Già Thiên

Chương 889: Hắc Quy Điên Cuồng

- A...!

Cái đầu rồng của cổ Vương rống to, thân là tổ tông của cả bộ tộc, tung hoành ở thời thái cổ, thiên hạ ít có địch thủ, lại bị một con rùa tát một nhát ngã xuống, hắn gần như điên lên rồi.

Hắc quy nằm úp sấp ở trên đầu Man Vương, vẫn rất trấn định, rướn cổ lên, chậm rãi nói:

- Cho dù ngươi kêu vỡ cả yết hầu ra thì cũng vô dụng mà thôi!

Tổ Vương đầu rồng tức giận tới mức toàn thân phát run, ánh mắt giống như hai thanh tiểu đao bén nhọn lạnh lẽo như băng, hàn quang lấp lánh, hắn đứng dậy, từng bước đi về phía trước, thần tắc mênh mông như biển rộng, dải tơ như cầu vồng, đan vào nhau thành quỳ tích của đạo.

Tất cả các luồng sáng này đều đánh lên trên quy xác, các loại thần tắc bổ vào huyền giáp màu đen có vãn lạc đan vào này, nhưng mọi thứ lại lặng yên mà biến mất.

Ba!

Hơn nữa, vào lúc này, con hắc quy lại vươn ra một cái móng vuốt thật lớn, to bằng một cái thùng, trực tiếp vỗ ngược lên vào cái đầu rồng của cổ Vương, khiến cho nó lại một lần nữa ngã xuống đất.

- Lách cách... lách cách...!

Toàn thân Tổ Vương phát ra tiếng xương cốt vỡ vụn, cũng không biết đã vỡ thành bao nhiêu mảnh rồi, toàn thân bê bết đầy máu, gần như vỡ nát thân thể, hắn hóa thành một luồng sáng rực chạy ra ngoài, đứng thẳng cách đó hơn mấy trăm trượng.

Tổ Vương đầu rồng sắc mặt xanh mét, muốn khó coi bao nhiêu thì có khó coi bấy nhiêu, vừa rồi còn cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng nhân, hiện giờ lại thiếu chút nữa bị một con rùa đánh nát thân thể, khiến cho hắn không thể chịu đựng được.

- Đã nhớ kỳ ta là ai rồi chưa?

Con hắc quy chậm rãi dừng lại trên đầu Man Vương, khẽ vung một cái móng vuốt nhỏ, nói:

- Huyền Vũ, ta là Huyền Vũ vĩ đại!

- A...

Tổ Vương đầu rồng gần như điên lên rồi, hắn cho rằng đây là một loại sỉ nhục, hai cái sừng rồng trên đầu lấp lánh ánh sáng, phát ra vạn trượng hào quang, muốn chém vỡ cả vòm trời này, phát ra tiếng gầm ù ù như đại đạo rung động.

Âm!

Đột nhiên, khí tức của Đại đế cổ tràn ngập nơi đây, từng luồng âm thanh đại đạo lao ra, giống như đang giảng đạo cho mọi người.

Từ trên bầu trời mênh mông có từng luồng khí tức cuồn cuộn hạ xuống, mỗi một luồng đều lớn bằng cả ngọn núi, to lớn trầm trọng, như từng dải ngân hà đua nhau hạ xuống.

Trên vòm trời xa xôi vô tận, chỉ trong nháy mắt đã có một tiểu thế giới độc lập hiện ra, hỗn độn khí cuồn cuộn, đất, lửa, gió, nước thi nhau chuyển động, bên trong tiểu thế giới này còn có một tòa lục tháp như ẩn như hiện.

Đây là một loại khí tức cuồn cuộn mãnh liệt, tràn ngập chính khí tường hòa, không có uy thế hùng hổ dọa người, nhưng lại có một loại thần thánh cùng trang nghiêm không thể bị xâm phạm.

Chưa nói tới các tu sĩ bình thường, cho dù là cổ Vương đầu rồng, hắc quy cũng đều cảm thấy thân thể như cứng ngắc lại, không dám vọng động một chút nào, ngay cả bọn họ cũng đều có cảm giác rằng nếu dám làm càn thì nhất định sẽ bị hủy diệt.

Tây Hoàng Tháp!

Đây cũng chính là Tiên Lệ Lục Kim tháp, là do Tây Hoàng Mầu năm đó tự tay luyện chế thành, trải qua biết bao đại thế mà vẫn bất hủ, truyền thừa xuống tới tận ngày hôm nay, có thể trấn áp tất cả mọi thứ trên thế gian này.

- Dao Trì đại hội có quy tắc rằng, bất kỳ kẻ nào cũng không được phép gây chiến trong lúc này, mong rằng Tổ Vương của Ân Long Xuyên tuân thủ!

Từ trên vòm trời truyền đến thanh âm của Dao Trì Vương mẫu.

Bân thân Đế binh Cực Đạo đã là một loại tồn tại vô địch rồi, nó là một sinh mệnh khác được kéo dài của Đại đế cổ, trên thế gian này có ai dám lấy thân mình thử đối kháng đâu? Một khi Đế binh sống lại, cho dù Tổ Vương có xông lên thì cũng đành phải nuốt hận mà thôi.

Nhưng mà, quá trình sổng lại này có chút phiền toái, rất khó có thể khống chế Đế binh Cực Đạo, cho dù rất nhiều đại năng toàn lực thúc dục thì cũng muốn mất rất nhiều thời gian, động một cái thì sẽ bị hút khô tinh nguyên trong cơ thể.

Nếu không thì chỉ cần cầm một kiện Đế binh trong tay, có thể duy ngã độc tôn trong thiên hạ, ai có thể địch nổi?

Ngoại trừ Đại đế cổ, không ai có thể chân chính thúc dục hoàn toàn Đế binh, cho dù là Thánh nhân thì cũng không được, mặc dù có thể di chuyển được nó, nhưng cũng phải cố hết sức mới được.

Đương nhiên, ở trong mỗi một sơn môn, khẳng định đều có trận vãn mà Đại đế cổ tự tay bày ra, có thể nhanh chóng làm sống lại Đế binh Cực Đạo, sẽ không mất quá nhiều tinh khí, do đó lúc này thì Tiên Lệ Lục Kim tháp mới hiện ra được.

Tây Vương mẫu lên tiếng, nhưng lại chỉ nhằm vào cổ Vương đầu rồng, ngay cả các cột khí màu lục mênh mông cũng chỉ buông xuống trên đầu của hắn, khiến cho hắn cảm nhận được áp lực thật lớn, thậm chí có một tia sợ hãi.

Trong Dao Trì tịnh thổ này, Tây Hoàng Tháp có thể chiến thắng được tất cả mọi thứ trên thế gian, hễ là đã tiến vào nơi này thì ngay cả Thánh nhân cũng không thể tự do quấy phá được.

Hắc quy thấy không có luồng khí nào buông xuống đầu nó, liền khá là vừa lòng, rồi sau đó vươn một cái móng vuốt nhỏ, khẽ ngoắc ngoắc về phía cổ Vương đầu rồng nói:

- Ngươi mà không phục, thì ta sẽ khắc hai chữ "Huyền Vũ" lên trên mặt ngươi!

Từ trong mũi của cổ Vương đầu rồng phun ra khói trắng, tất cả phong thái siêu nhiên, chi điểm thiên hạ, nhìn xuống chúng sinh khi nãy đều đã biến mất tăm.

- Có gan thì ra ngoài đánh một trận với ta!

- Đang chờ những lời này của ngươi, đi thôi, Huyền Vũ vĩ đại ta sắp sửa làm một sự kiện ghi vào lịch sử, khắc lên trên mặt ngươi một đoạn sử thi hoành tráng bằng trời!

Hắc quy nói.

- Tốt!

Đoạn Đức, Lệ Thiên, Lý Hắc Thủy đang ẩn thân cũng trầm trồ khen ngợi, chỉ e thiên hạ bất loạn.

Rất nhiều tu sĩ Nhân tộc cũng đều lộ ra ý cười, cảm thấy được con rùa này rất có cá tính, thực sự muốn ra tay đập thẳng tên Tổ Vương tự cao tự đại, coi trời bằng vung này từ trên trời rơi thẳng xuống đất.

Không có ai ngăn cản, thực tế cũng không ai có thể ngăn được, cổ Vương đầu rồng cho dù một khắc cũng không muốn dừng lại, liền trước tiên xông ra ngoài.

Hắc quy đáp xuống đất, hóa thành một người rất cao, vươn lưng đứng dậy, nhưng hắn lại giống như một quái nhân, trên lưng đeo một cái mai lớn màu đen, chân sau lết đi trên mặt đất, hai tay thì khẽ nâng cái mai này, chậm rì rì bước đi ra ngoài, tốc độ không nhanh hơn một con ốc sên là bao.

Cổ Vương đứng ở bên ngoài Dao Trì, đợi khoảng một khắc, trong mắt hắn sắp sửa phun ra lửa rồi, trên đầu đều gần bốc khói lên, thì mới thấy được con rùa khốn kiếp kia đang chậm rài bước đi thong thả mà đến.

Không có một câu nào dư thừa, cổ Vương đầu rồng trực tiếp thi triển ra thần thuật mạnh nhất, cái vòng màu tròn phía sau đầu hắn phát ra ánh sáng rực rờ loá mắt, còn chói sáng hơn cả ánh mặt trời.

Cái vòng sáng này lớn dần lên, hóa thành một cái vòng cực lớn, sáng lạn loá mắt, cắn nuốt tất cả tinh khí thần của chúng sinh, đoạt lấy thiên địa nguyên khí, luyện chế thành bảo luân bất hủ.

Đương...!

Âm thanh phát ra tràn ngập cả trời đất, thần luân sau đầu hắn càng lúc càng chói mắt, khiến hắn giống như một vị thần, toàn thân trong suốt lấp lánh.

Âm!

Rốt cục, bảo luân phát sáng, nổ vang lên, giống như một cái Luân Hồi Bàn, chiếu về phía hắc quy, Luân Hồi lực ào ào đánh ra.

- Thiên Đạo Luân Hồi!

Cái đầu rồng của Tổ Vương hét lớn, cực kỳ có khí phách, từng bước tiến tới, bốn phía vòm trời đều run rẩy, bị bảo luân áp chế, khiến cho vòm trời bên ngoài Dao Trì sắp sửa quay về hỗn độn.

- Chi bằng ngươi mà cũng dám so khí phách cùng với Huyền Vũ vĩ đại sao, xem ta phá thần thuật của ngươi đây!

Toàn thân hắc quy lại rụt vào trong quy xác, mặc kệ ngươi có muôn vàn luồng thần tắc, đủ loại pháp thuật, nhưng tất cả đều là vô dụng mà thôi.

Mỗi loại pháp tắc hóa thành các luồng sáng rực rỡ, đánh lên trên mai rùa màu đen, từ trên mai rùa này có một luồng vãn lạc thần bí và cổ xưa lóe ra, hóa giải thần mang vô tận, khiến chúng khó có thể công phá được.

Phía xa, mọi người đều kinh dị, chỉ sợ khắp thiên hạ cũng không có mấy người có lực phòng ngự biến thái hơn so với hắn, có thể đón đỡ thần thuật mạnh nhất của Tổ Vương mà không tổn hại gì.

- Con Huyền Vũ này có lai lịch thế nào vậy?

Diệp Phàm bước tới trước người Man Vương, nhỏ giọng hỏi, hắn chỉ biết rằng đây là Thần thủ hộ của Man tộc, nhưng không ngờ được nó lại cường đại tới vậy.

- Nó được ai nuôi lớn ư, ta nghĩ hình như là gia gia của gia gia của... của ta!

Phía sau Man Vương liệt kê một chuỗi "gia gia của gia gia", ngay cả hắn cũng

khó có thể nói rõ con rùa này đã sống mấy ngàn năm rồi, ít nhất thì chắc cũng phải trên sáu ngàn tuổi.

Vào ngày thường thì con rùa này không thèm để ý tới ai cả, chỉ ngẫu nhiên nói mấy câu với Man Vương mà thôi, không ngờ rằng hôm nay gặp được một Tổ Vương thì lại nói nhiều như vậy. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

- Ngươi đi tìm chết cho ta!

Cổ Vương đầu rồng kêu to, cái vòng tròn sáng chói sau đầu kia lại càng thêm chói mắt, hừng hực như một mặt trời, nặng nề hạ xuống, trấn áp Huyền Vũ. Dưới một rống của hắn, cả dãy núi phía dưới cũng vỡ vụn, ngay cả những đám mây cách đó mấy trăm dặm cũng bị đánh tan, khí thế nuốt trọn cả núi sông.

- Dám so khí phách với ta sao, ngươi còn kém lắm, để xem ai mạnh hơn ai!

Hắc quy lại vui mừng mà không chút sợ hãi, cũng hét lớn lên một tiếng.

Nó thò cái đầu từ trong quy xác ra dò xét, vung một quả đấm màu đen, trực tiếp đánh sụp cả trời đất, hét lớn:

- Bá Vương Thần Quyền!

Có thể nói, động tác của nó rất buồn cười, lại có cái tên bá đạo như vậy, có vẻ nên đặt tên là Vương Bát Thần Quyền thì đúng hơn, nhưng quả thật một quyền này của nó có lực lượng cực kỳ thâm hậu.

Nắm tay màu đen này chỉ dùng quyền đầu tiên đã trực tiếp đập vỡ cái bảo luân, đánh vãng nó ra, quyền thứ hai trực đánh gãy hai cánh tay của cổ Vương đầu rồng, quyền thứ ba xuyên thủng ngực của hắn.

Thân thể cổ Vương đầu rồng vỡ tan, sau đó hóa thành một luồng sáng hiện ra tại phía xa, một lần nữa trọng tổ thân thể, sắc mặt xanh mét, khó coi đến cực điểm.

- Vương bát quyền...! Ta lại, con bà nó, thua dưới vương bát quyền sao!

- Nhớ kỳ, đây là Bá Vương Thần Quyền do Huyền Vũ vĩ đại sáng tạo ra, hôm nay ta muốn cho ngươi một kỷ niệm vĩnh viễn không quên được!

Con hắc quy này đứng thẳng lên, hai quả đấm màu đen thi nhau vung vẩy, giống như hai cái cối xay lớn, phát ra quyền phong vù vù, các dãy núi bên cạnh không khác gì một tờ giấy mỏng, tất cả đều đột ngột bật lên khỏi mặt đất, bay về phía xa.

Mọi người đều kinh hãi, trên hai nắm tay màu đen kia có các loại thần tắc đan xen dầy đặc, khó trách có thể đập nát tất cả bí thuật của cổ Vương, có lực lượng thiên đạo đang lưu chuyển trong đó.

Âm!

Hai vị Thánh nhân lại tiếp tục đại chiến một lần nữa, không thể không nói, con hắc quy này cực kỳ mạnh mẽ, hai quả đấm đập nát chân không, phá hủy tất cả rứiừng thứ cản đường.

Nó dùng một hơi đánh ra một trăm lẻ tám quyền, mặc dù đại bộ phận đã bị cổ Vương đầu rồng liều mạng hóa giải, nhưng vẫn thành công đưa cả mảnh quyền ảnh đánh lên trên người hắn.

- Nhớ kỹ, đây là Bá Vương Thần Quyền!