Bộ âu phục trắng bạc mặc lên người Diệp Sở Ly cực kỳ hợp. Bình thường "Diệp Sở Ly" chỉ mặc một màu trang phục đen, trong tủ đồ đến một cái màu xám cũng không có nói chi là màu trắng. Âu Dương Thụy nhìn thấy đặc biệt thuận mắt. Ngay ngày sau đó trong tủ đồ của của bạn lớn có thêm một đống đồ màu trắng. Đặc biệt là mấy cái sơ mi to đùng dài trùm ʍôиɠ. Diệp Sở Ly biểu tình kiểu [ Hệ thống, nhân vật bị hỏng phải không?]

Tiệc đấu giá của ngài Brown tổ chức tại một khách sạn GA. Khách sạn lớn danh giá của gia tộc Brown. Tiệc đấu giá lần này là hội từ thiện, đấu giá tất cả những thứ như đồ cổ, tranh, sách, nhạc, nhạc cụ, hay cả các hạnd mục, tòa nhà, của hàng.... đều được mang lên sàn đấu giá hội lần này. Diệp Hinh Nhiên và bạn trai Bác Văn kia cũng đến đây. Trở thành người nắm quyền mới của Diệp gia không hề dễ, dù đấy là di nguyện của Diệp Sở Ly thì trong đó vẫn có những người bằng mặt không bằng lòng. Đối tác ngại tuổi trẻ non nớt không làm nên việc nên không còn nhiều đối tác muốn hợp tác với Diệp thị. Những người còn hợp tác chủ yếu là bất đắc dĩ hoặc là những người có quan hệ tốt với Diệp Sở Ly, không tiện bày thái độ đối với Diệp Hinh Nhiên.

Đấu giá hội lần này Diệp thị cũng có thϊế͙p͙ mời, Diệp Hinh Nhiên muốn nhân cơ hội này kéo thêm quan hệ với mấy đối tác lớn. Diệp thị đã nắm vào tay mà không còn việc làm thì chẳng khác gì tranh một đống đồ chơi hỏng làm không được việc. Diệp Hinh Nhiên cố gắng ăn diện bình thường nhất, trang điểm nhạt nhạt, thần sắc đau thương mệt mỏi nhưng cố gồng gánh đi vào hội trường, vậy mà lại hấp dẫn được rất nhiều ánh mắt đúng như cô ta mong đợi. Người chú kia chết đi rất tốt, chạy ra chắn đạn giúp cô ta, cô thật cảm ơn người chú này của mình, cố gắng giành ra cho Diệp Sở Ly một giây thương tiếc. Trong lòng cô ta không ngừng thóa mạ Diệp Sở Ly ngu ngốc. Chỉ là đứa con nuôi mà thôi cũng nhiều chuyện, xen vào chuyện của cô ta. Đáng chết, rất đáng.

" Đây là gia chủ Diệp gia sao? Trẻ thật?"

" Nghe nói đây là đứa con lưu lạc bên người của Diệp Phong Nhận?"

" Là lưu lạc bên ngoài hay là con ngoài giá thú!"

Giới thượng lưu ở thành phố này tập trung ở đây rất nhiều. Ai mà chẳng biết mấy cái truyện vớ vẩn đằng sau cơ chứ. Diệp Hinh Nhiên đen mặt. Một lũ ngu ngốc, gia sản lại phải để cho đứa con không có huyết mạch Diệp gia kế thừa, bây giờ đứa con chân chính trở về các người lại ở đây bàn luận. Hừ, Diệp Hinh Nhiên âm thầm cười lạnh, Bác Văn im lặng đi bên cạnh, quy quy củ củ mà làm một bạn trai biết điều. Ở đây toàn những nhân vật lớn, hắn không dám để lộ sơ hở gì. Ngài Brown vẫn chưa xuất hiện, nghe nói hôm nay còn có một nhân vật lớn nữa. Diệp gia tuy lớn nhưng vẫn không địch lại mấy đại gia tộc kia.

" Anh chú ý một chút, dự án lần này e muốn kéo Du thị tham gia"

" Du thiếu hình như vẫn chưa đến. Lần này Âu Dương gia cũng tham gia, không biết hội đấu giá lần này có thứ gì đáng giá?"

" Ngài Brown gửi thϊế͙p͙ mời. Lần trước chúng ta không biết chọc phải thế lực gì, bị xử lý may mà có tên ngu ngốc kia chắn giúp. Em vẫn chưa điều tra ra được là ai. Anh có tin tức gì chưa?"

" Chưa có nhưng dạo gần đây không có trực tiếp dùng chiêu độc đối phó chúng ta, có chút nương tay. Chắc chắn là phía chúng có rắc rối. Nhân cơ hội này làm mấy việc, chúng sẽ không có thời gian để ý."

" Anh cẩn thận chút!"

Khách đến tham dự đồng thời hướng về phía sân khấu, ngài Brown đã đến, bên cạnh có phu nhân Brown. Diệp Hinh Nhiên và Bác Văn dừng lại cuộc nói chuyện, bắt đầu đi chúc rượu một số đối tác lớn. Ngay lúc này, cửa khách sạn truyền đến tiếng xôn xao, gia chủ Âu Dương gia Âu Dương Thụy đến.

Âu Dương Thụy bước vào, bên cạnh còn có một thanh niên xinh đẹp, da trắng, thân cao gầy, khuôn mặt sắc sảo vừa có nét hiền hòa lại vừa có nét nghiêm túc. Tất cả mọi người cùng khϊế͙p͙ sợ. Không phải bởi vì Âu Dương Thụy mang theo người đi mà là bởi vì thanh niên kia có khuôn mặt giống hệt gia chủ cũ Diệp gia Diệp Sở Ly. Nhưng mà khí chất lại khác hoàn toàn. Gia chủ Diệp gia thường có nét văn nhã lịch sự, người này lại toát lên vẻ dương quang sáng lạn, giống thiếu niên nhiều hơn.

Diệp Hinh Nhiên cùng Bác Văn cũng chú ý động tĩnh bên này, cả hai đều cùng giật mình, sợ hãi trong lòng dâng cao.

Diệp Hinh Nhiên run run nhỏ giọng "Không phải hắn đã chết rồi sao? Phát súng đó là bắn vào tim"

Bác Văn nhăn mày, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhành vỗ vỗ lên tay Diệp Hinh Nhiên " đừng lo lắng, không phải Diệp Sở Ly là con nuôi sao? Ai biết được liệu kia có phải một người em hoặc anh khác của hắn không?"

Diệp Hinh Nhiên cũng mau chóng phục hồi lại " Đúng vậy, chắc chắn là một người em khác của Diệp Sở Ly. Hắn ta đã chết rồi, không có khả băng hôm nay lại xuất hiện ở đây."

Âu Dương Thụy cũng nhìn thấy động tĩnh bên phía Diệp Hinh Nhiên âm thầm cười lạnh, nhìn biểu tình trêи mặt hai người kia có thể mua vui cho Âu Dương Thụy cả mấy ngày. Cứ để cho hai người nhàn nhã một thời gian. Bay giờ hắn bận chăm sóc bạn lớn nhà mình, không rảnh dùng chiêu âm độc.

Diệp Sở Ly không nhìn cũng biết hóa ra hai người kia cũng đến đây. Cậu nghi ngờ không biết có phải Âu Dương Thụy cố ý dẫn cậu đến đây hay không

[ Diệp Sở Ly: Hệ thống, cút ra cái coi!]

[ Hệ thống: Ai nha nói nhẹ nhàng thui. Hệ thống cũng biết sợ ó]

[ Diệp Sở Ly: Âu Dương Thụy có vai trò gì trong cốt truyện?]

[ Hệ thống: Không biết!]

[ Diệp Sở Ly: Không biết?]

[ Hệ thống: Cốt truyện không nhắc đến! Ký chủ tự tìm hiểu!]

Diệp Sở Ly tức đến nghiến răng. Hệ thống dạo này rất lạ, thường xuyên không kết nối được, Diệp Sở Ly cũng không biết là có vấn đề gì. Hỏi thì hệ thống nói vẫn bình thường. Diệp Sở Ly cũng lười tìm hiểu, hy vọng không phải trục trặc gì lớn.

" Tiên sinh anh đang tìm ai sao?"

Âu Dương Thụy bắt lấy bàn tay xinh đẹp của Diệp Sở Ly mân mê " Em nhìn bên đó, có thấy hai người đó quen quen không?"

Diệp Sở Ly quay đầu sang, vừa lúc thấy Diệp Hinh Nhiên nhìn sang, sửng sốt một chút, Diệp Sở Ly nhẹ nhàng cười một cái " Cô gái kia sao? Anh thấy đẹp?" Diệp Sở Ly hơi hạ giọng.

Âu Dương Thụy nhướn mày hóa ra bạn lớn ghen rồi. Bộ dạng ghen mà không chịu bày ra này còn rất đáng yêu nha.

" Không có, anh hy vọng em xẽ nhớ chút, kia là một người bạn của em"

Diệp Sở Ly trong lòng cũng muốn cười vào mặt Âu Dương Thụy, lừa cũng giỏi lắm " Bạn sao, vậy có cần qua chào gỏi một chút không?"

" Không cần, em đi theo tôi là được!"

" Em không có quen ai!"

" Đi theo tôi là được rồi, tôi chắm sóc em những người kia mặc kệ họ!"

Âu Dương Thụy dẫn Diệp Sở Ly đến ghế ngồi ấn cậu ngồi xuống " Chúng ta chỉ việc ngồi thưởng thức, những người khác thì kệ họ"

Diệp Sở Ly chần chừ, đến lúc thấy trước mặt xuất hiện một chiếc thìa bánh kem, Diệp Sở Ly mới hồi thần nhìn Âu Dương Thụy

" Há miệng, tôi đút cho em"

Diệp Sở Ly đỏ tai, há mồm ăn bánh. Người trong bữa tiệc cũng không khỏi há hốc mồm, Âu Dương gia chủ lại có biểu hiện như này, xem chừng người bên cạnh anh ta vô cùng quan trọng. Không ngờ Âu Dương Thụy lại thích đàn ông kiểu này, sau này có thể đưa người đến thúc đẩy hợp tác.

Diệp Sở Ly ăn bánh, bề ngoài là ngại đến không dám nhìn ai, trong lòng đến một gợn sóng cũng không có.

[ Hệ thống: Ký chủ, liêm sỉ lại rớt tiếp kìa]

[Diệp Sở Ly: cút đi chơi với cún đi]

Chính là lúc Diệp Sở Ly đang mải đối thoại với hệ thống, Âu Dương Thụy liền nắm cằm Diệp Sở Ly kéo lại hôn một cái. Diệp Sở Ly đơ luôn, khuôn mặt dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy nháy mắt hồng thấu. Diệp Sở Ly chữa quê với lấy ly rượu trêи bàn. Chưa kịp động miệng liền bị Âu Dương Thụy ngăn lại, Diệp Sở Ly mờ mịt.

" Em mới bao nhiêu tuổi. Còn chưa thành niên. Uống sữa!"

Diệp Sở Ly bị nói như vậy trước mắt bao nhiêu người, trời ơi uống sữa. Diệp Sở Ly trốn đi đâu cũng không được mặt hồng hồng cúi xuống, mặc kệ Âu Dương Thụy bên cạnh cười vui vẻ, nghịch tay Diệp Sở Ly.

Phục vụ mang sữa đến, Diệp Sở Ly liền ôm lấy vừa uống vừa che mặt.

Hội đấu giá còn chưa bắt đầu mà Diệp Sở Ly uống xong đã thấy cả người đều nóng.

[Diệp Sở Ly: Hệ thống, tôi bị làm sao?]

Hệ thống không trả lời

Diệp Sở Ly gọi thêm mấy lần đều không thấy hệ thống trả lời. Diệp Sở Ly trong lòng lo lắng

" Em sao vậy?" Âu Dương Thụy để ý đến dị trạng của Diệp Sở Ly rất nghi ngờ hỏi.

" Tiên sinh, anh có cảm thấy nóng không?"

" Nóng? Không có, em..." Âu Dương Thụy nhìn mặt Diệp Sở Ly vẫn đỏ từ nãy giờ, trêи mặt có lớp mồ hôi mỏng, tâm nghi ngờ ngày càng lớn, lại nhìn thấy Diệp Sở Ly có ý muốn cởi áo Âu Dương Thụy liền phát hoảng, vội vàng ôm chặt Diệp Sở Ly rời đi, nói với vệ sĩ đi cùng báo lại với ngài Brown rằng đưa người yêu về trước.

Âu Dương Thụy đưa Diệp Sở Ly ra đến xe đã thấy Diệp Sở Ly mất ý thức, không ngừng cọ loạn trêи người đành quay lại lấy một phòng khách sạn, đem Diệp Sở Ly nằm lên trêи giường lại cấp tốc gọi Du Đình Vũ đến. Du Đình Vũ cũng đến tham gia đấu góa, rất nhanh liền lên đến. Nhìn trạng thái của Diệp Sở Ly liền thở dài.

" Ai mà chơi ác vậy? Đến loại thuốc này mà cũng dám hạ?"

Âu Dương Thụy ôm Diệp Sở Ly không ngừng làm loạn trong lòng nhíu mày nhìn Du Đình Vũ " Có gì thì nói!"

Du Đình Vũ trong lòng bất ngờ vô cùng nhìn Âu Dương Thụy cười " May mà cậu không đánh ngất cậu ta, không là thảm rồi. Thuốc này mố được nghiên cứu ra, là loại kϊƈɦ ɖu͙ƈ độc nhất, dùng thì sảng kɧօáϊ nhất nhưng sau đó hậu quả lại đáng sợ nhất. Đạt đến độ thỏa mãn thì không sao, không đạt đến liền tiếp tục đòi hỏi. Không giải quyết được tỉnh lại liền..." Du Đình Vũ gõ gõ vào đầu mình biểu cảm nghiêm trọng " Cái này liền hỏng".

Ánh mắt Âu Dương Thụy lóe tia tàn độc nhìn Du Đình Vũ, Du Đình Vũ lắc lắc đầu " Không có thuốc giải, chỉ có người đến. Hoặc là cậu đến, hoặc là cậu gọi người khác đến. Tùy cậu chọn. Tôi là O, tôi không được, đừng nhìn tôi. Mặc dù người này ngon đấy"

Âu Dương Thụy lạnh mặt đuổi Du Đình Vũ ra ngoài, nhìn cánh cửa đóng lại trong lòng không ngừng đấu tranh tư tưởng. Mặc dù Âu Dương Thụy thích khống chế nhưng cũng không muốn Diệp Sở Ly trở thành người đần độn, cũng không thích nhân lúc cháy nhà đi hôi của. Nhìn Diệp Sở Ly khó chịu đến nước mắt chảy dài. Âu Dương Thụy nhắm mắt hạ quyết định. Chỉ biết nói một từ xin lỗi.