được là, Dương Thiên Lôi cư nhiên đáp lại không chút do dự. Nói xong liền lên xe,
"rừm" một tiếng, bằng kỹ thuật lái xe siêu đẳng, tốc độ cực nhanh, không mất bao lâu đã đưa xe vào điểm đậu.