- Chẳng lẽ giết hết rồi?

Thanh âm của môn chủ Lôi Âm môn tràn ngập vẻ khẩn trương.

- Giết thì không có giết, nhưng mà mấy ngày hôm trước, nhóm tù binh này đã bị bán cho Lưu Ly vương thành.

- Lưu Ly vương thành?

Thanh âm của môn chủ Lôi Âm môn nghẹn lại.

- Ngươi nói là Lưu Ly vương thành trong bát vực?

- Vâng.

Trong bát vực cũng chỉ có một Lưu Ly vương thành kia mà thôi.

Sau khi môn chủ Lôi Âm môn nhận được đáp án, vẻ mặt cứng đờ, sau đó bỗng nhiên nở nụ cười âm trầm:

- Nói như vậy, giao dịch của Cung Vô Cực đại nhân và tiểu tử Giang Trần kia coi như đã đổ bể?

Vẻ mặt trưởng lão kia có chút phức tạp gật đầu nói:

- Tự nhiên là vậy.

Môn chủ Lôi Âm môn bị Cung Vô Cực nhục nhã một phen, trong lòng đối với Cung Vô Cực vẫn có một chút oán hận, chỉ là hắn ta không dám phát tiết ra mà thôi.

Hiện tại nghe nói giao dịch này coi như bị hủy, trong lòng môn chủ Lôi Âm môn cảm thấy vô cùng thoải mái, có cảm giác hả hê khi nhìn người khác gặp nạn.

Cung Vô Cực ngươi không phải ngưu bức sao? không phải mắng Lôi Âm môn ta như chó sao? Được lắm, chờ nhặt xác cho tôn tử ngươi đi.

Môn chủ Lôi Âm môn cũng không phải là đèn cạn dầu, hắn bị Cung Vô Cực nhục nhã một phen, trong lòng không có khả năng không có hận ý. Dù sao cũng là tông chủ một tông, bị nhục nhã như vậy, có chút khó chịu là chuyện hiển nhiên.

Loại cảm giác khó chịu này không có cách nào phát tác trước mặt, thế nhưng sau lưng lại thầm mắng mỏ, cảm thấy thoải mái, đây là chuyện tất yếu.

Chuyện cho tới nước này, môn chủ Lôi Âm môn cũng mặc kệ.

Môn chủ Lôi Âm môn nhận được tin tức từ đế đô, Cự Côn tông cũng nhanh chóng thu được tin tức từ đế đô.

Tin tức của Cung Vô Cực không ngờ lại nhận được trước một bước.

Sau khi đạt được tin tức này, Cung Vô Cực thiếu chút nữa ngất đi. Tù binh Đan Kiền Cung bị bán cho thế lực nào đó còn được, ít nhất hắn còn kịp đuổi theo, mua lại.

Thế nhưng mà đó lại là Lưu Ly vương thành, đó là thế lực đỉnh cấp trong Bát vực, tuy rằng không phải là tông môn, thế nhưng sự cường đại lại không chút nào kém hơn bất luận một tông môn nhất phẩm nào.

Thậm chí còn có vẻ hơn.

Lưu Ly vương thành, tựa như một khỏa minh châu khác loại trên Bát vực, khảm nạm trong bản bồ Bát vực. Bất luận một tông môn nhất phẩm nào, bất luận một vương triều, đế quốc nào cũng không dám đi trêu vào Lưu Ly vương thành.

Lưu Ly vương thành ở trên Bát vực cơ hồ là tồn tại bán thần thoại. Không có ai biết rốt cuộc Lưu Ly vương thành có bao nhiêu phong hào Đại Đế, cũng không có ai biết Lưu Ly vương thành có nội tình tới cỡ nào.

Trong lịch sử từng có một tông môn nhất phẩm khiêu khích Lưu Ly vương thành, kết quả cuối cùng Lưu Ly vương thành vẫn đứng sừng sững. Thế nhưng những thế lực khiêu khích bọn họ, hoặc là không còn tốt tại, hoặc là còn nhưng nguyên khí đại thương. Bị xóa tên trong hàng ngũ tông môn nhất phẩm.

Cho nên, nói tới Lưu Ly vương thành, cho dù là những tông môn nhất phẩm kia cũng không muốn đi trêu vào.

Trên Bát vực có mấy thế lực cường đại được thế nhân công nhận, Lưu Ly vương thành là một trong số đó. Thậm chí, trong Bát vực còn công nhận, nội tình của Lưu Ly vương thành ít nhất có thể so với hai tông môn nhất phẩm.

Cho nên những người kia một khi bán cho Lưu LY vương thành, Cung Vô Cực căn bản không có cách nào chuộc lại được.

Hắn biết rõ, đó chỉ là ý nghĩ hoang đường, viển vông mà thôi.

Bất Diệt Thiên Đô là tông môn nhất phẩm, thế nhưng mà Lưu Ly vương thành căn bản không cần phải bán mặt mũi cho tông môn nhất phẩm.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Cung Vô Cực vô cùng lo lắng.

Tù binh không thể chuộc lại, ba yêu cầu của Giang Trần tự nhiên không thể hoàn thành. Cánh cửa đàm phán chẳng khác nào đã đóng lại, như vậy kế tiếp chỉ có thể dùng trí mà thôi.

Cung Vô Cực nghĩ tới đây, lập tức lao về phía biên cảnh Đan Kiền Cung. Một lần nữa triệu tập cao thủ Lôi Âm môn và Cự Côn tông.

Nhìn chằm chằm vào môn chủ Lôi Âm môn, Cung Vô Cực lạnh nhạt nói:

- Lôi môn chủ, chuyện này bởi vì Đinh Quang Vinh của Lôi Âm môn các ngươi mà ra. Khoản sổ sách này Cung mỗ có thể không tính. Nhưng mà điều kiện tiên quyết là phải cứu được Cung Kỳ ra. Tin tức từ đế đô tin rằng các ngươi cũng đã thu được. Cánh cửa đàm phán với Giang Trần đã đóng lại. Kế tiếp cũng chỉ có thể cứng rắn đoạt người. Ta hy vọng các vị ngồi ở đây có thể xuất ra thành ý.

Môn chủ Lôi Âm môn tuy rằng trong lòng đang ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông của Cung Vô Cực, thế nhưng ngoài miệng lại tỏ vẻ khúm núm. Nhất định đem toàn lực, nghĩ cách cứu viện Cung Kỳ.

- Cung đại nhân, Giang Trần kia không thể theo lẽ thường mà tính toán. Ngụy trang Đinh Quang Vinh, vì sao chúng ta không thể giả bộ đám tù binh Đan Kiền Cung kia?

Có người đề nghị.

Cung Vô Cực cười lạnh nói:

- Tiểu tử Giang Trần kia gian trá giống như quỷ, ngươi cảm thấy hắn không có miệng, sẽ không hỏi sao? Chỉ cần hắn cố ý hỏi, chỉ cần hỏi hai ba câu sẽ nhận ra sơ hở.

Kế sách này bị Cung Vô Cực bác bỏ.

- Lưu Ly vương thành?

Cơ hồ Giang Trần nhanh chóng nhận được mật báo của Phệ Kim thử nhất tốc.

Phệ Kim thử nhất tộc, trải qua một lần huyết mạch tiến hóa, Phệ Kim thử nhất tộc hiện tại đã là linh chủng có cấp bậc gần tương đương với Thánh Cảnh nhân loại.

Nhất là Phệ Kim thử vương càng tiếp cận với cường giả Thánh Cảnh tiêu chuẩn trong nhân loại.

Tốc độ tiến bộ cực nhanh không kém hơn Giang Trần chút nào.

Nhưng mà Giang Trần cũng không có ý ghen ghét chút nào, tộc đàn thượng cổ thánh thú, loại huyết mạch này vô cùng khoa trương. So sánh với chúng, Giang Trần ngoại trừ ưu thế có trí nhớ kiếp trước ra, phương diện huyết mạch căn bản không có một chút ưu thế nào.

Huống chi có thực lực của Phệ Kim thử nhất tộc đảm bảo, bởi vì huyết mạch tiến hóa cho nên trí nhớ truyền thừa thức tỉnh ngày càng nhiều.

Chỉ tiếc Phệ Kim thử nhất tộc bị hạn chế về tài nguyên, cho nên tốc độ phát triển của tộc đàn chỉnh thể vẫn không đủ nhanh, nếu không Phệ Kim thử nhất tộc này một khi hoàn thành tiến hóa chỉnh thể, quả thực sẽ là một vương bài vô cùng khoa trương, kinh người.

Không nói tới mấy ngàn vạn, cho dù hơn mười vạn Phệ Kim thử đồng thời được xuất động, loại công kích như vậy cũng đủ bao phủ vô số cường giả.

Cho dù là cường giả Hoàng cảnh, đối mặt với tộc đàn đang điên cuồng như vậy, cũng chỉ có thể nghe ngóng rồi nhanh chóng chạy trốn.

Đương nhiên Giang Trần cũng không vội, Phệ Kim thử nhất tộc chính là thứ mà hắn đầu tư, bồi dưỡng. Đợi thời cơ chín muồi, Phệ Kim thử nhất tộc sẽ trở thành một cái vương bài của hắn.

Hiện tại Phệ Kim thử nhất tộc là tai mắt của hắn, vô cùng thích hợp.

Cung Vô Cực ở biên cảnh Đan Kiền Cung triệu tập hai tông Lôi Âm, Cự Côn, hắn đã nhanh chóng thông qua Phệ Kim thử nhất tộc nhận được tin tức.

Nhận được tin tức này Giang Trần vừa sợ vừa giận.