Huyền Thiên

Chương 340: Thiếu nữ ham chơi lớn mật

Nếu đơn giản dựa vào thiên phú có thể chống cự lại lôi đình, chỉ có thể nói hắn là một quái tài đặc thù, nhưng cộng thêm với việc thể lực cùng pháp lực vô cùng nữa? Còn có, trong biển cả mênh mông này, hắn chẳng lẽ một mực dựa vào vận khí mới gặp được tu luyện giả?

....

Rốt cục lại thêm ba canh giờ trôi qua, một đạo kiếm quang lại xuất hiện thêm một lần nữa trong tầm mắt mọi người.

Cùng lúc đó, không gian truyền đến một hồi chấn động, cơ hồ là cùng một lúc, Thần Đạo cường giả Long Phá Lãng đi ra ngoài nửa ngày trời sau, rốt cuộc cũng đã phản hồi. Dương Thiên Lôi vẫn oai hùng như trước, thân thể không chút nào bị tổn thương, hơn nữa hắn đã liên tục ứng cứu trong vòng chín canh giờ.

Mà Long Phá Lãng, vị Thần Đạo cường giả này, hiển nhiên đã bị lôi đình đả thương. Mặc dù là xé rách hư không phi hành, dưới vô số những đạo lôi đình khủng bố, cũng khó có thể dựa vào may mắn mà thoát khỏi. Hơn nữa, hắn chỉ có thể liên tục ứng cứu được trong vòng sáu canh giờ. So với Dương Thiên Lôi ít hơn ba canh giờ.

Dương Thiên Lôi đem "Thiên La Địa Võng"Mở ra, khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc chính là, từ trong đó lại đi ra ba tu luyện giả.

Chín canh giờ, chín người.

Long Phá Lãng vung tay áo kên, lập tức xuất hiện bảy tu luyện giả.

Tốc độ cứu viện của Thần Đạo cường giả Long Phá Lãng vẫn không thể nhanh được hơn so với Dương Thiên Lôi. Bởi vì, giờ khắc này hiển nhiên hắn đã không còn có năng lực đi ứng cứu nữa, nhất định phải tiến hành chữa thương cùng khôi phục trong vòng mấy canh giờ, mới có thể tiếp tục.

Nhưng Dương Thiên Lôi thì sao? Người này tinh thần vẫn sáng láng như trước.

- Còn tốt chứ, tiểu huynh đệ!

Long Phá Lãng ánh mắt tràn đầy tán thưởng, trầm giọng nói:

- Bản tôn Long Phá Lãng, đại biểu cho "Phá Lãng Hào", cảm tạ ân cứu mạng của tiểu huynh đệ.

- Tiền bối không cần khách khí. Đây là việc ta nên làm mà.

Dương Thiên Lôi nói.

-Ừ

Long Phá Lãng lên tiếng, bỗng nhiên quay người hỏi Bạch Hà:

- Còn bao nhiêu người nữa?

- Còn thiếu mười tám người!

Sắc mặt của Bạch Hà trầm xuống, có chút do dự, bỗng nhiên dừng ở trước mặt Long Phá Lãng nói:

- Hạm trưởng...Tiểu……. Tiểu..... Vẫn không có tin tức sao?

Long Phá Lãng sắc mặt trầm trọng khoát tay, bỗng nhiên đưa ánh mắt nhì về phía Dương Thiên Lôi, xuất ra trọn vẹn trên một trăm đạo thông tấn phù, đưa tới trước mặt Dương Thiên Lôi, nói:

- Tiểu huynh đệ, cứu người như cứu hỏa. Bản tôn..lúc này thương thế nghiệm trọng, đã vô lực có thể xé rách không gian..Đây là thông tấn phù có thể liên lạc đến một người tu luyện giả, kính xin tiểu huynh đệ trong lúc cứu người thì phát ra, nếu như liên lạc được, cũng có thể tiết kiệm thời gian tìm kiếm.

- Tốt!

Dương Thiên Lôi trầm giọng đáp, nhận lấy thông tấn phù trong tay Long Phá Lãng, ôm quyền với mọi người, lần nữa nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Tiêu Như Mộng, sau đó lập tức, hóa thành một đạo kiếm quang, giống như tia chớp phóng đi.

...

Nhìn thân ảnh Dương Thiên Lôi rời đi, trong lòng Long Phá Lãng nhẹ nhàng thở dài một tiếng, chỉ có thể gửi gắm hi vọng trên người Dương Thiên Lôi. Hắn đã tận lực, còn lại mười tám tu luyện giả, hắn biết rõ, cơ hội còn sống trở về đã không còn nhiều lắm. Đã qua ba ngày rồi, thời gian ba ngày, có mấy người pháp lực cùng thể lực có thể kiên trì đến bây giờ?

Thân là chưởng khống giả của "Phá Lãng Hào", tuy rằng tuân theo tôn chỉ của thương nghiệp hội, tánh mạng của bất luận tu luyện giả nào đều phải cố gắng hết sức mình cứu vớt, nhưng trong lòng hắn, quả thực chính là muốn ứng cứu một người cho tơi bây giờ vẫn không có bất cứ tin tức nào. Hăn tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng hắn biết, trong mười tám người này, bất luận là ai, khả năng còn sống đều đã không quá lớn nữa rồi. Tuy rằng không phải trách nhiệm của hắn, nhưng hắn vẫn biết rõ, vô luận như thế nào, lần tai nạn này cũng sẽ khiến hội trưởng "Bồng Lai Thương Nghiệp Hiệp Hội" tức giận, hắn cũng sẽ bị nghiêm khắc trọng phạt.

Bởi vì trong mười tám người này, có chắt gái mà hội trưởng "Bồng Lai Thương Nghiệp Hiệp Hội" Lâm Vô Kị yêu thương nhất- Lâm Tâm Di, thiếu nữ thiên tài hai mươi tuổi đã đột phá Tiên Thiên ngũ cấp, có được dung nhan bất biến. Mặc dù hi vọng xa vời, nhưng Long Phá Lãng vẫn đem những thông tấn phù kia giao cho Dương Thiên Lôi, đây là một chút tư tâm duy nhất của hắn. Chỉ cần Lâm Tâm Di có thể được cứu về, như vận ảnh hưởng của lần thiên tai này tạo thành đối với hắn cũng sẽ được hạ xuống thấp nhất, thậm chí đến một trình độ không đáng kể.

....

Những người Long Phá Lãng vừa mới cứu được, đã đi chữa thương khôi phục. Những người còn lại cũng bắt đầu nghị luận sôi nổi, chủ đề của tất cả mọi người, cơ hồ đều tập trung vào trên người Dương Thiên Lôi. Thỉnh thoảng, mọi người đồng thời sẽ nhìn về phía thân ảnh đại khuynh quốc khuynh thành đứng ở phía lan can tàu kia. Chín canh giờ, ngoại trừ lúc Dương Thiên Lôi trở về, nàng vẫn luôn đứng ở trên boong tàu trông ngóng. Đạo bào màu trắng không nhiễm bụi trần, chiếc vòng cổ trân châu màu ngà sữa đeo trên chiếc cổ trắng noãn, tản ra ánh sáng thánh khiết, khí tức tinh khiết.

Mọi người trong lúc tán thưởng Dương Thiên Lôi, trong nội tâm đều có một ý nghĩ, chỉ sợ cũng chỉ có cấp thiếu niên thiên tài như Dương Thiên Lôi, mới xứng đôi với một vị nữ tử khuynh quốc khuynh thành như thế. Về phần Bách Lí Thiên Thiên cùng Bộ Hàn Tinh ngang ngược kiêu ngạo ngang ngược, kiêu ngạo, ương ngạnh thì từ lúc Dương Thiên Lôi lần thứ hai trở lại, đã không chịu nổi ánh mắt xem thường của mọi người, xám xịt rời khỏi boong tàu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

...

- Uỳnh, uynh, uỳnh...

Nương theo từng trận lôi đình, tinh thần Dương Thiên Lôi vô cùng phấn chấn,sảng khoái tinh thần. Mà ngay cả kim đan vời mới hình thành trong đan điền, tựa hồ dưới lôi đình oanh kích, cũng càng trở nên cô đọng, tinh thuần. Tên này, đứng nói căn bản là không có chút tiêu hao nào, ngược lại giống như là đang tu luyện, có thể từ trong việc hấp thu lôi điện, rèn luyện ra không ít năng lực hơn nữa ẩn chứa bàng bạc năng lượng của lực lượng thiên địa.

- Tiểu..Tiểu.. Hẳn là tiểu thư a?

Dương Thiên Lôi một bên phi hành, một bên thầm nghĩ trong lòng. Lão giả gọi là Bạch Hà kia tuy không nói hết ra, nhưng Dương Thiên Lôi lại nghe được một chút đầu mối.

- Thông tấn phù, hắc hắc xem ra vị tuy luyện giả gặp phải rủi ro này tất nhiên là nhân vật trọng yếu của "Phá Lãng Hào", thậm chí là "Bồng Lai Thương Nghiệp Hiệp Hội". Nếu không Thần Đạo cường giả Long Phá Lãng Long Phá Lãng tại sao lại có thông tấn phù liên hệ cùng nàng? Ai, ka cứ cố mà làm, phát đi vài lần, nếu mạng nàng lớn còn sống, được ka ứng cứu...dường như quả thực là có duyên đi....? Tuy rằng không cần lấy thân báo đáp, nhưng thịnh tình của người ta, ka cũng không thể từ chối a....

- Trong mười tám người, ba tên tay chân của Tiền Đa Đa đã ngỏm củ tỏi rồi, nói cách khác còn lại mười năm người. Trong đó đoán chừng có không ít đã tử vong....

Dương Thiên Lôi lẩm bẩm, đồng thời lấy ra một đạo thông tấn phù, sau khi phi hành mấy ngàn dặm, Dương Thiên Lôi một đầu đâm vào trong lòng biển, Tiểu Bạch được đại gia Dương Thiên Lôi tán thưởng, lập tức vù một tiếng chui ra ngoài, nói:

- Chủ nhân không phát hiện!

- Tiếp tục!

Dương Thiên Lôi thu hồi Tiểu Bạch, trong chốc lát liền bay lên trên không trung, một lần nữa hướng về phía chân trời. Sau một lát đã vượt qua trăm dặm đường, ào một tiếng lại lần nữa lặn xuống dưới lòng đại dương.

Liên tục ứng cứu trong vòng mấy canh giờ, Dương Thiên Lôi đã rút ra kinh nghiệm. Tiểu Bạch tiểu gia hỏa này, cảm ưng lực tuyệt đối thuộc hạng khủng bố, nhưng chỉ giới hạn trong lòng biển mà thôi, nếu là ở trên không trung, năng lực cảm ứng của nó chỉ nhỉnh hơn Dương Thiên Lôi chút xíu. Cho nên một người một thú, để tăng hiệu suất tìm kiếm liền dùng phương thức, vừa phi hành trên trời, vừa cảm ứng trong nước kết hợp lại với nhau.

Liên tục vượt qua vài ngàn dặm lộ trình, vẫn không có chút thu hoạch, hiển nhiên độ khó khăn trong tìm kiếm lúc này đã lớn hơn rất nhiều. Khiến cho Dương Thiên Lôi thở dài chính là, mặc dù không cứu được người, nhưng lại phát hiện ra một chỗ tản ra nồng đậm máu tươi, còn tụ tập vô số yêu thú nữa. Chẳng qua khi hắn tới nơi đã không có bất cứ khí tức tu luyện giả này, hiển nhiên vị tu luyện giả này đã bất hạnh ngộ nạn.

Thời gian ba ngày, cho dù là cường giả Tiên Thiên bát cấp đỉnh phong không gặp phải cường đại yêu thú, cũng đã đạt tới cực hạn rồi. Đương nhiên loại dự đoán này chỉ dựa theo thực lực của cường giả Tiên Thiên bát cấp đỉnh phong phổ thông mà tiến hành ước định ra, nếu gặp phải loại biến thái giống như Dương Thiên Lôi...vậy thì sẽ hoàn toàn bất đồng rồi.

.....

- Chủ nhân, phía bên trái cách nơi này một trăm ba mươi dặm, phát hiện tình huống.

Đúng lúc Dương Thiên Lôi đang cắm đầu phi hnahf, thanh âm của Tiểu Bạch đột nhiên vang lên, kích động nói.

- Đi

Dương Thiên Lôi quát nhẹ một tiếng, cả người lập tức lao ra khỏi mặt biển, hóa thành một đạo kiếm quang. Một lát sau đã vượt qua ngoài trăm dặm, lập tức lại phi người xuống dưới lòng biển. Mùi máu tươi nồng nặc truyền đến, vô số đê cấp yêu thú đang vây công một người trung niên tu luyện giả, Dương Thiên Lôi nhanh như thiểm điện đột phá bên trong đàn yêu thú, khi đến khoảng cách hơn trăm trượng, lập tức truyền âm đến vị tu luyện giả đang gần như sụp đổ kia.

Khi nghe được thanh âm của Dương Thiên Lôi, tu luyện giả lập tức lộ ra hào quang kinh hỉ.

Dương Thiên Lôi từ bên trên phi xuống, thế như che tre, mấy phút đồng hồ sau đã tiếp cận tới gần vị tu luyện giả, chiếu theo thường lệ, lập tức đem vị tu luyện giả mạng lớn này thu vào bên trong "Thiên La Địa Võng". Hoàn toàn chính xác, có thể kiên trì đến lúc này không bị bầy yêu thú phân thân, cơ bản đều làm nhân vật tương đối lợi hại trong cường giả Tiên Thiên bát cấp rồi, đương nhiên ý niệm muốn sống cũng phải tương đối mãnh liệt, không đến một khắc cuối cùng quyết không buông bỏ. Bằng không mà nói, chỉ sợ là đã sớm tử vong rồi.

- Hô____

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Dương Thiên Lôi không dừng lại chút nào, lập tức dời đi. Giờ khắc này, hắn căn bản đã không có chú ý đến chuyện bản thân có phải là anh hùng hay không, chỉ muốn tận lực cứu vợt đồng loại của hắn. Thời điểm lần lượt đem những tu luyện giả này cứu vớt, ánh mắt họ nhìn về phía hắn, khiến cho hắn dần dần si mê cái loại cảm giác này... Nói thật, nó khiến cho tên khốn này phi thường hưởng thụ.

- Chẳng lẽ, ka trời sinh đã có tiềm chất làm anh hùng?

Dương Thiên Lôi nhịn không được thầm nghĩ. Hắn lại một lần nữa phi thẳng lên trên bầu trời, theo thói quen lấy ra một tâm thông tấn phù..

Tiếp tục đi tới...

Trong nháy mắt, đã hai canh giờ trôi qua. Đáng tiếc, ngoài trung niên nhân kia, hắn chưa gặp được tu luyện giả nào khác.

- Chủ nhân, không phát hiện!

Tiểu Bạch thất vọng thất vọng. Lần lượt cắm đầu vào trong lòng biển cả, lần lượt thất vọng. Tiểu Bạch không nhớ nổi, nó đã nói bao nhiêu lần.

- Được rồi, đoán chừng không còn ai nữa rồi.

Dương Thiên Lôi sủng nịch vuốt vuốt đầu Tiểu Bạch, đem nó thu hồi lại. Bay thẳng lên trên không trung, theo thói quen lại lấy ra một tấm thông tấn phù, đúng lúc hắn đang muốn dùng niệm lực thúc dục, bỗng nhiên trên tấm thông tấn phù kia, không ngờ lại truyền đến một hồi chấn động.

Dương Thiên Lôi sửng sốt:

- Chẳng lẽ còn sống?

Không có chút gì do dự, Dương Thiên Lôi vội vàng đem niệm lực rót vào trong đó, lập tức truyền ra thanh âm cực kỳ êm tai của một vị thiếu nữ, mặc dù có điểm suy yếu, nhưng không có bất luận chút nào khẩn trương, ngược lại còn pha thêm một chút tinh nghịch truyền vào trong tai Dương Thiên Lôi:

- Hì hì, Long thúc thúc, người tới cứu nhân gia đi, ta đang ở phía đông "Phá Lãng Hào" cách đó ước chừng sáu nghìn dặm, Long thúc thúc, người phải nhanh lên đó, người ta không chịu đựng nổi nữa rồi...

Dương Thiên Lôi thiếu chút nữa cắn lưỡi, thế này là thế nào? Chẳng lẽ vị đại tiểu thư này từ đầu đến cuối, căn bản vốn đã không làm sao cả ? Hơn nữa căn bản cũng không mở ra bất cứ một tấm thông tấn phù nào? Cơ hồ trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền có thể khẳng định, từ đầu đến cuối cô nàng không gặp phải nguy hiểm gì, hơn nữa không hề mở ra bất cứ tấm thông tấn phù nào tiếp thu tin tức. Bằng không mà nói, kiên quyết sẽ không giao ra Long thúc thúc, thanh âm của mình có từ tính và đàn ông như thế, làm gì có chút nào giống với Long lão đầu.

To gan lớn mật, lại ham chơi hồ đồ, đây là ấn tượng đầu tiên của Dương Thiên Lôi đối với vị đại tiểu thư chưa từng gặp mặt. Lá gan không lớn, sao dám mạo hiểm tính mạng thử loại cảm giác kích thích này? Thực lực cường hãn, là ấn tượng thứ hai. Nếu không có thực lực cường hãn, sao có thể kiên trì đến bây giờ, lại còn dùng một loại thanh âm nhẹ nhàng như vậy truyền đến thông tấn phù.

- Cmn!

Dương Thiên Lôi nhịn không được chửi đổng một tiếng, không dám trì hoãn chút nào, thân hình lập tức bay thằng lên ngoại tầng không gian, đồng thời tế ra "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", trong sát na thiêu đốt mấy chụ vạn Thuần Dương đan, trực tiếp thi triển ra "Nhân Gian Đại Pháo", dùng tốc độ khủng bố nhất không khác gì một tia chớp hướng phương hướng thiếu nữ bay đi.

Cùng lúc đó, Dương Thiên Lôi tế ra một đạo thông tấn phù, dùng một loại thanh âm trầm thấp già nua, truyền âm nói:

- Tiểu nha đầu to gan lớn mật ham chơi kia, Long thúc thúc của ngươi bị thương nặng, ngươi kiên trì thêm một chút nữa, thúc thúc ta tới cứu ngươi, bất quá phải thêm một canh giờ nữa ta mới tới nơi được.