Từ đó về sau, Từ Trường Thanh nói sao cũng không chịu theo Chiến Vô Dã lên bè trúc thả câu, đi cũng chỉ ở bên bờ biển quyết không xuống bè trúc, bất quá cũng có ngoại lệ, có khi bị Chiến Vô Dã miệng lưỡi khéo léo khuyên bảo, cũng sẽ theo hắn đi dạo chung quanh tiểu đảo, nhìn phong cảnh trên biển.

Ở trên đảo ngày qua rất nhanh, đảo mắt đã qua hai tháng, Chiến Vô Dã để Thắng Quý tới nhìn tình huống anh thai trong bụng Từ Trường Thanh, vì gần đây anh máy thai v cực kỳ thường xuyên, ngay cả khi Từ Trường Thanh ngủ cũng không v thành thật, Thắng Quý tinh tế dò xét, vẻ mặt trầm tư, qua một hồi mới ngẩng đầu nói với Chiến Vô Dã cùng Từ Trường Thanh:“ anh thai trong bụng Từ công tử cùng anh hóa chi pháp Thắng thị ghi lại có chỗ bất đồng.”

Chiến Vô Dã nâng mày, đuôi mắt khẽ nhếch lên tiếng, trên mặt không có biểu tình gì, nhưng hiển nhiên giọng điệu đã lãnh lệ, chỉ nói:“ nói tiếp.”

Thắng Quý có chút không yên, càng thêm châm chước nói:“ anh hóa chi pháp Thắng thị ghi lại, khi anh đan tu luyện thành hình nên là màu trắng, cùng người tướng hợp thành công anh thai sẽ biến thành đen trắng hai màu, một năm sau thành thai, nhưng anh thai trong bụng Từ công tử ngay từ đầu là màu xanh, tướng hợp rồi trở thành xanh xám, tự nhiên, anh đan màu xanh so với anh thai màu trăng càng thượng thừa, mà hỗn độn khí màu xám cũng là thế gian hãn hữu, thai nhi dựng dục ra huyết mạch hẳn càng tinh thuần, chỉ là thời gian của anh thai cũng không chuẩn xác ~~~~”

Từ Trường Thanh nghe được Thắng Quý nói đến hỗn độn khí màu xám, Tử Tử lúc trước cũng nói cho mình không khác lắm, vốn có tia nghi hoặc, nghe thấy thời gian không dễ nắm chắc, không khỏi ngây ngẩn cả người, nhịn không được mở miệng dò hỏi:“Lúc trước Quý bá không phải nói một năm thành thai sao ? nay đã là tám tháng, cách thời gian thành thai còn bốn tháng ~” Nay sao lại nói thời gian không dễ nắm chắc ?

Thắng Quý lắc lắc đầu nói:“ anh thai trong bụng Từ công tử cùng anh hóa chi pháp Thắng Lan ghi lại lược không giống, tình trạng trước sáu tháng thật không khác mấy, nhưng hai tháng tiếp đó biến hóa thật lớn, anh thai đã thành hình trước thời gian, lúc này đã sớm tiến vào thu khí chi cảnh.”

Thu khí chi cảnh Từ Trường Thanh biết, vì lúc trước Thắng Quý nói qua với hắn, vốn thu khí chi cảnh ba tháng sau mới có, hôm nay vừa kiểm tra lại phát hiện thai nhi trong bụng hắn đã có hiện tượng thu khí, nói cách khác, nhanh thì nửa tháng, chậm thì một tháng, liền phải sinh ~

Thắng Quý thấy Từ Trường Thanh không nói, cũng sợ hắn có gánh nặng, liền an ủi :“ anh thai này tốt hơn rất nhiều, đây là dấu hiệu linh khí đầy đủ, thai nhi phong phú, hơn nữa về thời gian tướng quân cùng Từ công tử cũng không cần băn khoăn, bởi vì đan anh xuất thế tương đương với tu sĩ kết anh, đến lúc đó nhìn thiên tượng là đươc.”

Từ Trường Thanh lúc này trong lòng mừng lo nửa nọ nửa kia, mừng là rốt cục có thể giải thoát thân nam tử mang thai này, lo là sinh non có khiến đan anh không ổn hay không, thời gian vội vàng như vậy.

Đợi Thắng Quý đi rồi, Chiến Vô Dã ngồi bên người hắn, đưa tay khẽ xoa bụng Từ Trường Thanh, bởi vì là nam tử mang thai, anh thai thực ra là linh khí tinh thuần, cho nên cũng không to ra như nữ tử mang thai thời gian cuối, thai hình rất nhỏ, lúc này sờ lên chỉ hơi lớn hơn lúc trước.

Từ Trường Thanh cảm giác được ấm áp trong tay Chiến Vô Dã, nâng mắt nhìn hắn một cái, Chiến Vô Dã đưa tay ôm eo hắn, nửa ngày mới thấp giọng nói:“Đừng sợ, còn có ta ở đây, sẽ không để ngươi có việc.”

Từ Trường Thanh chỉ cảm thấy sau lưng phát mỏi, đợi Chiến Vô Dã xoa xoa cho hắn, mới tốt hơn một chút, sau đó tránh khỏi cánh tay hắn, trên mặt cố trấn định nói:“Bất quá là cái bụng đã mở miệng, có gì đáng sợ, đường đường nam tử sao lại ngay cả phụ nhân cũng không bằng ~~ ” Nói xong chột dạ, liền bị ánh mắt Chiến Vô Dã nhìn chằm chằm dựng cả lông, thêm can đảm nhìn thẳng hắn một cái, hắn đã dời tầm mắt, nhẹ giọng nói:“Đã nhiều ngày trời lạnh, đắp thêm chăn trên người, miễn bị cảm lạnh ~~ ”

Quả thực như lời Chiến Vô Dã, gió trên biển đột nhiên có chút lớn, sáng sớm hoặc tối đúng là lạnh hơn, cũng may mỗi ngày có lò sưởi là Chiến Vô Dã, mỗi khi ngủ đều ôm eo hắn, kề sát hắn nên không biết lạnh, vì anh thai bắt đầu thu khí, linh khí trong bụng từ từ giảm bớt, ý tứ của Thắng Quý là một tháng này tốt nhất nằm trên giường, bởi vì lúc này linh khí bị anh thai hấp thu, thân mình Từ Trường Thanh sẽ hơi yếu, trước khi lấy thai trăm ngàn lần không thể cảm lạnh hay sinh bệnh, bất quá cũng may trong núi nhỏ có lục dịch, hiện tại mỗi ngày có thể nhỏ hơn một chén nước, dựa vào linh dịch thân mình cũng không ngại, chỉ là không tiếp tục để Chiến Vô Dã dẫn hắn đi du lãm tiểu đảo.

Ngày thường chỉ ngồi trong viện đọc sách, cùng đầu bếp nói chuyện món ăn trong ngày, bất tri bất giác lại học được vài món, đầu bếp cũng không nghĩ tới Từ công tử học vấn tốt, về mặt trù nghệ cũng hiểu được rất nhiều, cảm thấy càng kính nể.

Vì làm ba cây mộc trâm, hồi xuân mộc còn lại chút đầu thừa đuôi thẹo, nhàn đến vô sự, liền muốn làm một ít vật tốt đeo bên người cho anh thai trong bụng.

Mặt chạm trổ Từ Trường Thanh có chút trụ cột, dù sao khi ở trong không gian dùng một phần nhỏ ngọc làm đồ cho Tử Tử, mà A Đức khi điêu khắc ngọc, cũng thường xuyên ở bên quan xát, lúc này tuy là khắc gỗ, nhưng cũng có thể làm bảy tám phần giống.

Không có cát mài, chỉ là thuần dùng đao tước khó tránh khỏi sẽ có chút thô ráp, tước mấy hạt gỗ, cũng không thật tròn, nhưng thiếu hụt như vậy, cũng là một loại lạc thú tùy hứng, cũng có thể tránh lãng phí vật liệu gỗ, dù sao lúc này có được xuân mộc không dễ, rất ít ỏi tạo ra tuy nhìn không hoàn mỹ, nhưng cũng tận lực bảo lưu lại đầy đủ tính chất của vật liệu gỗ, không lãng phí nhiều nguyện liệu .

Này ngày Từ Trường Thanh đang dùng đao tinh tế dùng một khối hồi xuân mộc làm mặt dây chuyền trên có khắc một đôi cẩm lí, Chiến Vô Dã lúc này xốc màn trúc đi đến, thấy Từ Trường Thanh trên bàn bầy không ít món điêu khắc gỗ, hạt gỗ lớn nhỏ cũng có hơn mười hạt, không khỏi nghỉ chân quan xát, nửa ngày liền thuận miệng trêu tức nói:“Mấy vật nhỏ này điêu đắc tuy hơi khó coi, nhưng cũng dùng tâm, không bằng cho ta một kiện thưởng thức như thế nào?”

Từ Trường Thanh nghe vậy vốn kinh ngạc, hắn bình thường đối với vật phẩm trang sức không để ý, hôm nay ngược lại chủ động mở miệng hỏi xin, nhưng nói thật sự khó nghe, không khỏi cảm thấy không vui, nếu đổi là người khác chỉ sợ là nửa món cũng không cho, bất quá hồi xuân mộc là Chiến Vô Dã cho hắn, cũng chỉ hừ một tiếng, không tình nguyện đem mấy món ở trên bàn lật lên lật xuống, nhìn cái này nhìn cái kia, tựa hồ khó mà bỏ được, cuối cùng lấy một món được khắc sớm nhất hình lá cây lớn bằng một bàn tay, là món làm ra xấu nhất, lật xem hai cái, liền đem lá cây bằng gỗ ném qua nói:“Không lùi không đổi, nếu ngại xấu thì đem trả.”

Vốn nghĩ Chiến Vô Dã xem xong còn châm chọc vài câu, lại không nghĩ rằng hắn cầm ở trong tay vuốt đến vuốt đi, cuối cùng nói:“Thứ này tựa hồ không đeo vào hông được, không bằng giúp ta tìm sợi dây luồn qua, ta bỏ vào trong áo, cũng đỡ để ngoại nhân nhìn thấy ~~ ”

Từ Trường Thanh vừa nghe, không khỏi cảm thấy mềm nhũn, đứng dậy tìm mấy sợi ngọc tàm ti se thành sợi cho hắn, kết quả liền nghe được hắn bỏ thêm câu:“~~ cái lỗ tai chó này khắc đắc xấu ~~ ”

Nghe vậy Từ Trường Thanh nhất thời tức giận lấy mắt trừng hắn, cuối cùng keo kiệt từ bên y bào rút ra mấy sợi bông màu lam, sau đó dùng tay vân vê, cũng không thèm nhìn tới liền ném qua ~~

Một tháng nói nhanh không nhanh, nói chậm cũng không chậm, Từ Trường Thanh cứ từng ngày như vậy mà qua.

Mà linh khí trong bụng càng ngày càng mỏng manh, sương mù xanh xám lúc trước vẫn quay chung quanh anh đan cũng đều bị hút vào bên trong anh thai, cho nên vật ngăn cản tầm mắt cũng càng ngày càng ít, Từ Trường Thanh mỗi khi đan nội thị điền đều sẽ sinh ra một cỗ nghi hoặc, hắn biết anh thai trong đan điền của mình sinh ra sẽ nhỏ, nhưng tựa hồ cũng quá nhỏ, loáng thoáng cảm giác như là một đoàn nhỏ mang theo màu bạc thản nhiên.

Không khỏi nói thầm, đây là mô dạng của tiểu hài tử bình thường ở trong bụng sao ? nhỏ như thế còn không nói, nhưng thành hình đã lâu làm sao lại tròn tròn một khói, còn hơi lộ ra màu bạc .

Bất quá hắn có thể cảm giác được vật nhỏ thực thích cùng hắn thân thiết, nhất là nửa tháng cuối cùng, càng ngày càng rõ ràng, cơ hồ chỉ cách một tầng sa mỏng, Từ Trường Thanh nhất thời càng xem càng cảm thấy không thích hợp, ngoại hình nhỏ chút không sao, nhưng thế này cùng trẻ mới sinh cơ hồ khác nhiều lắm, thế nhưng có chút giống ~~ thật sự là nói không nên lời.

Từ Trường Thanh tuy càng nghĩ càng hoài nghi, bất quá nghĩ đến lấy nam tử thân dựng tử cũng quả thật là vi phạm thiên đạo, mà anh thai này ở trong bụng mới tám tháng rưỡi, còn không đủ tháng, bộ dạng có chút kỳ quái cũng ~~ có lẽ là bình thường, chỉ là trong lòng cũng hơi lo lắng, mình dù sao không phải nữ nhân, có thể sinh ra quái thai hay không.

Thời gian này Chiến Vô Dã cũng cực kì bận rộn, tối khuya mới về ngủ, buổi sáng Từ Trường Thanh tỉnh lại, hắn đã sớm không ở trên giường, nhịn không được hỏi, hắn chỉ nói là làm chút chuẩn bị cho chín tiểu lôi kiếp .

Này ngưng kết Nguyên Anh lôi kiếp chính là chín tiểu thiên lôi nhưng nhân anh hóa chi pháp không phải ngưng kết Nguyên Anh bình thường cho nên mỗi người chín đạo thiên lôi mạnh yếu là bất đồng, theo lời Thắng Quý, hắn thấy được anh hóa thiên lôi lợi hại nhất chính là chín đạo tiểu thiên lôi ngưng kết thành Lục đạo, so chi chín đạo uy lực càng là đại tăng.

Nghe xong càng lo lắng, vì anh đan Từ Trường Thanh tu luyện chính là màu xanh, chỉ sợ sẽ sinh biến, uy lực có thể so với Lục đạo thiên lôi càng kinh người, lấy huyết mạch Tham Lang của Chiến Vô Dã, chín tiểu lôi kiếp hẳn là có thể hóa giải đi, nhưng cẩn thận để ngừa vạn nhất, sớm liền tìm một khối huyền thiết ngàn năm, luyện ra ba chuôi huyền thiên đao, thoải mái để vượt lôi kiếp ba lượt.

Đã nhiều ngày thời tiết âm trầm, có gió mà không mưa, Từ Trường Thanh đợi trong phòng vẫn không đi ra ngoài, mà anh thai ở trong bụng cũng ẩn ẩn muốn động, cực kỳ bất an, Từ Trường Thanh trấn an rất nhiều, cảm thấy cũng không yên.

Chiến Vô Dã lúc này đứng ở chỗ cao nhất trên tiểu đảo, giương mắt trầm mặc nhìn trên không gió nổi mây phun, ngắn ngủn trong mấy ngày đúng là từ bốn phương tám hướng ngưng kết không ít mây đen lốc xoáy, đông nghìn nghịt nặng nề đặt ở đỉnh đầu, Thắng Quý bên cạnh nhìn lại càng lo lắng, xem thiên tượng liền nói với Chiến Vô Dã:“Tướng quân, chín tiểu lôi kiếp không nên cậy thế như thế này, nhiều nhất là đêm trước hóa anh ở trên trời xoay quanh một ngày liền tản ra, mà từ mấy ngày trước liền bắt đầu ngưng kết lôi kiếp như vậy, ở Thắng thị cũng chưa từng thấy qua, theo lão nô thấy, đây chỉ sợ là đại lôi kiếp, không bằng phái người đi thỉnh Chiến lão tướng quân có lẽ còn kịp ~~ ”

Chiến Vô Dã trầm tư, mở miệng đánh gãy hắn nói:“Không cần, hắn cũng có chuyện phải làm .” Lập tức ngẩng đầu nhìn trời, sắc mắt kiên quyết nói:“Dù là đại lôi kiếp cũng không ngại, bất quá là tổn hại nửa tu vi, ngày sau luyện lại là được.“

Thắng Quý nghe Chiến Vô Dã nói như thế, cũng chỉ có thể thở dài lắc đầu không khuyên can thêm, bất quá hắn cảm thấy lại có nghi hoặc khác, huyết mạch Chiến gia cố nhiên trân quý, nhưng dù sao đến đời này đã rất thưa thớt rất nhiều, căn bản sẽ không xuất hiện đại lôi kiếp hung mãnh như thế, nghĩ tới nghĩ lui, thiên tượng đại lôi kiếp này chỉ sợ không chỉ nhằm vào huyết mạch Tham Lang, còn có Từ công tử hoài thượng Tham Lang ~~

Từ công tử chỉ tu anh hóa chi pháp, làm sao có đại bản sự này, khiến Thượng thiên cũng ghen tị với hắn, muốn đánh xuống lôi kiếp này trừng phạt.