- Một là, ngươi biết Thần cô nương cũng không muốn vào Hoàng gia, còn hai sao?

Thần Dạ nhẹ nhàng cười một tiếng, nhàn nhạt hỏi:

- Cô nương đến đây chính là vì nói cái này? Nếu như vậy mà nói, hiện tại sợ rằng hơi trễ rồi.

- Công tử quả nhiên là người sảng khoái, ta cũng không che giấu, đi thẳng vào vấn đề đi, hôm nay đi đến là có việc muốn nhờ!

Hoàng Vũ nói, đúng là đủ trực tiếp!

Thần Dạ mỉm cười nói:

- Hi vọng chuyện mà cô nương muốn nhờ sẽ không để cho người khác khó chịu, nếu không mà nói sẽ để cho cô nương thất vọng rồi.

- Yên tâm, sẽ không bức ngươi cưới ta!

Hoàng Vũ thản nhiên cười, khó được mà nói ra một câu nói đùa, nhưng chợt khuôn mặt nghiêm túc lại nói:

- Muốn cầu ngươi hỗ trợ tự nhiên là phải thẳng thắn với ngươi, tin tưởng chi có như vậy mới có thể để cho công tử toàn tâm giúp ta. Cho nên ta muốn nói cho công tử dụng ý thực sự của việc bố trí lôi đài.

- Dĩ nhiên cuối cùng người thắng chính là công tử, đổi thành người khác ta liền sẽ không có hành động này.

Hoàng Vũ nói.

Thần Dạ bất giác cười nói:

- Cô nương tin tưởng như thế cũng làm cho ta có chút ngoài ý muốn. Tốt, cô nương nói đi, ta rửa tai lắng nghe!

- Ngươi là bằng hữu của Thần cô nương, mà Thần cô nương là bằng hữu tốt nhất của Tôn Vĩ, cho nên ta liền tin tưởng công tử.

Hoàng Vũ thuận miệng giải thích một câu, trầm mặc trong chốc lát mới tiếp tục nói:

- Hoàng gia ở Bắc vực địa giới, thực lực miễn cưỡng coi là một thế lực nhị lưu, danh tiếng cũng không lớn, có thể chiếm cứ Tinh Vân thành cũng để cho rất nhiều thế lực nhòm ngó, đồng thời lại không dám tùy ý xâm phạm, nguyên nhân là bởi vì mẹ ta.

Mày kiếm của Thần Dạ nhảy lên, lời này nghe đến quá đột ngột một chút.

- Mẹ ta chính là đệ tử của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu!

Thần Dạ bừng tỉnh đại ngộ!

- Mượn lấy thân phận này của mẹ ta, Hoàng gia từ từ phát triển mới có địa vị ngày hôm nay.

Hoàng Vũ buồn bã cười một tiếng nói:

- Vì Hoàng gia, mẹ tacoi như là dốc hết tâm lực cả đời, nhưng không nghĩ đến mấy năm trước ở trong một lần ngoài ý muốn, mẹ ta bị trọng thương, cha ta cũng là bởi vì lần này mà chết.

- Ta cho là vi nương vì Hoàng gia trả giá nhiều như vậy, mặc dù hiện tại nằm liệt giường cũng không có thực lực như ngày thường nhưng Hoàng gia hẳn là sẽ tận tâm hồi báo, vậy mà đổi lại là bị Hoàng gia vứt bỏ.

Nghe vậy chân mày của Thần Dạ nhíu lại thật chặt, nếu như đây là sự thật, người của Hoàng gia quá mức bạc tình bạc nghĩa ròi.

Hoàng Vũ lạnh lùng nói:

- Tam Thiên Thanh Huyễn lưu có một truyền thống, phàm là môn hạ đệ tử sau khi lập gia đình, con cái sinh ra nếu như thiên tư hơn người nhất định phải gia nhập Tam Thiên Thanh Huyễn lưu.

- Cho nên ngươi liền trở thành đệ tử của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu.

Thần Dạ không giải thích được nói:

- Ngươi đã là đệ tử của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, như vậy theo lý người của Hoàng gia đối với ngươi, đối với mẹ ngươi hẳn là có thái độ biến hóa thật lớn, nhưng ta nhìn mấy người Hoàng Thiên Lôi căn bản là không đem ngươi coi vào đâu?

- Ha hả, lần này Tam Thiên Thanh Huyễn lưu tuyển chọn đệ tử, nhân tuyển cũng không phải chỉ là một mình ta, cuối cùng có thể trúng cử hay không còn là khó nói, cho nên bọn hắn không sợ hãi, quan trọng nhất là bọn họ lấy mẹ ta ra uy hiếp, ta phải đi vào khuôn khổ!

Thần Dạ rốt cuộc có điều hiểu được, tràng thịnh hội tỷ võ chiêu thân này là Hoàng Vũ hết sức không muốn, cũng chỉ có thể đi làm như vậy, vì mẫu thân, nàng không có lựa chọn nào khác.

Nghe đến đó tất cả ý nghĩ trong lòng Thần Dạ đối với Hoàng Vũ lập tức biến mất sạch sẽ, nàng không phải là không yêu Tôn Vĩ, ở dưới tình hình như thế, nàng không thể không làm như vậy.

Nữ tử chí hiếu, đáng giá để Tôn Vĩ đi ủng hộ!

Bất quá?

Thần Dạ lập tức hỏi:

- Mẹ ngươi là đệ tử của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, đám người Hoàng Thiên Lôi làm như vậy sẽ không sợ bị Tam Thiên Thanh Huyễn lưu trách tội sao? Bất kể nói như thế nào, ta tin tưởng Tam Thiên Thanh Huyễn lưu sẽ không dễ dàng tha thứ cho môn hạ đệ tử của bọn họ gặp phải cuộc sống không phải là người?

Nghe được như thế, Hoàng Vũ cười đến càng thêm bi thương:

- Không có gì kỳ quái, năm đó mẹ ta gả cho cha ta, những cao thủ của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu căn bản là không đồng ý, thực lực của Hoàng gia không đáng giá được Tam Thiên Thanh Huyễn lưu kết thân, khi đó mẹ ta cùng với trong môn xảy ra bất hòa rất lớn. Đây là thứ nhất.

- Thứ hai, thời điểm đến Hoàng gia, mẹ sợ cao thủ trong môn sẽ ngăn trở, tiến tới sẽ có bất lợi với cha ta, cho nên ở lúc rời đi mang theo một dạng chí bảo của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, dùng để bảo toàn cho cha ta cùng tất cả người của Hoàng gia.

Hoàng Vũ nói:

- Bởi vì cái nguyên nhân này, mẹ ta cùng Tam Thiên Thanh Huyễn lưu cơ hồ là hoàn toàn quyết liệt. Vào lúc ngày vô tình của người Hoàng gia ta có đôi lúc đều hoài nghi có người của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu đứng ở sau lưng sai khiến hay không, mục đích đúng là vì ép ta cùng mẹ ta giao ra dạng chí bảo này.

- Như vậy, mục đích thực sự thiết lập lôi đài là cái gì, chẳng lẽ chính là vì cho ngươi ở thời khắc bất lực vận dụng chí bảo?

Thần Dạ cau mày hỏi, đây có lẽ là nguyên nhân, nhưng hắn mơ hồ cảm thấy còn không phải là nguyên nhân chủ yếu.

Hoàng Vũ nhất thời cười lạnh nói:

- Nhiều năm qua Hoàng gia từ từ phát triển, sau khi thực lực lớn mạnh, dã tâm cũng là theo đó mà lớn lên, sau khi bọn hắn biết được mẹ ta có vật này, có lẽ trong lòng bọn họ liền muốn lấy được vật đó, do đó có thể uy hiếp được Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, vì Hoàng gia mưu cầu đến càng nhiều tài nguyên.

- Một nguyên nhân khác, đích xác là đang ép ta!

- Vô luận mẹ ta cùng Tam Thiên Thanh Huyễn lưu quan hệ kém như thế nào, nàng thủy chung là đệ tử của cái thế lực này, mà ta, lấy thiên phú của ta tiến vào trong cái thế lực này, chắc hẳn con đường tương lai sẽ không quá khó đi, đây là cố kỵ của bọn hắn.

Hoàng Vũ hờ hững nói:

- Lần này tiến vào trong Tam Thiên Thanh Huyễn lưu có ba nhân tuyển, bọn họ liền đã đánh lên cái chủ ý này rồi.

- Phàm là muốn đi vào cái thế lực này phải thông qua một cái khảo nghiệm, đó chính là tuyệt đối không thể bạc tình phụ nghĩa. Bởi vì nguyên nhân chuyện mẹ ta đã từng làm, trong ba người được đề cử, tỷ lệ của ta kỳ thật là thấp nhất, người của Hoàng gia liền muốn hoàn toàn tước đoạt mất cái tư cách này của ta.

Thần Dạ chậm rãi nói:

- Ngươi cùng Tôn Vĩ thật lòng yêu nhau, vì mẹ ngươi, không cần thiết phải lập ra lôi đài này, Tứ đại công tử tề tụ nơi này, ba người Liễu Hàn Nguyệt biết quan hệ của ngươi cùng Tôn Vĩ tất nhiên là đầu tiên sẽ đối phó hắn, khiến cho ngươi không cách nào thành thân với Tôn Vĩ, như vậy mà nói, ngươi phụ Tôn Vĩ.

- Nếu như ngươi không phụ Tôn Vĩ, vậy thì trở thành người bất hiếu! Vô luận ngươi làm như thế nào, người Hoàng gia cũng sẽ hãm hại ngươi trở thành bất trung bất hiếu, bất nhân bất nghĩa trong vô tình.