Đả tọa nghỉ ngơi một lúc, cho đến khi cơ thể lẫn tinh thần của Lâm Phong đều đạt trạng thái tốt nhất thì hắn mở mắt ra.
Lâm Phong mở đôi mắt trong suốt, thâm thúy nhìn vào viên mao liêu có chứa một tia linh khí rất kỳ lạ, sau đó vận dụng linh khí lên đôi mắt, sử dụng Càn Khôn Nhãn để kiểm tra thông tin viên đá này, từng dòng thông tin hiện lên trong đầu Lâm Phong: Phỉ thúy nguyên thạch cao cấp, bên trong chứa Huyết phỉ thúy thượng phẩm, có thể dùng chế tạo đồ trang sức mỹ nghệ có giá trị cao. Phát hiện hạch tâm phỉ thúy có chứa vật phẩm quý trọng, cần nhiều hơn linh khí đến xem xét! Lâm Phong cắn răng dồn chín phần linh khí trong cơ thể tập trung vào Càn Khôn Nhãn: Một tia Hỗn Độn Linh Khí Kết Tinh, cực kỳ quý trọng, giá trị không thể hạn lượng, công năng giúp tăng tiến tu vi, kéo dài tuổi thọ, hỗ trợ độ kiếp, diệt tâm ma, còn một công năng khác mà tu vi của ký chủ không đủ xem xét, nếu cố gắng xem xét sẽ bạo thể ngay lập tức! Nếu ký chủ để hệ thống dung nhập Hỗn Độn Linh Khí Kết Tinh này, độ dung hợp sẽ đạt trạng thái hoàn mỹ, toàn bộ công năng mở ra. Một loạt thông tin hiện ra làm cho Lâm Phong hết hồn. Từng giọt mồ hôi trên trán ứa ra, lúc này chỉ mới qua thời gian một cái hít thở, toàn bộ linh khí Lâm Phong tích cóp được đều tiêu tan gần hết, nếu không phải cố ý giữ lại một tia linh khí thì phỏng chừng hắn đã lao lực mà ngất ngay tại chỗ. Tuy nhiên, thông tin mà Càn Khôn Nhãn tra xét được làm cho Lâm Phong mừng như điên, mặc dù còn một công năng nào đó có lẽ vô cùng lợi hại, nhưng đây là cơ hội trước mắt có thể làm hệ thống dung hợp hoàn mỹ. Vấn đề bây giờ là Lâm Phong lựa chọn thế nào. Vấn đề tăng tiến tu vi rõ ràng là cấp bách nhất trước mắt, kèm theo đó là tăng tiến tuổi thọ, diệt tâm ma gì đó, tất cả đều rất mê người. Nhưng tăng tiến tu vi chẳng phải để hoàn toàn dung hợp hệ thống sao? Đến lúc đó tất cả công năng mở ra, còn sợ không có tuổi thọ, sợ không độ kiếp được sao? Nếu nghĩ rằng hoàn thành mười nhiệm vụ là hoàn toàn dung hợp được hệ thống, phải, nhưng mà đến ngày tháng năm nào? Hôm nay là bắt luyện hoàn thành tầng thứ nhất Hỗn Nguyên Quyết, cũng là nói tu vi đạt tới Luyện Khí Trung Kỳ, ngày sau lại bắt luyện đến tầng năm, tầng bảy gì đó, đến tu vi Nguyên Anh kỳ, chẳng phải tự mình hại mình sao? Cơ duyên trước mắt! Trong nhất thời, một loạt vấn đề hiện lên làm cho Lâm Phong rất đau đầu. Lâm Phong ơi là Lâm Phong, mày phân vân cái gì? Có một vấn đề mày không nghĩ tới, nếu dung hợp hoàn toàn hệ thống, thì còn cái tâm ma gì mà mày phải sợ, còn pháp bảo gì trâu bò hơn Hỗn Nguyên Hệ Thống, còn lợi ích gì lớn hơn hệ thống có thể cho mày? Làm một tu sĩ đến lúc quan trọng cần phải biết nắm cái gì, buông cái gì để đạt được lợi ích lớn nhất. Bỏ dài lấy ngắn rõ ràng không phải khôn ngoan, chỉ là cơ hội nâng tu vi ngay trước mắt quá mê người, làm cho Lâm Phong nhất thời không sáng suốt mà thôi. Được, ta chọn dung hợp Hỗn độn linh khí kết tinh vào hệ thống để đạt trạng thái hoàn mỹ dung hợp. Lâm Phong sau khi suy nghĩ thấu đáo thì quyết định. Xác nhận ký chủ chọn hệ thống dung hợp Hỗn Độn Linh Khí Kết Tinh. Vì hệ thống dung hợp nên toàn bộ phỉ thúy được giữ nguyên, hệ thống trực tiếp hấp thu Hỗn Độn Linh Khí Kết Tinh. Trong vòng tám giờ ba mươi hai phút, ký chủ sẽ rơi vào trạng thái ngủ sâu để hoàn thành tốt quá trình dung hợp. Tiếp sau đó là tiếng Tích…tích vang lên trong đầu Lâm Phong. Hắn chỉ thấy trước mắt tối sầm một cái rồi nằm thẳng xuống mặt đất, miệng thở đều đều, cứ vậy mà ngủ say. --------- Tích…tích, dung hợp hệ thống thành công, độ dung hợp hoàn mỹ, toàn bộ công năng hệ thống mở ra! Lâm Phong đang ngủ mơ màng thì bỗng dưng tỉnh dậy, đầu óc bỗng tỉnh táo lạ thường, bởi vì trước mắt hắn là một quả cầu ngũ sắc vô cùng xinh đẹp, bên trên có một loạt các ký tự trôi nổi mà Lâm Phong nhìn đến đầu váng mắt hoa cũng không hiểu nó nói gì. Hệ thống, đây là hình dáng thật của ngươi sao? Đúng vậy chủ nhân, những hình ảnh liên quan đến hệ thống chỉ có mình chủ nhân nhìn thấy, hơn nữa tùy theo thời khắc sẽ hiện ra vì ngài sử dụng. Ồ, hình như ngươi có chút linh tính hơn rồi nha, còn gọi ta là chủ nhân? Chẳng phải lúc trước vẫn gọi là ký chủ sao? Lâm Phong ngạc nhiên nói. Hệ thống trước giờ vẫn vậy, chỉ là khi trước độ dung hợp của chủ nhân chưa hoàn thành, không thể trao đổi quá nhiều! Chủ nhân chỉ được xác nhận khi nào độ dung hợp hoàn mỹ xảy ra, còn trước đó, chủ nhân chỉ là ký chủ, tùy thời có thể bị loại bỏ để tìm ký chủ mới thích hợp. Hệ thống hồi đáp lại một câu. Ra là vậy. Này hệ thống, những ký tự bên trên quả cầu ngũ sắc kia là gì, sao ta nhìn không hiểu? Quả cầu ngũ sắc mà chủ nhân nhìn thấy chính là bản thể của Hỗn Nguyên Hệ Thống. Những dòng chữ bên trên là công năng của hệ thống khi được mở ra toàn bộ. Đó là ngôn ngữ thái cổ, hệ thống lập tức đổi lại ngôn ngữ của chủ nhân. Nói xong, những dòng chữ lóe lên một cái, Lâm Phong nhìn vào thì lập tức hiểu được trên đó nói gì. Bên trên quả cầu gồm có mười hai công năng chủ yếu, nhưng Lâm Phong chỉ nhìn thấy được bốn công năng đầu là Nhiệm vụ, Linh điền, Luyện đan, Rút thưởng. Còn những chữ phía sau thì mờ mờ, ảo ảo, không thế nào nhìn thấy rõ ràng. Lâm Phong lập tức đem vấn đề này hỏi hệ thống, thì được câu trả lời: Mặc dù tất cả công năng mở ra, nhưng còn cần chủ nhân nâng cao năng lực để sử dụng, thông qua nâng cao tu vi và hoàn thành nhiệm vụ sẽ từ từ mở ra. Lâm Phong gật gù tỏ vẻ hiểu rõ, sau đó chọn một công năng là nhiệm vụ, thấy bên trên vẫn ghi nhiệm vụ là luyện xong tầng một Hỗn Nguyên Quyết nhưng bên dưới không còn chuyện trừng phạt là trừ thọ nguyên và cũng không còn quy định thời hạn nhiệm vụ nữa thì Lâm Phong thở phào một hơi, không có áp lực thì dĩ nhiên dễ chịu hơn nhiều. Tuy nhiên, ước muốn tu luyện, hoàn thành nhiệm vụ của Lâm Phong lại càng tăng lên, bởi vì một chút nghi vấn trước đó của Lâm Phong đã hoàn toàn tan thành mây khói, lúc này hơn bao giờ hết Lâm Phong lại càng muốn tu luyện lên tầng thứ cao hơn, xem đến tận cùng Hỗn Nguyên Hệ Thống là thứ gì, do ai tạo ra, vị diện cao cấp kia là như thế nào, hắn muốn hiểu rõ trời đất, lý giải âm dương sinh tử vận mệnh, hắn muốn cuộc đời vận mạng của mình là do chính mình nắm giữ, chứ không phải là số phận hay thiên đạo mờ mịt kia. Lâm Phong muốn cha mẹ, gia đình, người thân của hắn cả đời vô ưu vô lo, hắn muốn dựa vào chính sức lực của mình đi bảo vệ bọn họ, tận hết khả năng. Lâm Phong thoát ra giao diện nhiệm vụ, lại mở thử Linh điền xem có gì, bất quá vừa mở lên, Lâm Phong chỉ thấy một mảnh đất nhỏ xíu chừng năm mươi mét vuông, trơ trụi không có cành cây ngọn cỏ nào, định thần nhìn lại, Lâm Phong bỗng giật mình: Cái này…cái này? Lâm Phong thấy mình đang đứng ở giữa mảnh linh điền này, không, phải nói là một hình người giống y hệt hắn, chỉ có điều toàn thân mờ ảo, có vẻ không được cứng cáp. Lại truyền một câu hỏi cho hệ thống thì Lâm Phong mới biết đó là hình chiếu của bản thể Lâm Phong do thần thức của hắn được hệ thống gia trì huyễn hóa ra, sau này có muốn trồng thảo dược, hay làm cỏ, cuốc đất, thu thập linh dược, luyện đan gì đó thì Lâm Phong đều sẽ được hệ thống gia trì một phân thân như vậy. Phân này chỉ có trong các hạng mục của hệ thống, đồng thời Lâm Phong cũng có thể tùy thời thay đổi vị trí, ví dụ đang ở vườn linh điền nhưng Lâm Phong muốn luyện đan thì chỉ cần một tia tâm niệm là sẽ được đưa sang khu vực luyện đan, tất nhiên đối với hạng mục chưa mở ra thì Lâm Phong không thể nào tiến vào nơi đó được. Hiểu rõ mọi chuyện, Lâm Phong ngắm nghía sơ qua mảnh linh điền trụi lũi này rồi tâm niệm khẽ động, liền chuyển sang khu vực luyện đan. Khu vực luyện đan là một căn phòng khá rộng, cả căn phòng ngoài hai bên bày hai cái kệ, dường như để làm nơi chứa đựng, phân loại thảo dược thì chỉ có một tấm bồ đoàn màu vàng kim và một cái lò bát quái chính giữa. Lâm Phong ngay lập tức bị cái lò bát quái này thu hút, trên thân lò là một màu đen tuyền, chính giữa có một đồ hình bát quái, nhìn qua thập phần đơn giản, nhưng trong cái đơn giản lại ẩn chứa càn khôn đại đạo. Về điều này thì chính nhờ công pháp tu luyện của Lâm Phong là Hỗn Nguyên Quyết mà đối với các loại quy tắc trời đất hắn đều có một tia như có như không nhạy cảm nhất định. Ngắm nghía, sờ mó, thậm chí ngồi trên bồ đoàn nghiên cứu hồi lâu mà không nghiên cứu được thêm cái gì, Lâm Phong bất đắc dĩ sờ sờ mũi, sau đó cầm lấy tấm bồ đoàn màu vàng kim, tâm niệm lại trở về mảnh linh điền, đặt tấm bồ đoàn xuống rồi thử đả tọa. Lúc trước tiền vào không để ý thì không sao, nhưng lúc này dụng tâm hấp thu, hai mắt Lâm Phong bỗng trừng lớn, nội tâm một mảnh sôi trào, không nhịn được sung sướng mắng to: Con bà nó, linh khí nhiều như vậy? Ở không gian bình thường bên ngoài, hằng đêm Lâm Phong ngồi đả tọa nhập định đều chỉ hấp thụ một tia mỏng manh linh khí, đó là nhờ sự bá đạo của Hỗn Nguyên Quyết, nếu công pháp tu luyện bình thường khác phỏng chừng một tháng mới được một tia linh khí. Cho nên Lâm Phong cho rằng, như vậy đã là rất tốt rồi. Nhưng khi vào mảnh linh điền này ngồi tu luyện, Lâm Phong mới biết đúng là một con ếch, một con ếch ngu ngốc tự cho mình có ánh mắt rất cao. Từng đạo linh khí thô to như những con rồng nhỏ bỗng tụ tập quanh thân Lâm Phong, điên cuồng tìm cách chui vào cơ thể hắn. Lâm Phong đang sung sướng vui mừng quá đỗi, con đường tu luyện rõ ràng ngon ăn dễ dàng như vậy cứ thế bày ra trước mắt, Lâm Phong thậm chí còn muốn cười to, nhưng hệ thống lại không chút khách khí truyền đến một tin tức làm Lâm Phong muốn hộc máu ngay tại chỗ…