Bị nguyên khí cuồng bạo dao động, tinh không giống như chao đảo, chỉ sau một lát chưởng ấn của Mộc Thiên Hùng dùng tốc độ cao xoay tròn, ở giữa không trung hình thành một hắc sắc lốc xoáy hướng Tần Phàm thổi quét tới.
Hấp lực thật lớn trực tiếp đem cây cối khắp bốn phía nhổ lên tận gốc, còn bị cuồng phong trộn thành mảnh nhỏ, hóa thành mộc hệ nguyên khí càng thêm nồng đậm, hấp lực càng thêm có vẻ khủng bố, phảng phất như muốn kéo cả mặt trời rơi xuống dưới.
Nửa bước võ thánh, thực lực đã khủng bố tới trình độ này!
Một chiêu vũ kỹ như vậy, Tần Phàm từng kiến thức qua một lần, chính là lần trước sau khi đổ đấu với Mộc Thiên Hùng hắn sử dụng Chu Tước Dực bay đi, Mộc Thiên Hùng quá xấu hổ mà đem chiêu này ra công kích hắn, muốn lôi kéo hắn từ trên bầu trời rơi trở xuống.
Khi đó may mắn hắn bay được khá cao, nếu không nói không chừng thật sự không có cơ hội giữ được sinh mạng tới hôm nay.
Nhưng hiện tại ở trong khoảng cách còn chưa đầy trăm thước cảm thụ vũ kỹ cường đại kia, cảm giác rung động của Tần Phàm vẫn mạnh mẽ vô cùng, tựa hồ bản thân còn có chút đánh giá thấp Mộc Thiên Hùng, hắn không thể tưởng được nửa bước võ thánh lại có thể khủng bố tới như vậy!
Hơn nữa rất rõ ràng mộc hệ nguyên khí màu xanh đen kia tinh thuần hơn bình thường rất nhiều, tuy rằng còn xa không bằng Trảm Nghịch Thành Tôn của Tần Phàm, nhưng chất lượng nguyên khí kia mạnh mẽ hơn những võ tôn mà Tần Phàm từng gặp.
Dưới hấp lực cường đại kia, ban đầu Tần Phàm còn có thể miễn cưỡng duy trì tư thế đứng thẳng thong dong, về sau phải dùng trung bình tấn mà đứng, dùng nguyên khí gắt gao bám chặt lên mặt đất mới không bị hút qua. Đây cũng nhờ hắn đã đột phá ngũ cấp võ tôn, thực lực đề cao thật lớn, nếu không thật sự là khó thể ngăn cản được.
- Không có khả năng, không ngờ ngươi vẫn ngăn cản được!
Mà Mộc Thiên Hùng chứng kiến Tần Phàm vẫn có thể đứng nguyên tại chỗ, không khỏi lại kinh ngạc, hắn biết được chỗ khủng bố của chiêu vũ kỹ này, cho dù bốn phía có ảo trận chỉ sợ cũng bị hấp lực cường đại của hắn phá hủy!
Nhưng hiện tại Tần Phàm vẫn có thể biểu hiện ra thực lực cường đại, chân khí võ tôn vẫn không hề thay đổi!
- Mộc Tu Công, chẳng lẽ cho tới bây giờ ngươi vẫn chưa tin ta đã đột phá tới cảnh giới võ tôn hay sao?
Tần Phàm hoàn toàn đứng vững, lúc này khóe môi lại giương lên, ngay lập tức bản tức nguyên khí vận chuyển quanh thân, hỏa hệ nguyên khí nóng rực nồng đậm khắp bốn phía bắt đầu bị hấp dẫn tới.
Hỏa hệ nguyên khí trong phạm vi hơn năm trăm thước cuồn cuộn như nước sông lan tràn, lại như nham tương núi lửa bùng nổ, lao nhanh như chớp, theo hỏa hệ nguyên khí sôi trào, nhiệt độ khắp bốn phía cũng bắt đầu kịch liệt tăng cao.
Thậm chí bị nhiệt độ nóng rực tàn sát bừa bãi, rất nhiều lá cây xanh tươi bởi vậy mà khô héo thật nhanh, thậm chí có chút cây cối khô cằn trực tiếp bị đốt cháy thành đen thui.
- Thế nào…
Mộc Thiên Hùng mở to hai mắt, trên làn da truyền tới cảm giác nóng rực không thể lừa được hắn, nếu không phải là siêu cấp ảo trận, căn bản không có khả năng ngay xúc cảm cũng có thể ảnh hưởng được! Đây rõ ràng chính là cảm giác nóng cháy do hỏa nguyên khí tạo thành!
- Nếu ngươi còn chưa tin, vậy ta chứng minh cho ngươi xem một chút đi!
Lúc này trên tay Tần Phàm nắm lấy hỏa diễm đỏ rực, khí kình thực chất bao vây quanh thân thể hắn, khiến cho hắn giống như dục hỏa thành thần!
- Vạn Ngưu Trùng Chàng!
Ngay sau đó Tần Phàm hét to một tiếng, một quyền đánh ra.
Khí lưu nóng rực nhanh chóng ngưng tụ, từng đầu man ngưu điên cuồng rít gào lao ra trong hư không, hình thành một mảng lớn hỏa diễm đồ sộ, thậm chí muốn đem toàn bộ mộc hệ nguyên khí khắp bốn phía đều thiêu cháy lên.
Cơ hồ hơn một ngàn đầu hỏa diễm man ngưu, mục tiêu lao tới chính là hắc sắc lốc xoáy khổng lồ kia.
Ngươi không phải cần hấp thu sao? Thử xem có đem man ngưu của ta hấp thu hết hay không?
Tần Phàm được bản tức nguyên khí kéo lên, hai tay cực nhanh biến hóa đủ loại ấn quyết, chỉ huy hỏa diễm man ngưu đánh tới hắc sắc lốc xoáy!
- Hống hống hống…
Hỏa diễm man ngưu phẫn nộ rít gào, lửa cháy ngập trời, những nơi đi qua cây khô lá rựng toàn bộ bị thiêu hủy thành tro bụi, trên mặt đất lưu lại từng mảng cháy đen, thật giống như mới phát sinh qua một trận cháy rừng thật lớn.
Mỗi một đầu hỏa diễm man ngưu hung hãn liều lĩnh, mỗi một hỏa diễm man ngưu đều mang theo khí thế chưa từng có từ trước tới nay!
- Oanh!
Rốt cục đầu hỏa diễm man ngưu thứ nhất đánh thẳng lên hắc sắc lốc xoáy, nhất thời làm lốc xoáy chấn động, hoa lửa vẩy ra khắp nơi!
Đầu thứ hai, đầu thứ ba…từng đầu tiếp theo từng đầu, những đầu hỏa diễm man ngưu mang theo xu thế như cuồng phong quét ngang tiến thẳng vào trong hắc sắc lốc xoáy, từng vòng hỏa diễm bộc phát, màu sắc đỏ đậm đã bắt đầu tạo thành ảnh hưởng lốc xoáy màu đen kia!
Thoạt nhìn thật giống như một tảng lớn thâm sơn rừng cây sắp bị thiêu cháy, nơi nơi đều là đốm lửa bay tán loạn, nơi nơi hỏa diễm ngập trời.
- Oanh!
Sau khi toàn bộ hỏa diễm man ngưu đụng vào lốc xoáy, lốc xoáy rốt cục không còn chịu nổi phát ra một tiếng chấn vang thật lớn, thật giống như núi lửa bùng nổ bộc phát, mộc hệ nguyên khí xanh đen cực nhanh hướng bốn phía khuếch tán, thật nhiều tro tàn cháy đen vung vẩy văng ra.
Từng đợt khói đặc bốc lên ngay tại chỗ, một loại nhiệt độ không khí đặc thù lay động tràn đi.
Mộc Thiên Hùng nhìn thấy lốc xoáy của mình đã hoàn toàn bị phá hủy, trong khoảng thời gian ngắn vẫn không tin nổi, ngây người nhìn ra, bộ dáng vô cùng buồn cười.
Kết quả hiện tại rất rõ ràng, Tần Phàm không chỉ đột phá tới cảnh giới võ tôn, còn không phải võ tôn bình thường! Thực lực mà hắn phát huy ra cũng không sai biệt bao nhiêu với cửu cấp võ tôn đỉnh, nửa bước võ thánh như chính hắn!
- Không biết bằng chứng chứng minh như vậy đã đủ chính xác chưa?
Tần Phàm thấy hắc sắc lốc xoáy đã hoàn toàn tiêu tán, đối với thực lực của mình đã đủ tự tin, nhìn Mộc Thiên Hùng, trong miệng thản nhiên nói.
Hai cỗ năng lượng va chạm lúc này đã biến mất, nhưng hai loại nguyên khí dao động dị thường vẫn còn chấn đãng thật lâu trong khu núi rừng thâm sâu.
Nếu nhìn lại một mảng lớn núi rừng nơi đây, có thể phát hiện đại bộ phận cây cối đều biến thành khô héo hoặc cháy đen, chung quanh vẫn còn chút đốm lửa bay lên, mà trên mặt đất giống như vừa có mãnh thú phóng qua, nơi nơi đều là những khe nứt hố sâu.
Không khí hiện trường càng thêm trầm trọng sau lần giao đấu vừa rồi.
Lúc này Mộc Thiên Hùng đã có thể khẳng định hiện tại thiếu niên còn chưa đầy hai mươi tuổi đứng trước mặt mình, tuy rằng trong lòng hắn hoàn toàn không muốn tin tưởng, nhưng đối phương đích thật là một võ tôn thực sự.
Mà ánh mắt của hắn từ khó tin dần dần biến thành oán hận chăm chú nhìn vào thanh y thiếu niên, hai mắt đỏ bừng, phảng phất như muốn phát ra ngọn lửa. Nhìn ra được lời nói vừa rồi của Tần Phàm đã tạo thành tâm cảnh dao động thật lớn đối với hắn.