Thu thập con Ám Ảnh Sơn Miêu kia, liên tục dày vò một ngày một đêm khiến Tần Phàm thật sự khó có thể kiên trì nữa, hắn đi tới một chỗ, tìm một gốc địa thụ cành lá tương đối tươi tốt, dựa lưng vào nghỉ ngơi.
Vừa ngồi xuống, Tần Phàm đã mỏi mệt không chịu nổi liền lập tức nhắm mắt lại, tuy rằng trên cây vẫn có mưa chảy xuống, nhưng hắn tựa hồ tùy thời đều chìm vào giấc ngủ vậy.
NGAO --
Rống! Rống! Rống! Rống! Rống!
Nhưng ngay lúc này, xa xa đột nhiên truyền đến trận trận tiếng Long ngâm tiếng Hổ gầm, thanh âm rung trời, tựa hồ toàn bộ sơn mạch đều trở nên run rẩy, ngay cả Tần Phàm đang muốn ngủ cũng đột nhiên mở mắt ra.
- Cổ lão đầu, đây là có chuyện gì?
Tần Phàm chẳng biết tại sao đáy lòng vậy mà tự động nổi lên một tia cảm giác hoảng hốt, vội vàng hỏi Cổ Mặc.
- Chúc mừng ngươi, đại vận ngàn năm có một này lại bị ngươi đụng phải!
Cổ Mặc thanh âm trầm thấp vang lên bên tai:
- Thật sự, thất cấp yêu thú Độc Giác Giao Long kia thật sự chạy đến vùng núi này rồi! Trời ạ, còn có năm đầu lục cấp yêu thú Thiên Dực Hổ nữa!
Tần Phàm ngẩng đầu nhìn về phương xa, một đầu Độc Giác Giao Long hơn 10m đột nhiên từ trong rừng xoay quanh lấy phóng lên trời, một tiếng Long ngâm thật dài, đại thụ che trời bốn phía đều bị cái đuôi của nó vung ra khiến ngổn ngang lộn xộn, cỏ cây bay tứ tung.
Mưa như trút nước rơi vào trên lân phiến hắc sắc sáng bóng của nó nổi lên trận trận sáng rọi mỹ lệ. Xa xa nhìn lại, toàn thân tràn đầy lực lượng mang tính rung động.
Độc Giác Giao Long này là đầu rắn thân long, nhưng trên đầu rắn đã có một cái sừng dài bạch sắc, thoạt nhìn cao quý mà uy phong lẫm lẫm! Năm cái móng vuốt cực lớn phi thường sắc bén, dĩ nhiên là đang ngự không bay lên!
Ngay sau đó, năm đầu đại hổ mọc ra hắc sắc cánh liền gào thét, cũng áp đảo mảng lớn đại thụ che trời, hai cánh ngay ngắn khẽ vỗ động, cuồng phong xoáy lên gỗ vụn bay tán loạn! Tiếp theo, năm đầu Phi Thiên lão hổ thân hình vô cùng kiện tráng, cũng theo đó phóng lên trời, dĩ nhiên lại đuổi theo đầu Độc Giác Giao Long kia!
Năm đầu lục cấp yêu thú kết đội đuổi giết một đầu thất cấp yêu thú!
- Móa!
Tần Phàm không khỏi chửi nhỏ một tiếng, vội vàng quay người chạy đi, nơi thị phi như vậy phải chạy đi càng xa càng tốt, dùng hắn thực lực bây giờ, thật sự rõ ràng cảm nhận được cái gì gọi là chênh lệch! Trong lòng của hắn tràn đầy cảm giác rung động, nhìn Giao Long cực lớn kia, hắn thật sự cảm thấy chỉ cần nó tùy tiện vỗ một móng vuốt xuống thì hắn sẽ rơi vào kết cục phấn thân toái cốt!
- Chạy cái gì! Trở về!
Nhưng vào lúc này, Cổ Mặc lại rít gào bên tai Tần Phàm nói.
- Điên rồi, đây chính là thất cấp yêu thú ah! Ta không chạy chẳng lẽ ở chỗ này chờ chết sao?
Tần Phàm một đường chạy như điên, một đường trả lời Cổ Mặc nói. Hắn tuy rằng muốn lịch lãm rèn luyện trong sinh tử, nhưng cũng khong muốn phải chết trong lịch lãm rèn luyện!
- Ngu xuẩn! Nếu như chúng cố tình muốn giết ngươi, dùng thực lực và tốc độ của người, nào còn chạy trốn đượcc?
Thanh âm của Cổ Mặc lần nữa truyền đến:
- Ngươi đối với chúng mà nói thật giống như con sâu cái kiến vậy, ngươi trên đường trông thấy một con kiến, chỉ cần nó không leo đến trên đầu ngươi, ngươi sẽ cố ý đi giết chết nó sao? Huống hồ chúng vội vàng chém giết, nào có rãnh rỗi mà để ý đến ngươi chứ!
- Cái kia... vậy ở lại làm gì?
Tần Phàm lúc này mới ngừng lại, kinh hồn mà hỏi thăm.
- Xem cuộc vui! Ngũ Hổ phệ Long, đó là cảnh tượng khó gặp cỡ nào, chẳng lẽ ngươi muốn bỏ lỡ như vậy sao?
Cổ Mặc dứt khoát từ trong giới chỉ nhẹ nhàng đi ra, nhìn lên chém giết trên bầu trời nói:
- Thoạt nhìn Độc Giác Giao Long kia tựa hồ đang ở thời kỳ suy yếu, nếu không mặc dù có năm đầu Thiên Dực Hổ thì chúng cũng không dám vượt cấp đi khiêu chiến quáy vật khổng lồ thất cấp yêu thú này đâu!
- Hắc hắc, đợi chút đi, nếu như Độc Giác Giao Long kia thật sự bị Thiên Dực Hổ giết chết, nhặt lấy một chút vụn vặt đối với ngươi hiện giờ cũng có chỗ tốt rất lớn!
Tiếng cười hơi có vẻ lừa dối của Cổ Mặc lần nữa truyền đến.
Tần Phàm nghe Cổ Mặc nói như thế, lúc này mới chậm rãi bình tĩnh lại. Hắn vốn cũng không phải là loại người nhát gan, chỉ là vừa rồi nhất thời bị uy áp của Độc Giác Giao Long chấn nhiếp thôi, dù sao đây chính là thất cấp yêu thú tương đương với Võ Tôn a!
Phát hiện ra Độc Giác Giao Long và Thiên Dực Hổ đích thật không để ý đến mình, lúc này Tần Phàm mới yên tâm ngẩng đầu quan sát cực kỳ huyết tinh trên bầu trời!
NGAO!
Chỉ thấy Độc Giác Giao Long kia giận dữ ngâm một tiếng, đuôi rồng cực lớn ra sức vung về phía một đầu Thiên Dực Hổ, mưa đầy trời cũng bị một kích dốc sức này đánh cho bốn phía huy sái, nhưng lại bị đầu Thiên Dực Hổ kia linh hoạt tránh đi!
Ngay sau đó, bốn đầu Thiên Dực Hổ khác thừa cơ lần nữa đánh tới Độc Giác Giao Long, hàm răng sắc bén và móng vuốt là vũ khí sắc bén nhất của chúng, tuy rằng lân giáp của Độc Giác Giao Long càng chắc chắn nhưng cũng không dám tùy tiện để những Thiên Dực Hổ này đồng thời cắn trúng được.
Vì vậy, long thân cực lớn của Độc Giác Giao Long quay cuồng, mưa như thác nước trút xuống phía dưới, đồng thời cũng dùng tư thái trơn trượt tránh thoát khỏi sự cắn xé của Thiên Dực Hổ.
Bởi vì Độc Giác Giao Long đang ở vào thời kỳ suy yếu, vô luận tốc độ hay lực lượng đều thấp xuống không ít! Vì vậy, nó không dám dây dưa với Thiên Dực Hổ, lần nữa phát ra một tiếng ngâm dài, thân thể cực lớn lần nữa bay lên trời, bay lên trên đám mây cao cao.
Nhưng năm đầu Thiên Dực Hổ kia chiếm được ưu thế làm sao lại khinh địch để nó chạy mất như vậy được, hắc sắc dực cực lớn dùng sức một cái, cũng lăng vân từ trên xuống, ngay ngắn đuổi theo. xem tại TruyenFull.vn
Tiếng Long ngâm nổi giận từ trên bầu trời truyền đến, Độc Giác Giao Long thân là thất cấp yêu thú bị năm đầu lục cấp yêu thú dây dưa như vậy, tôn nghiêm đã bị vũ nhục thật lớn! Nhưng hết lần này tới lần khác hiện giờ thân thể đang ở vào thời kỳ suy yếu, thực lực không bằng thời kỳ đỉnh phong, tuy rằng giận dữ nhưng lại không làm gì được năm đầu Thiên Dực Hổ đang ở vào thời kỳ đỉnh phong kia!
Sau đó Độc Giác Giao Long kia thấy trên không trung không thoát khỏi được Thiên Dực Hổ, lại đột nhiên xoay người một cái, rất nhanh xông về phía tung lâm phía dưới, thân thể khổng lồ vậy mà thoáng cái vào trong rừng rậm, tất cả bụi rậm cây cối ngăn cản lấy đường đi của nó đều bị quét dọn, mà những vật kia lại không thể làm gì được lân giáp của nó!
- Thật đáng buồn! Độc Giác Giao Long này thật sự là rồng bơi nước cạn rồi, bất quá cũng không phải bị tôm đùa giỡn, mà là bị lão hổ không xuống đồng bằng lấn!
Cổ Mặc trông thấy tao ngộ của Độc Giác Giao Long, không khỏi có chút thổn thức sợ hãi thán phục.
- Từ một Võ Thánh biến thành một linh hồn chỉ có tu vị võ đồ, thật vất vả giãy dụa trở lại Võ sư chi cảnh, lão đầu, ngươi là bản thân ngươi sao? Bất quá ta cũng đâu có khi dễ ngươi chứ!
Tần Phàm trêu tức nói.