Đế Tôn

Chương 1596: Thần nhãn ma quái (2)

Từ lúc đó về sau, chứng đạo thành đế là một cái tâm nguyện của Giang Tuyết, nàng ở Trung Thiên lưu lại cơ nghiệp to lớn, ở Chư Thiên thanh danh lên cao, trở thành Đông Cực Thần Quân thống trị Ngọc Hoàng Thiên.

Về sau, nàng ở trên đường chứng đế lọt vào ám toán, cơ nghiệp bị hủy, vô số tùy tùng đi theo nàng chết thì chết, bị trấn áp trấn áp, biến thành nô lệ thì thành nô lệ.

Bất quá, mặc dù nàng gặp rủi ro, cơ hồ vẫn lạc, cũng thủy chung chưa từng trở lại qua Hồ Thiên, chưa từng bái kiến lão giả kia.

Nếu khi đó nàng không tuyển chọn chạy trốn tới Huyền Minh Nguyên Giới, mà là lựa chọn chạy trốn tới Hồ Thiên đại thế giới, nàng căn bản không có khả năng gặp được Giang Nam, nàng sẽ nhanh hơn ngóc đầu trở lại.

Nàng có kiêu ngạo của mình, đi ra con đường của mình, lòng tự trọng cho phép, khiến cho nàng đi một xa xôi chi địa, bị đánh quay trở lại nguyên hình một mình liếm láp miệng vết thương.

Bởi vì nàng cảm giác mình chưa từng chứng đế, không xứng gặp lại lão giả vị giống như phụ thân kia.

Thẳng đến lần này chứng đế, trong lòng nàng có lo lắng, lúc này mới trở lại Hồ Thiên, cùng lão giả kia ăn nhịp với nhau.

Lần này chứng đế, Giang Tuyết trở thành một trong những Thần Đế cường đại nhất trong 5400 vạn năm qua, tu luyện thập toàn chi đạo, lực áp bảy Thần Đế, luyện chế La Thiên, uy danh nhất thời vô lượng.

Thần Đế 5400 vạn năm qua, ngoại trừ Bỉ Ngạn Thần Đế, không người có thể áp qua nàng!

Vừa rồi nàng nhắc lại chuyện xưa, ai ngờ lão giả kia vẫn là cự tuyệt nàng.

Vị Bổ Thiên Thần Nhân kia nhàn nhã dạo chơi, đi về hướng Hồ Thiên đại thế giới, đợi đi tới bên ngoài Trung Thiên thế giới, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm từ phía sau lưng truyền đến, mang theo một chút ngữ khí chòng ghẹo:

- Hồ Thiên đạo hữu, này là từ đâu trở về?

Vị Bổ Thiên Thần Nhân kia thân hình hơi chấn, Thần Quang bao phủ Thần Nhân trùng trùng điệp điệp tán đi, lộ ra dáng người cao gầy của Hồ Thiên lão tổ, giống như gầy trúc, áo vải phiêu dật, lại không quay đầu lại, cười nói:

- Tự nhiên là từ La Thiên trở về, ta già rồi, đi tìm Nữ Đế thử máu, nhìn xem thân thể có mắc lỗi hay không.

Ở sau lưng vị lão giả này, một con mắt cực đại hiện ra, trong mắt tràn ngập sương mù trùng trùng điệp điệp, trong ánh mắt ẩn ẩn hiện ra một hình tượng ma quái thấy không rõ, thanh âm từ trong miệng ma quái kia truyền đến, mỉa mai nói:

- Nghiệm ra không vậy?

- Nghiệm ra.

Hồ Thiên lão tổ cười ha ha:

- Nữ Đế nói, lão hủ còn có thể sống lâu vài năm!

- Vậy cũng rất đáng mừng.

Thanh âm bên trong ánh mắt kia truyền đến, thản nhiên nói:

- Bất quá nhảy càng xa bị chết càng nhanh, gần đây đạo hữu có chút nhảy quá nhanh rồi. Đạo Vương cũng không có gấp gáp, ta thật sự không rõ ngươi gấp cái gì. Ta và ngươi là bạn tri kỷ nhiều năm, ta thật sự không muốn tiễn đưa ngươi ra đi... Như thế nào, đạo hữu không dám quay đầu lại xem ta sao? Sợ ta đem ngươi ăn tươi hay sao?

- Như thế nào không dám? Ta chỉ là lo lắng, chứng kiến một gương mặt quen thuộc, để cho ta thương tâm mà thôi.

Hồ Thiên lão tổ quay người, nhìn thẳng con mắt này, ánh mắt xuyên qua sương mù trùng trùng điệp điệp, rơi vào trên người ma quái trong sương mù kia:

- Huyền Tổ! Ngươi rốt cuộc là ai? Chiếm được thân thể vị đạo hữu nào?

- Ha ha ha ha... Ta vẫn là ta, ta một mực ở bên cạnh của các ngươi...

Trong mắt kia truyền đến tiếng cười quỷ dị, phiêu hốt bất định:

- Ta với bọn ngươi cùng một chỗ vượt qua đại kiếp nạn, trấn áp qua chủ nhân của ta. Hắn quá đáng ghét rồi, có hắn ở đó, ta liền không có tự do, ta như thế nào thành tiên làm tổ? Vì vậy ta và các ngươi chung một chỗ, đem hắn cắt thành từng khối trấn áp... Ngươi còn nhận thức không ra ta sao? Uổng công ta đem ngươi trở thành tri giao hảo hữu của ta. Ngươi đoán thử xem, ta rốt cuộc là ai trong các ngươi?

- Ta không cần đoán!

Hồ Thiên lão tổ tức sùi bọt mép, tóc trắng tăng vọt, trong hư không như là đột nhiên xuất hiện một đạo Ngân Hà, vô số sợi tóc màu bạc bay múa, đón lấy một bàn tay khô gầy thò ra, hướng con mắt kia chộp tới.

Bá...

Một đôi mắt rơi xuống, như là Hắc Ám hư không che ở trước con mắt này, Hồ Thiên lão tổ một tay chộp tới, cái gì cũng không có bắt được.

- Đạo hữu, chúng ta dù sao cũng từng có một đoạn tình nghĩa. Cùng các ngươi chung một chỗ trấn áp chủ nhân của ta, đoạn thời gian kia là vui vẻ nhất rồi, ta rất hoài niệm thời gian cùng các ngươi sóng vai chiến đấu, chỉ là 5400 vạn năm quá dài rồi, ta không muốn lại tàng đi xuống, ta muốn đi Tiên Giới, ta muốn tự do tự tại! Đừng ngăn đạo của ta, nếu không...

Trong hư không thanh âm càng lúc càng mờ nhạt, rốt cục nghe không rõ rồi.

Hồ Thiên lão tổ tóc trắng dần dần hạ xuống, tự nhiên vãn thành búi tóc, một cây mộc trâm tự động bay tới, cắm ở phía trên búi tóc.

- Cùng chúng ta chung một chỗ trấn áp qua cổ tiên... Đô Thiên, là ngươi sao? Không phải ah, ngươi đã chết, không thể không chết ah...

- Ngươi tu luyện Luyện Thiên đại trận, tài hoa tuyệt đại, thậm chí ngay cả Thiên đạo cũng bị ngươi đề luyện ra luyện thành Thiên Đạo chí bảo, nhưng ngươi vi phạm Thiên Đạo, không cách nào Trường Sinh. Chúng ta tọa trấn Đô Thiên cho ngươi, đã cho ngươi an tâm dưỡng lão, cũng là đề phòng ngươi. Ta đi qua Đô Thiên Phủ của ngươi, ngươi đã chết...

- Không phải Đô Thiên, chẳng lẽ là Tạo Hóa? Tạo Hóa, ngươi cùng ta tình bạn sâu nhất, thường thường ngồi tâm sự, ngươi đối với thiên đạo cảm ngộ cũng là cao nhất, trước khi hạo kiếp bắt đầu ngươi chính là người thành tựu cao nhất ở Thiên Đạo.

- Bất quá, ngươi không thể nào là Huyền Tổ a? Dù sao chúng ta là cùng một chỗ phát triển, nếu ngươi là Huyền Tổ, vừa ra tràng chỉ sợ là cường giả đạt được trình độ cao nhất...

- Huyền Hoàng, là ngươi sao? Ngươi hèn mọn bỉ ổi như vậy, lại cường đại như vậy...

...

Thần giới đệ cửu trọng thiên, La Thiên, bên trong hoa sen, từng hạt sen tróc ra, không gian hạt sen vỡ ra, thai nghén từng khỏa thần châu, thần châu bay lên, ở giữa không trung hóa thành ba trăm sáu mươi khỏa trăng sáng.

Sau đó, một thân ảnh từ trong hạt sen vỡ ra đi ra, đúng là bọn người Đô Thiên, Trấn Thiên, Thắng Thiên cùng Giang Nam, còn có một đám yêu quái.

Trấn Thiên Thần Đế đạt được gặp gỡ lần này, dĩ nhiên khôi phục đến thời kỳ đỉnh phong, khôi phục đến chiến lực Thần Đế cấp, mà Thắng Thiên, Bình Thiên cùng Già Thiên ba đầu lão yêu quái là bởi vì tích lũy vô cùng hùng hậu, chỉ là khuyết thiếu lịch lãm rèn luyện không có lên tới Thần Quân cảnh giới, lúc này đạt được cơ duyên cải tạo La Thiên, càng là một lần hành động tu thành Thần Quân!

Mặt khác rất nhiều yêu tử yêu tôn, cũng có nhiều tăng lên đại cảnh giới, thậm chí nhiều ra bảy vị yêu tôn.

Chỉ là Đô Thiên thần tôn vẫn là Thần Tôn cảnh giới, không có tăng lên tới Thần Quân cảnh giới, hắn tư chất có hạn, cuộc đời này chỉ có thể đến Thần Tôn cảnh giới, nhưng mà lúc này hắn tích lũy cũng trở nên dị thường khủng bố, pháp lực hùng hồn đến cực điểm.