Cửu Vực Tà Hoàng

Chương 87: Thiên địa cửu ngũ

Hoa Dục Vũ chính là xem thấu điểm này, cho nên hãm sâu vào bên trong đó, một mực dụng tâm lĩnh ngộ.

Lôi Đình cũng giống như vậy, bọn họ đạt đến cảnh giới này rồi, gặp phải loại khó gặp như Tàng Long đồ này, tự nhiên cũng muốn nắm được chút gì đó.

Tần Thiên lẳng lặng quan sát, loại Tàng Long đồ này làm người ta hoa cả mắt, thì tại trong mắt hắn lại rất rõ ràng sáng tỏ, cũng không có quá nhiều rối rắm.

Cái gọi là Tàng Long, chính là số lượng rồng được vẽ bên trong đó rất nhiều, chỉ liếc mắt một cái thôi cũng nhìn được mấy con, trên thực tế số lượng này cũng không dừng lại số đó.

Ba người lẳng lặng quan sát, một lát sau, Hoa Dục Vũ cùng Lôi Đình cùng lúc tỉnh lại, vẻ mặt tươi cười, có đại thu hoạch a.

“Ngươi thấy được bao nhiêu con rồng?”

Nhìn Lôi Đình đối diện hỏi thăm, Hoa Dục Vũ cười nói: “Vừa mới bắt đầu được bảy con, sau tám con. Còn ngươi?”

Lôi Đình nói: “Ta cũng nhìn được tám con, nhưng ta cảm thấy hẳn phải là chín con, bất quá một con cuối cùng kia, nhìn cũng không rõ ràng lắm”

Hoa Dục Vũ nói: “Nếu ngươi nhìn thấu rõ ràng, vậy cũng không phải là Tàng Long đồ nữa rồi, mà là Cửu Long đồ. Tần lão đệ, ngươi nhìn ra mấy con rồng?”

Tần Thiên lạnh nhạt nói: “Mắt của ta là phàm nhân, nhìn rất lâu cũng chỉ nhìn thấu có một con rồng”

Hoa Dục Vũ sắc mặt biến hóa, Lôi Đình vẻ mặt lại kinh nghi, cả hai nhìn chằm chằm thần sắc Tần Thiên, tựa hồ muốn nhìn thấu hắn.

“Đi thôi, chúng ta qua xem bức bích họa kia một chút, đám cao thủ Thiên Nguyên phái, sớm đã đi trước chúng ta một bước rồi”

Tần Thiên xoay người rất tự nhiên, cũng không muốn làm cho hai đại cao thủ chú ý quá nhiều.

Bức bích họa bên phải có tên là Ngọa Hổ, hai bức họa này hợp lại chính là Tàng Long Ngọa Hổ, là tương xứng với danh hiệu bên ngoài địa cung.

Ngọa Hổ khác với Tàng Long, trên bích họa miêu tả năm loại hình thái khác nhau rất rõ ràng, là một lão hổ nằm phục xuống.

Hoa Dục Vũ khẽ nhiếu mày, lẩm bẩm: “Kỳ quái a, Tàng Long đồ ấu giấu huyền diệu, tại sao Ngọa Hổ đồ này lại không thấy gì cả”

Lôi Đình cẩn thận quan sát hồi lâu, Ngọa Hổ mặc dù có hình thái khác nhau, nhưng cũng không có loại ‘Thế’ đặc thù, không có ẩn giấu đại huyền cơ nào.

“Ta đi nhìn thạch khắc khác một cái, các ngươi cứ nhìn trước”

Hoa Dục Vũ không muốn mất nhiều thời gian, xoay rời người rời đi.

Tần Thiên có chút hăng hái nhìn Ngọa Hổ đồ, khóe miệng nhếch lên nụ cười.

Tại trong mắt Hoa Dục Vũ cùng Lôi Đình, Ngọa Hổ đồ này quá mức tầm thường.

Nhưng, tại trong mắt Tần Thiên, Ngọa Hổ đồ giống như trước ẩn chứa huyền diệu, không chỉ có một cửa vào tầng dưới, lại có ẩn giấu đại huyền cơ.

Chỉ bất quá, muốn khám phá huyền cơ này, sẽ kết hợp với Tàng Long đồ.

Trên Tàng Long đồ có chín con rồng, trên Ngọa Hổ đồ thì có năm lão hổ, hai cái kết hợp hiện ngụ ý rất nhiều.

Đầu tiên là, cửu long ngũ hổ, ám chỉ cửu ngũ.

Tiếp đó là, thiên long địa hổ, đại biểu cho thiên địa, tổng hợp lại chính là Thiên địa cửu ngũ.

Cái gọi là cửu ngũ chí tôn đế, thiên địa cửu ngũ chính là đứng đầu thiên địa, thống ngự thiên hạ, vô thượng.

Trong Tàng Long đồ có cửu long, mỗi một con rồng đại biểu một loại biến hóa, không phải là một loại phương pháp tu luyện, nhưng là một loại vận dụng thuật.

Nói đơn giản một chút, trong Tàng Long đồ ẩn chứa tuyệt thế kỳ chiêu, hay biến hóa.

Hoa Dục Vũ cùng Lôi Đình cũng có được thu hoạch từ đó, diễn hóa dung nhập vào một đạo của mình, sáp nhập vào bên trong chiêu thức của mình.

Tần Thiên thì cao hơn một bậc, lĩnh ngộ những ảo diệu Tàng Long Ngọa Hổ chân chính, nắm giữ công kích chí công vô thượng thiên long địa hổ, cửu ngũ chí tôn.

Cửu ngũ chí tôn, Thiên địa chi chủ.

Sinh sát tùy tâm, nắm đại quyền.

Loại công kích này thần diệu cùng thiên địa tạo hóa, nếu như có thể chân chính lĩnh ngộ thấu hiểu triệt để, tuyệt đối uy lực vô cùng.

Giờ phút này, Hoa Dục Vũ trở lại bên cạnh Lôi Đình cùng Tần Thiên, trực tiếp thúc dục Địa Huyền Châu ở trong tay, lập tức tìm được cửa vào trên bích họa.

Chỉ thấy quang hoa chợt lóe, trên bích họa một lốc xoáy được hình thành, thoáng cái đem ba người Tần Thiên nuốt mất, nháy mắt biến mất vô ảnh vô tung.

Một khắc sau, Tần Thiên, Lôi Đình cùng Hoa Dục Vũ ba người hiện ra tại trên một khu đất tối đen, đưa tay cũng nhìn không thấy năm ngón.

Trên người Lôi Đình bắn ra tia sáng, nháy mắt chiếu khắp bốn phía.

Chỉ thấy, đây là một cái huyệt động rộng lớn, thạch bích đen thui lạnh lẽo, một cổ hơi thở kinh khủng tràn ngập ở bên trong huyệt động.

Quanh thân Hoa Dục Vũ hào quang lượn lờ, làm cho ánh sáng chung quanh càng thêm rõ, ba người thấy rõ ràng nơi mình đang đứng.

Huyệt động rất lớn, khoảng vài chục trượng, có chín cái cửa động được phân bố bốn phía, âm phong lạnh thấu xương từ cửa động truyền ra, từng trận quái thú gào thét vang lên, làm cho hư không rung rẩy không ngừng.

“Sát khí thật là khủng khiếp a, đây là một nơi tuyệt sát, chúng ta cần phải cẩn thận mới được”

Hoa Dục Vũ sắc mặt âm trầm, vẻ mặt ngưng trọng.

Hiển nhiên, hắn chưa từng nghĩ qua, tầng thứ ba địa cung này là một nơi tuyệt sát.

Lôi Đình trầm giọng nói: “Ta ngửi thấy mùi máu tươi, hẳn là có cao thủ chết tại nơi đây, chắc là không lâu trước đó”

Tần Thiên nhịp tim đập bất quy tắc, hắn cảm nhận được nguy hiểm, điều là ẩn giấu tại bên trong chín cái động khẩu kia.

Hoa Dục Vũ bất động tại chỗ, hai tay chậm rãi huy động trong hư không, đầu ngón tay bắn ra từng đạo sáng mờ, kết thành một quang lưới, từ từ dọc theo từng góc ngách huyệt động.

“Thời gian đảo ngược, không gian hiện ra”

Thanh âm trầm thấp lộ ra một cổ trang nghiêm, lực lượng quanh thân Hoa Dục Vũ bắt đầu khởi động, liên tục rót vào bên trong quang lưới không dứt, khiến cho bên trong huyệt động từ từ hiện ra quanh ảnh hư ảo, chính là đám cao thủ Thiên Nguyên phái.

Nhìn kỹ, cao thủ Thiên Nguyên phái tới nơi này tổng cộng có 16 người, phân ra thử dò xét chín cái cửa huyệt động.

Trong đó, có ít nhất ba người chết ở bên trong huyệt động kia, bốn người khác bị thương, tổn thất nghiêm trọng.

Tần Thiên ngơ ngác nhìn một màn này, không nghĩ tới Hoa Dục Vũ có thể tái hiện hoàn toàn mọi chuyện phát sinh trước đó ở nơi này, đây quả thực là điều làm cho người ta khó có thể tin được.

Lôi Đình nhẹ giọng nói: “Không gian lĩnh vực cùng Thời gian lĩnh vực kết hợp với nhau, quả nhiên rất tốt. Lần này Thiên Nguyên phái tới nơi này có 16 cao thủ, trong đó cao thủ Bất Diệt cảnh có 3 vị, cao thủ Tạo Hóa cảnh 13 vị, hiện giờ còn lại hơn 10 người, bị thương 4 người”

Hoa Dục Vũ cẩn thận lưu ý những quanh ảnh kia, cười nói: “Đi ở phía sau dĩ nhiên là muốn chiếm một tí tiện nghi, nếu không chẳng phải thua lỗ sao? Đi thôi. Chúng ta đi vào cửa động này”

Căn cứ kết quả thử của Thiên Nguyên phái, Hoa Dục Vũ mang theo Tần Thiên, Lôi Đình tiến vào bên trong một cái cửa động, ba người vừa mới vào liền sợ hãi kêu lên, trong cửa động là một đường hầm, không biết thông tới đâu.

Nhưng làm cho ba người kinh hãi chính là, vừa tiến vào bên trong cửa động liền gặp phải trói buộc, khiến cho thực lực Hoa Dục Vũ cùng Lôi Đình giảm xuống, Tần Thiên cũng nhận được ảnh hưởng nghiêm trọng, cơ hồ cất bước gian nan, chân khí trong cơ thể hoàn toàn bị cấm cố.

“Nơi này tồn tại siêu trọng lực, chúng ta lui ra ngoài trước”

May là ba người không có xâm nhập, rất nhanh lui về trong huyệt động, thực lực lập tức được khôi phục.

Nhìn bốn phía, sắc mặt Hoa Dục Vũ liền ngưng trọng, một lần nữa thúc dục Địa Huyền Châu ở trong tay, từng tia khí lành hóa thành cột sáng, đồng loạt tiến vào bên trong động khẩu.

Đến lúc này, tại chín cửa động sáng lóe lên một mảnh sáng ngời, vô số cột sáng sau khi tràn vào lập tức nổ tung, lực hủy diệt đáng sợ từ bên trong cửa động lao ra, mang theo huyết tinh nồng đậm, hội tụ thành một lốc xoáy dủy diệt, thoáng cái đem ba người nuốt vào bên trong đó.