Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 278: Băng cực cửu trọng thiên

Trường Sinh Bát Trọng so với Trường Sinh Thất Trọng thì mạnh hơn nhiều.

Còn Trường Sinh Cửu Trọng thì so với Trường Sinh Bát Trọng thì mạnh hơn nhiều.

Có thể nói, Đồng Bách Niên so với Lục Nguyên thì không biết mạnh hơn bao nhiêu cấp bậc.

Trong tiếng nịnh bợ, tâng bốc, Đồng Bách Niên cười ha hả. Chỉ cần bắt được Lục Nguyên thì đã lập được công lớn. Ở Nguyên Lăng Thượng Nhân cũng có nhiều chỗ tốt. Nhịn hơn nửa năm, rốt cuộc cũng được phát tiết ra.

- Vậy sao?

Một giọng nói trong trẻo phát ra từ trong Vạn Độc Động.

Lời vừa thốt ra thì đã có một người xuất hiện trước đám người Đồng Bách Niên.

Một người mang đôi giày màu trắng nhưng đã chuyển sang đen kịt, áo màu xanh, bên phải giắt hai thanh kiếm, bên trái đeo một cái hồ lô rượu. Khuôn mặt nở nụ cười thật tươi, mái tóc có chút mất trận tự, xem ra không quá để ý đến dáng bên ngoài của mình.

- Không thể tưởng tượng được, ngươi rõ ràng là bước ra nhận cái chết.

Đồng Bách Niên nửa năm qua, ngày đêm đều muốn Lục Nguyên xuất hiện, Lục Nguyên một mực không ra. Hiện tại, khi mình có vạn độc hàn quang chướng trong tay thì lại xuất hiện. Đây không phải là uổng công sao, nên không khỏi có chút tức giận. Lại nghĩ tới mình ở Thái Hồ này cả nửa năm đều ăn cá, mà ông ta lại không thích cá, nên không khói oán khí càng tăng.

- Đây là Lục Nguyên sao? Nghe đồn là đệ nhất nhân đời thứ mười, xem ra cũng rất bình thường.

- Năm đại tiên môn là hạng người gì. Đệ tử chân truyền của bọn họ cũng giống như bình hoa thôi. Còn chúng ta là những người được rèn luyện trong sinh tử, không ngừng chém giết, tất nhiên là bất đồng.

- Nhân vật như vậy, đụng phải Kiếm tiên cấp Đồng Bách Niên thì cũng chết chắc.

- Hahah, vốn danh môn chính phái mới là chuyện quan trọng. Nguyên Lăng Thượng Nhân là thế hệ vô cùng cao minh, làm sao mà bọn ngươi có thể so được. Bắc Lăng Sơn chúng ta mọi việc đều thuận lợi, san bằng hết thảy.

Bắc Lăng Sơn là tên tổ chức của Nguyên Lăng Thượng Nhân. Cụ thể ở nơi nào thì không ai biết. Đây chỉ là châm biếm Lục Nguyên. Bọn chúng xác thực là đố kỵ danh tiếng của Lục Nguyên. Bây giờ nhìn thấy Lục Nguyên sắp rơi vào tay của Đồng Bách Niên thì không khỏi cảm thấy khoái trá.

Bắc Phong hiện tại như thế nào?

- Rất tốt, nếu ngươi muốn chết thì tiền bối như ta sẽ dạy cho ngươi cái gì gọi là trời cao đất rộng.

Đồng Bách Niên hùng hùng hổ hổ. Ở chỗ này chờ đợi uổng công nửa năm nay, bình thường nửa năm chẳng tính là cái gì. Nhưng nửa năm qua là thời cơ tốt nhất để lập công. Kết quả lúc này lại bỏ lỡ. Thật là đáng tiếc. Nghe nói ở Bắc Lăng Sơn có người đang cười ông ta, nói rằng chỉ có một mình Lục Nguyên mà bắt không được.

Lục Nguyên, ngươi khiến cho ta bị người khác chế nhạo. Hiện tại, thời điểm bắt ngươi đã đến rồi.

Tay của Đồng Bách Niên hóa thành một băng trảo cực lớn, hướng về phía Lục Nguyên. Băng trảo này lớn bằng một gian phòng. Khi nó trảo tới, hàn khí cơ hồ lập tức đông lại hết thảy. Ông ta nửa năm trước đã cùng với Lục Nguyên giao thủ. Lục Nguyên cho dù thoát khỏi một kích này, nhưng chỉ sợ phải rất chật vật.

Mà giờ phút này, Lục Nguyên đã xuất kiếm.

Chỉ biết nghĩ đến kiếm, chẳng biết nghĩ gì khác.

Đồng Bách Niên cười thầm trong lòng. Kết quả chỉ diễn ra trong nháy mắt. Lục Nguyên một kiếm đâm vào phía trên băng trảo. Một kiếm này đâm vô cùng xảo diệu. Luận pháp lực Lục Nguyên không sánh bằng Đồng Bách Niên, nhưng góc độ của kiếm này quá mức xảo diệu, cứ thế mà ngừng lại thế tấn công của Đồng Bách Niên.

Quả là một chiêu đáng ngạc nhiên. Đồng Bách Niên trong lòng âm thầm cả kinh, nhưng càng giật mình chính là Lục Nguyên pháp lực rõ ràng đã tăng lên một bậc, đạt tới Trường Sinh Thất Trọng. Nửa năm trước, hắn mới chỉ là Trường Sinh Lục Trong, hiện tại đã đạt tới Trường Sinh Thất Trọng. Đồng Bách Niên trong nội tâm thất kinh nhưng ông ta cũng không quá để ý.

Lục Nguyên đạt tới Trường Sinh Thất Trọng, tỏ vẻ hắn có thể đọ sức với mình một lần, nhưng cũng chỉ một lần mà thôi.

Đồng Bách Niên là người có chút cố chấp. Chỉ vì muốn có được một thanh linh kiếm mạnh nhất mà hủy đi bốn mươi chín chuôi linh kiếm. Cuối cùng không thể nào vận dụng bất luận một thanh linh kiếm nào. Mà ông ta đối với kiếm pháp cũng tương đối bắt bẻ. Ông ta nhu hợp nhiều môn kiếm pháp, sáng chế ra một môn kiếm pháp tên là Băng Cực Cửu Trọng Thiên Kiếm Pháp. Ông ta tự nhận mình rất cao minh, tổng cộng có chín thức. Mỗi thức đều hiếu thắng và hoàn mỹ.

Kiếm trong tay Đồng Bách Niên giương lên, như băng khí ở trong hư không, chính giữa ngưng kết. Một kiếm này trên không trung tuôn ra vô số hư ảnh. Từng tầng từng tầng ngưng kết, thẳng chém về phía Lục Nguyên. Chiêu này là chiêu thứ nhất trong Băng Cực Cửu Trọng Thiên "Băng đống tam xích nhất rì hàn". Chiêu thức này có thể khiến đối phương bị tổn thương tuyệt đại. Hơn nữa tốc độ của đối thủ không ngừng giảm xuống.

Đồng Bách Niên chiêu này mới ra tay, chỉ thấy Lục Nguyên trở tay một kích, tránh thanh kiếm của Đồng Bách Niên, đồng thời một kiếm nhanh tới chỗ hiểm của Đồng Bách Niên.

Đồng Bách Niên một kiếm này không công mà lui, lập tức phát ra kiếm thế chiêu thứ hai mạnh hơn nữa. Chiêu này có tên là "Băng đống thiên sương lãnh trường hà". Ông ta đối với chiêu này rất có lòng tin, cho rằng mình sẽ thắng được Lục Nguyên. Kết quả, Đồng Bách Niên lại phát hiện, Lục Nguyên có thể tránh được một kiếm của mình. Đồng thời nhanh chóng đâm trúng cánh tay phải của ông ta.

Làm sao có thể? Chính mình đã dụng đến chiêu tuyệt học thứ hai, nhưng lại bị đối phương đả thương.

Đồng Bách Niên lập tức đánh ra chiêu thứ ba "Băng ngân luy luy trung giả thương". Một chiêu này khi bị đánh trúng, toàn thân lập tức vết thương chồng chất. Nhưng chiêu này lại bị Lục Nguyên phá được. Không chỉ như thế, tại một khắc cuối cùng, Lục Nguyên trở trường kiếm trong tay, đâm trúng cánh tay trái của Đồng Bách Niên. Lại một chiêu tuyệt học không làm người khác bị thương mà lại bị người khác đả thương.

Chiêu thứ tư "Băng thiên tuyết địa vô xử tàng". Chiêu này có thể khiến cho đối phương không chỗ ẩn núp. Đồng Bách Niên đã xuất ra tuyệt học như vậy, nhưng vẫn bị Lục Nguyên đâm trúng vai phải.

Làm sao có thể? Chính mình vô luận chém ra tuyệt học như thế nào đều không thắng được Lục Nguyên, ngược lại còn bị Lục Nguyên gây thương tích.

Không có khả năng!

Tuyệt đối không có khả năng. Đồng Bách Niên liên tục gào thét và đánh ra nhiều tuyệt học hơn nữa.

Chiêu thứ năm "Băng sơn dịch đảo sơn nhạc khuynh". Chiêu thức này dùng đại lực đại băng vô tân oanh kích đối thủ. Khiến đối thủ cảm thấy giống như có áp lực của núi cao khuynh đảo.

Chiêu thứ sáu "Nhất phiến băng tâm hướng ngọc hồ". Chiêu thức này chính là đóng băng đối phương rồi dùng kiếm công kích.

Chiêu thứ bảy "Hạ trùng bất trị băng". Chiêu này ám chỉ đối phương là hạ trùng, căn bản không thể biết chiêu này kinh khủng đến cỡ nào. Đủ thấy Đồng Bách Niên rất tự tin với nó.

Chiêu thứ tám "Băng phong thiên địa xưng vương đạo". Chiêu này là đóng băng cả trời. Trong khoảng thời gian ngắn, trời cũng trở nên hàn băng.

Đồng Bách Niên lúc này đã đem tuyệt học mạnh nhất của mình, từ chiêu thứ năm đến chiêu thứ tám. Bốn chiêu thức này ông ta đều có lòng tin tuyệt đối. Nhưng vô luận, bất cứ chiêu thức nào cũng không tổn thương được Lục Nguyên, ngược lại còn bị Lục Nguyên gây thương tích.

- Làm sao có thể? Xem ta thi triển thức thứ chín "Băng cực cửu trọng thiên".

Chiêu thức này là chiêu mạnh nhất trong Băng Cực Cửu Trọng Thiên Kiếm Pháp. Đồng Bách Niên đã dùng chiêu thức này với uy thế kinh thiên động địa, mang theo chí hàn chi băng, cùng với lửa giận tuyệt đối, trùng trùng điệp điệp về phía Lục Nguyên.

Một chiêu phát ra, tất cả không gian liên tiếp bị đông lạnh chín lần. Băng cực cửu trọng thiên.

Nhìn thấy Đồng Bách Niên đánh ra chiêu thức này, Lục Nguyên cũng lập tức đánh ra chiêu thức mạnh nhất. Rất nhiều kiếm ý dung hòa thành một kiếm, cứ thế mà trảm chiêu này của Đồng Bách Niên.

Trong nháy mắt tan thành mây khói.

Còn Đồng Bách Niên thì hết thảy đều bị xuyên thấu.

- Bại, ta làm sao có thể bị đánh bại? Ah, đúng rồi, ngươi trúng Huyền Minh Chân Giải của ta, hiện tại rất nhanh sẽ không còn sức chiến đấu. Cuối cùng ta vẫn thắng.

Đồng Bách Niên cơ hồ hoa chân múa tay vui sướng. Chiêu thức của ông ta bị Lục Nguyên phá giải, tuyệt học cả đời không thể đánh bại Lục Nguyên mà ngược lại còn bị Lục Nguyên dùng thanh kiếm của mình đâm trúng, sớm không còn tự tin, cơ hồ trở nên điên cuồng. Hiện tại đột nhiên nghĩ tới Huyền Minh Chân Giải nên không khỏi cười ha hả. Đúng vậy, mình vẫn thắng.

Trước đây chưa từng phát hiện, thắng một hậu bối lại thống khoái đến như vậy.

Hahahaha! Ông ta cười đến mức thái quá. Mà trong tích tắc, Lục Nguyên lại sử dụng Trấn Nhạc kiếm hung mãnh đánh tới một chiêu đáng sợ. Cuồng phong vận chuyển qua. Đồng Bách Niên thầm nghĩ trong lòng. Lục Nguyên đã bị Huyền Minh Chân Giải gây thương tích, hiện tại không còn bao nhiêu khí lực, cho nên liền trở tay chống đỡ. Kết quả…

Bốp!

Đồng Bách Niên cảm thấy sườn phải của mình bị đâm trúng một kiếm rất mạnh. Trái tim đã bị đâm xuyên qua.

Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy? Hắn rõ ràng đã bị Huyền Minh Chân Giải gây thương tích, như thế nào lại bảo trì tốt trạng thái như vậy, lại còn sát thương mình? Đồng Bách Niên như thế nào lại không biết, thương thế hiện tại của mình đã trí mạng rồi.

Thực sự là mất mặt! Rõ ràng là đã thua một hậu bối trong khi mình là kiếm tiên cấp. Một kiếm tiên cấp lần đầu tiên bị hậu bối như Lục Nguyên đánh bại.

Trường Sinh Bát Trọng đánh bại kiếm tiên cấp. Thật sự là quá mất mặt.

Lục Nguyên một kiếm sau khi chém chết Đồng Bách Niên thì liền gõ gõ kiếm. Nhoáng một cái, tất cả máu dính trên kiếm đều biến mất. Trấn Nhạc Kiếm lại quy về trong vỏ:

- Thật đáng tiếc, vẫn còn chưa đến một nén hương thời gian.

Hóa Huyền Minh Pháp có thể cam đoan trong một nén hương thời gian không bị Huyền Minh Chân Giải gây thương tích.

Đúng rồi, bây giờ hãy nhìn lại chiến lợi phẩm mà mình đoạt được.

Đồng Bách Niên tốt xấu gì cũng là Trường Sinh Cửu Trọng. Tuy được cho là yếu nhất, nhưng chiến lợi phẩm cũng không kém. Lục Nguyên thần niệm quét qua, rất nhanh phát hiện chỗ pháp khí. Vốn Đồng Bách Niên đeo một chiếc nhẫn băng điêu mà không ai chú ý. Hắn vung tay lên không, chiếc nhẫn băng điêu đã rơi vào trong tay của hắn.

Đúng là pháp khí không gian thật lớn. Lục Nguyên thần niệm thăm dò vào trong, phát hiện pháp khí không gian này so với túi của mình còn lớn hơn.

Cái này không tệ, có thể giữ lại, vừa lúc chính mình gần đây pháp khí không gian có chút không đủ dùng.

Lại xem xét một chút, tài nguyên thật không ít.

Cái mà hắn thấy đầu tiên chính là bảy khối linh thạch trung phẩm. Một người mà có đến bảy khối linh thạch trung phẩm. Đồng Bách Niên thật đúng là thân gia phong phú. Trước kia vô luận đối thủ của mình, đều chưa từng có được tài nguyên phong phú như vậy.

Hắn lại tìm được một phong linh bài. Sau khi đem thần thức thăm dò vào phong linh bài, lần này cũng chấn động một phen. Chính giữa phong linh bài có một số băng kình khổng lồ đang lòe lòe tỏa sáng, giống như là sẽ biến mất. Đương nhiên, tình hình thực tế thì không phải như vậy. Điều khiến hắn hoảng sợ là nó có đến chín cái. Mặc dù hiện nay mình không cần băng kình, nhưng sau này có thể đổi thành vân kình.

Cẩn thận dùng thần niệm tìm lấy cái khác, phát hiện có bảy khối đại thần hồn, nhưng không có thần hồn kết tinh.

Lục Nguyên dùng thần niệm tìm được một quyển sách. Đây chính là Huyền Minh Chân Giải của Huyền Minh Môn. Đồng Bách Niên có được bản Huyền Minh Chân Giải này cũng không tệ, có thể dùng băng làm tổn thương thân thể của tu tiên giả khác.

Hắn lại phát hiện có một phong thư. Sau khi lấy ra xem thì đây chính là nguyên nhân mà Đồng Bách Niên mưu phản Huyền Minh Môn. Huyền Minh Môn sau khi Huyền Minh Tử bị Yến Thương Thiên giết chết thì liền chia làm hai phái. Mà sở dĩ Đồng Bách Niên mưu phản cũng là do môn bộ trong Huyền Minh Môn quyết định.

Huyền Minh Môn muốn tham gia vào Thế Thiên Minh, cùng với chánh đạo tiên môn quyết đấu thắng thua, nhưng hết lần này đến lần khác, vô luận là Huyền Lộc Khách hay là Minh Bút Ông hai người này cũng chẳng phải là thế hệ hùng tài đảm lược, muốn đối phó với tiên môn nhưng lại sợ bị chính đạo tiên môn trả thù. Vì vậy đã yêu cầu có một người đứng ra chịu danh nghĩa phản bội. Dù sao đến lúc đó gặp chuyện không may, thì bởi vì phản đồ này tham gia vào Thế Thiên Minh, chính đạo tiên môn cũng không tìm đến bọn họ.

Còn Đồng Bách Niên thì sau khi đạt được Trường Sinh Cửu Trọng, vốn tưởng rằng có thể gia nhập Thế Thiên Minh, kết quả phát hiện, chính mình căn bản không vào được Thế Thiên Minh. Thành viên chính thức thấp nhất của Thế Thiên Minh chính là đại đạo cảnh. Đồng Bách Niên sau đó liền gia nhập làm thủ hạ của Nguyên Lăng Thượng Nhân, trở thành thành viên của Bắc Lăng Sơn.

Rốt cuộc chân tướng cũng đã minh bạch. Sau khi thu hết các món đồ, Lục Nguyên nhìn về phía năm sáu người của Bắc Lăng Sơn.

- Ai có thể nói cho ta biết, thế cục Bắc Phong hiện giờ ra sao?

Lục Nguyên hỏi.

- Các vị Bắc Lăng Sơn, hãy nói cho ta biết tình hình hiện tại của Bắc Phong hay không? Ta bị nhốt trong Vạn Độc Động cả nửa năm nên không biết tình hình bây giờ của Bắc Phong.

Năm sáu tu tiên giả của Bắc Lăng Sơn không biết đã khiếp sợ thành bộ dạng gì nữa.

Bọn họ cũng sớm nghe nói qua đại danh của Lục Nguyên, biết rõ Lục Nguyên là đệ nhất nhân đời thứ mười. Nhưng Đồng Bách Niên tuy bị coi là Trường Sinh Cửu Trọng yếu nhất, nhưng dù gì cũng là Trường Sinh Cửu Trọng. Hiện tại, rõ ràng bị Lục Nguyên giết chết, điều này quả nhiên là không tưởng tượng được. Bọn họ hiện tại tư duy trở nên đần độn, không biết phải như thế nào. Trong lúc nhất thời quên cả chạy trốn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Hiện tại Lục Nguyên lên tiếng hỏi, bọn họ mới kịp phản ứng trở lại. Một tu tiên giả trả lời:

- Lục Nguyên, ngươi nếu như thả chúng ta thì chúng ta sẽ nói với ngươi biết tình trạng của Bắc Phong.

Y nghĩ rằng, người trong tiên đạo vẫn tôn trọng lời hứa với đối thủ, hoàn toàn khác với Bắc Lăng Sơn bọn họ.

Lục Nguyên không khỏi cười vui vẻ:

- Sáu người các ngươi người nào cũng sát khí không nhẹ. Tất nhiên, người chết trong tay các ngươi không ít. Nếu như để các ngươi sống sót thì là dung túng sát nhân, gây họa thêm nữa. Bình thường thì ta cũng không đi giết người. Tối đa chỉ bắt các ngươi đến thiên lao của Bắc Phong. Nhưng hiện tại Bắc Phong đang xảy ra sự cố, bắt vào thiên lao chỉ sợ cũng không được. Các ngươi muốn dựa vào việc ta cần biết tin tức để đào tẩu, thật sự là buồn cười.

Sau khi nói xong liền giết chết sáu người đó.