- Ngươi thật đẹp.
Hứa Tiên chỉ cần dùng ba chữ liền đánh nát biểu lộ trên khuôn mặt nàng, đôi mắt nàng mở to, đôi môi khẻ nhếch, chỉ ba từ đã khiến cho dòng suy nghĩ của nàng biến thành hỗ loạn. Đến lúc Hứa Tiên nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mỏng của nàng, đầu lưỡi nhẹ nhàngkhai mở hàm răng nàng, tâm tình của nàng tựa hồ trở nên hỗn loạn, theo bản năng duỗi ra cánh tay ngọc ôm lấy tấm lưng của hắn.
Đợi đến lúcđôi môi hắn rời xa cặp môi của nàng, cơ thể nàng đã bị dục vọng biến hóa trở lên mềm mại như nước. Hứa Tiên ghé người ngồi lại bên đầu giường, đặt nàng nằm trong lồng ngực của hắn, rồi hắn dùng một cái tư thế thoải mái, ghé vào lỗ tai nàng, thốt ra một loạt những lời ôn nhu ngon ngọt, nàng chẳng qua là lẳng lặng lắng nghe hắn, thỉnh thoảng sẽ ngẩng đầu lên, bắt bẻ những lỗ hổng trong lời nói của Hứa Tiên. Ngang bướng đến nỗi Hứa Tiên phải trợn mắt nhìn thẳng nàng, đối với tính cách bướng bỉnh của nàng, hắn chỉ có dùng "Thủ đoạn" cứng rắn như vậy, đem chi hàng phục, thẳng đến lúc gò má của nàng lại một lần nữa đỏ lên, cắn môi ngoan ngoãn lắng nghe lời hắn mới thôi.
Nếu như ta thật sự cótư cách quyết định ngươi ưu thương vui sướng, vậy hãy để cho ta tận khả năng cho ngươi hết thảy vui sướng a!
- Loại này ngốc lời nói nếu nghe quá nhiều, nhất định sẽ bị biến đổi thành kẻ ngốc đó nha.
Đây là chính là lời bướng bỉnh cuối cùng của nàng, nhưng trong lòng nàngngọt ngào như được kẻ nào đó rót mật, nguyên lai chính nàng, không ngờ cũng ưa thích nghe loại lời này.
Lời nói ngốc nghếch ư? Hứa Tiên nghe vậy cười khổ không thôi, đây chính là ta vơ vét tâm tư, lục tìm khắp nơi trong óc mới ra được những lời này, nhiều lúc chính hắn cũng cảm thấy buồn nôn, nhưng vẫn phải cố nhịn để thốt ra khỏi miệng, vậy mà nàng lại nói như vậy...
- Bất quá, ta đã thông minh như vậy rồi, thay đổi ngu một chút cũng không có sao đâu.
Nàng nhăn nhăn mũi, tựa như một thiếu nữ dí dỏm trêu đùa người yêu. Tay nàng chống lên lồng ngực Hứa Tiên dựng người dậy,
- Tốt rồi, nói cho ta biết, đêm nay đã xảy ra sự tình gì?
Thời điểm này,làm sao Hứa Tiên có thể cam lòng cho nàng rời khỏi vòng tay hắn, vội ôm lấy vòng eo của nàng, tay hơi chút dùng sức kéo lại, làm cho nàng một lần nữa ngã vào lồng ngực mình, sau đó vừa đem chuyện xảy ra tối hôm nay kể rõ ràng rành mạch cho nàng, một tay lại vừa lại chui vào trong nội y vuốt ve thân thể mềm mại của nàng.
Phan Ngọc có chút oán trách,
- Ngươi cứ đùa giỡn ta như vậy... Ta không có tâm tư nào khác suy đoán sự tình!
- Sau đó Chung Quỳ liền quay trở về Chung Nam Sơn rồi.
Hứa Tiên rốt cục đem sự tình nói xong, tay hắn cũng đình chỉ động tác, để cho nàng có thể tĩnh tâm suy nghĩ.
Phan Ngọc một tay chống cằm, tập trung tư tưởng suy nghĩ, không ngờ lại có vài phần phong độ của"Ngọc công tử"lúc bình thường.
Một lát sau, Phan Ngọc ngẩng đầu lên, đôi mắt đẹp nhìn thẳng vào cặp mắt Hứa Tiên, phảng phất muốn tìm kiếm trong đó bí mật.
Hứa Tiên cũng hơi khẩn trương lên,
- Làm sao vậy, Minh Ngọc, ngươi nghĩ đến cái gì sao?
Phan Ngọc mắt híp híp nói:
- Chung Quỳ kia, thế nhưng lại có mộtmuội muội sao?
Hứa Tiên một hồi im lặng,
- Chính vì điều này, nên ta muốn nghe một chút đề nghị của ngươi, ngươi đối với chuyện này phản ứng đầu tiên chính là điểm này sao? Giúp ta suy nghĩ chăm chú một chút nào!
- Được rồi, được rồi, ta đang suy nghĩ đây.
Sau một lát, chỉ thấy trên mặt Phan Ngọc lộ ra một nụ cười thoải mái, tựa hồ là đã thông hiểu điểm nào đó nút thắt.
Hứa Tiên vội hỏi:
- Sao rồi, Minh Ngọc?
Phan Ngọc cười nói:
- Ta nghĩ Chung Quỳ kia diện mạo xấu xí như thế, cái kia muội muội cũng là không đáng để ta lo lắng a.
- Ta XXX!
BA! Một tiếng giòn vang, Hứa Tiên đại thủ đã không khách khí vỗ lên cặp mông đang ngạo nghễ ưỡn lên của Phan Ngọc.
Phan Ngọc bị thế, cảm thấy cực độ xấu hổ, nàng còn không có như Vân Yên có thói quen ưa thích được Hứa Tiên "Trách phạt", nhưng mặc cho nàng giống như một mĩ nhân ngư giãy dụa trong ngực Hứa Tiên, nhưng thực sự nàng đánh không lại đại khí lực của Hứa Tiên, cuối cùng liền hung hăngcắn lấy đầu vai của Hứa Tiên, thở hào hển giọng căm hận nói:
- Thật sự là cho ngươi khi dễ chết rồi.
Hứa Tiên lặng lẽ cười nói:
- Ta giúp ngươi xoa xoa là được mà, ngươi nhanh chăm tập trung nói đi, ngươi thế nhưng là người đa mưu túc trí a...!
Vừa nói, động tác tay của hắn cũng lập tức trở nên ôn nhu, mơ hồ mang theo một chút dâm mị khí tức.
Phan Ngọc mắt trắng không còn chút máu, dứt khoát không thèm để ý đến hắn.
- Ta cũng không nghĩ tới Vô Nhai Tử chính là sư phó của ngươi, nhưng hắn là cao nhân trong tiên đạo, thật sự rất khó đoán hắn cần làm chuyện gì, nhưng có lẽ không chỉ là vì luyện đan mà đến, hắn nếu như đối với ngươi có ân, ngươi cũng chỉ có thể giúp hắn, đem đan dược này luyện thành, đến lúc kiểu gì lợi ích cũng sẽ chia cho người một phần. Đan dược này nếu quả thật thần kỳ như vậy, đối với ngươi đối với ta đều là có lợi thật lớn. Nhưng ngươi cũng không thể không đề phòng, hắn lúc trước thu ngươi làm đồ đệ, cũng khó nói có thể nói là vô tư giúp đỡ ngươi hay là có dự mưu, nhưng cho dù là có dự mưu, có lẽ cũng không phải nhắm vào ngươi, cho nên chỉ cần cẩn thận một ít là được.
Hứa Tiên nghe vậy liền dừng lại động tác trên tay,
- Vị sư phó này của ta đạo hạnh thật sự sâu không lường được, để cho ta có chút cảm giác nhớ tới vị sư phó hòa thượng kia của ta,nhưng vô luận hắn có cái gì tính toán, cũng không phải là kẻ tiểu nhân hèn hạ, điểm này ta có thể đầy đủ khẳng định. Hôm nay có thể gặp gỡ hắn coi như là duyên phận, ta còn rất nhiều thứ trongđạo pháp còn muốn hướng hắn thỉnh giáo. Những năm này chỉ có ta một mình lục lọi, thật sự là khó khăn vô cùng, Pháp Hải sư phó tuy nhiên truyền thụ cho ta pháp môn của Phật gia, nhưng gốc rễcủa ta dù sao vẫn là "Tinh Túc Truyện Tập Lục". Nếu quả thật có thể lừa hắn khiến hắn ban thưởng cho ta nhiều hơn mấy khối Kim Đan, thì tiến cảnh tu hành của ngươi cũng có thể càng tiến một bước.
Phan Ngọc cảm thấy nhiệt độthân thểthoáng giảm xuống một chút, đem Hứa Tiên hai tay đều ôm lại trong lòng, bật dậy ngồi thẳng lên trên đùi của Hứa Tiên, đối mặt với Hứa Tiên, nói:
- Chuyện này ta cũng không nên nói nữa, còn về phần chuyện của Chung Quỳ, ngươi xử lý rất tốt.
- Xử lý rất tốt ư?
Đôi tay Phan Ngọc đặt lên vai Hứa Tiên, nói:
- Theo như lời ngươi nói, hắn chính là Khuê Tinh chuyển thế, trời sinh đã có đại pháp lực. Nhìn hắn tới cuối đời vẫn là một người trung liệt, ta có thể kết luận,hôm nay nếu như hắn đã mang ơn ngươi,ngươi lại nói cho hắn con đường tương lai để hắn tiến tới, vậy thì chắc chắn trong tương lai ngươi có thể sử dụng hắn, nếu như ngươi muốn thu phục Địa phủ, hắn chính là mộtnhân tài đắc lực của ngươi. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Hứa Tiên bất đắc dĩ nói:
- Chuyện này, như thế nào lại biến thành bàn luận âm mưu quỷ kế rồi? Ta thật không nghĩ muốn sử dụng ân tình của mình yêu cầu hắn làm việc.