Diệp Húc vừa mới cùng Tuyên Hoàng phân thân kịch chiến một trận, thắng lợi cực kỳ gian khổ.

" Diệp phong chủ, bản cung chẳng qua là được mời mà đến hỗ trợ, vốn không nên nhận đại lễ này. Tuy nhiên lần này thông thiên lộ mở ra, thiên hạ đại loạn, đệ tử Hàn Nguyệt Cung cũng cần phải mau chóng nâng cao tu vi. "

Quỳnh Tiêu cung chủ chần chừ một chút, cười nói: " Một khi đã như vậy, bản cung xin nhận vậy".

Nàng tế khởi ngọc lầu của mình, thu một phần ba mây khí, trong lòng có chút vui mừng: " Luồng năng lượng này, đủ để có thể nâng cao tu vi của mọi đệ tử trong Hàn Nguyệt Cung ta lên một bậc, khiến Hàn Nguyệt Cung ta thực lực sẽ tăng mạnh! "

Lần này trải qua trăm cay nghìn đắng rốt cục chém chết Tuyên Hoàng phân thân, bổn ý của Quỳnh Tiêu cung chủ là diệt trừ Vu Hoàng phân thân để giúp Kiều Kiều nắm trong tay Thương Nguyệt thần châu. Hiện giờ đạo Vu Hoàng phân thân pháp lực đã tới tay, nàng lại vui mừng một cách khá bất ngờ.

Dù sao cấm bảo vẫn cực kỳ quý trọng, không có thánh địa nào có thể xa xỉ đến mức đem cấm bảo trong Vu Hoàng phân thân đánh bạo, dùng Vu Hoàng pháp lực để nâng cao trình độ tu vi cho đệ tử.

Triều Công Thiều nhìn thấy nàng thu một nửa Vu Hoàng phân thân pháp lực, trong lòng đau nhói thay Diệp Húc. Tuy nhiên Diệp Húc chính là chủ nhân Thương Nguyệt thần châu, nên hắn phân phối như vậy thì lão cũng không có cách nào khác.

Diệp Húc cười nói: " Triều sư bá, lần này sư bá nhiều lần sinh tử, bị thương trầm trọng, sư bá đem số pháp lực còn lại, lấy một nửa, xem như đây là đứa cháu này hiếu kính. "

Triều Công Thiều mừng rỡ, cười nói: " Ta tuổi tác đã cao, chỉ sợ sống không được vài năm, nhưng vì phần đông đệ tử còn cần Vu Hoàng pháp lực để nâng cao tu vi! "

Dứt lời, cũng lấy một phần ba mây khí.

Giờ phút này Thương Nguyệt thần châu trong bảo hỗn giới, chỉ còn có một phần ba mây khí, nhưng vẫn cực kỳ vô biên. Phần năng lượng Vu Hoàng còn sót lại này tương đương với tu vi ba trăm vị Nhân Hoàng Thánh chủ, thật sự khủng bố đến cực điểm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Diệp Húc ngẩng đầu nhìn lên, đột nhiên giơ tay nhẹ nhàng vẽ một đường, đem phiến biển mây này cắt thành mười phần, mang tới một phần giao cho Triều Công Thiều, cười nói: " Sư bá nhớ thương người khác, đừng quên chính mình, một phần này là cháu một mình hiếu kính sư bá. "

Hắn lập tức lại mang tới ba phần, Quỳnh Tiêu, Tử Tiêu, Thần Tiêu mỗi người một phần, cười nói: " Ba vị nương nương đều là Diệp mỗ tiền bối, cũng là Kiều Kiều sư thúc, Kiều Kiều ở trong hàn Nguyệt cung, được chư vị quan tâm. Ta cùng với Kiều Kiều là vợ chồng, ba phần này là ta thay Kiều Kiều hiếu kính ba vị. "

Diệp Húc không đợi các nàng chối từ, lại mang tới hai phần, giao cho Già La minh tôn và Hao Thiên Khuyển, cười nói: " Minh tôn và Khiếu Thiên vất vả, các ngươi nên được một phần. "

Già La minh tôn và Hao Thiên Khuyển vui mừng quá đỗi, vội vàng thu hồi phần của chính mình.

Trong chớp mắt, Diệp Húc đem một phần ba Vu Hoàng phân thân năng lượng còn lại chia đi sáu phần đưa cho mọi người, chỉ còn lại có bốn đạo mây khí, mời Kiều Kiều ra khỏi ngọc lâu, cười nói: " Phu nhân, còn lại bốn đạo Vu Hoàng pháp lực, đó là ta có chút lễ vật đem cho nàng. "

Triều Công Thiều thấy hắn trong chớp mắt liền đem Vu Hoàng phân thân năng lượng phân công sạch sẽ, chính mình một tia không để lại, không kìm nổi nói: " Diệp tiểu tử, phần ngươi đâu? Lần này chúng ta tuy rằng cũng từng xuất lực, nhưng dù sao cũng là cấm bảo của ngươi, tại sao người không để lại cho mình một phần?"

" Sư bá, ta có Vu Hoàng pháp lực cũng vô dụng, tốc độ tu luyện của ta không hề thua kém luyện hóa pháp lực Vu Hoàng. " Diệp Húc cười nói.

Quỳnh Tiêu cung chủ thấy hắn quang minh lỗi lạc, không lấy chút nào, không khỏi khâm phục hắn hùng tâm khí độ, nhìn về phía Kiều Kiều, cười nói: " Kiều Kiều, hiện giờ Thương Nguyệt thần châu này đã là vật vô chủ, ngươi còn không tế khởi Thiên Địa Pháp tướng của mình, chúng ta đến trợ giúp ngươi một tay, đánh dấu ấn của ngươi lên món cấm bảo này? "

Tô Kiều Kiều nghe vậy, vội vàng tế khởi Địa Tướng của chính mình. Diệp Húc rời khỏi đã bốn năm thời gian, Tô Kiều Kiều tu vi tiến bộ lại cũng không chậm, đã tu luyện đến Địa Tướng kỳ, hơn nữa kiêm tu bốn loại cấm pháp khác, đều đạt tới cảnh giới này.

Địa tướng của nàng vừa xuất hiện, chỉ thấy Quỳnh Tiêu cung chủ tế khởi ngọc lầu, một cỗ mây trôi gào thét chạy chồm, dũng mãnh rót vào bên trong địa tướng chân thân của nàng, cũng là mượn tay luyện hóa Vu Hoàng pháp lực của chính mình, trực tiếp vì Tô Kiều Kiều nâng cao tu vi!

Diệp Húc ra tay hào phóng, đem năng lượng trong Vu Hoàng phân thân phân chia không còn một mảnh, Quỳnh Tiêu tự nhiên cũng sẽ không keo kiệt, vài cái hô hấp, tu vi của Tô Kiều Kiều liền trực tiếp tăng lên tới Thiên Địa Pháp tướng đỉnh cao, tu thành ngũ đại Thiên Địa Pháp tướng!

Quỳnh Tiêu, Tử Tiêu và Thần Tiêu liếc nhau, nhất tề quát to một tiếng, hợp lực thúc dục, trợ giúp Kiều Kiều đem Thiên Địa Pháp tướng của chính mình, hoàn toàn dung nhập vào phiến bảo hỗn giới này.

Qua thật lâu sau, ba người nhất tề nhẹ nhàng thở ra.

Quỳnh Tiêu cung chủ khiêm tốn xin lỗi, giải thích nói: " Kiều Kiều, nguyên bản là cho ngươi tế luyện cái cấm bảo này, đáng tiếc Nhân Hoàng phân thân của ta đánh vào bên trong cái cấm bảo này, nếu ngươi thúc dục, sẽ gặp có chút sáp trệ, không phải bảo vật của chính ngươi. "

Thần Tiêu nương nương gật đầu nói: " Nếu là pháp lực của chính ngươi, sẽ tương đương với ngoại thân hóa thân của ngươi, như cánh tay sai khiến, vận chuyển tự nhiên. Cái Thương Nguyệt thần châu này hiện giờ còn chưa phải cấm bảo, nhưng uy năng vô cùng, cũng không so với cấm bảo tốn sắc, đổi lại tu vi của ngươi càng ngày càng cao, sẽ phát ra uy năng càng ngày càng mạnh. "

Tử Tiêu nương nương cười nói: " Kiều Kiều, đợi cho ngươi tu luyện đến Nhân Hoàng, thì có thể đem Thương Nguyệt thần châu luyện thành bán thành phẩm cấm bảo, tu thành Vu Hoàng, đó là chân chính cấm bảo, có thể truyền lưu muôn đời. "

Tô Kiều Kiều vừa mừng vừa sợ, vội vàng cảm ơn.

Quỳnh Tiêu cung chủ hé miệng cười nói: " Tương lai sau khi ta thoái vị, ngươi sẽ là cung chủ của Hàn Nguyệt cung, trợ giúp ngươi đó là trợ giúp Hàn Nguyệt cung, không cần cảm tạ ta. Hơn nữa, viên Thương Nguyệt thần châu này nguyên bản là của phu quân ngươi, chúng ta cũng chỉ là mượn hoa hiến phật mà thôi. Hơn nữa vẫn là Hàn Nguyệt cung ta kiếm lợi lớn rồi! "

Kiều Kiều vụng trộm ngắm Diệp Húc liếc mắt một cái, lòng tràn đầy vui mừng.

" Một viên Thương Nguyệt thần châu mà thôi, có gì mà cao hứng như vậy chứ? "

Diệp Húc cười ha ha, ôm lấy eo nàng, trêu đùa: " Hôm nào đó ta cho nàng thêm mấy viên, làm thành một chuỗi vòng đeo cổ. "

Kiều Kiều mặt sắc ửng đỏ, không dám trước mặt người khác và hắn thân thiết, vội vàng thoái lui.

Quỳnh Tiêu cung chủ nghe vậy bật cười, lắc đầu nói: " Diệp phong chủ thật biết nói giỡn, nếu là ngươi có thể kiếm được càng nhiều Thương Nguyệt thần châu, chỉ sợ trời sinh đó là một bộ Thánh Hoàng chi bảo, uy năng vô hạn, có thể áp chế chư thiên, không người nào có thể địch! "

Triều Công Thiều, Thần Tiêu nương nương và đám người cũng đều lắc đầu bật cười, nghĩ đến chỉ có điều Diệp Húc nói một câu vui đùa, lại không biết Diệp Húc đây là nói thật chứ không phải nói giỡn. Ở trong tiên sơn thế giới, còn có hai mươi bảy viên Thương Nguyệt thần châu treo trên trời cao, với viên Thương Nguyệt thần châu này chính là một bộ, chưa từng bị người thu.

Mọi người rời khỏi phiến bảo hỗn giới này, Tô Kiều Kiều thu Thương Nguyệt thần châu, đi vào Quan Tinh Phong.

Giờ phút này Hoàng Tuyền Ma Tông tuy rằng khôi phục như cũ, nhưng rất nhiều việc bị gác lại đang cần làm, chỉ có Quan Tinh Phong có Hàn Trác cung trấn áp, chưa từng bị chút tổn hại.

Diệp Húc tâm niệm vi động, hư không tạo vật, hóa ra ghế đá bàn đá, mời mọi người ngồi xuống, cười nói: " Cung chủ và hai vị nương nương đường xa mà đến, Diệp mỗ chưa kịp chiêu đãi, đã nhờ chư vị diệt trừ Tuyên Hoàng phân thân, thật là vô lễ. "

Hắn tế khởi ngọc lầu, chỉ thấy một con gấu chó từ trong ngọc lầu đi ra, khom người ồm ồm nói: " Lão gia có gì chỉ bảo? "

" Đi lấy một ít tần đào đến, lão gia muốn mở tiệc chiêu đãi quý khách. " Diệp Húc ra lệnh.

Hùng Bi lên tiếng trả lời, đi vào ngọc lầu, sau một lúc lâu, cùng với Can Sài Giao và Kim Giác, Ngân Giác cùng nhau mang tới mấy đĩa tần đào dâng lên.

" Chẳng lẽ là tần đào ở Côn Luân thiên trụ, Hoa Tư Thiên Quốc? "

Quỳnh Tiêu cung chủ chăm chú nhìn tần đào, không khỏi biến đổi sắc mặt, chỉ thấy trong đào một mảnh Thiên cung tiên khuyết, mây trôi mờ ảo, làm cho người ta có một loại cảm giác thần bí vô tận như đang ở thời xa xưa.

Nàng thất thanh nói: " Truyền thuyết một quả tần đào, có thể tăng thọ ngàn năm! Diệp phong chủ, tần đào này làm sao có thể nói là lễ vật nhỏ? Đại lễ này, thật sự quá long trọng! "

" Cung chủ nếu là thích, Diệp mỗ sẽ biếu cung chủ một cây tần đào. "

Diệp Húc thoả thuê mãn nguyện, cười ha ha, bảo Hùng Bi: " Đi lấy một gốc cây tần cốc thụ, biếu cho cung chủ. "

" Thế sao được? " Quỳnh Tiêu cung chủ vừa mừng vừa sợ, nhưng cũng không hề chối từ, tu luyện đến các cảnh giới này, có thể gia tăng thọ nguyên tiên trân mới là vô thượng linh đan diệu dược, khiến nàng thật sự khó có thể từ chối. Phải biết rằng, sống lâu thêm một năm, liền hy vọng nhiều thêm một phần thành tựu Vu Hoàng, bất kể người Thánh chủ nào đều muốn kéo dài thọ nguyên của chính mình.

" Nhà giàu mới nổi " Triều Công Thiều ruột đau vạn phần, nhỏ giọng nói thầm nói.

" Trở về! "

Diệp Húc đột nhiên gọi Hùng Bi, cười nói: " Đem đến hai cây, biếu Triều sư bá một gốc cây, chúc sư bá trường thọ. "

Triều Công Thiều vui vô cùng, cười đến toe toét, liên thanh nói: " Thiếu Bảo, sau này có loại này kinh doanh, cứ việc đến chiếu cố sư bá, sư bá tuy rằng già rồi, nhưng cái đám xương cốt này vẫn còn rắn chắc! "

Già La Minh Tôn và Hao Thiên Khuyển cũng đều được nhận phần tần đào, đều rất vui mừng, có thể nói là khách và chủ đều cực kỳ vui vẻ.