Hoa Đầu Xuân Ấm

Chương 18: Đối xử bình đẳng

Lý Tiểu Noãn nhìn Cổ Tiêu cười rạng rỡ:

"Ta muốn tự mình đeo cặp !"

Cổ Tiêu bắt chước cười tít cả mắt, đem cặp đổi sang tay kia rồi nắm lấy tay còn lại của Lý Tiểu Noãn. Lý Tiểu Noãn thò tay giữ ống tay áo của hắn cười nhẹ nhàng thấp giọng nói:

"Cổ Tiêu, về sau khi không có người bên cạnh, ngươi không cần gọi ta là Tiểu Noãn muội muội có được không?"

Cổ Tiêu giật mình :

"Vậy huynh gọi muội là gì? Vì sao không cho huynh gọi muội là Tiểu Noãn muội muội?"

Lý Tiểu Noãn khẽ ho một tiếng, vẻ mặt tươi cười thấp giọng nói:

"Ngươi nhỏ giọng một chút! Cổ Tiêu, ngươi nghĩ thử đi, tiểu, Noãn, muội, muội, gọi đến tận bốn chữ đấy thật là phiền toái! Ngươi gọi ta là Tiểu Noãn là được rồi!"

Cổ Tiêu nghiêm túc suy nghĩ một hồi, gật gật đầu, quay sang nhìn Lý Tiểu Noãn thấp giọng nói:

"Tiểu Noãn... Vậy ta gọi muội muội là được, dù sao ta chỉ có một mình muội là muội muội!"

Lý Tiểu Noãn nhất thời nghẹn họng nhìn Cổ Tiêu, Cổ Tiêu cong mắt cười khúc khích nhìn nàng, Lý Tiểu Noãn cắn cắn môi, nén giọng nói:

"Không được gọi ta là muội muội! Gọi Tiểu Noãn!"

Cổ Tiêu giật mình, vội hướng kề bên Lý Tiểu Noãn dỗ nàng :

"Tiểu Noãn, muội đừng nóng giận, Tiểu Noãn thì Tiểu Noãn. Vậy huynh sẽ gọi muội là Noãn Noãn nhé, Noãn Noãn so với Tiểu Noãn dễ nghe hơn."

Lý Tiểu Noãn bất đắc dĩ đáp ứng bước chân càng nhanh :

"Chúng ta vẫn nên đi nhanh một chút, đừng để phu tử sốt ruột chờ ."

"Ừ!"

Cổ Tiêu đáp ứng dõng dạc, đeo cặp đuổi theo Lý Tiểu Noãn đi đến cửa hông vườn phía sau.

Ngoại viện thư phòng, Vương phu tử đang thẳng người ngồi trên ghế chờ. Cổ Tiêu và Lý Tiểu Noãn cung kính thỉnh an, nộp vở ghi cho phu tử. Vẫn như mọi khi, Vương phu tử nói mấy câu liền không thèm để ý đến Lý Tiểu Noãn, bắt đầu nhìn chăm chú Cổ Tiêu đọc bài, giảng bài cho hắn.

Học đến giờ thìn hai khắc, Vương phu tử thu vở ghi chép xong Cổ Tiêu và Lý Tiểu Noãn thi lễ cáo lui,  đi theo đám người Ngô ma ma băng qua vườn, lập tức hướng đến Thụy Huyên đường.

Bên trong Thụy Huyên đường, Chu phu nhân, Cổ Vân San tỷ muội đã đến đây từ sớm, thấy hai người tiến vào, Lý lão phu nhân liên tục cất tiếng phân phó :

"Bích Liên đâu, nhanh đi gọi người bưng điểm tâm vào đây. Sáng sớm đã đi học chắc hai đứa đói bụng lắm!"

Cổ Tiêu cúi lạy thỉnh an xong liền bị Lý lão phu nhân kéo qua ôm vào trong ngực, vuốt ve mặt, đầu và cổ hắn, Cổ Tiêu ngẩng đầu, cười nói:

"Cháu không đói bụng, buổi sáng Cúc Ảnh tỷ tỷ đã cho cháu ăn qua cháo tổ yến và điểm tâm rồi."

Cổ Tiêu phảng phất nhớ ra điều gì, quay sang nhìn Lý Tiểu Noãn nói:

"Noãn Noãn buổi sáng không ăn gì, chắc chắn đói bụng lắm!"

Lý Tiểu Noãn ngồi trên ghế trường kỷ, cười khanh khách nhìn Lý lão phu nhân nói:

"Tại do cháu không chịu dậy sớm, vả lại cũng không cảm thấy đói."

Lý lão phu nhân nở nụ cười nhìn Chu phu nhân cảm khái:

"Khi còn bé, ta cũng cực kì ghét dậy sớm đi học. Vừa sáng sớm mùa đông đã phải nhanh chóng đi học rồi, bên ngoài thì giá lạnh, trong chăn thì lại ấm áp như vậy, quả thật không muốn rời giường!"

Chu phu nhân dịu dàng cười theo, đang muốn nói, Cổ Tiêu đã cướp lời:

"Lão tổ tông, cháu có thể dậy nổi! Vào mùa đông cũng vậy!"

Lý lão phu nhân và Chu phu nhân cùng phì cười lên, Lý lão phu nhân vỗ về Cổ Tiêu, sủng nịch khích lệ nói:

" Tiêu nhi của chúng ta là chăm chỉ nhất, sau này khẳng định đọc sách rất giỏi!"

Bích Liên chỉ huy nha hoàn bà tử tiến vào nhanh chóng bày điểm tâm. Mọi người ngồi vào, Chu phu nhân gắp thức ăn. Lý Tiểu Noãn chịu đựng cơn đói, từ tốn ăn một chén cháo nhỏ, rồi ăn ba cái bánh bao có nhân, sau đó là một dĩa bánh điểm tâm xốp giòn mới cảm thấy no.

Lý lão phu nhân có chút đăm chiêu nhìn Lý Tiểu Noãn.

Ăn cơm xong, Cổ Tiêu nắm tay Lý Tiểu Noãn vội vàng cáo lui, giờ Tỵ một khắc còn phải đi học.

Tỷ muội Cổ Vân San, Cổ Vân Hoan cùng Lý lão phu nhân nói chuyện trong chốc lát cũng cáo lui về .

Nhìn hai tỷ muội rời khỏi viện xong, Lý lão phu nhân ra hiệu cho Chu phu nhân ngồi vào ghế trường kỷ, ôn hòa nói:

"Bắt đầu từ ngày mai, Tùng Phong Viện cũng chiếu theo qui củ của tỷ đệ bọn nó, mỗi ngày cho người đưa một, hai chén tổ yến, năm miếng đường phèn đi qua để Đông Mạt rang cho Tiểu Noãn ăn."

Chu phu nhân giật mình, hơi chần chờ nhìn Lý lão phu nhân, thấp giọng nói:

"Tiểu Noãn là đứa trẻ hiểu chuyện, đáng yêu, mẫu thân yêu thương con bé thì con cũng thương yêu nó. Tổ yến trong nhà chúng ta tuy nói không đáng giá gì, nhưng ở bên ngoài dù sao cũng được coi là đồ quý hiếm. Nếu ăn quen, tương lai con bé rời đi chẳng phải là làm khổ nàng ?"

Lý lão phu nhân ý cười đầy mặt nhìn Chu phu nhân, vỗ vỗ tay nàng, khe khẽ thở dài nói:

"Khuê nữ tuy nói không thể dựa vào việc đọc sách thi khoa cử, làm quan làm tể nhưng tương lai được gả đến nhà nào, có thể hỗ trợ trượng phu làm được chuyện gì, tương lai dưỡng dục đứa nhỏ ra sao ai có thể nói trước được gì? ! Đứa nhỏ Tiểu Noãn kia, nếu chúng ta đã lưu nó lại thì không được ủy khuất con bé, hơn nữa, nhà chúng ta cũng không phải là thiếu tiền bạc."

Chu phu nhân cười dịu dàng, gật đầu nói:

"Mẫu thân nói phải cực kỳ, con sẽ cho người đưa đồ qua."

Lý Tiểu Noãn và Cổ Tiêu đến giữa trưa mới học xong, đến Thụy Huyên đường ăn cơm trưa, uống ly trà, bồi Lý lão phu nhân nói nói mấy câu xong Cổ Vân San liền dẫn ba người cáo lui, ra khỏi Thụy Huyên đường thẳng đến Tùng Phong viện.

Cổ Vân San cùng Cổ Vân Hoan ở trong sân ngắm nhìn cây kim quế một hồi, mỗi người đều tự phân phó nha hoàn thu nửa bao hoa quế để trở về làm túi hương. Thu hoa quế xong lại ngắm hoa cỏ một lát, hai người mới vào nhà chính, ở bên trong đông sương phòng và  tây sương phòng quan sát, Cổ Vân San lấy tay sờ màn che, nhíu mày :

"Màn che này cũng không biết là bao lâu rồi , phòng châm tuyến không có làm lại sao?"

"Đã cho người đi làm, ngay cả chăn, đệm ngồi, vân vân ở trong phòng, mẫu thân đều đã cho người đi làm!"

Cổ Tiêu ở phía sau giải thích, Cổ Vân Hoan mỉm cười nhẹ nhàng đẩy Lý Tiểu Noãn nói:

"Tiểu Noãn muội muội, muội nên mau mau xin đại tỷ tỷ, đại tỷ tỷ chỉ cần mở miệng nói một câu, màn che này nói không chừng ngày mai đã làm xong rồi!"

Lý Tiểu Noãn khó hiểu nhìn Cổ Vân Hoan, Cổ Vân San nở nụ cười buông màn che ra, vô thức dùng khăn lau tay xong nhìn Lý Tiểu Noãn cười nói:

"Mẫu thân muốn tỷ học sắp xếp việc nhà, đầu tiên đem phòng châm tuyến giao cho tỷ quản, việc này Tiểu Noãn muội muội không phải cầu xin, đợi lát nữa tỷ sẽ đi thúc giục làm màn che cho Tiểu Noãn muội muội. Bây giờ chúng ta còn đang chịu tang, phòng châm tuyến cũng không có việc gì để làm, theo lý, hôm nay nên đưa một ít qua rồi! Viện này thế nhưng thật ra tốt vô cùng chỉ cần trang trí màn che xong là được!"

Lý Tiểu Noãn vẻ mặt khâm phục nhìn Cổ Vân San, khụy gối đáp lễ khanh khách nói:

"Tiểu Noãn trước cảm ơn đại tỷ tỷ, đại tỷ tỷ thật là lợi hại, có thể quản được cả nhóm ma ma, Tiểu Noãn nghĩ mà sợ!"

Cổ Vân San nhéo nhéo hai gò má Lý Tiểu Noãn, cười giòn dã nói:

"Muội còn nhỏ đương nhiên là cảm thấy sợ, chờ muội lớn lên giống tỷ khi học quản sự sẽ không còn sợ nữa ."

Lý Tiểu Noãn cười gật đầu.