Lão phu nhân chậm rãi nói:
Tam Đại Thánh Địa…bây giờ còn cần thể diện…nhưng phần thể diện này…chắc không tồn tai được bao lâu. Giả thiết của chúng ta, sớm hay muộn cũng sẽ xuất hiện.
- Cho nên chúng ta sau này lựa chọn nhiệm vụ, càng cần phải cẩn thận hơn. Lấy vài vị Chí Tôn làm đơn đặt hàng, hiển nhiên đã vượt quá phạm trù năng lực của chúng ta. Cho nên mấy đơn này dùng lí do trực tiếp này thoái thác là được!
Lão phu nhân nói tiếp:
- Đối tượng đàm phán. Thì bắt đầu từ đối tượng có cấp thấp nhất, sau đó tập trung lực lượng công hãm những mục tiêu cấp huyền khí cao hơn.
Lão phu nhân trong mắt lóe lên thần quang lợi hại:
- Lúc này đây, bọn họ muốn áp bách chúng ta, nhưng, điều này không phải là một cơ hội khiến Đông Phương gia tộc chúng ta phát triển lớn mạnh sao? Cái gọi là cầu phú quý trong hung hiểm, phàm việc có lợi đều ẩn chứa nguy cơ tiềm ẩn! Nguy cơ vị tất không thể hoán chuyển, cái loại mua bán không có bảo hành này. Cũng khó khăn mới sinh ra lợi tức…mà nguy cơ trùng trùng mai phục động một tí là lâm vào tình thế nguy hiểm dẫn đến diệt vong, mới mở ra cục diện có cơ hội! Nếu muốn huy hoàng, há không phải trải qua mưa gió sao? Ngay cả là diệt vong, nào có xá chi?
- Mẫu thân nói rất đúng! Tam Đại Thánh Địa muốn dùng phương thức như thế bức bách chúng ta, cũng bức bách Mạc Tà xuất hiện, nhưng, chúng ta cũng chẳng phải vô năng để cho bọn họ trộm gà thì cũng phải mất đi nắm gạo chứ? Chúng ta bây giờ chính là lấy yếu chống mạnh, thua không ai cười chúng ta, nếu chúng ta là người thắng, thành tích thật rực rỡ!
Đông Phương Vấn Tình cười cười đồng ý.
Nhìn theo ba con trai đi ra ngoài, thần sắc Đông Phương lão phu nhân thỏa thuê mãn nguyện trong nháy mắt biến mất vô tung, thay vào đó, một vẻ thần sắc lo lắng, lẩm bẩm:
"Lấy yếu chống mạnh? Quả nhiên là lấy yếu chống mạnh, nếu lần này có thể chống đỡ qua tự nhiên là mọi sự đại cát! Mà Đông Phương thế gia, cũng bởi vậy mà sẽ đứng sừng sững mà không ngã, căn cơ tiếp tục không người nào có thể dao động! Nhưng…đây chỉ là lời nói mà thôi, lúc này đây cửa ải này Đông Phương thế gia, lại thật khó có thể vượt qua a…"Đoan Mộc, Tư Không, Phong Tuyết Ngân Thành cùng Đông Phương thế gia dĩ nhiên đều khó khăn, hơn nữa ủy khuất vạn phần, nhưng Tam Đại Thánh Địa càng thêm ủy khuất tới cực điểm, ít nhất lúc trước cũng vạn phần ủy khuất khi chia binh làm hai đường, một đường hợp lực ba nhà có sáu trăm cao thủ ở Phong Tuyết Ngân Thành, đánh lén Quân Mạc Tà và Mai Tuyết Yên cùng với chúng thú Thiên Phạt, lại khiến toàn quân gặp kết cục hết sức bi thảm!
Thậm chí một đệ nhất cao thủ, Mạc Tiêu Dao thân đệ cung chủ Độn Thế Tiên Cung Mạc Vô Đạo, cuối cùng cũng không may mắn mà tiễn biệt nhân gian! Kết quả như vậy, tổn thất to lớn như vậy, không thể nghi ngờ là bất luận kẻ nào cũng không nghĩ tới! Khi thời khắc nhận được tin dữ này, cung chủ Độn Thế Tiên Cung Mạc Vô Đạo luôn luôn văn nhã ổn trọng, núi sụp trước mắt cũng không hề biến sắc đã đương trường miệng phun máu tươi, hôn mê bất tỉnh!
Không nói sâu xa đây chính là thân nhân duy nhất của Mạc Vô Đạo, hai huynh đệ nương tựa vào nhau mà sống hơn bốn trăm năm! Phần tình cảm sâu nặng này, hiện giờ truyền đến tin tức mất mát lớn. Chẳng phải làm cho trái tim Mạc Vô Đạo tan vỡ sao!
Khi hồi tỉnh lại Tiên cung chi chủ đương trường liền muốn phát binh, san bằng Quân gia cùng Tư Không, Đoan Mộc mấy đại gia tộc; nhưng lại bị tiền bối cung phụng Thánh Vương trong cung ngăn cản! Vô luận Tam Đại Thánh Địa nhận lấy dạng gì tổn hại, nhưng xuống tay đối với nhân gia thế tục, lại làm sao có thể biện minh nổi!
Huống chi, còn có cửu đại Thánh Giả ở Thiên Hương, cỗ lực lượng này chính là đủ kinh thiên động địa làm quyết nghị Mạc Vô Đạo bị phủ xuống, thay đổi biện pháp, sửa đổi kế hoạch ban đầu thành đề nghị cửu đại Thánh Giả giết chết Mai Tuyết Yên cùng Quân Mạc Tà, báo thù cho đệ đệ! Đề nghị này cũng cũng chiếm được sự nhất chí cao.
Vô luận nói như thế nào, Mạc Vô Đạo cũng là cung chủ Độn Thế tiên Cung, nếu đề nghị của hắn ba lần bẩy lượt đều bị phủ quyết, vậy hắn đứng ở vị trí cũng chủ cũng không có ý nghĩa, như thế nào có thể phục chúng?
Cho nên mới phát sinh chuyện cửu đại Thánh Giả vây công Mai Tuyết Yên.
Nhưng, làm cho nhóm Thánh Vương như thế nào cũng không thể nghĩ ra chính là: Mai Tuyết Yên cố nhiên bị cửu đại Thánh Giả vây công vậy mà biến mất, hoặc có thể nói là thần hồn câu diệt! Nhưng, một kích trước khi chết của nàng, đúng là không khoan nhượng kéo theo tam đại Thánh Giả thuộc Mộng Huyễn Huyết Hải chôn cùng!
Đây là tổn thất to lớn không gì bù đắp nổi! Tông chủ Mộng Huyễn Huyết Hải – Hô Duyên Ngạo Bác giận tím mặt, cự kì đau lòng! Đối với cơn thịnh nộ của Mộng Huyễn Huyết hải, Độn Thế Tiên Cung và Chí Tôn Kim Thành cũng mơ hồ có chút vui sướng khi người khác gặp họa…
Bởi vì, chính mình tất cả Thánh giả đều không có chuyện, tối đa cũng chỉ bị vết thương nhỏ mà thôi, không ảnh hưởng đến toàn cục. Nhưng phía bên Mộng Huyễn Huyết hải lại thiếu đi ba vị Thánh Giả, sau này cạnh tranh giữa Tam Đại Thánh Địa một nhà này thực lực sẽ yếu nhất. Kết quả này cũng là không thể nghi ngờ!
Cho nên ba nhà ổn định tâm thần, lẳng lặng chờ đợi tin tức của sáu vị Thánh Giả còn lại kia. Nhưng chậm chạp không có tin tức gì truyền lại…làm cho mọi người không khỏi sốt ruột, Thánh Giả làm việc, cũng quá dây dưa sao? Mai Tuyết Yên cũng xong rồi, chỉ còn một mình Quân Mạc Tà có bao nhiêu năng lực tạo nên sóng gió đây?
Chờ đợi trong lo lắng, người của Tam Đại Thánh Địa còn sót lại ở Thiên Hương rốt cục truyền về tin tức lục đại Thánh Giả, không biết tại làm sao biến mất không chút tăm hơi.
Mà cả nhà Quân gia, lại dời khỏi đế đô Thiên Hương quốc…
Vài vị Thánh Giả kia, căn bản không cùng những người khác ở chung một chỗ, lại đi raa xa, cho nên bọn hắn xẩy ra chuyện, những người bên này ngược lại không biết…
Lâu không có tin tức lục đại Thánh giả, Tam Đại Thánh Địa cuối cùng thiếu kiên nhẫn. Phái người điều tra. Mà lúc này mới phát hiện, ở phía nam Thiên hương thành, từng phát sinh tranh đấu cực kì chấn động, tình huống quả thực là sơn băng địa liệt, nước chảy ngược dòng…
Mà sau trận chiến ấy, Quân gia cũng không có người nào thương vong, ngày hôm sau, toàn bộ Quân gia di chuyển, thối lui vào bên trong Thiên Phạt sâm lâm.
Khoảng thời gian người Tam Đại Thánh Địa phái ra tìm hiểu tin tức, đã ước chừng mười ngày sau khi sáu vị Thánh Giả xẩy ra chuyện, nên tra không ra chút dấu vết! Không biết sống chết ra sao…
Lại qua vài ngày sau, người Tam Đại Thánh Địa đóng tại Thiên Trụ Sơn phát ra tin tức: Ma Đồng Thánh Giả Lãnh Đồng, tâm tàn ý lạnh đi tới Thiên Trụ Sơn, tỏ vẻ muốn ẩn cư tại đây, yên tĩnh chờ đợi Đoạt Thiên chi chiến.
Nhóm đứng đầu Tam Đại Thánh Địa thế mới biết, ngoài Ma Đồng Thánh Giả Lãnh Đồng, còn lại toàn bộ Thánh Giả đã chết hết! Tất cả chết trong tay sư phụ Quân Mạc Tà…
Tin tức này, quả thực là chấn động như băng thiên liệt địa!
Khi nghe được tin tức này, mấy người đứng đầu Tam Đại Thánh Địa, cơ hồ tưởng như trời sập…
Sư phụ Quân Mạc Tà, lấy một địch năm, kết quả lại là…ngũ đại Thánh Giả đều mất mạng!
Cũng không biết Lãnh Đồng rốt cuộc nói như thế nào, dù sao toàn bộ tội danh đều đổ hoàn toàn trên đầu sư phụ Quân Mạc Tà. Lãnh Đồng rất thủ tín, bảo vệ bí mật này của Quân Mạc Tà. Nhưng là tỏ vẻ nản chí ngã lòng, không muốn tiếp tục trở lại Thánh Địa, tình nguyện ở lại Thiên Trụ Sơn, đợi chờ Đoạt Thiên chi chiến đến!
Theo tin tức đưa tới, Lãnh Đồng truyền đến vài lời, như là bốn câu hỏi, cũng là tự vấn con tim mình!
Mạc Vô Đạo đang đọc mấy câu đó, những lời chi tâm của Thánh Giả Lãnh Đồng. Cũng đem mấy câu đó triệt để tiêu trừ, không hề lưu lại chút nào.
Nhưng sau khi đã xem qua, nhóm Thánh Giả, có không ít người tự vấn trong lòng.
Mấy câu nói đó cũng như trống chiều chuông sớm, gõ vào trong lòng mọi người, sâu trong linh hồn…Thiên Phạt có tội gì? Đáng giá hay không? Đoạt Thiên chi chiến hay là tội ác chi nguyên? Đại lục lâm nguy, há chỉ là một cái cớ? Thiên hạ muôn dân, có lúc nào trong lòng bọn ngươi?
Chính là Mạc Vô Đạo lại không hề đem mấy câu nói đó để trong lòng.
Bởi vì trong suy nghĩ của hắn hiện tại, cũng chỉ có duy nhất hai chữ
"báo thù" mà thôi!
Vì thân đệ đệ Mạc Tiêu Dao mà báo thù!
Bất cộng đái thiên huyết hải thâm cừu!
Phong Tuyết ngân thành, còn có sáu trăm vong hồn! Phần cừa hận này, đồng dạng bất cộng đái thiên! Cửu đại Thánh Giả, chết mất tám người, còn lại duy nhất một người, nhưng lại không hề quay về bản môn; từ hàng vạn năm qua Tam Đại Thánh Địa chưa bao giờ gặp phải thất bại lớn thế này!
Nhưng thù này làm sao để báo?
Quân Mạc Tà trơn trượt như lươn đã trốn vào Thiên Phạt sâm lâm, cho dù có Thánh Hoàng tiền bối chịu ra tay…đơn độc đi vào cũng chịu thiệt thòi!
Huống chi, theo Thánh Giả này một bậc tiến giai, trên danh nghĩa tuy rằng vẫn là một phần lực lượng của Tam Đại Thánh Địa, nhưng đã không còn thuộc loại mà nhóm tông chủ Tam Đại Thánh Địa có thể nắm trong tay…
Mạc Vô Đạo cùng Hô Duyên Ngạo Bác và Chí Tôn Kim Thành thành chủ Toàn Nhược Trần thương nghị hồi lâu, ba người cũng đều có kế sách.
Hô Duyên Ngạo bác đề nghị: đem người Đông Phương thế gia Phong Tuyết Ngân Thành cùng Tư Không thế gia, Đoan Mộc thế gia toàn bộ bắt lại, hoặc giết chết toàn bộ, như vậy có thể làm cho Quân Mạc Tà hiện thân.
Nhưng đối với đề nghị cực đoan đến cực điểm này, hai người còn lại đều không đồng ý! Nếu là thật sự làm tới, chỉ sợ Thánh Hoàng Cung khẳng định sẽ không tha bọn họ. Lực lượng siêu thế tục tàn sát thế tục, chuyện tình vô nhân tính bực này, tốt nhất là không làm.
Mạc Vô Đạo đã đưa ra một đề nghị khác, đó là tình huống hiện giờ với các đại thế gia, hoàn toàn không dùng vũ lực, lấy dương mưu bố trí đại cục, hoàn toàn trắng trợn lấy thủ đoạn mềm dẻo giết người, làm cho bốn thế gia không có biện pháp. Cũng không tin bọn hắn không tìm Quân Mạc Tà!
Hơn nữa đây là âm mưu liên hoàn, hậu chiêu vô cùng tận! Chỉ cần mấy nhà này vẫn còn tồn tại, Tam Đại Thánh Địa còn có vô số thủ đoạn, duy trì âm mưu này!
Chỉ cần Quân Mạc Tà chủ động ra khỏi Thiên Phạt sâm lâm, mọi chuyện nói đều tốt!
Mà Toàn Nhược Trần lại có tính toán khác…nhưng dưới tình thế này. Liền nhận ra đề nghị của Mạc Vô Đạo, phương thức ôn hòa hơn. Mặc dù… trong lòng vẫn ủy khuất, không thể thăng bằng.
Nhưng, đầu sỏ gây chuyện là Quân Mạc Tà cùng sư phụ của hắn, với người khác không có quan hệ.
Toàn bộ việc này, điểm duy nhất có thể an ủi ba vị đầu sỏ này là: Mai Tôn Giả đã chết rồi!
Còn có chính là…sư phụ Quân Mạc Tà đối phó cùng ngũ đại Thánh Giả, tuy rằng kết quả là năm vị Thánh Giả thân tử, nhưng tin tưởng sư phụ Quân Mạc Tà cũng tuyệt đối không thoải mái!
Trên đời này có người có thể chiến thắng được ngũ đại Thánh Giả phối hợp với nhau, Nhưng chắc chắn cũng phải trả giá thật lớn!
Nếu là sư phụ Quân Mạc Tà có thể dễ dàng đánh chết ngũ đại Thánh Giả. Mà hoàn toàn không có tổn thương…vậy Quân gia còn cần phải chạy sao? Cho nên, đây căn bản là chuyện rõ ràng!
Cho nên ba nhà đều chờ!
Chờ Quân Mạc Tà chủ động hiện thân…
Bởi vì Thánh Hoàng Cung đã chấp nhận: một khi Quân Mạc Tà rời khỏi Thiên Phạt sâm lâm. Lần thứ hai hiện thân ở cõi trần, liền cho phép Tam Đại Thánh Địa xuất động Thánh Giả, cho giết chết! Nếu Quân Mạc Tà cùng sư phụ hiện thân…thậm chí có thể xuất động nhiều vị cao thủ Thánh Vương cấp!
Phần mặt mũi này, không thể không đòi! Nếu không Tam Đại Thánh Địa làm sao còn mặt mũi mà tồn tại!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến