Hà Dẫn Vong Xuyên

Chương 8: Chương 8 Diêm Yêu La Diêm

“Mấy ngàn yêu ma giờ này đang tề tụ ngoài cửa Linh Tiêu cung. Chúng hợp lực để phá thánh la kết giới của sư phụ bày ra. Nam Phóng, Thiên Toàn cùng mười hai tinh đã dẫn dắt chúng đệ tử nghênh địch, có điều xem tình hình cũng không lạc quan, bởi vì lần này yêu ma đứng đầu là…” Diệu Cốc do dự một lát sau nói, “Là Diêm yêu La Diêm biến mất đã lâu.”

Thần sắc Phất Dao chấn động, “Diêm yêu La Diêm?” Diêm yêu La Diêm là yêu duy nhất còn tồn tại trong trận chiến của Diêm yêu bộ tộc và thượng cổ Thần tộc, pháp lực tương đối hùng mạnh, nhưng từ sau trận chiến thượng cổ, hắn liền ẩn nấp ở Hoang dã chi khung, rất ít khi xuất hiện.

Diệu Cốc gật đầu: “Ừ, hơn nữa nay bản thân Bắc Lân cũng bị trọng thương, ngay trên tay Diêm yêu La Diêm.”

“Cái gì?” Bắc lân bị thương? Phất Dao trên mặt phủ một lớp băng sương, một lát sau nàng tỉnh táo lại hỏi, “Vì sao lần này yêu ma đột nhiên vây đánh Linh Tiêu cung?”

“Chúng là vì chìa khóa Ngục giới mà đến.” Truyền thuyết chìa khóa Ngục giới có thể mở ra tầng kết giới thứ nhất của Phong ấn ngục giới, từ lâu tới nay vẫn do Linh Tiêu cung bảo vệ.

Nay chúng yêu ma đột nhiên xâm chiếm quy mô, tất nhiên là có chuẩn bị mà đến, trong lòng Phất Dao căng thẳng, nói: “Thế Lưu Diên và trưởng lão đâu? Bọn họ có đối sách gì đối phó?”

“Sư phụ muội không biết tung tích, dùng huyền thiên kính đều tìm ra hành tung của người, đại trưởng lão giờ sầu não không thôi, đang cùng hai vị trưởng lão thương nghị đối sách. Trước mắt Chu Tước và Huyền Vũ nhóm Ngũ thánh sử đang từ phương bắc chạy về, Huyền Túc sư huynh thì không rõ tung tích.” sắc mặt Diệu Cốc vô cùng lo lắng tiếp tục nói, “Tuy rằng muội đã không ngừng tăng sức mạnh kết giới, nhưng yêu khí mạnh quá mức, muội chỉ sợ…”

Phất Dao trầm tư một lát sau nói: “Diệu Cốc muội chớ hoảng sợ, tiếp tục tăng mạnh kết giới, không thể để yêu ma tiến vào Linh Tiêu cung, nếu không hậu quả khó lường.”

Diệu Cốc hít sâu một cái, gật đầu đáp ứng: “Vậy sư tỷ nhanh trở về.”

“Ừ, Muội cố gắng cầm cự, tỷ lập tức trở về.” Toàn thân Phất Dao phất một cái, trong nháy mắt quần áo bên cạnh ao đã mặc xong. Nàng đọc chú ngữ, “vút” một tiếng biến mất rong rừng cây Anh đào, hy vọng Quang ngự thuật này có thể về kịp.

Phía đó, bên ngoài Linh Tiêu sớm tràn ngập màu máu, tiếng kêu thảm thiết, tiếng cười khanh khách không dứt bên tai. Thoáng chốc đất trời biến sắc, chung quanh đều nhìn thấy máu đen ghê người, ngay cả trong không khí đều bốc mùi hăng của máu tươi.

Rất dễ dàng nhìn thấy đám yêu ma đang ngồi trên giường, hai gò má đều dính hằn vết máu đỏ sậm, gã nam tử có xương gò má cao cao chính là thủ lĩnh lần này của chúng – La Diêm tộc Diêm yêu.

“Mới vậy đã không chịu nổi một cú, đây là thực lực của Linh Tiêu cung các ngươi ư?” nháy mắt cánh tay hắn dài ra vô hạn, thuận tay túm lấy bóp nát mấy trăm tinh hồn đệ tử Linh Tiêu cung.

Hắn lại ngước mắt nhe răng cười một tiếng, thanh âm sắc nhọn chói tai, “Nam Phóng, Thiên Tuyền, mười hai tinh, các ngươi việc gì phải khổ sở chống cự? Việc của bản ma việc không phải ở chỗ này tiêu diệt Linh Tiêu cung các ngươi, chỉ cần ngoan ngoãn giao ra chìa khóa ngục giới, bản ma tự nhiên sẽ thả chúng đệ tử các ngươi.”

Nam Phóng xì một tiếng khinh miệt nói: “Một đám tà ma ngoại đạo, ngang nhiên dám tìm tới cửa! Quả nhiên chán sống ! Các ngươi đến một trăm, chúng ta giết một trăm, đến một ngàn, chúng ta giết một ngàn!” Dứt lời Nam Phóng giơ lên cao kiếm Kình Thiên, niệm chú ngữ dùng sức vung lên, chân trời nhất thời xẹt qua một quầng sáng, chỉ một thoáng Lôi Điện nổ vang, vô số bóng kiếm thẳng tắp hướng yêu ma trút xuống, yêu ma tránh không thân thể phút chốc bị chém thành hai nửa.

Thiên Tuyền niệm chú ngữ tên đầu ngón tay một chút, tức thì những giọt máu trên mặt đất như có sinh mệnh bay trong không trung, một lát sau hóa thành vô số mũi tên nhọn, dày đặc tiến đến người chúng yêu ma, cuối cùng chúng đều tan rã trong vòng kết giới của nàng. Mười hai thần tướng cũng không dám khinh thường, toàn bộ ra sức chém giết.

“Không ngời các ngươi cũng thật sự có tài, rất có ý nghĩa.” Diêm yêu La Diêm nhìn Nam Phóng cùng Thiên Tuyền âm trầm cười, lập tức phân phó với hai yêu ma bên cạnh : “Áp Du Yêu Chu, Quỳ Ngột ma các ngươi mau tiếp hai vị ngũ sắc Các chủ đi.”

“Dạ.” Áp Du Yêu Chu, Quỳ Ngột ma* nháy mắt xuất hiện trước mặt Nam Phóng và Thiên Tuyền, biểu tình có chút khát máu hưng phấn: “Xuất bản lĩnh giữ nhà ra đi, dù sao chúng ta so với lũ ngu xuẩn kia lợi hại hơn nhiều lắm! Ha ha ha ha…”

Con ngươi đỏ sậm, phẩm giai ắt hẳn cao! Nam Phóng cùng Thiên Toàn trong lòng phút chốc cả kinh, nhanh chóng liếc nhau, sau đó đều tập trung ứng phó.

Giới yêu ma cũng phân phẩm giai, pháp lực cao thấp đều do màu sắc con ngươi mà phân chia, từ cao đến thấp phân biệt là tím thuần, vàng tía, đỏ sậm, yêu lục, xám trắng, đen như mực. Sắc đen như mực là yêu ma có pháp lực thấp nhất, phẩm giai càng cao cũng càng ít. Đôi mắt thuần màu tím chỉ có một mình Ma đế, thời thượng cổ yêu ma nhiều thế mà yêu có đôi mắt màu tím chỉ đếm được trên năm đầu ngón tay. Bởi vậy có thể thấy được cho Áp Du Yêu Chu, Quỳ Ngột ma có mắt đỏ sậm cũng không nhiều gặp, thập phần khó đối phó.

Trong nháy mắt Nam Phóng, Thiên Toàn cùng Áp Du Yêu Chu, Quỳ Ngột ma đánh nhau quyết liệt. Diêm yêu La Diêm thấy hai người bọn họ đã bị khống chế, vì thế song chưởng thúc giục gia tăng nội lực, đánh thẳng kết giới Linh Tiêu cung. Mắt thấy kết giới Linh Tiêu cung sắp bị đánh tan, đột nhiên một luồng ngân quang từ trên trời giáng xuống, bức thi pháp của hắn thu về.

Hắn thu hồi song chưởng, híp mắt nhìn người trước mặt: “Thì ra là Phất Dao Các chủ, đã lâu không gặp.”

Phất Dao nhíu mày nói: “Bổn tọa hôm nay may mắn nhìn bộ tộc Diêm yêu viễn cổ thời kì còn tồn tại, thật là tam sinh hữu hạnh, có điều ‘Đã lâu không gặp’ làm thế nào đảm nhận nổi?”

Thần sắc La Diêm nhất thời phức tạp, một lát sau cười nhạo nói: “Từ viễn cổ đến nay, chúng ta có thể xem như có nguồn gốc sâu xa.”

“Ngươi là nói kiếp trước? Chuyện lâu thế bổn tọa không có trí nhớ tốt! Bất quá ngươi lại nhớ rõ ràng vậy, chẳng lẽ đối với kiếp trước của bổn tọa đến nay còn ghi hận trong lòng?”

La Diêm nghe vậy, trên mặt phút chốc hiện lên một trận xanh tím, “Bản ma hy vọng thực lực của ngươi, cũng có thể sắc bén lợi hại như võ mồm của ngươi.” Thoáng chốc vô số đạo hắc quang gợn sóng hướng thắng vào Phất Dao. Nàng lập tức mở ra kết giới, nào ngờ hắc quang kia nhưng lại xuyên qua phá kết giới. Phất Dao thấy tình thế không ổn, lập tức lắc mình tránh đi, nhưng này hắc quang giống như có cảm ứng đuổi sát nàng. Tuy nàng có Ngân Mặc kiếm hộ thân nhưng dần dần có chút lực bất tòng tâm.

Ngay cả kết giới của nàng cũng có thể phá tan nhanh như vậy, Diêm yêu này lợi hại hơn so với các yêu ma trước đây nàng từng gặp nhiều lắm!

La diêm thấy thế cười tà ác, “Pháp lực của ngươi quả thật không mạnh như lúc trước!” Lòng bàn tay hắn vừa động, hắc quang thoáng chốc như rắn nước tản ra, bắn thắng về phía Phất Dao. Một ngụm máu tươi nảy lên yết hầu, thân thể của nàng đột nhiên như bay bổng rồi rơi xuống.

Chính vào lúc này, một vật thể màu vàng Phượng Hoàng đột nhiên từ Cửu Trọng Thiên nhanh chóng cúi xuống, tiếp được thân thể đang rơi. “Phất Dao, tỷ thế nào?” Hỏa phượng lo lắng nhìn nàng.

Phất Dao lau vết máu trên môi khô đáp: “Ta không sao.”

Hỏa Phượng Thần thú! Diêm yêu La Diêm cười lạnh: “Hừ! Có thêm kẻ giúp đỡ cũng không chắc dùng được.” Một lực cực mạnh không lưu tình đánh về phía các nàng, hỏa phượng phản ứng cực nhanh bay lên tránh né, nhưng do chưa tới kỳ xuất quan đã xông ra, pháp lực so với phía trước yếu rất nhiều.

Phất Dao lo lắng Hỏa Phượng bị thương, cứng cỏi mở ra kết giới chống đỡ, Hỏa Phượng vội vàng ngăn cản nàng, “Phất Dao không cần động nội lực, hắn là yêu ma tồn tại từ thời kỳ thượng cổ, yêu lực vô cùng mạnh, kết giới của tỷ không là vấn đề với hắn, hơn nữa tỷ bị thương, trăm ngàn không thể động.”

Phất Dao vừa muốn nói, Hỏa Phượng đột nhiên cúi dừng trên mái hiên, cổ chảy máu đen. Phất Dao lập tức từ trên lưng Hỏa Phương nhảy xuống, vỗ về đầu nó, vội la lên: “Hỏa phượng, em sao vậy?” Hỏa Phượng thở hổn hển, cổ không ngừng chảy máu đen ra bên ngoài trong nháy mắt làm Phất Dao hoa mắt.

La Diêm cười lạnh nói: “Chậc chậc, quả là chủ tớ tình thâm! Các ngươi đã muốn chết như vậy, vậy cùng nhau trở thành tế phẩm của Diêm yêu bộ tộc ta đi.” Trong trời đất phong vân đột nhiên biến, hắc quang lại lấy thế lôi đình vạn quân vọt mạnh về hướng Phất Dao.

Phất Dao phút chốc đứng dậy, chậm rãi phun ra: “Diêm yêu La Diêm, lần này ngươi thật sự chọc não bổn tọa !” Dấu trăng tròn trên trán nàng từ từhiện ra, ánh mắt trong trẻo như Lưu Ly ban đầu dần biến thành đỏ như máu, dây cột tóc không biết vì sao bị tuột, mặc gió tùy ý bay rối tung, vẻ mặt trong phút chốc biến hoá yêu dị kỳ lạ.

Đôi mắt nàng đảo qua, hắc quang hùng hổ ban đầu đột nhiên dừng lại trước mặt nàng, lập tức hóa thành luồng sáng ngũ sắc, biến mất trong lục giới. Nàng âm trầm nhìn La Diêm nói: “Ta muốn nhìn một chút xem ai mới đúng là tế phẩm!”

Ngân Mặc kiếm bay lên, nàng vừa định phát lực, tiếng Lưu Diên đột nhiên truyền đến: “Phất Dao, không được thúc giục nội lực!” Lập tức hắn như gió phút chốc xuất hiện bên cạnh Phất Dao, lấy tinh lọc kết giới làm cho nàng lâm vào ngủ say, liền đem nàng giao cho Diệu Cốc.

Ám quang trong mắt La diêm lóe ra, cười lạnh nhìn người mới tới: “Ngươi chính là đại hộ pháp Linh Tiêu cung Lưu Diên?”

“Chính là tại hạ bất tài này. Ngay cả Diêm yêu viễn cổ đại giá quang lâm, thật làm vẻ vang Linh Tiêu cung cho kẻ hèn này a, tuy nhiên trận này ngươi diễu hàng quá lớn.”

“Chỉ cần ngươi giao ra chìa khóa ngục giới, bản ma quả quyết sẽ không làm khó cho các ngươi.”

Lưu Diên đột nhiên cười ha hả: “Câu này giống như bổn hộ pháp khuyên bảo chúng yêu ma các ngươi buông dao, kỳ tâm hướng thiện thật buồn cười mà ngươi cũng nói được? Nói đến vật của Linh Tiêu cung chúng ta, dựa vào cái gì phải đưa nhóm tà ma ngoại đạo các ngươi, quả thực là ý nghĩ kỳ lạ a!”

“Hừ, chúng ta đây liền ai là người chiến thắng!”

Dứt lời không trung hai bóng hình một đen một đỏ bay lên kịch liệt so chiêu, chiêu thức nhanh đến mức hoàn toàn thấy không rõ, chỉ thấy mặt đất bị đánh nứt ra vài vết thật sâu cái khe. Trong lúc mọi người ở đây đang kinh ngạc về pháp lực cường đại của hai người họ thì một bóng đen nhảy ra, đánh kịch liệt tách hai người ra.

“La diêm, ngươi muốn làm trái ước định của Tôn thượng hả?” Một yêu ma có đôi mắt vàng tía xuất hiện giữa hai người, thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng nói.

La diêm cười lạnh nói: “Tà Mạc ngươi vừa đến thì đã dâng lễ vật lớn cho bản ma này, bản ma không có khả năng nhận lấy a.”

“Bản sứ không có tâm tư quản chuyện của ngươi, nhưng ngươi đã vượt quá giới hạn .” Giọng hắn lạnh như băng không một chút hơi ấm.

Trên mặt La diêm cười nhạo nói: “Ngươi đã mấy vạn năm mặc kệ chuyện giới Yêu ma, hôm nay xuất hiện chỉ vì nhắc nhở bản ma ư? Bất quá này từ vượt quá giới hạn này há có thể nói?” Hắn đổi chủ đề, trên mặt phút chốc hiện lên tia lạnh lẽo dữ tợn “Chuyện Tôn thượng phí sức còn nhiều lắm, ngay cả việc bản ma tắm máu Linh Tiêu cung cũng nhúng tay?”

“Cho dù ngươi tắm máu một ngàn Linh Tiêu cung cũng không liên quan Tôn thượng” Hắn cố ý liếc mắt nhìn một người ngủ say trong kết giới. ” Có điều không nên trách bản sứ không cảnh cáo ngươi, có vài người ngươi không được động đến.”

“Hừ! Nếu bản ma không nghe, chẳng lẽ ngươi muốn động thủ sao?”

“Ngươi nói đi? Có muốn thử xem xem!”

Sắc mặt La diêm nhất thời rất khó coi, nghĩ thầm một lát sau kiêu ngạo cười nói: “Được, hôm nay bản ma sẽ tha cho bọn chúng một con đường sống. Nhưng còn nhiều thời gian, lục giới yên ả mấy vạn năm lập tức sẽ có một trò hay, bản ma vạn phần chờ mong, ha ha ha ha…” Dứt lời liền cùng chúng yêu ma trong nháy mắt biến mất ngoài Linh Tiêu cung.

“La cữu thánh ma, có muốn vào Linh Tiêu cung chúng ta uống chén trà?” Lưu Diên giương gương mặt xinh đẹp lại càng thêm nắng.

“Không cần.”Giọng nói lạnh lùng như băng, bóng dáng màu đen như gió xoáy biến mất không còn thấy tăm hơi.

“Thật là tốc độ a, xem ra…” Hắn đã thức chưa? Nhìn hướng La cữu thánh ma biến mất, nét cười đọng lại trên mặt Lưu Diên, ánh mắt có chút suy nghĩ.