Ánh nắng chan hòa...

Nói một cách khác, chính là chói chang!

Mới sáng bảnh mắt thôi, ông trời có cần tích cực sưởi nắng thế không hả? Khoác ngoài một cái áo dài tay sẫm màu - và đặc biệt màu sẫm cực kì hút nhiệt đấy - lại nhìn quanh là một đống người tụ tập một chỗ, mồ hôi chút xíu, tay phe phẩy mà nói chuyện, nữ quỷ trong lòng không khỏi một mảng bức bách thay.

Nghĩ lại, vốn muốn đi thật sớm cơ, aizz, được ăn thoải mái ai chả ham, thích chí muốn đi ngay lập tức, mà bị con ma ở nhà càu nhàu, dặn dò một hồi, nào phải giữ ý giữ tứ, không được ăn to nói lớn, không được mắng người, ăn uống từ tốn lịch sự, vân vân rất nhiều. Hình tượng nữ quỷ ta trong lòng con ma yếu ớt đó thậm tệ đến mức đó sao, cứ coi ta thô lỗ lắm không bằng! Còn chẳng kể vụ lựa chọn trang phục, làm tóc mất biết bao thời gian nữa. Thành ra khi đến nơi đã thấy đông người rồi.

Nữ quỷ với tinh thần tự giác cực kì cao, liền đứng một xó, chăm chăm chú chú im lặng hóng chuyện mấy nam thanh nữ tú đang tán gẫu vui vẻ. Nhìn quanh liền nhận ra, ai cũng có đôi có cặp à, không thì cũng là nhóm bạn với nhau, có mình ta lẻ loi không ai để ý đến.

Hình như có chút bi ai?

Xem xem mấy thanh niên ấy đi! Không ý tứ gì hết! Da thịt lộ tồng ngồng ra cả thế kia mà cứ sán vào, giữa đường giữa chợ tán tính nhau, chẳng biết ngại là gì.

Bất giác nhìn lại chính mình. Tự dưng nữ quỷ chút chột dạ, ngay sau là đen mặt. Bởi chính mình có khác gì bọn nó, cũng chân cẳng đón gió này! Nhìn quanh chút, chắc chắn chẳng ai để ý mình, nữ quỷ mới từ từ thấp người, lấy tay kéo kéo váy xuống, mặc dù không che thêm được bao nhiêu, nhưng thôi bản thân cũng an ủi phần nào.

A, tên nhóc oppa kia rồi! Nữ quỷ nhón nhón chân để nhìn cho rõ. Tên nhóc ấy cao, đáng ra dễ nổi bật lắm, mà xung quanh nhiều người vây vậy, thành ra bị che đi, hơi khó để nhìn. Nữ quỷ chỉ trông được một phần mặt nghiêng của gã. Còn gã có vẻ chẳng trông thấy cô giúp việc nhà mình. Thầm nghĩ, ta ăn vận thế này, gã muốn nhận ra mới là khó.

Hình như đi theo bên cạnh gã có hai người đàn ông? Dáng lực lưỡng lắm, vệ sĩ à? 

Mấy em fans quả nhiên nhiệt tình hết chỗ nói, cứ xum xuê vây mãi người ta. May còn chút sĩ diện, chưa đến nỗi hú hét ầm lên, chỉ cười tủm tỉm, hoặc khúc khích, nói mấy tiếng coi bộ còn chút lịch sự. Hai người theo cùng cực kì tận trách giữ cho oppa một khoảng cách nhất định với xung quanh.

Sau các bạn fans hình như biết ý, chịu lui ra chút, miệng còn hi hi ha ha ngại ngùng, lôi điện thoại cảm ứng ra.

Nữ quỷ coi một lúc rồi chán, lại quay ra nhìn chỗ khác. 

Không thể hóng chuyện người ta mãi được, lại còn phải chờ nữa chứ, thế là nữ quỷ nhàn rỗi xem phong thủy cho nhà hàng này. Chọn địa điểm rất tốt, hướng được, tha hồ hút phú quý. Nhân sinh xung quanh sung túc, phát đạt, hài hòa. Lại không gặp chướng khí, ma khí phá quấy gì đó,... Chưa xem qua sắp xếp đồ vật bên trong, nhưng đoán sẽ không tệ. Nhìn kiểu này chắc có mời thầy phong thủy xem rồi, thế nào mấy lão thầy ấy chả chỉ điểm bên trong.

Chọn ngày khai trương có vẻ đẹp, chưa biết ông chủ là ai, chưa coi được tuổi, nhưng chắc hòa hợp...

Thực ra không hẳn mọi sự phụ thuộc tâm linh thôi, cái cốt yếu vẫn là bản thân làm ăn chân chính, suy xét kĩ càng, tâm tính mạnh mẽ, thêm chút thiên thời địa lợi nhân hòa chỉ là giúp sức để làm ăn thuận lợi hơn.

Cứ đứng đực một chỗ vung vẩy tay chân, mắt lao liếng quan sát, nữ quỷ bất chợt nhận ra đã bắt đầu tiết mục mở màn "khai trương" tự bao giờ rồi.

Cái người mặc vest chỉnh tề, mặt già già đang đứng ra nói nói một hồi. Mấy vị xung quanh rất ý tứ theo dõi, cười cười nghe. Đến lúc nữ quỷ chán quá ngáp một cái, người áo vest kia mới thông báo khai trương cửa hàng, mở cửa, đón khách.

Thế là vội chỉnh lại trang phục, theo đoàn người đi vào.

Đưa vé cho người soát vé xong, cô gái vẫn cười lịch sự, nhẹ nhàng chỉ vào, bảo nữ quỷ để túi bên ngoài, không được mang vào trong.

Nữ quỷ hơi ngớ người tí, rồi rất nhanh ngoan ngoãn làm theo.

Thế con ma kia bắt mình mang túi theo làm gì nhỉ? Cuối cùng có mang vào được đâu.

Vào trong rồi, ông mặc vest còn giới thiệu nữa. Nữ quỷ trông ông ta nói mà thật tâm khâm phục: cười toét từ nãy đến giờ vẫn chưa mỏi miệng, thật giỏi quá!

Nữ quỷ không quan tâm cái bài diễn thuyết dài ngoằng của vị nào đó, chỉ thao láo tìm kiếm biển thức ăn mĩ vị đang chờ mình thôi. Ngửi thấy hương ngào ngạt của đồ ăn, thật khiến nữ quỷ phấn khích mà!