Đang đi tới, bỗng nhiên Tần Phàm ngừng lại.

- Tần Phàm, làm sao vậy, có cái gì sắp phát sinh sao?

Nhiếp Bá cách hắn không xa mở miệng hỏi, tựa hồ cũng lộ ra có chút khẩn trương. Những người khác thì nhìn Tần Phàm không chuyển mắt, chỉ cần thấy Tần Phàm có cái gì dị động, những người khác tất nhiên sẽ vào lúc này đều lập tức thoát đi.

- Không có việc gì, chỉ là phía trước chính là cửa vào sơn thể, vừa rồi Nhiếp Bá sư huynh cùng Viên Cảnh Thiên sư huynh đã đi tới một lần, không bằng hai vị đi trước dẫn đường a.

Tần Phàm mỉm cười nói ra, nhìn thấy thần sắc mọi người khẩn trương như vậy, không khỏi có chút buồn cười. Những người này một mặt là đối với nguy hiểm không biết sợ hãi muốn chết, nhưng một phương diện khác lại không bình ổn tham niệm ở trong lòng.

- Người chính là như vậy a...

Trong lòng của hắn cũng có chút ít cảm giác thông cảm.

- Bên trong sẽ không có chuyện gì phát sinh chứ?

Nhiếp Bá thận trọng hỏi thăm.

- Hiện tại đoán chừng con Thủ Hộ Thú vũ khí Viễn Cổ kia còn ở chỗ nào đó tu dưỡng, hẳn là sẽ không có vấn đề gì, chỉ là sơn thể này vừa mới phát sinh núi lửa bộc phát, tuy núi lửa bộc phát này cùng bình thường có chút bất đồng, nhưng hiện tại ở bên trong cũng là thập phần nóng bỏng, ta nghĩ đại khái so với bên ngoài nóng gấp ba lần, mọi người chú ý một chút là được.

Tần Phàm vừa cười vừa nói.

- Vậy được rồi, ta ở phía trước dẫn đường.

Nghe vậy, lúc này Viên Cảnh Thiên kia mới trầm giọng nói ra, sau đó liền đi ở phía trước, nhưng mà có thể trông thấy kình khí toàn thân bao vây lấy hắn, lộ ra hết sức cẩn thận.

Mà Nhiếp Bá theo sát phía sau, Tần Phàm thì đi ở thứ ba.

Đi đến lối vào đỉnh núi, sau đó mọi người liền dọc theo một thông đạo màu hỏa hồng, một mực đi xuống dưới, độ ấm trong này quả nhiên như Tần Phàm nói trước, so với bên ngoài thì nóng hơn rất nhiều, thậm chí có một ít người vào lúc này đã chịu đựng không nổi.

Nếu như bọn hắn cố gắng chèo chống, có lẽ còn có thể ủng hộ một thời gian ngắn, nhưng ở dưới trạng thái như vậy, có thể phát huy thực lực thật sự là có hạn, cho nên dứt khoát trực tiếp lui ra ngoài, coi như là có chút tự mình hiểu lấy.

Những người còn lại tiếp tục dọc theo thông đạo này đi xuống phía dưới, vừa đi cũng không khỏi một bên âm thầm sợ hãi thán phục.

Ở trong sơn thể này, tuy là vô cùng nóng bức, nhưng vách núi hỏa hồng sắc này lại có vẻ vạn phần mỹ lệ, mọi người như là đi vào một cái hành lang nghệ thuật tự nhiên, thoạt nhìn có một loại mỹ cảm kinh tâm động phách.

Tần Phàm lơ đãng nhìn thoáng qua Tần Li ở bên cạnh, tuy lúc này nàng cũng là nóng đến đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng ở dưới ánh sáng màu đỏ mỹ lệ này, lại lộ ra cực kỳ mê người, rất có phong tình,.

Nếu như không phải tại đây có nhiều người như vậy, lúc này hắn nhất định là nhịn không được hảo hảo ôm nàng một phen. Đồng thời hắn cũng phát hiện lúc này có không ít người đang lặng lẽ nhìn lén Tần Li, rõ ràng cũng bị nàng hấp dẫn đến.

Cái này lại để cho trong lòng Tần Phàm không khỏi có chút không vui, đối với hắn mà nói, Tần Li hẳn là hoàn toàn thuộc về hắn, bị người khác nhìn nhiều, hắn cũng cảm thấy có chút thiệt thòi.

Mà đúng lúc này, bỗng nhiên Tần Li xoay đầu lại, cùng Tần Phàm bốn mắt nhìn nhau.

Vào lúc này Tần Phàm làm như đột nhiên bị khám phá tâm sự, hơi có chút xấu hổ, chỉ phải ngượng ngập cười cười.

- Tiểu Phàm, ta tựa hồ cảm giác được bên kia có năng lượng đặc thù phản ứng.

Nhưng sau đó Tần Li lại nhẹ giọng truyền âm nói ra, tựa hồ cũng không có chú ý tới Tần Phàm dị thường.

- Ồ?

Tần Phàm nghe vậy trong lòng cũng không khỏi khẽ động, vội vàng dùng tinh thần đi cảm ứng, quả nhiên phát hiện một phân nhánh ở bên trái thông đạo có một ít đặc thù, bởi vì vừa rồi hắn đem tâm thần đặt ở trên người Tần Li, lại suýt nữa bỏ lỡ.

- Năng lượng hỏa hệ thật nồng đậm.

Cảm giác được Hỏa nguyên Ma chủng truyền đến tin tức, trong nội tâm Tần Phàm thất kinh.

- Hình như là thứ tốt.

Tinh tế cảm ứng một hồi, trên mặt Tần Phàm dần dần xuất hiện một tia mừng rỡ thần sắc, sau đó Lưu Tinh Bộ toàn lực triển khai, lập tức phóng về phía thông đạo đó.

Bởi vì Nhiếp Bá cùng Viên Cảnh Thiên đi ở phía trước, mà đại bộ phận những người khác bị Tần Li hấp dẫn cho nên qua gần hai giây thời gian, mọi người mới kịp phản ứng, nhưng Tần Phàm đã xông vào bên trong huyệt động kia rồi.

- Chẳng lẽ Tần Phàm này phát hiện cái gì?

- Chẳng lẽ là có bảo bối gì?

- Tần Phàm hắn đi vội vả như vậy, hơn nữa cũng không phải lui về phía sau, nhất định là có bảo vật!

Ước chừng đã qua năm giây thời gian, mới có người đi theo vọt tới, nhưng hình như đã có chút muộn, thời điểm những người này xuyên qua lối đi kia, vừa vặn nghe được một tiếng chấn nổ ở bên trong truyền đến.

Mà khi bọn hắn chạy vội tới huyệt động mà Tần Phàm vừa đi vào kia, vừa vặn trông thấy Tần Phàm thu thập một ít tinh thể màu đỏ tinh xảo đặc sắc.

Vừa rồi bọn hắn nghe được một tiếng chấn nổ kia, là thanh âm Tần Phàm đánh rớt những tinh thể này.

- Đây là Hỏa Nguyên Tinh!

- Hỏa Nguyên Tinh là thánh phẩm có thể cho tu luyện giả Hỏa hệ Nguyên lực tăng nhanh tu vi!

- Đã có Hỏa Nguyên Tinh này, nghe nói có thể làm cho tu luyện giả Hỏa hệ Nguyên lực đột nhiên tăng mạnh! Tốc độ tu luyện không khỏi tăng lên sâu sắc, còn có thể đề cao uy lực vũ kỹ hỏa hệ!

- Trời ạ, nhiều Hỏa Nguyên Tinh như vậy!

- Lúc này đây Tần Phàm thật sự là phát lớn a!

Rất nhanh, liền có một ít người có nhãn lực nhận ra những tinh thể hỏa hồng sắc này, đều mở to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi, đồng thời cũng cảm thấy hâm mộ ghen ghét.

Nhưng tốc độ của Tần Phàm cực nhanh, ở trong thời gian ngắn ngủi cơ hồ đã thu nạp hơn mười khỏa Hỏa Nguyên Tinh vào trong không gian giới chỉ rồi, mọi người muốn kiếm một chén canh là không thể nào, trừ khi là đoạt từ trong tay Tần Phàm.

Bất quá Tần Phàm biểu hiện ra thực lực chính là một trong những cao thủ đỉnh tiêm nhất, ngoại trừ mấy Minh chủ ra, không có ai dám nói mình nhất định có thể đánh thắng được hắn.

Hơn nữa trong này có thể phát sinh núi lửa bộc phát lần nữa, chỉ có Tần Phàm là có thể sớm cảm ứng được!

Nếu như hiện tại bọn hắn ra tay đối phó Tần Phàm, là tương đương với việc đẩy mình vào trong nguy hiểm thật lớn.

Cho nên, dù là mấy vị Minh chủ, vào lúc này cũng sẽ không ra tay cướp đoạt Tần Phàm! Dù sao mục tiêu chủ yếu của những Minh chủ này vẫn là vũ khí Viễn Cổ kia! Hỏa Nguyên Tinh này mặc dù tốt, nhưng vẫn là xa xa không thể so sánh với vũ khí Viễn Cổ kia đấy.

Như thế, mọi người cũng chỉ có thể âm thầm hận chính mình không có phát hiện bảo vật này tồn tại trước mà thôi.

Bất quá thời điểm chứng kiến Tần Phàm hoàn toàn mang những Hỏa Nguyên Tinh kia, tiêu sái đi ra huyệt động, lại có một ít người có kiến thức rất nhanh kịp phản ứng, vội vàng vọt tới địa phương có Hỏa Nguyên Tinh vừa rồi kia, đem những Thạch Đầuở bên cạnh Hỏa Nguyên Tinh đào xuống dưới.