Độc Tôn Tam Giới

Chương 997: Kim Thiền chi dực, Nguyên Từ Kim Sơn 2

Kỳ thực việc này không chỉ đơn giản chính là Đan Trì cung chủ nhìn xa trông rộng, nguyên nhân chủ yếu chính là Thuấn lão.

Nếu như không phải Thuấn lão nâng Giang Trần lên, Đan Trì cung chủ tuyệt đối sẽ không lưu ý tới Giang Trần, cũng không có đi điều tra tư liệu của Giang Trần.

Bởi vì Thuấn lão nói một câu, Đan Trì cung chủ mới đi điều tra Giang Trần, phát hiện đường quật khởi của người này quả thực là một truyền kỳ, cho nên lúc này mới có lòng yêu tài, quyết định kết minh với Bảo Thụ tông.

Không ngờ trong vòng một năm ngắn ngủi, Giang Trần lại mang đến cho tông môn nhiều thu hoạch không thể tưởng tượng như vậy.

Quán quân Đan đấu Huyễn Ba sơn, cơ hồ là dựa vào sức một mình Giang Trần rung chuyển càn khôn.

Ở Huyễn Ba sơn, vào giờ phút cuối cùng Giang Trần lật ngược thế cờ, đạt được vài gốc linh dược Thiên cấp, còn có rất nhiều linh dược địa cấp, còn có một lượng lớn phê thánh anh thảo.

Chỉ bằng vào những tài phú kinh người này cũng đủ để khiến cho Đan Kiền cung ở trên phương diện tài phú không kém Lục đại tông môn.

Giá trị của một cây linh dược Thiên cấp tuyệt đối là liên thành.

Mà bây giờ trong Đan Kiền cung khoảng chừng có bảy gốc linh dược Thên cấp, trong đó có năm gốc lưu lại tông môn, hai gốc Giang Trần mang theo bên người.

Chỉ là tin tức này Đan Kiền cung tự nhiên sẽ không tiết lộ ra bên ngoài. Hiện tại sáu đại tông môn đều cho rằng Linh dược Thiên cấp đều ở trong tay Giang Trần, hắn cũng không cấp cho Đan Kiền cung.

Cho nên bên ngoài đều cho rằng Đan Kiền cung chỉ có hai gốc linh dược Thiên cấp.

Hơn nữa, Đan Kiền cung khác với những tông môn khác, những tông môn khác hiện tại đều cho rằng Giang Trần ở trong Huyễn Ba sơn nhất định đã chết.

Nếu quả thực bị nhốt trong dược viên thượng cổ, ba ngàn năm sau, ai còn quan tâm bọn họ sống hay chết.

Đan Trì cung chủ thở dài một tiếng, nói:

- Đáng tiếc, Giang Trần vì Đan Kiền cung mà lập đại công, hắn lại bị vây trong Huyễn Ba sơn. Ta còn đang hy vọng ba năm sau hắn tỏa sáng trên Vạn Tượng đại điển. Xem ra kế hoạch này sắp thất bại rồi.

- Chưa hẳn, nếu như là người khác, có lẽ thực sự đã bị vây khốn trong Huyễn Ba sơn. Nhưng mà Giang Trần... Ta nhớ đã từng xem qua một ít tư liệu về hắn. Nói năm dó hắn ở trong liên minh mười sáu nước đã từng bị nhốt trong một trận pháp ở bí cảnh, cuối cùng chẳng phải hắn cũng bình yên thoát khốn sao?

Vân Niết trưởng lão nói tới chuyện Giang Trần bị nhốt ở trong Bất Diệt linh sơn khi xưa.

Lúc ấy Thuấn lão làm dao động tới căn cơ của Bất Diệt linh sơn, làm cho trận pháp Bất Diệt linh sơn sớm phong bế, vây khốn Giang Trần ở trên Bất Diệt linh sơn.

Đây cũng là tin tức mà Vân Niết trưởng lão không biết quá rõ, chỉ có nghe nói qua việc này mà thôi.

- Ài, tên Giang Trần này giỏi sasngt vạo kỳ tích. Nếu như nói trong Vạn Tượng cương vực này có ai có khả năng thoát khốn trong Huyễn Ba sơn kia, người thứ nhất bổn tọa nghĩ tới là hắn. Vân Niết trưởng lão, chuyện tông môn ngươi nên nhìn qua nhiều một ít. Ta định bế quan toàn lực trùng kích Thiên Thánh Cảnh.

Đan Trì cung chủ lần này có thu hoạch lớn, từ Thánh Cảnh ngũ trọng đột phá tới Thánh Cảnh lục trọng. Hôm nay hắn định một hơi toàn lực trùng kích Thiên Thánh Cảnh.

Dù sao chuyến đi tới Huyễn Ba sơn lần này, thu hoạch cực lớn, nhất là những Thánh Anh thảo kia, có thể luyện chế ra Thánh Anh đanh cung cấp đầy đủ cho hắn sử dụng. Chuyện này đối với dtcc mà nói, quả thực chính là cá rơi vào trong biển rộng, trời cao mặc chim bay.

Chuyến đi tới Huyễn Ba sơn này khiến cho mâu thuẫn với Thánh Kiếm cung trở nên gay gắt, khiến cho trong lòng Đan Trì cung chủ sinh ra cảm giác nguy cơ cực lớn. Tuy rằng những năm gần đây phương diện vũ lực của Đan Kiền cung tăng trưởng thật lớn, thế nhưng so với những tông môn Tứ phẩm khác mà nói, nội tình trên phương diện võ đạo của Đan Kiền cung cuối cùng vẫn có một ít chênh lệch với những tông môn kia.

Lần này Vân Niết trưởng lão cũng hiểu rõ sự quan trọng. Vốn hắn còn đang cảm thấy Đan Trì cung chủ dùng toàn lực chấn hưng võ đạo, khiến cho phương diện đan đạo của Đan Kiền cung bị suy yếu.

Thế nhưng hiện tại hắn hiểu, trong thế giới tôn sùng võ đạo, chấn hưng võ đạo vĩnh viễn không bao giờ sai. Mặc dù có đôi khi phải hi sinh đan đạo một chút, thế nhưng như vậy cũng chưa chắc đã sai.

Lần đan đấu trong Huyễn Ba sơn này, Thánh Kiếm cung vì cái gì mà không ngừng có can đảm khiêu khích Đan Kiền cung?

Không có ngoại lệ, chỉ là bởi vì trên phương diện võ đạo Thánh Kiếm cung áp chế Đan Kiền cung.

Uông Kiếm Vũ cùng Uông Hàn kia, còn có Trần trưởng lão, năm lần bảy lượt khiêu khích Đan Kiền cung, khiến cho Vân Niết trưởng lão rất là tức giận.

Thế giới võ đạo, thực lực vi tôn.

Nhất là dưới loại tình huống ngươi tranh ta đoạt này, càng hiển hiện không thể nghi ngờ.

Lấy Thẩm Thanh Hồng làm ví dụ, ở Đan Hà cốc trong Đan Kiền Cung cơ hồ là thay đổi như chong chóng, trở tay làm mưa.

Thế nhưng sau khi tới Huyễn Ba sơn, bởi vì không có đột phá Thánh Cảnh, so với thiên tài đỉnh cấp khác mà nói, cuối cùng vẫn thấp hơn.

Hơn nữa mấy lần bị Uông Hàn. khiêu khích, Thẩm Thanh Hồng cũng chỉ giận mà không dám nói gì.

Sự thật trong thế giới võ đạo chính là như vậy, cường giả vi tôn.

Người mạnh có thể làm mưa làm gió, người yếu thì chỉ có thể nén giận mà cúi thấp đầu.

Trong động phủ của Giang Trần, tuy rằng ba tháng qua Giang Trần chưa về, thế nhưng lại không có xuất hiện bất kỳ sự hỗn loạn nào.

Nhóm thuộc hạ của Giang Trần hiển nhiên đối với Giang Trần tràn ngập tin tưởng. Mặc dù Giang Trần còn chưa có trở về, thế nhưng trong lòng bọn họ lại tin tưởng vững chắc, thiếu chủ nhất định sẽ trở về, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Lúc trước thiếu chủ bị nhốt trong Bất Diệt linh sơn, người Bảo Thụ tông đều cho rằng thiếu chủ nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ, không phải sau đó thiếu chủ đã cường thế trở về hay sao?

Lần này bị nhốt trong Huyễn Ba sơn, bọn họ tin tưởng rằng Giang Trần cũng có thể một lần nữa chiến thắng trở về.

- Hoàng nhi muội muội, thiếu chủ nhà ta chưa về, trong khoảng thời gian này vất vả cho ngươi rồi.

Câu Ngọc có chút áy náy nói với Hoàng Nhi.

Từ khi Giang Trần rời khỏi, chuyện trong động phủ nàng đều phó thác cho Hoàng nhi.

Hoàng Nhi khẽ cười nói:

- Câu Ngọc tỷ tỷ, công tử nhà tỷ đối với ta có ân cứu mạng. Hoàng Nhi làm một chút chuyện ấy cũng không tính là gì.

Câu Ngọc công chúa nhìn qua vẻ mặt của Hoàng Nhi, ngữ khí như vậy khiến cho trong lòng nàng có cảm giác không nói nên lời. Nàng có cảm giác, khí chất của Hoàng Nhi vốn không phải là như vậy, thế nhưng sau khi trưởng thành lại có bộ dáng như vậy.

Cho nên Câu Ngọc đối với Hoàng Nhi chuyển thành ưa thích, đồng tình.

Hoàng Nhi là một nữ tử thông minh, nàng biết ánh mắt của Câu Ngọc nhìn mình mang theo vài phần đồng tình, chắc hẳn là bởi vì dung mạo của nàng xấu xí. Chỉ là nàng chỉ nhàn nhạt cười, không có giải thích gì thêm.