Hai bộ Tiên Ti hỗn chiến, khiến cho thế cục cũng thay đổi.
Yến Lệ Du vốn đang công tiến Bình Cương, sau khi biết được tin tức Bộ Độ Căn đại bại, cũng khiến y kinh ngạc, tuy rằng Yến Lệ Du kiêu ngạo, nhưng lại không ngu xuẩn. Y biết rõ Bộ Độ Căn mà thất bại, thì quân Hán sẽ ra tay với mình. Chỉ cần viện binh của quân Hán tới, thì y phải đối mặt với sự công phạt của toàn bộ quân Hán. Lúc này mà cố tấn công Bình Cương, dường như đã không còn ý nghĩa, Yến Lệ Du vội vàng lui binh. Chỉ có điều y tiến công thì dễ, nhưng lui binh mới khó…sau khi Gia Cát Lượng biết được kết quả chiến sự, liền đoán được hậu chiêu của Yến Lệ Du.
Yến Lệ Du vừa mới bỏ chạy, quân Hán lập tức tiến đến Bình Cương.
Lưu Sấm và Lã Bố đều dẫn quân truy kích đại quân Tiên Ti, tám ngàn quân đuổi theo năm vạn người Tiên Ti, chém giết dọc theo Ô Hầu Tần Thủy. Vốn dĩ Yến Lệ Du còn muốn phản kích một lần, nhưng lúc này Thành Thụ Hàng thất thủ, Bộ Độ Căn đại bại, tin quân Hán sắp quay lại được được truyền hết trong quân. Người Tiên Ti đều lo sợ, không còn ý chí chiến đấu. Hai bên đã giao phong một lần, ai mà lường trước được Lưu Sấm và Lã Bố chỉ là quân xung phong, vậy mà đã đục thủng thế trận của quân Tiên Ti…Mấy vạn đại quân không chiến mà tan, tìm nơi chốn chạy.
Với cục diện như thế, Yến Lệ Du cũng biết thế đã mất. Tuy nhiên cục diện chuyển tệ hơn vẫn còn ở phía sau…khi đại quân đông bộ Tiên Ti nhanh chóng rút quân để trở về phòng giữ Đại Tiên Ti Sơn, quốc chủ Phu Dư Giản Vị Cư lệnh cho Vương tử ma Dư dẫn hai vạn đại quân Phu Dư đột ngột xuất kích, vượt qua Đại Tiên Ti Sơn, dọc theo sông Khắc Lỗ Luân đẩy mạnh tiến quân về phía nam. Đông Tiên ti trong tình cảnh không hề có phòng bị, các bộ tộc phương bắc rất nhanh bị đánh tan, rất nhiều người Tiên Ti bị bắt đi, trở thành tù binh nước Phu Dư.
Yến Lệ Du thấy tình hình như vậy, cũng không khỏi thấy bối rối. Y vội vàng hạ lệnh kết trận ở chân núi phía nam Đại Tiên Ti Sơn, nhưng không ngờ chó cắn áo rách, y liên tiếp đại bại, khiến cho uy tín cũng bị giảm sút. Các bộ tộc không còn nghe theo sự sai bảo của Yến Lệ Du, có người tiến đến sông An Hầu để tìm Kiển Mạn, có người thì quy thuận nước Phu Dư, còn nhiều người khác thì rời khỏi bãi cỏ tại Đại Tiên Ti Sơn, di chuyển theo hướng tây bắc. Ở phía tây bắc của đông bộ Tiên Ti, còn có một bộ lạc vô cùng hùng mạnh, có tên là Đinh Linh.
Đinh Linh Đại Thiền Vu Nhi Thiện tụ tập tại Bắc Hải, tức là nơi hồ BaiKal hậu thế, tụ chúng hơn mấy chục vạn, cực kỳ hùng mạnh.
Đinh Linh này còn là Đinh Lệnh, Ca Xa, Thiết Lặc…
Ở cuối thời Đông Hán, Đinh Lệnh bị phân làm hai, một là bắc Đinh Linh ở khu vực du mục Hồ BaiKal, hai là một bộ phận di cư đến Tây Vực A Nhĩ Thái Sơn, làm hàng xóm với Ô Tôn, Xa Sư, Khang Cư. Vì vậy nên được gọi là tây Đinh Linh. Đinh Lệnh, thuộc người Sắc Lặc, cũng là một chi của dân tộc du mục phương bắc. Vì người Sắc Lặc sử dụng nhưng chiếc xe cao to, nên được gọi là Cao Xa.
Từ thời kỳ tây Hán, sau khi quân Hán tiến công bắc Hung Nô, người Sắc Lặc cũng di chuyển về phía nam, dần dần cùng xuất hiện với người Hán.
Gia Cát Lượng đề nghị, trước không nên giao chiến cùng bắc Đinh Linh. Dù sao chiến tranh giữa họ và Tiên Ti còn chưa kết thúc, chứ đừng nói là Tịnh Châu còn có một chi Nam Hung Nô như vậy, nếu mạo muội khai chiến cùng bọn chúng, tất sẽ gặp phải sự liên hợp của các bộ tộc phương bắc. Cái gọi là môi hở rằng lạnh, đạo lý này không chỉ có người Hán biết, mà ngay cả những bộ tộc du mục cũng không ngoại lệ.
- Huynh trưởng hiện giờ nên tập trung lực lượng, tiêu diệt Yến Lệ Du, rồi sau đó dời người Đông bộ Tiên Ti đã quy phục và chịu giáo hóa, cũng có thể giải quyết được việc nhân khẩu ở U Châu thiếu thốn. Yến Lệ Du chết, trong vòng hai mươi năm sẽ không lo Bắc Cương sẽ có chiến loạn nữa. Kiển Mạn quật khởi, Bộ Độ Căn và Kha Bỉ Năng liên hợp, hai bên nhất định sẽ xảy ra hỗn chiến. Theo Lượng, Nhi Thiện không chắc đã muốn đối đầu với huynh trưởng, nhưng y có nhiều bộ khúc Tiên Ti như vậy, nhất định sẽ tiến đến tái bắc, tham gia trận chiến dị tộc phương bắc này.
Nếu Đinh Linh cũng gia nhập, đến lúc đó toàn bộ tái bắc sẽ hỗn loạn vô cùng…Huynh trưởng nên nhanh chóng giải quyết chiến sự Bắc Cương, cướp lấy Tịnh Châu rồi xuôi nam về Ký Châu là hợp lẽ nhất.
Nói thật, nếu không có những lời khuyên bảo này của Gia Cát Lượng, Lưu Sấm thật sự có ý nghĩ phải đánh một trận chiến công thành, hoàn toàn tiêu diệt Tiên Ti.
Không nói đến thực lực của hắn còn không đủ để đối phó toàn bộ Tiên Ti, cho dù là có khả năng đó, sau này đánh nhau với Tiên Ti xong, hắn cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề. Chứ đừng nói chi là Đinh Linh, Bắc Hung Nô cũng sẽ không trơ mắt đứng nhìn, còn có nước Phu Dư, nhìn thì giống như là đồng minh tốt của hắn, nhưng một khi Giản Vị Cư lớn mạnh, còn nguyên khí của Lưu Sấm hắn bị ảnh hưởng…Giản Vị Cư kia nhất định sẽ xuất binh, đến lúc đó Liêu Đông lại nổi lên khói lửa chiến tranh…
Nghĩ đi nghĩ lại, Lưu Sấm cuối cùng phải bỏ đi ý nghĩ đó trong đầu.
Sau khi ba lộ binh mã của Hạ Hầu Lan, Thái Sử Từ và Ngụy Diên hội hợp với hắn lại một chỗ, trận quyết chiến của quân Hán với Yến Lệ du cũng theo đó mở màn.
Chỉ có điều, trận này vốn không phải là một trận đại chiến như đã tưởng tượng, mà rất nhanh đã hạ màn.
Yến Lệ Du và đại quân Đông Tiên Ti của y vốn đã lâm vào đường cùng, sớm đã không thể đấu lại với quân Hán…sau một trận đại chiến, quân Tiên Ti hoàn toàn tan tác. Yến Lệ Du trong lúc chạy trốn bị thân tín giết chết, thi thể được dâng cho Lưu Sấm. Yến Lệ Du vừa chết, Đông Tiên Ti đã hoàn toàn mất đi sự chống cự.
Toàn bộ Đông Tiên Ti, tính tổng dân số tất cả các bộ tộc lớn nhỏ cũng đến trặm vạn.
Mặc dù đang ở trước cuộc đại chiến, song rất nhiều người Tiên Ti đầu phục Đinh Linh và Phù Dư, cũng có không ít bộ tột dời lên Đại Tiên Ti sơn.
Tuy nhiên, những người Tiên Ti sống trên Đại Tiên Ti sơn vẫn đạt khoảng hơn ba mươi vạn người, gồm hơn 20 bộ tộc lớn nhỏ.
Nhân khẩu nhiều như vậy, Lưu Sấm không có khả năng giết hết. Cũng bởi thế, sau khi hắn chiếm được Đại Tiên Ti sơn càng không muốn dễ dàng buông tay. Hắn phải quy phục và giáo hóa họ, phải hoàn toàn chiếm linh được Đông Tiên Ti mới có thể chắc rằng Bắc Cương vô sự. Mà để chiếm lĩnh được toàn bộ Đại Tiên Ti sơn cũng không phải là dễ.
Hắn gọi đám người Trần Cung, Gia Cát Lượng đến, thảo luận đối sách một cách cẩn thận.
- Nếu chủ công đã không muốn rời khỏi Đại Tiên Ti sơn, cũng không phải là chuyện không thể. Người Tiên Ti tham tiền trọng lợi, chủ công chỉ cần cho bọn chúng có cuộc sống tốt, bọn họ tất nhiên sẽ quy thuận. Mấu chốt là phải phái được một người đắc lực đóng giữ ở Đại Tiên Ti sơn. Phía tây bắc Đại Tiên Ti sơn là Đinh Linh, đông bắc là Phu Dư, nếu có thể không chế được, sẽ có thể kiềm chế được Đinh Linh và Phu Dư, đảm bảo dẹp yên Liêu Đông, cho nên người này nhất định phải quen thuộc với phong tục Tái Bắc, hơn nữa phải có khả năng nắm giữ Đại Tiên Ti sơn trong tay. Trong lòng thuộc hạ có một người, không biết chủ công có dám dùng không.
- Ai!
- Không biết chủ công thấy Hiểu Phong thế nào?
Lưu Sấm mặt mày nhăn lại, nhìn về phía Trần Cung.
Trần Cung nói: - Hiểu phong vốn là người nước Phu Dư, tinh thông Phu Dư và hiểu được tiếng Đinh Linh, Tiên Ti, cũng biết rõ được tập tục nơi đây.
Khi gã quy thuận chủ công đến nay, làm chuyện gì cũng rất cẩn trọng và tận tâm. Nếu để cho gã đóng ở Đại Tiên Ti sơn, chắc rằng Giản Vị Cư cũng sẽ không phản đối. Chỉ cần có thể giữ mối quan hệ tốt với người Phu Dư, thì Đinh Linh và Tiên Ti không đáng để lo nghĩ, Tuy nhiên nếu chỉ có một mình Hiểu Phong thì không đủ...Nguyên Trưởng sử quận Liêu Tây tên Vương Hạ, cũng là người nước Phu Dư, nhưng lại vô cùng trung thành với chủ công. Gã cũng vô cùng hiểu về vùng Tái Bắc này, cộng thêm làm chính trị nhiều năm, thủ đoạn và tầm mắt đều đủ, có thể đảm nhận tốt vai trò này.
Hiểu Phong, Vương Hạ…
Nghe thì cũng không tệ cho lắm!
Lưu Sấm có ấn tượng vô cùng tốt với hai người này, cho nên cũng không khước từ.
Gia Cát Lượng nói: - Hai người này đóng ở Đại Tiên Ti sơn là rất thích hợp, tuy nhiên Lượng nghĩ, còn phải xây dựng thành ở thượng du sông Ô Hầu Tần, như vậy sẽ tăng sức không chế đối với Đại Tiên Ti sơn. Để Điền Dự làm Hộ Tiên Ti tướng quân, tập trú ttrong thành, thì sẽ không phải lo lắng đến Bắc Cương nữa!