Huyền Thiên

Chương 393: Thiên Âm Môn

- Hữu dụng là tốt rồi. Chỗ này của ta không thiếu, nếu không đủ, sư phụ cứ mở miệng.

- Khụ khụ… còn rất nhiều sao? Sư phụ cảm thấy đủ rồi, chẳng qua mấy người Khương Kỳ bọn hắn, đến lúc đó nhất định phải dùng đến, ừ, cho sư phụ thêm… một trăm khối?

Đan Thanh Dương nói.

- Không thành vấn đề. Đây, sư phụ, đây là năm trăm khối, ngươi muốn dùng bao nhiêu thì dùng bấy nhiêu, ngàn vạn lần đừng nên tiết kiệm, chỉ cần Độ Kiếp thành công là tốt rồi, người không nên buông tay để mặc bọn ta nha, ta và Hương Hương tỷ bị người quán thâu kiến thức đan đạo nhiều như vậy, còn chưa có hiểu hết, cần có lão nhân gia người chỉ điểm mới được, người cũng đừng cho là có truyền nhân y bát như vậy đã là tốt lắm nha, sư phụ, người bắt đầu đi, chúng ta đi trước.

- Ừm.

Đan thanh Dương nghi hoặc và vui vẻ đáp một tiếng, ánh mắt mang theo một tia cảm động. Lão dĩ nhiên hiểu được ý tứ của Dương Thiên Lôi.

- Cát Ương đế quốc – Dương Kình Thiên tới sao?

Âu Dương Minh đang đả tọa chậm rãi mở mắt ra, nhẹ giọng hỏi:

- Lão tới đây có chuyện gì?

- Sư tôn, Cát Ương đế quốc… gặp phải phiền toái, lão đặc biệt tới thỉnh cầu môn phái chúng ta trợ giúp.

Tiêu Hà trầm giọng nói, sắc mặt mang theo một tia ngưng trọng.

- Phiền toái gì?

Âu Dương Minh lại hỏi. Âu Dương Minh ở trong Trảm Không kiếm phái không chỉ có phụ trách chức vụ Thái thượng trưởng lão chuyên lo truyền công mà còn chịu trách nhiệm với các đại sự trong môn phái cùng các sự vụ, phụ trách đối ngoại nữa.

- Trong quân đội Nạp Lan đế quốc xuất hiện vô số cao thủ Tiên Thiên, ở hai tháng trước bắt đầu tấn công mãnh liệt, lúc này Cát Ương đế quốc đã mất đi rất nhiều thành trì, bao gồm cả sáu cái quáng mạch do Trảm Không kiếm phái chúng ta khai thác cũng đã bị chiếm đoạt, đây là tình huống xảy ra mười ngày trước.

- Cái gì?

Âu Dương Minh nhất thời cả kinh, trong mắt xuất ra hai đạo tinh quang, trầm giọng nói:

- Để lão đi vào.

- Chuyện này… Sư tôn, Dương Kình Thiên chạy liên tục ba ngày liền, lúc tới môn phái chúng ta chỉ kịp nói mấy câu với lão phu liền ngất đi. Pháp lực tiêu hao nghiêm trọng, tinh nguyên gần như khô héo, đệ tử đã phái người mang đến y quán chữa thương…

Tiêu Hà nói.

- Sau khi lão tỉnh lại, lập tức mang đến gặp ta, ta đi bẩm báo lại cho Chưởng Giáo chí tôn trước, để sau rồi hãy định đoạt.

Nói xong, thân hình đã nhoáng lên một cái, hóa thành một đạo kiếm quang bay về hướng Thiên Tịch Phong.

Âu Dương Minh hiểu rõ, vô số cao thủ Tiên Thiên tham chiến có nghĩa gì.

Nạp Lan đế quốc ở gần hải vực phía Tây Nam, giống như Bồng Lai tiên đảo vậy, được tạo thành từ vô số đảo, vẫn chịu sự che chở của môn phái thần bí nhất trong tám đại môn phái: Thiên Âm môn.

Giờ phút này đã có cao thủ Tiên thiên tham chiến, vậy ý nghĩa của nó đã không chỉ gói gọn trong phạm vi chiến tranh lãnh thổ của hai nước mà chính là khiêu khích Trảm Không kiếm phái!

- Âu Dương tiền bối khỏe?

- Dương Thiên Lôi?

Âu Dương Minh hơi kinh ngạc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Giờ phút này, Dương Thiên Lôi và Sở Hương hương vừa mới từ trong Huyền Hoàng Kỳ ra ngoài, Sở Hương Hương đã trở lại Thiên Đan Phong. Còn Dương Thiên Lôi thì muốn đi Kiếm Tiên tháp để tiếp nhận sự truyền thụ kiếm quyết Trảm Không của Phong Vô Kỵ.

- Tiên Thiên cấp tám, lợi hại, quả nhiên lợi hại.

Âu Dương Minh cảm ứng được khí tức ngụy trang trên người Dương Thiên Lôi, khiếp sợ thốt.

- Ngươi tìm Chưởng Giáo chí tôn?

- Vâng.

Dương Thiên Lôi khẽ mỉm cười, đáp.

- Âu Dương, ngươi có chuyện gì sao?

Đúng lúc này, Phong Vô Kỵ bỗng nhiên hiện ra trước mặt hai người, hỏi.

- Chưởng Giáo, đệ tử chúng ta phái tới thủ hộ Cát Ương đế quốc là Dương Kình Thiên trở lại, mang theo tin tức, Cát Ương đế quốc… xảy ra vấn đề rồi!

- Dương Kình Thiên? Cát Ương đế quốc?

Vốn đang không để ý chút nào, Dương Thiên Lôi thoải mái nhàn nhã nghe đến bốn chữ Cát Ương đế quốc, hai mắt đột nhiên tán xuất ra hai đạo tinh quang nồng đậm.

- Vấn đề gì?

Phong Vô Kỵ khẽ cau mày, nói.

- Quân đội Nạp Lan đế quốc có vô số cao thủ Tiên Thiên tham chiến, đến mười ngày trước, chỉ trong một tháng thời gian, Cát Ương đế quốc đã mất đi vô số thành trì, bao gồm cả sáu tòa sơn mạch mà chúng ta chuyên môn khai khoáng, đây nhất định là do Thiên Âm môn ở phía sau sai sử…

Phong Vô Kỵ khẽ nhíu mày, nói:

- Không đúng a… Bọn họ trước giờ không tranh quyền thế, ngay cả bát đại môn phái hội họp cũng chỉ thi thoảng tham gia… Dương Kinh Thiên đâu?

- Hắn hao hết tinh nguyên, tình huống tương đối không xong, đã mang đến y quán cứu chữa.

- Chưởng Giáo, đệ tử đi thăm Dương lão trước.

Ánh mắt Dương Thiên Lôi xẹt qua một tia lo lắng, khẩn trương nói, nói xong liền lập tức rời đi.

- Đợi chút, chúng ta cùng đi.

Phong Vô Kỵ bỗng nhiên nói với Dương Thiên Lôi.

Sau khi nói xong, Phong Vô Kỵ trực tiếp xuất ra hai đạo thần niệm, đem Âu Dương Minh và Dương Thiên Lôi bao bọc lại, trong nháy mắt, ba người đã biến mất khỏi Ngự Kiếm tiên cung.

- Dương lão!

Khi ba người Dương Thiên Lôi hiện ra tại y quán, nhất thời thấy được Dương Kình Thiên đang được ba tên y sư trị liệu, liền hô lên.

Dương Kình Thiên sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, vẫn còn trong trạng thái bất tỉnh, tinh khí cùng khí tức sinh mệnh trên người đã vô cùng yếu ớt. Chỉ với cảnh giới Tiên Thiên cấp ba của lão, liên tục chạy mười ngày đêm không ngừng nghỉ, xuyên núi vượt đèo, hoàn toàn đều dựa vào sự kiên trì của ý chí, pháp lực, niệm lực, thể lực đã hoàn toàn tiêu hao hết, bất kỳ Tu Luyện Giả nào khi cố gắng hết sức, thứ hao tổn chính là tinh nguyên, thương tổn với nhục thân cũng là phi thường thảm thiết.

- Giết——!

Tường thành hùng vĩ đông nghẹt các chiến sĩ võ trang đầy đủ, đạo đạo hỏa long từ cung tên gào thét phóng ra, bay ra ngoài hơn trăm trượng tới chỗ quân địch. Tiếng hô giết rung trời như muốn phá vỡ cả không trung, mấy chục vạn người bạo phát chiến ý nồng đậm, vang phủ cả một góc trời, tiếng nổ oanh oanh vang lên mạnh mẽ, toàn bộ chiến trường hiện lên vẻ thê thảm kịch liệt!

Từng tiếng hét thất thanh thỉnh thoảng từ trong trận doanh song phương phát ra, thi thể đầy đất, tử thương vô số!

- Mộc nguyên soái, Huyết Y quân thỉnh cầu xuất thành, liều chết đánh một trận!

Huyền Phong quanh người nồng đậm, đầy dẫy sát khí, một thân lửa đỏ như máu tươi quỳ một gối xuống trước mặt Mộc Thành Sâm mà hô lên.

Bên trong thành, vô số binh sĩ ngồi chi chít dưới nền đất, trên tường thành có một người ngã xuống, nhanh như chớp liền có một người tới bổ sung!

Nhạn Doanh quan là một trạm kiểm soát phòng ngừa kẻ địch thâm nhập vào trong Cát Ương đế quốc, tường thành hùng vĩ nằm vắt ngang ở một ngọn núi lớn hiểm yếu, dễ thủ mà khó công. Năm ngày trước, quân đội Cát Ương đế quốc bị đẩy lùi liền rút về canh giữ tại đây. Đến lúc này đã cố gắng kiên quyết phòng thủ vững vàng những năm ngày!

Từng nhóm chiến sĩ từ sau tường thành xông ra, ngăn cản địch quân đã vượt qua hào sâu hộ thành, từng nhóm một ngã xuống, máu tươi vấy đỏ cả chiến trường, chảy vào trong hào sâu hộ thành rộng hơn mười trượng, ngay cả nước bên dưới cũng đã nhiễm thành một sắc đỏ tươi!

- Không được!

Mộc Thành Sâm chay mày, ngưng mắt nhìn quân địch đông như kiến bên ngoài con hào hộ thành, lạnh giọng nói:

- Đi ra ngoài chẳng khác gì chịu chết! Cao thủ Tiên Thiên của đối phương đã xuất ra, ẩn náu ở trong đó, một khi ngươi ra ngoài, người chết đầu tiên chính là ngươi!

- Chết thì có làm sao? Mộc nguyên soái, chúng ta đã tổn thất hai phần ba binh lực! Quân địch hung mãnh, theo tình huống trước mắt, chúng ta kiên trì nhiều nhất là hai ngày, toàn quân sẽ bị diệt! Thời gian hai ngày, Dương lão có thể tới được Trảm Không kiếm phải hay không cũng chưa biết được! Chúng ta… không có chút hy vọng!

- Ta hiểu được. Mục đích của chúng ta không phải là vì thắng lợi, mà muốn kéo dài thời gian! Bốn mươi vạn đại quân Mộc gia chia ra từ Thanh Long Quan, Bích Trì quan sẽ tới, chỉ cần hai ngày, liền có thể đến được Nhạn Doanh quan! Đại ca của người là Dương Huyền Quân suất lĩnh ba mươi vạn đại quân đã từ Khốn Long quan chạy tới, ba ngày, nhiều nhất là ba ngày liền tới đây rồi! Nhị ca ngươi Dương Huyền Trùng suất lĩnh hai mươi vạn đại quân đã từ Đại Mạc quan khởi hành, nhiều nhất bốn ngày là tới! Chúng ta chỉ cần có thể kiên trì hai ngày, đến lúc viện quân đến, liền có thể đợi thêm cao thủ Trảm Không kiếm phái cứu viện, khi đó, chính là lúc chúng ta phản công!

- Khách khác khách khách… Sư tỷ, sư phụ nói quả nhiên không sai, ta tới cái tinh cầu cằn cỗi vắng vẻ này tìm sư tỷ ngài thật là tìm đúng nơi, tinh khí nồng đậm như thế, sinh hồn bàng bạc tràn đầy như thế, giúp tu vi của ta tiến triển cực nhanh!

- Hừ, cái này thì đã là gì, chẳng qua cũng chỉ là chút sinh hồn của phàm nhân mà thôi, mười gày trước ta phát hiện lão già kia đã chạy tới Trảm Không kiếm phái, không lâu nữa sẽ có cao thủ Tiên Thiên tới, khi đó ngươi mới biết thế nào gọi là sảng khoái… khách khách khách khách… Trảm Không kiếm phái này chỉ có một Chưởng Giáo chí tôn Phong Vô Kỵ là cao thủ Thần Đạo, có ngươi mang Phân Thân phù của sư phụ tới, chúng ta đủ để đem lão giết chết một cách vô tri vô giác, chỉ cần giết chết lão kia xong, chúng ta cũng có thể dễ dàng tiêu diệt cả Trảm Không kiếm phái, so với sư tỷ ta năm đó tiêu diệt Thiên Âm môn còn thoải mái hơn…

Tục giới quay cuồng, mây mù bao phủ cả chiến trường, tại mấy ngàn thước trên trời cao, hai thân ảnh xinh đẹp ngạo nghễ lăng không mà đứng, trước thân hai người chia ra có hai cái hồ lô hiện đầy phù văn kim sắc đang lơ lửng, trôi nổi tản mác ra từng đạo dao động vô hình, bao phủ lấy toàn bộ chiến trường, vô số tinh khí, sinh hồn của con người lấy một tốc độ kinh người bị hút thẳng vào trong đó.

Cao thủ Thần Đạo!

Chỉ có cao thủ Thần Đạo mới có thể có năng lực bằng vào nhục thân mà lăng không hư độ!

- Sư tỷ, ngươi thật là lợi hại!

… Trảm Không kiếm phái.

Một đạo lưu quang xẹt qua, nhanh như một tia chớp phóng về phía chân trời, trong nháy mắt đã biến mất khỏi bầu trời Trảm Không kiếm phái, đến khi đạo kiếm quang này ra khỏi phạm vi Trảm Không kiếm phái, xác định ngoại trừ Phong Vô Kỵ ra thì không còn ai có thể chú ý tới mình được, thân thể hắn đột nhiên run lên một trận, tiêu thất giữa hư không!

Thân ảnh ấy chính là Dương Thiên Lôi!

Sau khi Dương Kình Thiên tỉnh lại, kể lại cặn kẽ tình huống Cát Ương đế quốc, Dương Thiên Lôi không lưu lại chút nào, trực tiếp hướng đến Phong Vô Kỵ xin được đi giết giặc, làm tiên phong nên rời đi trước.

Ngay sau khi Dương Thiên Lôi rời đi, nhận được chỉ thị của Phong Vô Kỵ, do Tiêu Hà của Thiên Minh Phong dẫn đội, dắt theo trăm Tiên Thiên cấp một, trăm Tiên Thiên cấp hai, trăm Tiên Thiên cấp ba, tổng cộng ba trăm đệ tử Tiên Thiên cùng với Dương Kình Thiên cưỡi lên Lôi Cưu, lập tức lên đường!

… Thần niệm nồng đậm ngập tràn trong hư không, xé rách bức tường không gian, bằng vào thần niệm cường hãn thủ hộ ở trong không gian loạn lưu mà liên lạc với thần niệm tại hư không, phương thức xé rách hư không mà phi hành của cường giả Thần Đạo, tốc độ nhanh gấp trăm ngàn lần so với ngự kiếm phi hành!

Nhưng loại phi hành này lại tương đối hao phí pháp lực, cường giả Thần Đạo bình thường dưới tình huống không có bất kỳ phòng hộ gì, cũng không có năng lượng bổ sung thì chỉ có thể kiên trì trong thời gian tính bằng giây mà thôi, hơn nữa thần niệm phải ở lại trong không gian, khóa chặt vị trí mới không bị lạc vào giữa không gian loạn lưu. Cao thủ Thần Đạo du lịch tinh vực, trước hết cần phải mua "Tinh Vực Định Vị đồ" tại các thương hội, như vậy mới không cần đến thần niệm của bản thân định vị, chỉ dựa vào Tinh Vực Định Vị đồ liền có thể cảm ứng, tiến tới chỗ cần đến được.

Chẳng qua, đối với Tu Luyện Giả Thần Đạo cấp một, cấp hai mà nói, muốn dựa vào lực lượng của mình là du lịch tinh không thì xa xa không đủ.

Trong tình huống thông thường, cần phải nhờ đến các đại thương hội có quy mô lớn mở ra các trạm không gian truyền tống. Nếu không, trong tinh không vô hạn, khoảng cách giữa tinh cầu và tinh cầu không phải Thần Đạo cấp một, cấp hai có thể gắng sức mà vượt qua được.

Tu Luyện Giả Thần Đạo cấp một, cấp hai một lần xé rách hư không cũng chỉ có thể vượt qua khoảng cách mấy ngàn dặm mà thôi, cũng giống như thuấn di vậy, chỉ tốn có một chút thời gian ngắn ngủn, nhưng nếu như khoảng cách quá xa, cho dù là cường giả Thần Đạo, cũng căn bản không cách nào liên tục xé rách hư không mà phi hành.

… Tê ——

Không gian dao động một trận, thân ảnh Dương Thiên Lôi hiện ra giữa hư không, chỉ trong nháy mắt, hắn đã ra ngoài ngàn dặm, hít một hơi thật dài, đột nhiên lại nuốt vào một vạn khỏa Cửu Dương đan, thân hình lại nhoáng một cái, đã lần nữa xé rách hư không!

Mấy lần liên tục, trong khoảnh khắc ngắn ngủn, Dương Thiên Lôi đã vượt qua khoảng cách mấy vạn dặm, đã từ biệt Cát Ương đế quốc gần ba năm, lúc này pháp lực và thần niệm của hắn cơ hồ đã tiêu hao hết, xé rách hư không hao tổn thật lớn, vượt ngoài sức tưởng tượng của Dương Thiên Lôi, không chút do dự gì, Dương Thiên Lôi vốn nên nghỉ ngơi, đột nhiên thân ảnh lại cất cao, hóa thành một đạo điện quang trực tiếp bay ra ngoại tầng!

- Răng rắc….

Nghênh đón từng đạo Lôi điện, Dương Thiên Lôi phi hành thật nhanh tại ngoại tầng, dưới sự thôi luyện của Lôi Đình, thần niệm và pháp lực của Dương Thiên Lôi rất mau đã khôi phục lại, ánh mắt của hắn lập lòe tinh quang, mắt nhìn xuống các dãy núi và thành trì bên dưới, cảm ứng khí tức đến phạm vi hơn trăm dặm!