Ước chừng qua một canh giờ, khí lưu màu vàng đất bao phủ toàn thân Tần Vũ mới dần dần biến mất không còn, hoàn toàn rót vào trong cơ thể.
Tần Vũ hít vào một hơi thật sâu, khẽ ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn. Hỗn Độn lực vô tận đang điên cuồng hướng về bốn phía khuyếch tán, từng luồng khí màu vàng đất đang không ngừng tràn ra lấp đầy mỗi một tấc không gian trong sơn động này.
- Không hổ là địa nguyên tố pháp tắc dung nạp toàn bộ, sinh mệnh nguyên lực này quá lợi hại rồi.
Tần Vũ cảm khái nói, sinh mệnh nguyên lực dung hợp vào Hỗn Độn lực để rót vào trong da thịt cùng mạch máu của ông hoàn toàn. Dường như toàn bộ thân thể cũng theo đó mà sáng bừng lên.
Thiên Khải nhìn Tần Vũ, trong mắt toát ra một ít mỉm cười rồi nói:
- Nếu như Thần Thiên khác muốn hoàn mỹ lĩnh ngộ sự cố hóa trong địa nguyên tố pháp tắc cùng Hỗn độn lực dung hợp như thế nào thì ít nhất cũng cần thời gian gần trăm năm, nhưng cùng ngươi với Tiêu Bất Phàm cũng khác nhau. Hiện giờ ngươi cũng coi như đạt tới cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh rồi.
Tần Vũ gật đầu nói:
- Đa tạ Thiên Khải đại ca!
Tập Thiên Tông ở bên cạnh nói:
- Thiên Khải đại ca, thời gian cũng sắp đến, chúng ta bắt đầu đi.
Thiên Khải mỉm cười:
- Cũng tốt, chúng ta đi thôi.
Tần Vũ nhướng mày, thầm nghĩ:
- Sắp tới lúc tuyển chọn Chưởng khống giả tối cao rồi sao?
Mọi người theo Thiên Khải đi lên trên cái sân rộng lớn của đỉnh núi Vô Danh Sơn. Giờ phút này, toàn bộ Thần Thiên gần như đều ở đây, trong nháy mắt nhìn thấy Tần Vũ, ánh mắt mọi người đều trở nên kinh ngạc hơn. Bọn họ dường như cho rằng nguyên thủy Thần Thiên bảng còn trên người hắn.
Thần Thiên bạch phát kim đồng cũng ở nơi này, lúc hắn nhìn thấy Tần Vũ thì trong mắt hắn hiện lên một ít khiếp sợ:
- Thực lực của hắn dường như mạnh hơn, thế vừa rồi hắn đang che dấu sao?
Hắn đương nhiên không biết Tần Vũ nhận được sự cố hóa địa nguyên tố pháp tắc của Thiên Khải. Hiện giờ ông đã có cảnh giới thượng bộ Thần Thiên đỉnh.
Tần Vũ nhìn chăm chú hơn hai mươi tên Thần Thiên mà trong đó phần lớn Thần Thiên đều bị Phong Thần Nguyệt giết chết rồi, còn người chết ở trong tay Tiêu Bất Phàm cũng không ít. Toàn bộ Thần Thiên đều tụ tập ở đây, hình thành một dòng từ trường uy áp mãnh liệt, khiến toàn bộ Vô Danh Sơn cũng đang hơi hơi rung lên.
- Phụ thân!
Đột nhiên, phía sau truyền tới âm thanh quen thuộc của một người. Tần Vũ còn chưa xoay người liền cảm giác được hai luồng khí tức quen thuộc.
- Sương nhi, Tứ đệ!
Nhìn thấy Hồng Quân cùng Cổ Bàn cách đó không xa, trên mặt Tần Vũ lộ ra vẻ tươi cười.
Hồng Quân hưng phấn nói:
- Phụ thân, con cũng đạt tới cảnh giới Thần Thiên, không lâu sau Thần Thiên đời thứ nhất nói cho con biết phải tới Vô Danh Sơn để tuyển chọn người có quyền tối cao nắm trong tay. Bởi vì mấy năm nay phụ thân đều ở bên trong dốc lòng tu luyện cho nên con không có cách nào nói cho người việc này.
Cổ Bàn cũng có vẻ hết sức kích động:
- Tiểu quân trở thành Thần Thiên không lâu thì đệ cũng bước vào cảnh giới Thần Thiên, xem như tu luyện linh hồn đi.
Tần Vũ nhẹ nhàng thở dài nói:
- Ta có được nguyên thủy Thần Thiên bảng, các ngươi trở thành Thần Thiên ta tự nhiên là người thứ nhất biết, tuy nhiên mấy năm nay ở dưới sự chỉ đạo Tiêu tiền bối, ta dốc lòng tu luyện nguyên tố pháp tắc, cho nên ta không thể đi gặp các ngươi được, ai.
Hồng Quân lắc lắc đầu:
- Phụ thân tu luyện quan trọng hơn. Hiện giờ Thiên Minh cùng Hầu tử cũng đạt tới cảnh giới chủ thần và cùng nhận được chủ thần lực.
- Tốt lắm, tốt lắm.
Tần Vũ nhìn thấy Hồng Quân cùng Cổ Bàn thì đáy lòng của ông cảm giác kích động dị thường. Dù sao ba nghìn năm qua gần như không một lần gặp mặt, trước sau đều đắm chìm ở trong sự dung hợp Hỗn Độn lực cùng nguyên tố pháp tắc.
Giờ phút này, Thiên Khải chậm rãi đi tới giữa sân, toàn bộ Thần Thiên đều nhường đường ra, lực uy hiếp của Thần Thiên tối cao kia khiến tất cả mọi người đột nhiên cảm giác rung động ở đáy lòng.
Mà Tập Thiên Tông cùng Mộng Như Yên chia nhau đứng ở hai bên Thiên Khải. Từ trong lời nói của Thiên Khải thì có thể thấy bọn họ không tham dự tranh đoạt quyền tối cao nắm trong tay.
Trên khuôn mặt có chút già nua của Thiên Khải đột nhiên toát ra một ít vẻ mỉm cười thần bí, lập tức giơ tay trái lên, đột nhiên hiện ra quyển trục thật lớn màu vàng nhạt xuất hiện, chầm chậm mở ra.
- Nguyên thủy Thần Thiên bảng!
Ánh mắt toàn bộ Thần Thiên đều tập trung vào nguyên thủy Thần Thiên bảng phía trên. Các đời Thần Thiên đều đã từng trải qua việc nắm trong tay quyền tối cao. Cảm giác quen thuộc kia đến nay khó có thể quên được.
Ánh mắt Tần Vũ cũng rơi trên nguyên thủy Thần Thiên bảng kia, nhíu mày nói:
- Cuối cùng cũng phải tuyển chọn người nắm trong tay quyền tối cao?
Hồng Quân hỏi:
- Phụ thân, vì sao họ phải tuyển chọn quyền tối cao nắm trong tay?
Cổ Bàn cũng lộ vẻ lo lắng, dường như thiết tha muốn biết đáp án.
Tần Vũ nói:
- Thần Thiên đời thứ nhất muốn ngăn chặn Thần Thiên sát hại lẫn nhau, tuy nhiên trọng yếu hơn là vũ trụ này cần phải có một Chưởng khống giả tối cao thích hợp để nắm giữ.
- Nếu như không phải là Tam ca vậy sẽ là ai chứ?
Cổ Bàn có chút nghi hoặc nói.
- Sau đó thì sẽ biết, ta không biết Thiên Khải đại ca phải tuyển chọn như thế nào?
Lúc này, âm thanh khoáng đạt của Thiên Khải vang vọng toàn bộ Vô Danh Sơn. Âm thanh của ông tựa như xuyên qua linh hồn của toàn bộ Thần Thiên, có vẻ hết sức trầm lắng.
- Không lâu trước, các vị nhờ vào lực của nguyên thủy Chí Tôn linh bảo, may mắn từ trong Thần Thiên Mộ Địa sống lại, đây chính là may mắn cực lớn. Nhưng ở bên trong nguyên thủy vũ trụ, chỉ có một người có thể nắm trong tay nguyên thủy Thần Thiên bảng, cho nên ở Vô Danh Sơn lần này, ta muốn chọn ra Chưởng khống giả tối cao.
Lúc này, trong đó có một vị trung bộ Thần Thiên lớn tiếng nói:
- Như vậy sơ nhâm thần thiên đại nhân, vì sao người không đến làm Chưởng khống giả tối cao này?
Thiên Khải lạnh nhạt cười:
- Bởi vì ta chắc chắn không phải người đó.
Chắc chắn?
Trong lòng Tần Vũ có chút nghi hoặc, có lẽ là hạn chế nguyên thủy quy tắc chứ.
- Như vậy Thần Thiên đại nhân, người như thế nào tuyển chọn?
Lúc này, Phong Thần Nguyệt lớn tiếng nói. Nháy mắt, ánh mắt mọi người đều rơi ở trên người Thiên Khải, cùng đợi ông trả lời.
- Rất đơn giản!
Khóe miệng Thiên Khải lộ ra một ít mỉm cười, tay vừa lật, tấm bia đá kia đặt ở mép sân đột nhiên rung động lên, sương mù màu xanh ở bên ngoài dần dần biến mất, hiện ra bốn chữ to.
Thần Thiên chiến trường!
Trên mặt mọi người đều hiện ra vẻ kinh ngạc. Rất hiển nhiên, lúc này Thần Thiên đời thứ nhất muốn cho toàn bộ Thần Thiên huyết chiến một hồi, kẻ có năng lực thì có được nguyên thủy Thần Thiên Bảng.
Mộng Như Yên thóang cau mày:
- Ngươi làm như vậy, sẽ chết đi rất nhiều Thần Thiên.
Thiên Khải lạnh nhạt nói:
- Tổng hết thảy phải có kết quả, nếu không xác lập ra cường giả chân chính thì sau này sau khi những Thần Thiên còn sống sáng tạo ra sinh mệnh vũ trụ, cũng sẽ bắt đầu tàn sát chung quanh. Đến lúc đó tình huống sẽ càng khó lường hơn.
Tập Thiên Tông hừ lạnh một tiếng thật mạnh:
- Như vậy cũng tốt, ta thật muốn nhìn thấy rốt cuộc ai có năng lực mạnh hơn.
- Hô!
Một luồng uy áp mãnh liệt quét xuống, nháy mắt quét sạch toàn bộ Vô Danh Sơn.
Toàn thân Hồng Quân cùng Cổ Bàn run lên, đột nhiên bọn họ cảm giác cổ áp chế lực lượng mạnh mẽ, tựa như trên lưng đỡ hai ngọn núi lớn.
Phụ thân, thật là lợi hại!
Âm thanh Hồng Quân cũng có chút run rẩy, dù sao hắn cùng với Cổ Bàn đều mới bước vào Thần Thiên không bao lâu, đương nhiên không thể chịu được trung bộ, thượng bộ thậm chí Thần Thiên cảnh giới đỉnh phóng thích ra uy áp.
Ầm ầm ầm, cả tòa Vô Danh Sơn đều đang kịch liệt run rẩy, nhưng mà giờ phút này chung quanh thân núi đột nhiên phóng thích ra từng tia sáng xanh mênh mông, Vô Danh Sơn kia đang kịch liệt rung động giống như nhận được sự vỗ về đột ngột yên tĩnh lại.
Tần Vũ thất kinh nói:
- Xem ra Thiên Khải đại ca thiết lập loại cấm chế nào đó ở trong này, nếu không thật sự nhiều Thần Thiên như vậy huyết chiến cùng nhau, cho dù là nguyên thủy vũ trụ cũng sẽ sinh ra rung chuyển kịch liệt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tập Thiên Tông nhìn qua có chút không kiên nhẫn, trầm giọng nói:
- Thiên Khải đại ca, nhanh bắt đầu đi.
Thiên Khải lạnh nhạt cười:
- Được rồi!
Một tay ném đi, một tia sáng xanh mênh mông dung nhập vào trong nguyên thủy Thần Thiên bảng. Quyển trục thật lớn kia lấy tốc độ kinh người bay lên trên.
"Hô " " Hô " " Hô "Hơn hai mươi đạo bóng người biến mất trong hư không, hướng tới quyển trục kia bắt tới. Nguyên thủy Thần Thiên bảng đối với toàn bộ Thần Thiên mà nói, cái đó cũng tượng trưng cho quyền tối cao nắm trong tay, mà hiện giờ quan trọng hơn là phải đạt được chứng thực của Thần Thiên đời thứ nhất.
Bỗng nhiên toàn bộ hư không dường như đều sụp đổ xuống. Một luồng lực hấp dẫn cực kỳ mãnh liệt kéo mỗi một đời Thần Thiên cũng hướng tới phía dưới di động chầm chậm. Cách đó không xa, vẻ mặt Tiêu Bất Phàm lạnh lùng nhưng không có gấp gáp đi cướp đoạt nguyên thủy Thần Thiên bảng, dựa vào hạn chế tốc độ với trình độ lớn nhất của trạch nguyên tố pháp tắc với toàn bộ Thần Thiên.
Tần Vũ hướng Hồng Quân, Cổ Bàn dặn dò nói:
- Nơi này quá mức nguy hiểm, không nên có lòng tham đi cướp đoạt quyển trục, các ngươi có thể bảo tồn tánh mạng mới là điều quan trọng nhất.
Cổ Bàn giơ Bàn Cổ phiên lên, một luồng luyện hóa lực mãnh liệt lập tức đem toàn thân bao phủ lại, trầm giọng cười nói:
- Yên tâm đi, chúng ta mới bước vào cảnh giới Thần Thiên không lâu, như thế nào không biết tự lượng sức mình lại đi cùng với thượng bộ Thần Thiên này cướp đoạt quyền tối cao nắm trong tay. Nhưng thật ra Tam ca, điều này lại là cơ hội của ngươi, phải nắm chắc.
Tần Vũ khẽ gật đầu:
- Cố hết sức!
Bỗng nhiên thân ảnh biến mất trong hư không. Toàn bộ Thần Thiên đang bị lực hãm của nguyên tố pháp tắc căn bản tốc độ di động giảm nhanh. Nhưng không ai để ý tới Tiêu Bất Phàm, tinh thần lực của toàn bộ Thần Thiên đều tập trung vào việc tranh đoạt nguyên thủy Thần Thiên bảng.
- Quyền tối cao nắm trong tay là của ta!
Một tiếng cuồng tiếu truyền đến, một gã Thần Thiên hoàng phát lục tu đã nắm trong tay Thần Thiên bảng, mặt có vẻ hết sức kích động.
Nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng, một luồng phong nhận ẩn chứa Hỗn Độn lực vô tận phá không tới, sinh ra một trận rít chói tai. Ngay sau đó hỏa cầu, lôi quang, thủy long, các loại nguyên tố pháp tắc cùng với linh hồn lực tựa như cuồng phong bão táp mãnh liệt bắn tới. Thần Thiên hoàng phát lục tu kia tu luyện nguyên tố pháp tắc, cũng có cảnh giới thượng bộ Thần Thiên nhưng bị nhiều loại pháp tắc như vậy mạnh mẽ bắn tràn ra, gần như ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, liền như vậy bị đánh thành tro tàn, thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị đánh thành tan nát.
Nguyên thủy Thần Thiên bảng lại trở thành vật vô chủ. Ở dưới sự bao phủ của sương mù màu xanh mênh mông, hướng tới phía trên vội vã bay đi.
Giữa sân, trên khuôn mặt Thiên Khải mang theo một ít mỉm cười, lặng im nhìn trận chiến tranh đoạt quyền tối cao nắm trong tay.