Gia Cát Lượng được gia thần bẩm báo, biết được Tiêu Kiến phản đối ra tay với gia tộc, liền suốt đêm mang theo tỷ tỷ Gia Cát Linh đang dưỡng bệnh và Tam đệ Gia Cát Quân, dưới sự bảo vệ của hộ vệ trong nhà, chạy ra khỏi Dương Đô. Sau đó bọn họ chuẩn bị qua sông, chạy trốn tới Đông Hải, rồi sau đó đi tới Giang Đông.
Ai có thể lường trước Tiêu Kiến kia một hai không ngừng, muốn nhổ cỏ tận gốc.
Vì thế, bên sông liền có bi kịch cả nhà Gia Cát Lượng bị cướp giết thảm hại Bên trong tối tăm, dường như ông trời cảm thấy có chút thua thiệt cho Lưu Sấm.
Rõ ràng có gia thế tốt, nhưng từ đầu đến cuối không được hưởng, sống lưu lạc tròng trành khắp nơi, giống như giặc cỏ cho nên đưa Gia Cát Lượng đến trước mặt Lưu Sấm.
Nhưng vấn đề là, Gia Cát Khổng Minh lúc này vẫn chỉ là một thiếu niên! Y kiên cường, y thông minh, y cương nghị Thì có lợi gì? Chẳng lẽ ngươi trông cậy vào một cậu bé mười lăm tuổi, cùng ngươi thao thao bất tuyệt về đối sách Long Trung sao? Lưu Sấm nhất định sẽ không nói hai lời xử lý Gia Cát Lượng. Bởi vì nếu là như vậy thì Gia Cát Lượng nhất định cũng là kẻ xuyên việt, sẽ là đại địch nguy hại đến sinh tử của Lưu Sấm.
Ở Hoa Đào đình, Lưu Sấm và đám người Mi Hoán hội hợp một chỗ.
Đã vào tháng mười, ở bên cạnh Hoa Đào đình là rừng đào, chỉ có điều không không có cảnh hoa đào đua nhau nở như lời Từ Thịnh nói.
- Mạnh Ngạn, xảy ra chuyện gì vậy?
Mi Hoán thấy Lưu Sấm tới, liền vội vàng tiến lên hỏi.
Lưu Sấm thấp giọng hỏi:
- Hoán Hoán quen biết Lang Gia Gia Cát thị không?
- Là Gia Cát Dương Đô sao?
- Ừ!
Mi Hoán nói:
- Dương Đoo Gia Cát thị coi như là nhà quyền quý ở Từ Châu, mặc dù không so được với họ Trần ở Quảng Lăng, nhưng trên đại thể có thể so với Từ thị ở Hải Tây. Chỉ có điều Gia Cát thị mấy năm nay không xuất hiện nhân vật nào kiệt xuất, cho nên không nổi danh giống như Từ thị, nhưng cũng là cường hào.
Cuối cùng nàng lại bổ sung một câu.
- Lúc Gia Cát Tam công tử sinh ra, Đại huynh muội còn mang lễ vật tới tặng.
Có chuyện này sao? Lưu Sấm ngẩn ra, nhưng hiểu được vì sao Tiêu Kiến lại phải nhỏ cỏ tận gốc.
Nếu để cho Gia Cát Lượng chạy ra khỏi Lang Gia quận, chuyện Gia Cát Huyền bị giết hại cũng sẽ bại lộ. Khi đó, Tiêu Kiến sẽ bị toàn bộ Từ Châu thảo phạt Tuy là Lan Lăng Tiêu thị ở Từ Châu cũng có chút địa vị, nhưng để sánh ngang bằng Gia Cát thị, chắc chắn không đủ.
- Gia Cát Huyền bị Tiêu Kiến sát hại rồi.
- A?
- Gia Cát nương tử hình như thân thể không khỏe, muội tìm hai tỳ nữ chăm sóc họ cẩn thận một chút. Chúng ta về quân doanh trước, sau đó bàn bạc kỹ hơn.
Mi Hoán nghe xong, lập tức gật đầu đồng ý.
Nàng gọi hai tỳ nữ đi theo, đi đến trước xe ngựa, hạ giọng nói:
- Gia Cát nương tử, thiếp thân là nhi nữ của Mi gia ở huyện Cù, tên là Mi Hoán.
Vừa rồi Mạnh Ngạn nói, hình như Gia Cát nương tử không được khỏe, bảo ta mang hai tỳ nữ đến để chăm sóc.
Màn xe được vén lên.
Gia Cát Lượng và Gia Cát Quân từ trong xe đi ra.
- Đa tạ Tam Nương Tử quan tâm.
Mi Hoán khẽ mỉm cười, thấp giọng nói:
- Hai vị tiểu công tử không cần lo lắng, nếu Mạnh Ngạn đã quyết ý bảo vệ các ngươi, cho dù Tiêu Kiến có đích thân đến, cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra với các ngươi. Tuy nhiên, nơi này dù sao cũng là nơi thị phi, hay là chúng ta quay về doanh trại trước, sau đó tìm một vị đại phu tốt chuẩn trị cho Gia Cát nương tử.
- Đa tạ tỷ tỷ.
Thật ra, tuổi của Mi Hoán không nhiều hơn tuổi của Gia Cát Lượng là mấy.
Chỉ có điều đã đi qua ngàn dặm đường, trải qua sự tình hơn, thấy nhiều chuyện rồi, nên nhìn có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều.
- Nhị huynh, Lưu công tử đó quả thật là đại ác nhân sao?
Có nô bộc dẫn ngựa đến, hai huynh đệ Gia Cát Lượng liền lên ngựa.
Lúc này, Chu Thương cũng đã dẫn người tới, sau khi chào Lưu Sấm, đoàn người lại thận trọng đi, thẳng hướng Tranh Vanh cốc mà đi.
Đã quen hành quân trên đường, Gia Cát Quân nhìn Phi Hùng Vệ đằng đằng sát khí xung quanh, không kìm nổi thấp giọng hỏi Gia Cát Lượng.
Gia Cát Lượng cũng không biết rằng nên trả lời như thế nào.
Vừa rồi vị tỷ tỷ kia đã giới thiệu thân phận, nói là người Mi gia, thì ra chính là Mi gia tiểu thư mà mọi người nói bị Lưu Sấm cưỡng ép bắt đi.
Nhưng nhìn thế nào, Mi Hoán cũng không giống người bị Lưu Sấm bắt đi.
Điều này cũng làm cho Gia Cát Lượng không khỏi cảm thấy nghi hoặc, sự đề phòng đối với Lưu Sấm cũng bởi vì sự xuất hiện của Mi Hoán mà giảm đi rất nhiều.
Người này dường như cũng không đáng sợ như mọi người vẫn đồn đại … Thật ra khiến Gia Cát Lượng cảm thấy Lưu Sấm đối với mình rất chu đáo.
Đến khi đi vào đại doanh của Lưu Sấm ở Tranh Vanh cốc, Gia Cát Lượng lại kinh ngạc.
Đây cũng không giống như chỗ ẩn nấp của mấy loại giặc cỏ bình thường! Doanh trại quân đội dựa vào núi mà xây dựng, rất có quy luật, không có chút hỗn độn nào.
Một tòa tiểu doanh hợp với một tòa tiểu doanh, chiếu theo Bát Quái phương vị tạo thành.
Ngay chính giữa là trung quân đại trướng, tiếp sau đó là truy trọng doanh.
Bất kể là phía trước doanh quân hay là hậu doanh, đều sắp xếp vô cùng chỉnh tề, hơn nữa quân tốt nhìn tinh thần đều được chấn hưng, không có bộ dạng lười nhác của đám giặc cỏ. Thậm chí so với quan quân ở Dương Đô còn tốt hơn vài phần … Gia Cát Lượng xem xong, không khỏi tâc tăc kêu ky la.
Mọi người xuyên qua đại doanh, dừng ở phía sau doanh.
Gia Cát Lượng nhảy xuống ngựa, mang theo Gia Cát Quân bước nhanh đi đến bên cạnh xe ngựa, thấy Gia Cát Linh được hai tỳ nữ dìu xuống, đã xuống xe.
- Tỷ tỷ đi nghỉ ngơi trước, có chuyện gì, sau cơm chiều nói sau. Hai vị công tử cũng nghỉ ngơi thật tốt, vùa trải qua một đoạn đường dài, cũng đều mệt mỏi rồi … Đợi lúc ăn cơm tối, thiếp thân phái người gọi hai vị công tử.
Chỉ trong chốc lát, Mi Hoán đã chuẩn bị xong lều trại.
Nàng cũng không đem ba tỷ đệ Gia Cát Lượng và gia thần của bọn họ tách ra, mà là an bài ở một chỗ.
Một lều trại lớn là để những gia thần kia nghỉ ngơi. Hai tòa lều nhỏ, một về Gia Cát Linh sử dụng, cái còn lại để huynh đệ Gia Cát Lượng nghỉ ngơi.
Sau khi sắp xếp xong xuôi, Mi Hoán liền rời đi.
Gia Cát Lượng cùng Gia Cát Quân đi vào lều trại của Gia Cát Linh, vừa lúc nhìn thấy một gã lang trung đi ra.
Người này rõ ràng chính là Trương thần y ở huyện Cù.
Trương thần y vốn tên là Trương Quả Ôi, Trương Quả cũng không phải là già, y đứng hàng thứ chín ở trong tộc, cho nên tất cả mọi người gọi y là Cửu Công.
Trương Cửu Công có quan hệ rất tốt với Mi Phương, hơn nữa đối xử với chú cháu Lưu Sấm cũng rất tốt.
Y từng bái Hoa Đà làm sư, sau về cố hương làm nghề y … Nhưng ở huyện Cù nhỏ bé này, người bệnh đơn giản là đau đầu nhức óc tiểu bệnh, căn bản không có cơ hội để y thể hiện tài năng. Nhiều bệnh nghiêm trọng, Trương Cửu Công trị không hết; nhiều bệnh đơn giản, lại không thể hiện được bản lĩnh của y. Thậm chí ngay cả khi Trương Cửu Công chuyên tâm luyện chế kim sang dược, dường như cũng không tiêu thụ được, khiến y cảm giác thật sự là không thú vị … Mi Phương sau khi trở về huyện Cù liền mời Trương Cửu Công đến.
Tuy nói Lưu Sấm lúc trước giết chết Trương Lâm cũng là người trong tộc của Trương Cửu Công, nhưng giữa Trương Cửu Công và Trương Lâm lại không có quan hệ gì.
Cho nên Lưu Sấm giết Trương Lâm, Trương Cửu Công cũng không oán hận câu nào. Ngược lại lúc Mi Phương mời y làm đồng khách, Trương Cửu Công nghe nói Lưu Sấm là con trai của Trung Lăng Hầu Lưu Đào, thì không nói hai lời liền gật đầu đồng ý.