Đan Vũ Càn Khôn

Chương 720: Độc hám Cự Viên (2)

Bởi vì hiện tại là hắn một người đối mặt một đầu Bát cấp yêu thú! Không có bất kỳ người nào đến trợ giúp hắn! Mà sau khi hắn bị thương, tốc độ sẽ giảm bớt, như vậy nếu như bị Xích Viêm Lôi Viên kia đuổi theo, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!

Cho dù Tần Phàm hắn lại tài cao gan lớn như thế nào, tạm thời cũng không dám dùng lực lượng một người chính diện đối kháng một đầu Bát cấp yêu thú ah!

Trong nội tâm, các loại ý niệm chớp động trong đầu tầm đó, thân hình của Tần Phàm đã hóa thành một đạo lưu tinh, trước trong nháy mắt còn trên đỉnh núi, nháy mắt sau đó đã rơi xuống giữa sườn núi, hơn nữa căn bản không có nửa phần dừng lại, trực tiếp hướng về miệng sơn cốc ở dưới núi chạy đi.

Hắn cũng không lo lắng Xích Viêm Lôi Viên này sẽ không đuổi theo, không chỉ là bởi vì Tần Phàm đánh thức nó đang hôn mê, cũng bởi vì theo hắn biết, Xích Viêm Lôi Viên này bình thường là thông qua thôn phệ Xích Lôi Thảo để trực tiếp gia tăng thực lực, hiện tại một mảng lớn Xích Lôi Thảo này bị Tần Phàm nhổ sạch toàn bộ, Xích Viêm Lôi Viên không tức giận mới là lạ!

Hơn nữa Xích Viêm Lôi Viên này khẳng định cũng muốn đuổi theo, từ trên người Tần Phàm đoạt lại những Xích Lôi Thảo kia đấy.

Quả nhiên, Xích Viêm Lôi Viên kia một mực nổi giận lớn tiếng gầm thét, trên đường đi theo đuổi không bỏ. Hình thể con Cự Thú này khổng lồ, chỗ nó đi qua, cổ mộc cực lớn trực tiếp bị một cước của nó đạp toái, vừa phóng ra một bước, ngọn núi cũng muốn sụp đổ bên.

Ầm ầm!

Từ ngọn núi rơi xuống mặt đất, bộ pháp của Xích Viêm Lôi Viên này càng là đưa tới một mảnh dãy núi muốn địa chấn, phảng phất giống như toàn bộ đại địa của yêu thú bình nguyên cũng bắt đầu run rẩy !

Cái chấn động này một mực truyền lại đến bên ngoài vài trăm dặm, rất nhiều yêu thú cũng đều bị động tĩnh cực lớn này làm cả kinh, có chút chạy trốn tứ phía, mà có chút thì là phủ phục trên mặt đất, tóm lại cơ hồ hơn phân nửa yêu thú bình nguyên đều chịu ảnh hưởng!

Đặc biệt là trong ngọn núi này, một ít yêu thú vụng trộm ẩn cư ở chỗ này, càng là trực tiếp bị sợ bể mật, tử vong tại chỗ cũng có không ít.

Lúc này Tần Phàm chạy ở phía trước, tốc độ một mực duy trì ở trạng thái cực tốc, hắn một mực không có liếc nhìn về phía sau, trên đường đi thậm chí là nửa giây cũng không dám dừng lại! Sợ mình dừng lại sẽ bị Xích Viêm Lôi Viên kia trực tiếp một cước đạp thành thịt vụn.

Một đường chạy trốn, hắn có thể cảm giác được khí tức vô cùng thô bạo kia một mực phun đến trên lưng của hắn, mà ánh nắng mặt trời cũng hoàn toàn bị thân hình con hung thú cực lớn kia che chắn, trên đường lớn của cả cái sơn cốc đều là một phiến Hắc Ám, phảng phất như bỗng nhiên tầm đó mây đen che đỉnh .

Oanh!

Đột nhiên tầm đó, Tần Phàm phát hiện sau lưng truyền đến từng trận cảm giác tê dại mà nóng rực, hắn cảm giác được một cổ khí tức nguy hiểm, chỉ vội vàng dùng lực đạp mạnh trên mặt đất, mạnh mẽ phóng về phía trước một đoạn khoảng cách lớn.

Ở trong quá trình hắn nhảy lên, lúc này mới có chút hướng về sau nhìn thoáng qua, xem xét liền phát hiện toàn bộ sau lưng mình đều là Lôi Đình đại tác, điện xà màu trắng bạc cực kỳ khủng bố, mỗi một đầu so với cánh tay còn muốn thô to hơn!

Thậm chí ban đầu Tần Phàm ở Lôi Thần Miếu tao ngộ Lôi Điện Phong Bạo cũng không có cường đại như Xích Viêm Lôi Viên điều khiển hiện tại!

Hắn không chút nghi ngờ, chỉ cần hắn đi muộn một bước, cả người liền sẽ bị Lôi Điện này oanh kích đến tê liệt co quắp ngã xuống đất, cuối cùng nhất rất có thể trở thành vong hồn dưới chân Xích Viêm Lôi Viên.

Mà một bên kia, Xích Viêm Lôi Viên thấy công kích không trúng Tần Phàm, sau đó liền trực tiếp rút lên một tòa núi nhỏ bên cạnh, ngọm núi nhỏ này ở dưới khí tức thô bạo của nó quán chú, mạnh mẽ ném về phía Tần Phàm cách mấy trăm trượng!

Tòa núi nhỏ kia phô thiên cái địa hướng về Tần Phàm áp đi, cơ hồ là hoàn toàn ngăn trở con đường phía của Tần Phàm! Ở dưới bóng mờ cực lớn bao phủ, làm cho trong lòng Tần Phàm cũng không khỏi trầm xuống!

- Liều mạng!

Thấy đã là tránh cũng không thể tránh, Tần Phàm cắn răng một cái, hắn cũng không kịp thi triển vũ kỹ gì, ở thời điểm này cả người phảng phất giống như hóa thành một ngôi sao cực lớn, dĩ nhiên là trực tiếp đánh tới một tòa núi nhỏ kia!

Oanh!

Một tiếng vang cực lớn lần nữa ở trong dãy núi tầm đó vang lên, lúc này đây chấn động, làm cho những cường giả bên ngoài sơn cốc kia lại một lần nữa ghé mắt, lúc này đây ngay cả Vân Phi Hồng cũng động dung !

Lúc này Tần Phàm đã cách miệng sơn cốc không xa, cho nên mọi người có thể chứng kiến, thân thể của Tần Phàm như là đạn pháo xuyên thấu qua một tòa núi nhỏ kia, làm cho núi nhỏ kia trở nên chia năm xẻ bảy !

Bất quá, vẫn chưa xong!

Bởi vì Tần Phàm xông tới tòa núi nhỏ này hao tốn một ít thời gian, đằng sau bộ pháp của Xích Viêm Lôi Viên cực lớn, hai ba bước liền trực tiếp đuổi theo!

Sau đó bàn tay cực lớn của Cự Viên không thua gì toà núi nhỏ vừa rồi kia, trực tiếp hướng về chỗ Tần Phàm đập đi!

- Hừ!

Thân thể của Tần Phàm vừa mới phá tan núi nhỏ, trong lòng buồn bực hừ một tiếng, cả người được bao khỏa ở bên trong kình khí, dĩ nhiên là trực tiếp hướng về bàn tay cực lớn kia phóng đi!

- Rống…

Xích Viêm Lôi Viên ở Tần Phàm cường hoành trùng kích này, vậy mà phát ra một tiếng kêu đau! Sau đó ở dưới bị đau đớn, trực tiếp phiến thân thể của Tần Phàm bay ra ngoài.

Tần Phàm này dĩ nhiên là dùng thân thể ngạnh kháng một kích của Xích Viêm Lôi Viên!

Nhìn thấy một màn này, trong nội tâm những cường giả trong sơn cốc kia không khỏi đều hoảng sợ, cơ hồ là trợn mắt há hốc mồm!

- Chư vị, có thể chuẩn bị xong!

Bất quá lúc này, Tần Phàm lại không có công phu ngẩn người kia, sau khi thân thể của hắn bị phiến bay, hắn mượn cổ đại lực này trực tiếp tháo chạy tới sơn cốc, trong miệng rống to một tiếng nói.

- Đến rồi!

Khi thấy một bóng người màu xanh mang theo hung thú cực lớn kia xuất hiện trong tầm mắt, các cường giả ở miệng sơn cốc kia, nguyên một đám ngay cả hô hấp cũng không khỏi trở nên ồ ồ, tất cả đều xuất ra binh khí, bắt đầu trận địa sẵn sàng đón quân địch, cẩn thận đề phòng.

Bát cấp yêu thú Xích Viêm Lôi Viên, gần kề chỉ là thân thể khổng lồ kia liền đầy đủ dọa người rồi!

Theo đầu hung thú này vừa sải bước rời sơn cốc, đại địa kịch chấn tầm đó, lực lượng thân thể cực lớn trực tiếp làm cho phiến đất bằng trước sơn cốc kia xuất hiện khe hở cực lớn!

Không có người vào lúc này còn có thể như bắt đầu bảo trì bình tĩnh, dù là ba cường giả nửa bước Võ Thánh kia cũng đều là sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

Mai Bằng Phi một mực giữ im lặng bỗng nhiên đứng dậy, Quảng Đào nắm chặt trường côn màu đen, trong lòng bàn tay cũng ẩn ẩn xuất mồ hôi, mà Vân Phi Hồng cầm trường thương màu bạc trong tay, như Chiến Thần nhìn thẳng phía trước.