Edit + beta: Quơn

Ban đêm, Đường Kha nằm ở trên giường, mở mắt thao láo mà nhìn trần nhà.

Rõ ràng là hôm nay đã rất mệt, nhưng cô lăn qua lộn lại mãi vẫn không ngủ được.Suy nghĩ trong lòng bay tới bay lui, cuối cùng vẫn là bay đến nhà hàng xóm ở đối diện.

Đường Kha hít sâu một hơi, co người lại vào trong chăn.

"Một con dê, hai con dê, ba con dê......"

Đếm đếm, mí mắt cô cũng càng ngày càng nặng, bất tri bất giác ngủ thiếp đi.

Chỉ là ở trong mộng,người đàn ông kia lại như cũ xuất hiện cạnh cô.

Đường Kha ngẩng đầu, vừa lúc đối diện với cặp mặt màu hổ phách giống như lốc xoáy hút người ta chìm hãm vào kia. Anh cười ôn nhu, mái tóc dưới ánh mặt trời ánh lên màu ấm áp. Cả người giống như lấp lánh ánh sáng.

Đường Kha cảm thấy tim của mình mất khống chế, giống như muốn phá tan ngực cô mà xông ra. Cô cuống quít dời mắt đi, muốn lui ra phía sau, lại bị người đàn ông bắt lại

"Anh, anh muốn làm gì nha?" Đường Kha cẩn thận hỏi.

Cận Ngôn chỉ cười nhìn cô, không trả lời. Lông mi anh rất dài, giống như một cây quạt nhỏ, lại giống như là cánh bướm trên dưới tung bay, làm người khác nhịn không được muốn duỗi tay khảy một chút.

Đường Kha nhịn cơn xúc động này xuống, cắn cắn môi dưới, "Cái đó...... Anh có thể buông tôi ra trước được không......"

Cánh môi Cận Ngôn hé mở, giọng nói dễ nghe truyền đến, truyền vào lỗ tai Đường Kha

"Đường Kha, đi cùng tôi."

A? Đi chỗ nào? Đường Kha còn chưa kịp phục hồi tinh thần, liền bị Cận Ngôn lôi kéo một đường chạy chậm.

Sau đó không biết như thế nào, bọn họ bỗng nhiên đứng trên một mảng đám mây đen.

Xung quanh có rất nhiều đồ vật trang trí xinh đẹp nổi trên không trung. Đường Kha duỗi tay muốn lấy một viên sao năm cánh, lại không cẩn thận bị cánh của nó làm xước.

Hình ảnh trước mắt đột nhiên thay đổi, cô nhìn Cận Ngôn biểu tình ngưng trọng mà nắm lấy tay mình.

"Tôi không sao đâu.." Đường Kha mềm mại nói.

Cận Ngôn nhìn cô một cái, cuối cùng bất đắc dĩ mà thở dài. Anh lấy xuống một mảng đám mây, ấn ở ngón tay bị thương của Đường Kha, chờ thêm một lát liền lấy ra, miệng vết thương đã biến mất.

"Cận Ngôn, anh thật là lợi hại a." Đường Kha kinh ngạc nhìn nhìn ngón tay mình, đôi mắt to tròn cong cong

Nghe được lời của cô, trong mắt Cận Ngôn hiện ý cười. Anh đặt tay lên đầu Đường Kha, nhẹ nhàng xoa xoa, "Lần sau nhất định phải cẩn thận."

Sờ, sờ đầu?!

Đường Kha ngượng ngùng cuống quít lui ra phía sau vài bước, lại không ngờ đứng không vững lảo đảo một cái, trực tiếp ngã từ đám mây xuống.

Rơi thật đau.

Đường Kha bừng tỉnh, mở to mắt nhìn chính mình hoá ra lại là từ trên giường rớt xuống dưới.

Cô chống giường ngồi dậy, trong đầu nhớ lại cơn mơ vừa rồi. Tựa hồ còn có thể nhớ lại cảm giác ấm áp khi da thịt hai người chạm nhau kia. Cô trồng hoa si gì đây? Đường Kha phục hồi tinh thần lại, nặng nề mà lắc lắc đầu. Bên ngoài sắc trời dần dần sáng, đồng hồ hiện thị 7 giờ rưỡi sáng, không ngủ được, Đường Kha dứt khoát rời khỏi giường,

Nhanh chóng rửa mặt, Đường Kha ngồi ở trước bàn bắt đầu dùng bữa sáng.

Bánh mì nướng, mứt trái cây, trứng chiên, còn có sữa đậu nành.

Muốn một ngày tràn đầy nguyên khí quả nhiên vẫn phải ăn bữa sáng.

Chờ đến lúc ăn xong, Đường Kha lại nghỉ ngơi nửa giờ, sau đó mới không vội không chậm mà chuẩn bị đi làm. Đường Kha là nghệ sĩ thêu, cũng có một số người gọi cô là nghệ thuật gia thêu thùa.

Sinh ra trong một gia đình có truyền thống thêu thùa, nên tuy năm nay Đường Kha mới 24 tuổi, nhưng cũng đã là một nhân vật khá nổi danh trong giới thêu thùa. Không chỉ đạt nhiều giải thưởng trong và ngoài nước, giá cả cũng không phải là rẻ.

Thêu thùa là sở thích của cô, cũng là công việc.

Đơn hàng gần đây nhất là thêu áo cưới kiểu Trung Quốc cho con gái của một quan viên chính phủ.

Đường Kha đã thêu được hơn phân nửa, dùng thủ pháp kinh thêu (1). Tơ lụa thượng kim sắc hoả hồng có hoa văn rõ ràng, thêu ra những mẫu đơn muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn tươi đẹp có tươi đẹp. Cho dù là nhìn xa hay nhìn gần, đều tươi đẹp đủ khí chất.

(1): bản convert là kinh thêu thủ pháp, tớ đã search nhưng không hiện ra thủ pháp này, không biết là như thế nào.. edit đoạn tả này khó ghê chắc không sát với bản convert lắm đâu ạ:(

Tính theo tiến độ hiện tại, thì phải hơn một tuần nữa mới có thể thêu xong. Đường Kha ngồi ở trước bàn thêu, đem tơ tằm đã chế thành chỉ thêu ra.

Loại việc thêu thùa này, nhất định phải bình tâm tĩnh khí. Nếu thêu sư tâm tình bực bội, thì đồ thêu ra sẽ càng thô ráp. Đường Kha đem một cây tuyến cẩn thận chia ra làm 16 cổ, tỉ mỉ thêu ra hình. Thêu hình hoa mẫu đơn cách, phải yêu cầu đường may tinh mịn, tự nhiên. Mặc dù tài nghệ của Đường Kha tốt, nhưng cũng mất một hồi mới thêu ra được một đoá hoa mẫu đơn hoàn mỹ.

Chờ tới khi làm xong việc của hôm nay, trời đã sắp tối. Đường Kha ăn sáng xong liền bắt đầu thêu thùa, từ đó đến giờ một giọt nước cũng chưa uống, hiện tại buông công viếc xuống mới phát hiện bụng mình đã đói đến kêu vang.

Cô đi đến phòng bếp nhìn nguyên liệu thừa trong tủ lạnh, chuẩn bị bắt đầu làm bữa tối. Hôm trước cô đã mua một đại túi ti miểu mễ (2), ăn ngon lại không dính nồi, ăn cùng cơm càng ngon.

(2) tui không hiểu đây là món gì... miêu mễ là mèo á.. không hiểu là cái gì luôn

Đường Kha đem mễ phao nấu chín, ở lẩu niêu phết lên một tầng mỡ heo, sau đó tẩy mệ thượng nồi. Chờ đến khi trong nồi mễ có bảy thành thục, cô lại cho thêm một muỗng dầu mè, làm cho cơm càng thơm hơn, ở dưới đáy là một tầng cơm cháy giòn.

(rất xin lỗi các cậu vì đoạn này, vì tớ cũng không hiểu đây là món gì nữa... cơm niêu chăng?? Huhu xin lỗi các cậu)

Cuối cùng Đường Kha mang thịt khô, lạp sườn, rau xanh cùng bông cải xanh bỏ vào trong nồi, đổ nước sốt vào, đảo đều. Chờ đến khi hoàn thành xong, trước không bỏ nguyên liệu ra, mà chờ nó nấu thêm vài phút, sau đó mới tính là đại công cáo thành.

Cùng lúc đó, món dứa lộc cộc thịt cũng bắt đầu thu nước. Nhan sắc kim hoàng xứng với nước kho đường dấm, mùi hương tản ra làm cho người ta lập tức muốn ăn.

Đường Kha lấy bát sứ yêu thích của mình, ra bản thân thích nhất Cảnh Đức trấn viền vàng sứ bàn, để dứa lộc cộc thịt vào. Nùng hương nước canh bao lấy mỗi một miếng thịt, dứa thanh hương cùng thịt hợp lại càng tăng thêm sức mạnh, đặt ở mâm trông vừa đẹp lại còn ăn ngon.

Làm xong này hết thảy, Đường Kha xoay cổ cùng cánh tay, chuẩn bị ngồi xuống thưởng thức cơm chiều của mình.

Bất quá...... Cô giống như ngửi thấy được một mùi hương kỳ quái, giống như là có thứ gì đó bị thiêu cháy?

Đường Kha tức khắc tập trung tinh thần, xem xét khắp nơi trong phòng, nhưng cũng không phát hiện ra mùi khét từ đâu tới.

Cô dùng sức khịt khịt mũi, từ từ tới tới rồi đến trước cửa. Mở cửa nhà ra, Đường Kha lúc này mới phát hiện hoá ra cừa nhà đối diện đang mở ra. Vài trận khói đen còn không ngừng bay ra.

Không thể nào? Chẳng lẽ nhà Cận Ngôn bị cháy?

Đường Kha giật mình, chạy đến cửa an toàn lấy bình chữa cháy, sau đó đẩy ra cửa nhà Cận Ngôn ra, không chút nghĩ ngợi liền trực tiếp vọt vào.

Mới vừa vào nhà, mùi hương gay mũi liền bay đến, Đường Kha không có phòng bị, bị sặc ho khù khụ vài cái.

"Đường Kha?" Lúc này, thanh âm trầm thấp quen thuộc vang lên bên tai cô

Đường Kha theo hướng âm thanh phát ra nhìn lại, lập tức hít hơi khí lạnh.

Cận Ngôn không biết từ khi nào đã đứng ở bên cạnh cô, Đường Kha vừa quay đầu, khuôn mặt nhỏ vừa lúc đối mặt với lồng ngực cứng rắn kia.

Lời editor: chương này edit không mượt tí nào xin lỗi các bạn nhé:(