Huyền Thiên

Chương 165: Khiêu chiến, điệu thấp

Ánh mắt của Lôi Hoành âm thầm lướt qua người của Sở Hương Hương, trong đầu bỗng chốc hiện ra vô số hình ảnh hạ lưu. Sắc đẹp cũa Sở Hương Hương không thua kém Trương Tử Hàm chút nào, chỉ khác nhau ở khí chất mà thôi. Đối với bất kỳ mỹ nữ nào, Lôi Hoành đều muốn mạnh mẽ chiếm hữu, chỉ là trước đây e ngại thân phận và tu vi của Sở Hương Hương nên hắn không dám manh động mà thôi. Nhưng hiện tại, dù là tu vi hay địa vị, hắn cũng không kém hơn Sở Hương Hương, thậm chí còn tốt hơn. Hắn còn sợ gì nữa? Điều quan trọng nhất là, Sở Hương Hương cũng là nữ nhân bên cạnh Dương Thiên Lôi.

Chỉ bằng điểm ấy, Lôi Hoành liền có đủ lý do để chinh phục, chiếm hữu và chà đạp.

Lôi Hoành bất giác lại nghĩ tới Dương Thiên Lệ gợi cảm xinh đẹp, Mộc Tử Vi như một nụ hoa chờ ngày hé nở. Nghĩ đến cảnh tượng từng nữ nhân của Dương Thiên Lôi nhào vào lòng mình, hắn liền "kê động" (cái mà con trai ai cũng biết là thứ gì^^) không thôi...

- Bắt đầu thôi.

Âu Dương Minh trầm giọng nói, cắt đứt những ý nghĩ dâm dục của Lôi Hoành.

Theo lời nói của Âu Dương Minh, Huyền Hoàng Kỳ bỗng chốc bay lơ lửng lên giữa không trung tới trước mặt mọi người, trong thoáng chốc, vô số viên Thuần Dương Đan ào ào bay ra từ tay của bát đại trưởng lão, có mấy triệu đến cả chục triệu viên được trực tiếp đánh vào trong Huyền Hoàng Kỳ.

Tám đệ tử bọ người Sở Hương Hương bỗng cảm thấy có một luồng hấp lực bàng bạc, trực tiếp hút bọn họ vào trong Huyền Hoàng Kỳ.

Dưới sự thôi thúc của một lượng lớn Thuần Dương Đan, Huyền Hoàng Kỳ bỗng chốc khởi động pháp tắc thời gian và không gian, bắt đầu chính thức tu luyện.

- Phù.

Dương Thiên Lôi thở phào một hơi dài, ánh mắt ngây dại chú mục nhìn làn da như bông tuyết của mình, tuy không cảm thấy lực lượng toàn thân được tăng cường chút nào, nhưng Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, lúc này nhục thân của hắn đang có biến hóa kinh người. Thiên trúc cơ thiên trong Huyền Thiên Chân Kinh lần nữa xuất hiện năng lực mạnh mẽ khiến Dương Thiên Lôi phải chấn kinh, vốn chỉ có ý nghĩ thử xem trạng thái thế nào, hắn bắt đầu tu luyện trong quả cầu năng lượng nhưng không ngờ hiệu quả lại thần kỳ phi thường, chỉ tốn thời gian có mấy canh giờ mà thân thể hắn đã có thể hoàn toàn hấp thu ba loại năng lượng đích thủy, băng, vụ vô cùng dồi dào và tinh thuần

Điều khiến cho Dương Thiên Lôi càng cảm thấy bất ngờ chính là khi hấp thu ba loại năng lượng đồng nguyên lần này, thì đồng thời, mỗi một tế bào trong thân thể hắn đạt được sự cân bằng vi diệu, dường như mỗi một tế bào đều tự biến thành một thể hệ, hình thành sự tuần hoàn, có khí tức của sự sống gồm đủ tinh, khí, thần hài hoà và thống nhất.

- Đây là... Đây là Huyền Thiên Chi Thể?

Khi Dương Thiên Lôi đang kinh ngạc thì một làn khói xanh từ mi tâm của Dương Thiên Lôi tự động bay ra, thân ảnh khuynh quốc khuynh thành của Lăng Hi xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi. Trong đôi mắt tuyệt mỹ của nàng thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng nói.

Đồng thời, bàn tay nhỏ nhắn long lanh như ngọc của Lăng Hi như nhẹ nhàng nắm lấy tay Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi ngẩng người, trong lòng bất giác run lên, mặc dù bàn tay nhỏ bé của Lăng Hi đích không có chút nhiệt độ nào, dường như không có sinh mệnh vậy, nhưng vẫn khiến Dương Thiên Lôi có cảm giác như điện giật.

Bình ổn lại sự kích động trong lòng, Dương Thiên Lôi mới nhìn chằm chằm vào gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết của Lăng Hi, trầm giọng hỏi:

- Lăng Hi, sao nàng ra đây?

Đôi chân mày dày đậm của Lăng Hi hơi nhíu lại, căn bản không hề chú ý đến bộ dạng thèm nhỏ dãi của Dương Thiên Lôi, dường như nàng đang đắm chìm vào suy tư:

- Huyền Thiên Chân Kinh lại thần kỳ như vậy, có thể khiến nhục thân tự hình thành thể hệ, nếu như...

Dương Thiên Lôi nhân lúc Lăng Hi đang ngẩn người suy nghĩ, ánh mắt liền thoải mái lướt qua toàn thân Lăng Hi, từ gương mặt xinh đẹp rồi đến chiếc cổ ngọc, đến phần ngực, đến chiếc eo nhỏ nhắn, đến đôi chân ngọc ngà tinh tế đang để trần kia.

Đây là lần đầu tiên Dương Thiên Lôi nhìn thấy đôi chân đẹp đến như, trơn láng, long lanh, trắng như tuyết, vô cùng tinh xảo, khiến hắn kiềm không được ý nghĩ muốn nắm chặt lấy vào trong tay. Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, nếu đôi chân ngọc này của Lăng Hi đi đến bất kỳ quốc gia nào, thì chắc chắn rằng toàn bộ đàn ông ở đó đều muốn quỳ dưới chân nàng, liếm mãi không thôi.

Đôi chân nhỏ đang để trần phân nửa kia càng toát lên vẻ đẹp mê người, khiến người ta không ngừng liên tưởng...

- Thiên Lôi!

Đang lúc Dương Thiên Lôi nhìn nàng đến độ trong lòng như nở hoa thì Lăng Hi bỗng nhiên trầm giọng gọi lên một tiếng, cắt đứt tình trạng mê mẩn đến nuốt nước bọt của Dương Thiên Lôi.

- Hả?

Dương Thiên Lôi ngẩng đầu, nét mặt đứng đắn trở lại, tập trung nhìn đôi mắt tuyệt mỹ của Lăng Hi.

Lăng Hi vừa nhẹ nhàng buông tay Dương Thiên Lôi ra vừa trầm giọng nói:

- Nếu có thể, đầu tiên hãy lĩnh ngộ thuộc tính ngũ hành, đồng thời lĩnh ngộ thuộc tính diễn sinh của các thuộc tính đó, ta rất muốn biết, khi ngươi thực sự lĩnh ngộ được thuộc tính ngũ hành và các loại thuộc tính diễn sinh, thì thân thể của ngươi sẽ trở thành thế nào.

Dương Thiên Lôi vốn định đổi khách làm chủ nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn nhưng khiến hắn phải động lòng kia, nhưng sau khi do dự một lúc, để tránh bị hút khô kiệt lần nữa nên vẫn không dám có hành động gì, hắn liền nói:

- Không phải chứ? Thuộc tính ngũ hành thì không có vấn đề gì, chỉ cần ta muốn thì ngay bây giờ cũng có thể toàn bộ thi triển ra được, nhưng còn thuộc tính diễn sinh thì...

- Đối với ngươi mà nói, không có gì là không thể. Đối với thuộc tính băng, thuộc tính vụ, không phải ngươi đã dễ dàng lĩnh ngộ được sao? Nếu như ta đoán không sai, hẳn là do nguyên nhân trong thân thể ngươi có một sự tồn tại khác. Có nàng ở đó, chỉ cần ngươi có thể tiếp xúc đến một chút năng lượng bổn nguyên của các loại thuộc tính thì ngươi sẽ dễ dàng lĩnh ngộ được.

Dương Thiên Lôi suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Ài... Lần này chỉ là cơ duyên xảo hợp, tiến vào thế giới băng tuyết này mới có thể tiếp xúc được bổn nguyên của ba loại năng lượng là thủy, băng, vụ, nhưng cái loại năng lượng bổn nguyên không phải muốn tiếp xúc là có thể tiếp xúc được. Đợi đến khi tập hợp đủ loại thuộc tính thì không biết phải đến lúc nào nữa.

Lăng Hi mỉm cười, trầm giọng nói:

- Việc này rất đơn giản.

- Rất đơn giản?

Trong ánh mắt của Lăng Hi thoáng hiện lên vẻ lạnh lùng và kiên định, nhìn chăm chú vào Dương Thiên Lôi và nói:

- Ừ, khiêu chiến, không ngừng khiêu chiến các cường giả đã lĩnh ngộ được các loại thuộc tính đó.

Dương Thiên Lôi không biết nói gì hơn:

- Việc này không tốt lắm đâu nhỉ? Ca ca ta vẫn luôn rất điệu thấp...

Tuy trong xương cốt của hắn tràn đầy nhiệt huyết và lòng hiếu chiến, nhưng cũng không có nghĩa hắn là người hiếu chiến.Nhất là mấy chuyện khiêu chiến này, đối với hắn mà nói thì quá phô trương rồi. Hơn nữa, từ sâu trong nội tâm, hắn không muốn làm ra những chuyện dễ khiến người khác công phẫn như vậy.

- Đạo tu luyện chính là phải dũng mãnh tiến lên, đó chính là đạo khiêu chiến không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích, đó chính là đạo sát sinh, chỉ có không ngừng khiêu chiến và sát sinh thì ngươi mới có thể nhanh nhất trưởng thành, ngươi hãy tự xem xét mà làm. Ta có thể nói rõ cho ngươi biết, một khi ngươi có thể chân chính khống thuộc tính chế ngũ hành và thuộc tính diễn sinh của nó, thì ngươi sẽ cảnh giới Phương Thốn Nhục Thân chưa từng có từ trước đến nay, đến ngay cả Nhất Phương Thiên Địa, rất có thể... Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Lăng Hi nói đến đây thì bỗng nhiên ngừng lại.

Dường như đến ngay cả nàng ta cũng không dám khẳng định, chỉ là sự suy đoán mà thôi. Dù sao, nàng tuy biết nhiều hiểu rộng nhưng tình trạng đặc thù như Dương Thiên Lôi là lần đầu tiên nàng gặp phải. Hơn nữa, Lăng Hi không thể lý giải được sự thần kỳ của Huyền Thiên Chân Kinh. Mặc dù Dương Thiên Lôi đã nói cho nàng biết tất cả ký tự và ý nghĩa của nó, nhưng thân là cường giả Thần Đạo, nàng cũng chỉ có thể lý giải ý nghĩa bề ngoài mà thôi, không thể tìm hiểu sâu hơn được. Dường như có một màn chắn không thể chạm đến được, ngăn chặn nàng ở bên ngoài.

Dương Thiên Lôi hiếu kỳ hỏi:

- Rất có thể thế nào?

Lăng Hi không trả lời Dương Thiên Lôi mà hỏi ngược lại:

- Ngươi biết thế giới băng tuyết này từ đâu mà có không?

- Đương nhiên biết, khẳng định là cường giả Thần Đạo vận dụng đại thần thông ngưng tụ mà thành.

Dương Thiên Lôi không cần nghĩ ngợi liền nói ra ngay, điều này là do Lăng Hi đã từng nói với hắn. Nhưng cho dù như thế, trong lòng hắn cũng cảm thấy kỳ diệu lạ lùng, đó căn bản là chuyện không thể tưởng tượng được.

Lăng Hi lại hỏi tiếp:

- Không sai. Thế ngươi có biết loại thần thông nào mới có thể hình thành thế giới?

- Cái này... Không biết.

Dương Thiên Lôi thật thà trả lời. Hắn cùng lắm chỉ là một người Hậu Thiên Tinh Giả cấp chín mà thôi, ngay cả niệm lực còn chưa khống chế được, càng huống chi là đại thần thông ngưng tụ thế giới này, điều này căn bản không phải là cái mà hắn có thể lý giải được.

Lăng Hi nói:

- Chỉ có lĩnh ngộ được hai loại pháp tắc không gian và thời gian thì mới có được đại thần thông "tạo vật". Những cường giả Thần Đạo bình thường tuy có thần thông tạo vật, nhưng không thể ngưng tụ thành thế giới. Để ngưng tụ thành thế giới, ngoại trừ cần có đại thần thông tạo vật ra thì còn phải lĩnh ngộ được chân lý tuần hoàn của một hoặc nhiều loại năng lượng, lúc đó mới có thể ngưng tụ thành thế giới.

- Thế giới băng tuyết này chính là do người có đại thần thông, vận dụng thuộc tính của ba loại năng lượng thủy, băng, vụ, hình thành sự tuần hoàn vi diệu, không ngừng sinh sôi, không ngừng vận chuyển, tự hình thành thể hệ, từ đó ngưng tụ thành thế giới. Chẳng qua, thế giới băng tuyết này chỉ có thể coi là một thế giới nhỏ. Tính đơn nhất của năng lượng không thể giúp nó có được sức mạnh luân hồi, nuôi dưỡng ngàn vạn sinh linh, trở thành đại thế giới chân chính.

- Đại lục Thiên Huyền mà ngươi đang ở chính là đại thế giới chân chính, ngũ hành lưu chuyển, lục đạo luân hồi, mà ngươi...

Lăng Hi nói tới đây thì thoáng dừng lại mệt chút, rồi nói tiếp:

- Sau khi nắm giữ được ba loại năng lượng thủy, băng, vụ, thiên trúc cơ trong Huyền Thiên Chân Kinh có thể giúp ngươi ngưng tụ ra vô số các tiểu tuần hoàn nhỏ bế trong cơ thể. Đã có được đặc trưng của "tiểu thế giới", nếu ngươi nắm bắt được thuộc tính ngũ hành và thuộc tính diễn sinh của nó thì rất có thể sẽ ngưng tụ thành vô số hình thái ban đầu của "đại thế giới".

- Không phải chứ?

Dương Thiên Lôi há hốc mồm kinh ngạc, trong cơ thể mình có thể có vô số thế giới? Dương Thiên Lôi biết rõ cái Phương Thốn Nhục Thân mà Lăng Hi nói chính là mỗi một tế bào trong cơ thể. Cơ thể của mình có bao nhiêu tế bào? Như thế chẳng lẽ là có thể hình thành hàng tỉ thế giới ư?

Lăng Hi nói:

- Đây chỉ là suy đoán của ta, tuy không thể khẳng định có thể hình thành đại thế giới hay không, nhưng có thể khẳng định, một khi ngươi thật sự tu luyện thành, uy năng mà người có tuyệt đối sẽ vượt qua sự tưởng tượng mọi người.

- Ta cố hết sức vậy.

Dương Thiên Lôi nhíu mày, trầm giọng nói, nhưng hiển nhiên hắn không tán thành việc dùng phương thức khiêu chiến để thu hoạch sức mạnh bổn nguyên của các loại năng lượng mà Lăng Hi nói. Mỗi người đều có kiêng kỵ và sở thích của mình, Dương Thiên Lôi cũng không ngoại lệ. Dũng mãnh tiến lên, hắn có thể làm được. Nhưng không từ thủ đoạn để đạt được mục đích thì hắn không cách nào làm được.

Lăng Hi đương nhiên có thể cảm nhận được cách nghĩ của Dương Thiên Lôi, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, cũng không miễn cưỡng, ôn nhu nói:

- Ngươi cứ tiếp tục tiến lên, cấm chế vừa nãy chỉ là để khảo nghiệm sự nhẫn nại và trí tuệ của ngươi, chỉ là ngươi lại dùng thủ đoạn cường hoành bá đạo, trực tiếp phá hủy cấm chế, tuy không có tác dụng khảo nghiệm, nhưng cũng coi như đã qua được khảo nghiệm. Tất cả vẫn phải dựa vào bản thân ngươi.

Lăng Hi nói xong liền hóa thành một luồn khói xanh bay trở vào mi tâm của Dương Thiên Lôi.

- Gào...

Ngay lúc này, tiếng gào rống vang dội của tiểu linh thú từ đằng xa truyền đến, dường như đang kêu gọi Dương Thiên Lôi mau tiếp tục tiến lên.

Dương Thiên Lôi hít một hơi thật sâu, trong mắt loé lên một tia sáng kiên định như băng tinh, thân hình nhoáng lên, tiếp tục chạy băng băng về phía ngọn núi băng nguy nga.

..

Ở sâu trong thế giới băng tuyết, ánh mắt Trương Tử Hàm loé lên tia sáng kiên định, chăm chú nhìn về ngọn núi cao xa xa, nàng giống như tinh linh nhảy múa trong đêm tuyết, thân ảnh tuyệt mỹ kia mang theo từng làn khói sương nhàn nhạt, nhanh chóng chớp động lao người đi, kéo thành từng đạo tàn ảnh.

Trương Tử Hàm đã tiến vào thế giới băng tuyết hơn nửa tháng rồi. Không giống như Dương Thiên Lôi, ngay khi nàng vừa mới bước vào đây liền cảm nhận được một luồn khí tức nồng đậm đang kôu gọi mình. Tuy Trương Tử Hàm chưa từng trải qua chuyện như thế này, nhưng nàng lại biết mình đang gặp di tích trong truyền thuyết.

Nếu muốn đi ra khỏi di tích này, một là được người khác giải cứu, hai là chính mình phải vượt qua khảo nghiệm trong di tích và chính thức nhận được truyền thừa của chủ nhân di tích. Bằng không thì chỉ có chết già trong thế giới băng tuyết này mà thôi.

Ngay từ đầu, Trương Tử Hàm còn mang hy vọng Lý Bình Nhi sẽ dẫn cao thủ đến giải cứu mình, nhưng khi nàng vất vả vượt qua cấm chế thứ nhất thì đã qua hết năm ngày rồi, vẫn không thấy có ai đến đây cứu mình, nàng liền từ bỏ hẳn đi ý nghĩ đó.