Tiểu Minh: Em không quan tâm anh

Hâm Hâm:...

Tiểu Minh: Em vì sao hỏi cũng không buồn hỏi, em chính là không quan tâm anh.

Hâm Hâm: Sao thế?

Tiểu Minh: Em vì sao cái gì cũng không biết, em đúng là không quan tâm anh!

Hâm Hâm:...

Hâm Hâm: Có việc gì mau nói đi, không có thì em đi làm đây.

Tiểu Minh: Em xem Hành Nhất Duệ nhà người ta, gửi hẳn 50 kí dưa hấu đến trường quay cho mọi người ăn! Tuy rằng dưa không đắt, thế nhưng anh họ em có mặt mũi đó! Em thì sao? Anh nói trên Weibo muốn ăn sầu riêng, em một chút tâm ý cũng không có!

Hâm Hâm:... Hành Nhất Duệ tặng dưa cùng mặt mũi của anh họ có quan hệ gì? Hơn nữa... Chúng ta cùng bọn họ cũng đâu giống nhau?

Tiểu Minh: Bản chất là giống nhau!!

Hâm Hâm: Biết rồi.

Minh Tinh làm loạn một hồi, thấy Đường Hâm Thành đã hiểu ý mình, vì vậy hài lòng ngồi đợi sầu riêng tình yêu, kết quả đợi hai ngày, chờ được một thùng mướp đắng.

Minh Tinh rất không vui.

Tiểu Minh: Em dám gửi mướp đắng tới!

Hâm Hâm: Mướp đắng thanh nhiệt, sầu riêng quá nóng.

Tiểu Minh: Anh không ăn nổi đắng!

Hâm Hâm: Không ăn?

Tiểu Minh: Ghét nhất là đắng!

Hâm Hâm: Vậy anh xem bên dưới mướp đắng đi.

Minh Tinh thoáng nhướn mi, nhặt từng quả mướp đắng ra, thấy bên dưới có một lớp giấy bìa, hắn hồi hộp lật lên, vừa nhìn...

Một loạt dưa chuột!

So với tưởng tượng của hắn không giống nha!

Hâm Hâm: Dưa chuột cũng thanh nhiệt, hơn nữa không đắng.

Tiểu Minh: [icon vĩnh biệt]