Bàng Đức không nghĩ cơ hội của mình lại nhanh chóng đến như vậy. Mặc dù chỉ là một phó tướng nhưng không phải ai làm phó tướng cũng được, y còn chưa quen thuộc với những người khác, chỉ biết Hoàng Trung qua nghe Hạ Hầu Lan nói. Trong các tướng Hoàng Trung là người lớn tuổi nhất, cũng được các tướng khác tôn trọng nhất. Hạ Hầu Lan từng nói:
- Hán Thăng Tướng quân quật khởi từ loạn Khăn Vàng, chiến công hiển hách. Nếu không phải vận khí của lão quá kém không được minh chủ trọng dụng, thì uy danh chưa chắc kém Lã Ôn Hầu đâu. Ngay cả Lã Ôn Hầu cũng phải thừa nhận, nếu năm đó dưới Hổ Lao quan có Hán Thăng tướng quân ở đó, chưa chắc ông đã dám kiêu ngạo trước quần hùng, hơn nữa, Công tử cực kỳ kính trọng Hán Thăng tướng quân, đối đãi như bề trên. Mặc dù Hán Thăng tướng quân từ khi quy thuận Công tử đến nay vẫn chưa lập công, nhưng Công tử vẫn luôn rất kính trọng người, thậm chí càng tăng hơn.
Lệnh Minh ngươi vừa theo Công tử, đối với những người khác không tránh khỏi có chút xa lạ. Nếu Hổ si làm tướng thì Cao Thuận tất làm Phó tướng, nếu Tử Nghĩa làm tướng thì khả năng duy nhất đi theo đó là Tử Thăng....Chỉ có Hán Thăng tướng quân chưa có trợ thủ, trước đây Ngụy Diên là trợ thủ đắc lực của lão, nhưng hiện tại Văn Trường lại được Công tử phái đi Liêu Đông, trợ thủ vẫn còn ghế trống. Hán Thăng tướng quân tuổi đã cao, mặc dù tính tình cương nghị nhưng đối với cấp dưới rất tốt, thậm chí luôn luôn chỉ dẫn.....Lệnh Minh, ngươi thật may mắn.
Hạ Hầu Lan chậm rãi nói, y cũng vô cùng tôn sùng Hoàng Trung. Từ Thịnh đứng bên cạnh không nhịn được cười nói:
- Hành Nhược, chẳng sợ ngươi nói tốt đẹp đến mức nào, nhưng nếu ngươi không đạt được cảnh giới Luyện Thần thì Hán Thăng tướng quân tuyệt đối sẽ không gả Hoàng cô nương cho ngươi đâu, nếu ngươi có công phu nói năng trơn tru này, thì chẳng bằng nghĩ biện pháp đột phá bình cảnh kia còn tốt hơn đấy.
Mặt Hạ Hầu Lan lập tức đỏ lên, hung tợn trừng mắt với Từ Thịnh, đã thấy Từ Thịnh ra vẻ như không thấy gì.
Từ Thịnh nói:
- Lệnh Minh, Hành Nhược nói những lời khi nãy tuy có chút khoa trương nhưng cũng thực tế. Dưới trướng Công tử hễ là tướng quân đều có một hai phó tướng, lão Hổ ca cũng thế mà Tử Nghĩa tướng quân cũng vậy đều có những trợ thủ thích hợp, không có khả năng thay đổi. Không chỉ có Tử Nghĩa và Trọng Khang còn có Văn Viễn tướng quân cũng có Tiết Văn phụ tá, còn lại Tào Tính, Ngụy Việt là hai vị tướng quân, bao gồm cả ta bên trong, đều là những thống soái tạp binh nên so sánh khá đơn giản...Hoàng lão tướng quân có dưới trướng ba nghìn binh mã đều dũng mãnh cần phó tướng, Vân Trường thì đã điều đi rồi, chỉ còn lại Lệnh Minh ngươi là phù hợp nhất.
Ngoài ra, Hán Thăng tướng quân là người rất hòa thuận, hơn nữa hay dạy bảo những người trẻ tuổi. Chứ không như tên luôn hăng hái tranh giành nhưng đến nay vẫn chưa đột phá được bình cảnh đó, nên không thể sớm trở thành con rể của Hán Thăng tướng quân, thật buồn cười!
Hạ Hầu Lan lờ đi không thèm để ý đến lời nói của Từ Thịnh nữa. Hoàng Trung có một người con gái tên là Mộng Điệp, rất xinh đẹp. Hạ Hầu Lan vô cùng thích người con gái này của Hoàng Trung, sau khi đứa con trai ốm mà chết, Hoàng Trung mang cả yêu thương đặt vào con gái, tuy rằng lão cũng thích Hạ Hầu Lan, nhưng vì quá yêu thích con gái nên yêu cầu đối với con rể cũng vô cùng nghiêm khắc. Khi nào Hạ Hầu Lan có thể đột phá Dưỡng khí, tiến vào Luyện Thần, Hoàng Trung sẽ đáp ứng hôn sự của hai người họ. Nhưng đột phá cảnh giới không phải ai chuyên cần luyện tập là có thể đạt được, có khi cần dựa vào ngộ tính và cơ duyên. Chính Lưu Sấm đã hai lần đột phá đều hai lần ở bên bờ sinh tử.....Đây là cơ duyên của Lưu Sấm, thật sự công lực của Hạ Hầu Lan và ngộ tính đều đủ, nhưng cơ duyên vẫn chưa đến. Trong lòng Hạ Hầu Lan cũng rất sốt ruột, chẳng ngại lão nhân gia rất nghiêm khắc khiến y một chút cơ hội cũng không có, thậm chí ngay cả Hoàng gia nương tử cũng thúc giục y nhanh chóng đột phá, Hạ Hầu Lan rơi vào đường cùng, cũng không có biện pháp khác để lấy lòng Hoàng Trung.
- Ngươi, không ngờ ngươi thích Hoàng gia nương tử? Thế Triệu gia muội tử thì sao?
Bàng Đức không nghĩ Hạ Hầu Lan lại có chuyện xấu hổ này, nhưng y chợt nhớ tới chuyện khác vội mở miệng hỏi:
- Ngươi cẩn thận, để Tử Long biết, hắn liều mạng với ngươi đấy.
- Tên đen đủi này, nói bậy bạ gì không, còn không câm miệng.
Hạ Hầu Lan hoảng sợ vội vàng nhảy dựng lên bịt miệng Bàng Đức.
- Cái gì mà Triệu gia muội tử chứ? Hành Nhược, ngươi còn tâm tư để ý cô gái nào sao?
Hạ Hầu Lan liên tục xua tay, hoảng hồn nói:
- Văn Hướng, ngươi đừng nghe tên đầu đen này nói bậy, ta với Nha nhi từ nhỏ đã quen nhau, nhưng ta vẫn xem nàng ta như em gái, nàng ta cũng xem ta như huynh trưởng, tuyệt không xem như quan hệ trai gái. Hơn nữa Nha nhi thích Công tử, sao có thể thích ta? Lệnh Minh ngươi chớ ăn nói lung tung khiến Công tử hiểu lầm, còn làm hỏng chuyện tốt của ta, ta liều mạng với ngươi đấy.
- Chủ công, Nha nhi?
Từ Thịnh ngẩn ra, tỏ vẻ nghi hoặc.
Hạ Hầu Lan chợt ý thức được mình lỡ miệng, vội vàng che lại. Vợ của Từ Thịnh là Tiểu Đậu Tử hiện đã đổi tên thành Lưu Cù, nàng ta bái Lưu Dũng làm nghĩa phụ, là em gái Lưu Sấm. Không chỉ như thế lúc trước Tiểu Đậu Tử chính là nha hoàn bên cạnh Mi Hoán, từng cùng Mi Hoán vào sinh ra tử, tình thân như tỷ muội cho nên đối với các vị phu nhân thì thực lực của Mi Hoán là mạnh nhất, với lại Mi Hoán cùng Lưu Sấm là thanh mai trúc mã, cũng vào sinh ra tử, tình nghĩa thâm sâu, hai huynh trưởng của nàng một giỏi về quản lý tài sản, một tinh thông chính sự, cộng thêm với một Từ Thịnh tuy không phải tướng lĩnh hàng đầu nhưng là Thống soái mạnh nhất tạp binh.
Tính toán ra mặc dù là Tuân Đán cũng không thể làm dao động vị trí của Mi Hoán. Người có thể chống lại Mi Hoán chỉ có một mình Lã Lam. Nhưng Lã Lam lại khờ khạo ngây ngô, không thích tranh cãi với nhau, mà đối với Mi Hoán cực kỳ thân cận. Chuyện của Triệu Diễm nếu để Mi Hoán biết được, chẳng phải.....Nếu chẳng may vì chuyện này sinh ra hiểu lầm với Tử Long, chỉ sợ càng thêm phiền toái.
Hạ Hầu Lan hung tợn nhìn Bàng Đức còn Bàng Đức vẫn như cũ không hiểu gì.
- Văn Hướng, chuyện này ta cho ngươi biết, ngươi nhất định phải giữ bí mật cho ta.
- Ngươi phải nói rõ ràng trước.
- Kỳ thật giữa Công tử và Nha nhi có chuyện gì ta cũng không rõ.
Chỉ có điều bằng trực giác của đàn ông, ta cảm thấy Công tử và Nha nhi hình như hai người có chuyện.....Tuy nhiên đó chỉ là phán đoán của ta thôi, không có chứng cứ.
- Trực giác của đàn ông, ta nhổ vào.
Từ Thịnh dở khóc dở cười liền không để tâm đến chuyện này nữa. Y lại giúp Bàng Đức đưa ra ý kiến, mang tính tình của Hoàng Trung hướng Bàng Đức giải thích một lần, liền cáo từ.
Chỉ có điều sau khi trở về nhà Từ Thịnh cảm giác có chút kỳ lạ.
Lưu Cù thấy vẻ mặt y có chút hoảng hốt liền dò hỏi:
- Văn Hướng, chàng có tâm sự à?
Do dự cả nửa ngày Từ Thịnh thấy cần phải nói chuyện này với thê tử. Còn chuyện Lưu Cù có nói với Mi Hoán hay không cũng không liên quan gì đến y....