Dịch giả: ryno_nguyen

- Sang Thượng Quân, ngươi đây là có chuyện gì? Xảy ra điều gì ngoài ý muốn sao?

Bên cạnh một dị tộc nhân râu giống như hắc tinh tinh thân thiết vạn phần nhìn Sang Thượng Bắc Đảo.

- Nhật Thần ở trên, đối phương lại có được cái thế cao thủ cường đại như thế!

Sang Thượng Bắc Đảo cho đến lúc này mới đánh tan cái loại cảm giác buồn rầu này, dùng một loại thanh âm ngưng trọng nói.

- Cái thế cao thủ? Là chỉ lão gia hỏa Cổ Hàn kia sao? Cho dù đối phương là cao thủ, cũng sẽ không thể cao hơn Sang Thượng Quân ngài chứ? Huyền Huyền đại lục đệ nhất cao thủ Cổ Hàn cũng chưa hẳn là đối thủ của Sang Thượng Quân ngài mà

Người nọ tò mò hỏi han, còn mang theo một tia ý đùa giởn.

Người nói chuyện này họ Cao kiều thối khốc, gọi là " Cao kiều thối khốc " lại là một vị cao thủ tam cấp Thánh Tôn, chí tôn thiên nhẫn nhị cấp. Chỉ thiếu chút nữa, có thể tiến bước lên hàng ngũ Thánh Tôn tứ cấp.

Người này xưa nay coi Sang Thượng Bắc Đảo là siêu cấp thần tượng, trong lòng hắn, Sang Thượng Bắc Đảo chính là tồn tại vô địch!

Cho nên hắn hỏi ra những lời này, cũng thật sự thoải mái.

- Đệ nhất cao thủ? Cổ Hàn đã không còn là Huyền Huyền đại lục đệ nhất cao thủ, ít nhất Cổ Hàn không phải là đối thử của người vừa rồi, bởi vì, ta cũng không phải là đối thủ của hắn!

Khi Sang Thượng Bắc Đảo nói ra những lời này, khuôn mặt cũng đen như than.

- A! Dân ni!

"Cao kiều thối khốc" trực tiếp choáng váng, miệng a một phát. Về phần âm thanh sợ hãi này, thì là của thân thể nữ vọng lại, nhưng thanh âm lại không có chút mỹ cảm nào.

"Dâng ni" cũng giống như "Bá các", đều là ngôn ngữ bổn tộc của dị tộc, cái trước nghĩa là "Cái gì" còn cái sau ý là đồ đần, hỗn đản, đại khái là ngoại tộc thường dùng để mắng chửi người!

- Thế gian lại có nhân vật như thế? Vậy hắn ở nơi này sao?

Ngoài hắn ra đến mười người cũng đồng thời kinh thanh hỏi.

Ngay cả đệ nhất cao thủ của ngoại tộc Sang Thượng Bắc Đảo còn phải tự nhận không bằng, có thể thấy được trình độ cường đại của người này!

- Vừa rồi chổ người nọ đứng ta ước chừng cách khoàng năm mươi dặm! Vừa rồi, ta cùng với hắn liếc mắt một cái!

Sang Thượng Bắc Đảo mặt ngưng trọng dị thường, thậm chí cho tới bây giờ, hắn vẫn như cũ không dám nhìn lại hướng kia, trận đau đớn vừa rồi kia, quả nhiên là khắc sâu vào ấn tượng, cơ hồ khiến cho hắn xém bị tổn thương, kết quả này, khiến cho hắn hoàn toàn mất đi chiến ý tranh phong!

Nhưng Sang Thượng Bắc Đảo lại vẫn rõ ràng cảm giác được, người nọ vẫn ở bên kia nhìn lại, vẫn ngạo nghễ đứng tại chỗ, còn cách nơi này khoảng cách xa, cũng chỉ liếc mắt một cái, gần như là ánh mắt khinh thường nhìn chăm chú vào chính mình, nhìn chăm chú vào hơn mười người bên mình!

Ánh mắt lãnh duệ, lành lạnh!

Vừa nghe Sang Thượng Bắc Đảo giải thích, mười mấy người đồng thời vận đủ thị lực, hướng về phương hướng vừa rồi Sang Thượng Bắc Đảo nhìn lại.

"Mọi người cẩn thận, ngàn vạn lần không nên tùy tiện cùng ánh mắt của hắn tương đối!"

Sang Thượng Bắc Đảo hoảng sợ, ngay cả mình cũng không địch lại, những người khác nếu là cùng với nó phát sinh tinh thần chi chiến, tất nhiên là hậu quả khôn lường

Mười mấy người nghe vậy tức thời tỉnh ngộ, nhất thời sôi nổi quay đầu, mỗi người đều cảm giác được, tromg mắt mình, tựa hồ từng chứng kiến một cái bóng trắng mơ hồ, cao ngạo bất quần, lăng phong mà đứng!

Nhưng Cao kiều thối khốc cũng quay đầu hơi muộn nửa bước, đây cũng là bởi vì hắn có chút trố mắt muốn thế nào cũng phải thấy rõ rang kẻ vừa rồi đánh bại thần tượng của mình rốt cuộc là có cái bộ dáng gì nữa.

Có vẻ như mới vừa vặn thấy rõ ràng một đạo bóng trắng, đang ở trong trời đêm rong chơi phiêu thiểm, đang muốn tập trung ánh mắt nhìn rõ ràng mặt của đối phương, khi Sang Thượng Bắc Đảo cảnh cáo thì đã muộn, Cao kiều thối khốc lập tức muốn quay đầu lui bước, đã thấy đối phương tựa hồ phát giác được ánh mắt của mình, ánh mắt nhất thời dời sang...

Liền chỉ là như vậy không đếm xỉa tới hơi dời đi, ánh mắt bén nhọn tới cực điểm, trong khoảnh khắc đó Cao kiều thối khốc không có cơ hội né tránh!

Tinh thấn lực mạnh mẻ giống như thực chất, cứ như vậy còn cách hơn năm mươi dặm lại giống như lôi điện cực nhanh bắn lại đây!

Cao kiều thối khốc đột nhiên cảm giác được thần trí mình một trận không hiểu sao lại hốt hoảng, trong cái nhìn lơ đãng của đối phương, chính mình lại giống như thấy được sát ý vô cùng vô tận, đều hóa thành từng dòng nước lạnh như băng, hoàn toàn không có chút dừng lại vọt vào trong đầu mình!

Một trận đau nhức khó nói lên lời, chỉ một thoáng trước mắt hình tượng hão huyền lộ ra, trong đầu của mình tựa hồ đột nhiên thấy được một cái thế giới khác.

Trước mắt đột nhiên xuất hiện một núi hài cốt chồng chất lên nhau, vô số đầu khô lâu đều hướng về chính mình nhe răng cười, một khối khung xương trắng hếu, cánh tay trắng hêu của bạch cốt, hướng về chính mình đưa qua, mục tiêu là cổ họng của mình, tựa hồ muốn bóp chết mình!

Cao kiều thối khốc thậm chí có thể cảm nhận được cái loại cảm xúc lạnh lẻo này... như quay cuồng trong biển máu, lại có vô số, mặt người tàn khốc tới cực điểm dữ tợn lao ra, tự mình rơi xuống nước huyết tương đỏ thẫm, xen lẫn vào tiếng kêu sắc bén đến cực điểm, hướng về mình bổ nhào qua!

Cao kiều thối khốc trong lòng sợ hãi không hiểu, phát ra một tiếng kêu thảm không giống tiếng người, toàn thân kịch liệt run rẩy lên, hai mắt đăm đăm, làm gì còn có nửa điểm dáng vẻ Thánh Tôn, cấp hai chí tôn thiên nhẫn, ngoại tộc phong độ cao thủ, nhưng ngay sau đó lập tức thân mình nhoáng lên một cái, liền như vậy thẳng tưng từ không trung rớt xuống.

Sang Thượng Bắc Đảo ứng biến nhanh chóng, tùy tay khẽ vẫy, đã đem Cao kiều thối khốc đở lấy, ngưng trọng hỏi:

- Ngươi nhìn thấy gì? Tại sao kinh hoàng thành cái dạng này!

- Máu! Máu tất cả đều là máu! Còn có vô cùng vô tận bạch cốt nhất nhất muốn giết ta... Cao kiều thối khốc thân mình run rẩy, ánh mắt chỉ còn lại vô tận trống rỗng

Trong giọng nói đã tràn ngập ý sợ hãi, hai tay phí công nắm loạn trên không trung, bắt loạn, tựa hồ ngăn cản cái gì trong thế giới hư vô trống rỗng kia...

Ngoại tộc tổng cộng hơn mười người cao thủ đứng đầu nhìn thấy cái ánh mắt kia tựa hồ thật sự có thể nối thẳng đến thế giới bên kia, đúng là nhịn không được đồng loạt rùng mình một cái!

Cao kiều thối khốc cũng không phải là hạng người vô năng, hắn chính là một trong những cường giả của ngoại tộc trước mặt, càng có được thực lực tam cấp Thánh Tôn!

Đây chính là đường đường tam cấp Thánh Tôn a! Chí tôn thiên nhẫn nhị cấp đỉnh!

Cường giả như vậy, lại bị đối phương chỉ dùng một ánh mắt dọa thành cái dạng này!

Như vậy, đối diện người này đến tột cùng có thể khủng bố tới loại nào?

Sang Thượng Bắc Đảo nắm thời cơ, một chưởng vỗ vào trên đầu Cao kiều thối khốc, lập tức lại đem một đạo tinh thần lực tinh thuần đến cực điểm của mình đưa vào, giống như một đạo trong trẻo nước suối theo đỉnh đẩu Cao kiều thối khốc rót vào, nhất thời làm tinh thần rung lên, rốt cục thanh tỉnh lại.

Nhưng ánh mắt Cao kiều thối khốc đồng thời né tránh, nói gì cũng không dám tiếp tục hướng vị trí Quân Mạc Tà nhìn lại một cái!

Chỉ là một lần ánh mắt đối diện, thế nhưng đã đem vị chí tôn thiên nhẫn này dọa bể mật!

Cái này là uy thế bực nào?

- Người này thực lực bí hiểm, chỉ sợ đã muốn vượt ra khỏi phạm trù ứng phó của chúng ta

Ánh mắt Sang Thượng Bắc Đảo lo âu nhìn qua bong trắng tự nhiên đứng ngoài phương xa một chút, thanh âm, đã tràn ngập vô hạn mất mát.

Ngày trước đi đến tái kiến lão đối thủ Cổ Hàn, Sang Thượng Bắc Đảo trong lòng có thể nói đại định!

Bởi vì cảm giác của hắn, trên đại lục, không còn có người nào là đối thủ của mình!

Bởi vì năm đó địch thủ duy nhất Cổ Hàn thực lực trái lại không tăng mà còn lùi, trước mắt giai so với mình kém ít nhất là một giai!

Ngay cả huyền huyền đệ nhất nhân chi thực lực cũng đã không đủ, Huyền Huyền đại lục còn có cái năng lực chống cự gì!

Một trận chiến này, kết quả giống như có lẽ đã nhất định, thần Nhật Tộc đã đem kế hay vững vàng nắm ở trong tay!

Phương hướng đại lục, còn có một vị đến từ Cửu Thiên Phạt sâm lâm, vị kia tuyệt mỹ nữ tử cao thủ thực lực cố nhiên cũng là rất mạnh, đã đạt tới cấp độ thánh quân, nhưng kỳ thật thực lực còn hơi kém Cổ Hàn trong thời gian ngắn tịnh không đủ cùng mình đối kháng!

Còn có một cái thu hoạch trọng yếu chính là, trải qua thời gian dài trấn thủ Thiên Trụ Sơn hai Đại Thánh quân cường giả Hạ Trường Thiên cùng Quý Bác Văn, thế nhưng đã muốn vô thanh vô tức biến mất...

Cái gọi là "Biến mất" cũng không phải là ẩn nấp tung tích, hay hoặc giả là vẫn chưa xuất hiện ở nơi đây, mà là một loại trực giác của cao thủ, Hạ Trường Thiên cùng Lý Bác văn hai người có thể bởi vì nguyên nhân nào đó đã mãi mãi "Biến mất"!

Cho nên liền so sánh thực lực cao tần song phương, ngoại tộc tự tin chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, mà phương diện binh lực cũng vẫn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, một trận chiến này nơi nào còn có lý do thất bại!

Từ đó tổng hợp lại, Sang Thượng Bắc Đảo đối trận chiến này đã tràn ngập tin tưởng!

Nhưng Sang Thượng Bắc Đảo như thế nào cũng thật không ngờ, liền chỉ là một ngày công phu, mộng đẹp săp thành không, đại lục thế nhưng lại xuất hiện một vị siêu cấp cao thủ nghịch Thiên đến vậy! Người này xuất hiện, cố nhiên còn chưa đến nỗi khiến cho cả chiến cuộc quay lại, nhưng cũng khiến chiến cuộc đi vào mê loạn!

Người này tồn tại, khiến toàn bộ kế hoạch của ngoại tộc hoàn toàn thất bại, n thần Nhật Tộc tiến công nhất định phải cần tập trung toàn bộ sáu vị thánh quân cường giả hợp lực vây công thậm chí còn phải đồng quy vu tận mới có thể đem người này chém giết!

Mà thôi" cho dù làm ra hy sinh như thế, vẫn chỉ là "Có thể" hoàn toàn không thể xác định kết quà cuối cùng!

Sang Thượng Bắc Đảo trong lòng có thể nói đã tràn ngập mùi vị chua xót.

Nhưng hắn không biết, suy đoán của hắn Trên thực tế vẫn là sai lầm. Ở ở phương diện khác thật sự là rất đánh giá cao Quân Mạc Tà, mà cùng đúng, đồng thời ở mặt khác lại đánh giá Quân Mạc Tà quá thấp!

Trước mắt công lực tu vi Quân Mạc Tà cùng Sang Thượng Bắc Đảo đại khái ngang nhau, thậm chí còn hơi kém một chút; nhưng bản thân Quân Mạc Tà cũng luôn có tình huống dị dạng tinh thần lực lớn hơn công lực

Còn có cái siêu cấp Hồng Quân Tháp có thể tùy thời phụ trợ thêm vào, cho nên tinh thần lực Quân đại thiếu gia đã đạt đến trình độ đủ để chiến thắng Chiến Luân Hồi! Còn có một đểm tối quan trọng, huống chi Quân Mạc Tà còn đem sát khí kiếp trước cơ hồ toàn bộ đều mang đã tới, như thế mới có ánh mắt sắc bén như vậy đã đủ đâm phá trời cao!

Thế giới kiếp trước cố nhiên không bằng trình độ võ giả thế giới này, nhưng chớ quên, kiếp trước Tà Quân chính là được thế giới công nhận là vương bài sát thủ toàn thế giới! Đứng ở đỉnh cao thời gian dài tự nhiên hình thành vương giả sát khí vô hình, sát khí bình thường sao có thể ánh bằng?

Thực lực chư hầu một phương thật làm sao có thể so sánh với đại quốc, nhưng khí độ bản thân hắn lại có thể cùng ác quân đại quốc ngang nhau! Đây là một điểm nhỏ trong thế giới, địa vị cao không ai bằng có khả năng mang đến thay đổi về khí chất!( NB: lão này lại bắt đầu buôn chữ)

Mà Quân Mạc Tà, trực tiếp đem phần coi rẻ vạn vật, giỏi hơn, áp đảo thế gian muôn người toàn bộ dẫn theo lại đây! Ngay cả hắn cái gì cũng không phải, nhưng cỗ sát khí vừa ra, hắn cũng vẫn là vương giả!

Ngay cả khi hắn không được nhập vào cửu phẩm huyền khí, nhưng thời gian cổ sát khí nảy xuất hiện, hắn liền vẫn là Tà Chi Quân Chủ!

Vẫn là Ám Dạ quân vương!

Cửu Thiên

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.