Độc Tôn Tam Giới

Chương 1011: U Cổ thất sát trận 2

Giang Trần hiển nhiên còn chưa có dã tâm làm đấng cứu thế, nhưng mà một khi trong Vạn Tượng Cương Vực xảy ra biến cố, hắn lại hy vọng bản thân mình có đủ năng lực bảo hộ những người mà hắn cần giám hộ kia.

Huống chi Đan Trì cung chủ đưa hắn từ Bảo Thụ tông tới Đan Kiền cung, tại thời khắc mấu chốt Giang Trần cũng hy vọng mình có thể xuất ra một phần thực lực, giúp một tay.

Đan Trì cung chủ là người có hùng tâm, khát vọng, nhưng mà Giang Trần lại biết. Đan Trì cung chủ muốn nhất thống Vạn Tượng Cương Vực, độ khó và lực cản của việc này vượt quá dự đoán trong đầu của Đan Trì cung chủ.

Chỉ là những lời này Giang Trần cũng không tiện nói ra.

Bản thân Đan Kiền cung ở phương diện võ lực trong Vạn Tượng Cương Vực không có bất kỳ ưu thế nào, hơn nữa Tam Tinh tông làm phản, thế cục giống như đã lạnh lại còn có tuyết rơi.

Huống chi Vạn Tượng Cương Vực còn có một địch nhân tiềm ẩn - Xích Đỉnh trung vực.

Lúc trước Vạn Tượng Cương Vực có một đoạn thời gian cực thịnh tại sao lại rớt xuống ngàn trượng? Vạn Tượng đế quốc huy hoàng tại sao lại sụp đổ?

Cũng bởi vì hoàng tộc của Vạn Tượng đế quốc đắc tội với Xích Đỉnh trung vực.

Sáu trăm năm trước, đệ tử hoàng thất của Vạn Tượng đế quốc đi ra ngoài dạo chơi, trong lúc vô tình dâm ô thánh nữ của một thế lực cường đại trong Xích Đỉnh trung vực, dẫn tới sự trả thù của Xích Đỉnh trung vực.

Vạn Tượng đế quốc mạnh mẽ cơ hồ trong một đêm sụp đổ, mà khi ấy cường giả ngoài Thiên Thánh Cảnh của Vạn Tượng Cương Vực đều bị chém giết.

Trận chiến ấy khiến cho toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực nguyên khí đại thương.

Từ đó cho tới bây giờ, tuy rằng đã qua sáu trăm năm thế nhưng cũng không có bao nhiêu khởi sắc.

HIện tại một ít lão gia hỏa trong Vạn Tượng Cương Vực đều đã trải qua một kiếp kia. Chỉ là những lão gia hỏa hiện tại ở thời trước kia đều là nhân vật không chút quan trọng gì.

Lúc trước Giang Trần đã từng nghe Đan Trì cung chủ nói qua những biến cố này, mà Đan Trì cung chỉ cũng coi Giang Trần là biến số duy nhất trong Vạn Tượng Cương Vực này.

Chỉ là bản thân Giang Trần lại không có hứng thú gì đặc biệt với chuyện này.

Tình cảm của hắn với Vạn Tượng Cương Vực không sâu, với tư cách là một người chuyển thế trọng sinh, ánh mắt của hắn cũng không có khả năng dừng lại ở một hạ vực nho nhỏ.

Nhưng mà cho dù đứng ở góc độ nào đó xem xét, thái độ làm người của Đan Trì cung chủ lại khiến cho Giang Trần cực kỳ thưởng thức.

Cho nên dưới tình huống trong tầm tay, Giang Trần nguyện ý hỗ trợ.

Một ngày làm đệ tử Đan Kiền cung, cả đời đều làm đệ tử Đan Kiền cung. Giang Trần tự nhiên cũng không hy vọng Đan Kiền cung gặp bất trắc trong đại kiếp.

- Thực lực, xét đến cùng vẫn cần thực lực. Thực lực không đủ, vào lúc gió nỏi mây phun thì cũng chỉ có thể tùy ý để cho người ta nắm bóp. Chỉ có thực lực đỉnh tiêm mới được xưng là chúa tể phong vân. Mặc phong vân biến sắc cỡ nào, một tay ta có thể nắm càn khôn.

Giang Trần nghĩ vậy lập tức đứng dậy.

Hắn quyết định khiêu chiến trận pháp thứ hai.

Đạo trận pháp thứ hai này thuần túy là một sát trận, khảo nghiệm năng lực chiến đấu của hắn.

Cảnh giới võ đạo không ngừng đề thăng, năng lực thực chiến của Giang Trần tự nhiên cũng tăng lên cực lớn. Thời điểm này hắn cũng vừa vặn kiểm nghiệm một chút.

Đứng ở gần trận pháp, nhìn vào bên trong trận pháp kia, bên trong tối tăm lờ mờ một mảnh, Giang Trần biết rõ, trận pháp này nhất định không chút đơn giản nào.

Trận cơ của bọn họ đều là ở trong trận, không có ai là chủ, không có ai giám sát, chỉ cần Giang Trần tìm được trận cơ là có thể phá trận.

Hơn nữa sau khi phá hủy trận pháp này còn có thể nhận được một trận bàn.

Có thể nói là đánh một cái lại đưa tới một cái bánh ngọt.

Nếu như trận pháp này thực sự có người chủ trì mà nói, trận cơ tùy thời sẽ di chuyển. Người làm chủ trận pháp quyết định tất cả, căn bản không có khả năng để cho người xông vào trận có cơ hội tìm được trận cơ.

Cho nên nói, trận pháp có người chủ trì cùng với trận pháp không có người chủ trì khác nhau rất lớn.

Trận pháp không có người chủ trì muốn phá sẽ dễ hơn một chút.

Mà trận pháp có người chủ trì, bởi vì có người cho nên trận pháp cũng như có sức sống. Trận pháp sẽ thay đổi liên tục, ở bên trong trận pháp, người chủ trì trận pháp có ưu thế chí cao vô thượng. Loại trận pháp này nói một cách tương đối mà nói, cực khó phá giải.

Đương nhiên, đây chỉ là nói đại khái mà thôi. Trên thực tế rất nhiều đại sư về trận pháp, mặc dù là một trận pháp không có người chủ trì thế nhưng cũng có thể xếp đặt giống như một tòa trận pháp có người chủ trì, thậm chí là trong trận có trận. Dùng trận pháp vận chuyển trận pháp, trận pháp liên hoàn ở cùng một chỗ vận chuyển, khiến cho người vừa mới xông vào còn chưa nhìn rõ tình huống đã bị trận pháp chém giết.

Cho nên nói, trận đạo mạnh yếu ra sao hoàn toàn phải nhìn vào người bày trận. Mà không phải là tử trận hoặc là hoạt trận.

Trận pháp nếu như đồng cấp, hoạt trận quả thực so với tử trận còn khó phá giải hơn.

Trận pháp thứ hai Giang Trần gặp phải có tên là U Cổ Thất Sát trận.

Trước khi Giang Trần xông trận đã suy diễn rất nhiều.

Sưu...

Giang Trần hóa thành một đạo quang mang, không có xông vào trong trận. Vô số cái dây leo bằng lửa, băng thủ hộ quanh thân.

Khi Giang Trần đáp xuống đất, lại phát hiện ra dưới chân mình toàn là cát vàng. Trong tầm mắt hắn chính là một mảnh hoang mạc tràn ngập cát vàng.

Đột nhiên mảnh cát vàng giống như là sôi trào, trong ánh mắt của hắn, vô số hạt cát giống như một cơn bão cuồn cuộn kéo tới.

- Tới tốt.

Giang Trần khẽ quát một tiếng. Kim Thiền chi dực được thúc dục, thân thể lăng không bay lên.

Bàn tay tạo thành trảo, đột nhiên có một ngọn núi màu vàng xuất hiện trong tay hắn.

- Trấn áp.

Giang Trần căn bản không nương tay, vừa mới tới đã vận dụng Nguyên Từ Kim sơn, con át chủ bài mà hắn vừa mới khai phá ra gần đây để trấn áp.

Nguyên Từ Kim Sơn kia hóa thành một ngọn núi khổng lồ ầm ầm nện xuống.

Uy lực của Nguyên Từ Kim sơn đã vượt quá dự đoán của Giang Trần.

Ngọn núi màu vàng này ầm ầm đánh xuống, cát vàng cuồn cuộn lập tức bị đè ép, từng cơn lốc giống như từng đầu độc long bằng cát vàng hóa thành hư vô, rơi xuống phía dưới.

Đột nhiên cảnh tượng trước mặt Giang Trần biến đổi.

Cát vàng cuồn cuộn triệt để biến mất, mà chuyển thành một cái biển lửa.

KHói đặt cuồn cuộn bốc thẳng lên phía chân trời, quanh thân Giang Trần không ngờ đều là nham thạch nóng chảy đang cuồn cuộn, thỉnh thoảng có vài đầu hỏa long nhỏ dài phóng lên.

Ngẫu nhiên có từng con chim xẹt qua phía chân trời, bị mấy đấu hỏa long này cuốn vào lập tức hóa thành than, sau đó rơi vào bên trong nham thạch nóng bỏng đang cuồn cuộn.

Giang Trần phát hiện ra, bản thân mình bị vô số nham thạch nóng bỏng vây quanh.

Ầm ầm ầm ầm.

Nham thạch nóng bỏng bốn phía không ngừng có mũi tên bằng nham thạch nóng bỏng bắn ra, từng bước tới gần Giang Trần.