Lôi Đình nắm lấy cánh tay Tần Thiên, thi triển ra không gian chuyển di, thoáng cái biến mất.

Băng Tâm cùng Trầm Tuyết Y khi phát hiện, hai người liền trao đổi ánh mắt cho nhau, nhưng không ngăn cản, cũng không đuổi theo.

Tại thời điểm nguy nan, Tần Thiên mở miệng cho các nàng một đường sinh cơ, hai nàng cũng không phải là người lấy oán trả ơn, mặc dù lập trường bất đồng, nhưng giờ phút này lại không muốn tiếp tục dây dưa.

Ngoài ra, hai nàng đã ba lần đuổi bắt Tần Thiên, chỉ là không công mà lui, đây đối với Thiên Cơ cảnh giới như các nàng mà nói, không thể cưỡng cầu.

Trên mặt đất, ma khí nhanh chóng tiêu tán, Viên Ma từ dưới đất bay ra, vừa mới hiện thân đã gặp phải công kích của bàn tay khổng lồ, một lần nữa bị đánh xuống dưới đất.

Ngay sau đó, bàn tay khổng lồ vô kiên bất tồi kia, trực tiếp xâm nhập xuống dưới đất, muốn chém giết Viên Ma.

Nhận thấy có điều không ổn, Viên Ma bắt đầu chạy trốn, dưới mặt đất chạy qua chạy lại, ỷ vào thân thể bất diệt, cứng rắn như cương, lần lượt tránh thoát bàn tay khổng lồ oanh giết.

Cổ Liệt cùng hai nàng huyền phù trên không trung, nhìn ngọn núi bị chia năm xẻ bảy, san thành bình địa, cảm giác sợ hết hồn hết vía.

Cao thủ cảnh giới Bất Diệt quả nhiên kinh khủng, đây chỉ là một sợi ý niệm thi triển ra công kích từ xa mà thôi, nếu thật sự chân thân giá lâm, đoán chừng Viên Ma căn bản không có một tia hy vọng chạy trối chết.

Đây là hồi báo mà Long Mạc Nhất lấy tánh mạng để đổi lấy, chọc giận cao thủ Ngạo Nguyệt môn, vì vậy đối với Viên Ma triển khai viễn trình oanh giết.

Lúc này, Lôi Đình mang Tần Thiên hiện ra hơn mấy ngàn dặm, hướng phía Tây Vân Châu phóng đi.

Trên trời, trăng tàn treo cao, ngân quang chiếu xuống, báo hiệu một ngày mới bắt đầu, sáng sớm có mấy phần thoáng lạnh.

Tần Thiên lưu ý cảnh vật bốn phía, phát hiện nơi đây hết sức hoang vu, đại địa nứt nẻ, cát vàng tung bay.

“Đây là nơi nào, sao mà hoang vu thế?”

Lôi Đình đạm mạc nói: “Phía trước chính là địa danh nổi danh nhất nằm ở phía tây Vân Châu – Xích Huyết cốc”

Tần Thiên kinh hô: “Xích Huyết cốc, là một trong bốn đại tuyệt địa tại Vân Châu, cùng nổi danh với Tuyệt Thiên lĩnh. Chúng ta tới nơi đây để làm gì?”

Lôi Đình hừ nói: “Tự nhiên là tị nạn rồi, ngươi bây giờ là người bị người ta đuổi giết, không trốn xa một chút cũng không được?”

Tần Thiên ngượng ngùng nói: “Cái này cũng không còn cách nào khác, chờ ta có thực lực, những người đuổi giết ta trước đây, ta nhất định sẽ trả lại cho bọn chúng”

Lôi Đình khinh thường cười một tiếng, mang theo Tần Thiên đi trên vùng hoang vu cao nguyên, từ từ hướng Xích Huyết cốc mà đến.

Lôi Đình tốc độ không nhanh, Tần Thiên có thể chất đặc thù, hoàn toàn theo sau được.

Buổi trưa, hai người tới một hà cốc (lòng chảo) khô héo, rất nhiều tảng đá chi chít như sao trên trời, nhìn có chút hỗn loạn, nhưng Lôi Đình đang dừng lại.

“Sao không đi nữa?”

Tần Thiên nhìn hà cốc, nhìn không ra có điểm khác thường nào.

Lôi Đình lạnh nhạt nói: “Nơi này có chút đặc biệt, tạm thời lưu lại nơi này”

Tần Thiên nhãn châu xoay tròn, hỏi: “Tị nạn sao lại lựa chọn Xích Huyết cốc, có cách nói gì khác sao?”

Lôi Đình chậm rãi hướng trung tâm hà cốc đi tới, thuận miệng nói: “Truyền thuyết, địa cực từ trường tại Xích Huyết cốc rất đặc biệt, có năng lực nhiễu lực dò xét. Chỉ cần đi vào Xích Huyết cốc, tất sẽ bị lạc đường, rất nhiều cường giả cũng đều chết ở trong đó. Ngươi hiện tại trên người bị người ta để lại ấn kí, mặc cho ngươi đi đến chỗ nào cũng trốn không thoát bọn họ truy tung, chỉ có thể tới đây trốn mà thôi, may ra có thể tranh thủ một chút thời gian”

“Ta hiện tại cần chính là thời gian tu luyện, cả ngày chạy trốn cũng không phải biện pháp. Bất quá, nơi này sao lại hoang vu như thế, chúng ta lấy cái gì ăn đây?”

Lôi Đình hừ nói: “Lấy thể chất của ngươi, mấy tháng không ăn cái gì cũng không đói chết ngươi được”

Tần Thiên cả kinh, tựa như có điều ngộ ra, từ từ đến bên cạnh Lôi Đình.

Cước bộ nhẹ nhàng, một bước Lôi Đình đi được mấy trượng, như chuồn chuồn lướt trên những tảng đá bất đồng, di chuyển nhanh chóng, thật giống như đi giám sát công trình nào đó.

Tần Thiên đứng nguyên tại chỗ, cẩn thận lưu ý hoàn cảnh hà cốc, cái hà cốc này rất lớn, vô số tảng đá lớn nhỏ, nhìn không ra điểm khác thường nào.

Lôi Đình giờ phút này dừng lại trên một khối đá cuội to lớn, trên khuôn mặt tuấn lãng lộ ra một tia mê mang.

Tần Thiên hiếu kỳ nói: “Làm sao vậy?”

Lôi Đình trầm ngâm nói: “Trong viên đá này, tựa hồ có ẩn dấu khí nguyên”

Tần Thiên kinh nghi nói: “Khí nguyên, trong đá làm sao có khí nguyên được chứ?”

“Thiên hạ vô cùng rộng lớn, vô kỳ bất hữu, khí nguyên tính là cái gì. Thái cổ vũ trụ dựng dực vô số sinh linh, trong đó có thần vật, tuy nói linh bảo hiếm thấy, nhưng xuất hiện qua rất nhiều. Lấy đá là loại thường thấy nhất mà nói, tiên thạch, linh thạch, nguyên thạch, khí thạch. Thần thạch bất quá chỉ còn là truyền thuyết, có hay không không ai biết được, tiên thạch cực kỳ hiếm thấy, nhưng cũng đã xuất hiện qua, linh thạch tương đối trân quý, được chia thành nguyên linh thạch cùng khí linh thạch, trong đó nguyên linh thạch là tốt hơn, khí linh thạch đứng thứ hai. Kế đó chính là nguyên thạch khí thạch.

“Nguyên thạch, khí thạch… cái tên thật cổ quái a, nó có điểm đặc biệt gì?”

Lôi Đình nói: “Khí thạch chính là viên đá có ẩn chứa khí nguyên, tựa như tảng đá dưới chân ta đây, nó thuộc về khí thạch, bên trong nó có ẩn chứa khí nguyên, tựa như chân khí do con người tu luyện ra, hơi có mấy phần giá trị. Nguyên thạch so với khí thạch thì cao hơn một cấp, bởi vì bên trong nó ẩn chứa không phải là chân khí mà là chân nguyên, là trạng thái dịch. Về phần linh thạch, bên trong ẩn chứa là linh khí hoặc linh nguyên. Bên trong linh thạch ẩn chứa linh khí, bên trong nguyên linh thạch ẩn chứa là linh nguyên”

Tần Thiên kinh ngạc nói: “Theo như ngươi nói, tìm nhiều loại đá này là có thể tăng tu vi cho tu luyện giả?”

Lôi Đình nói: “Tuy nói là như thế, nhưng linh thạch khó tìm, không dễ dàng tìm được. Cho dù là nguyên thạch và khí thạch cũng không dễ tìm rồi”

“Trong vô số tảng đá nơi này, không biết có thể hay không tìm được mấy khối linh thạch”

“Linh thạch – khả năng không nhiều, khí thạch thì có thể tìm được mấy khối. Hoàn cảnh nơi này có cổ quái, thích hợp ẩn thân, chúng ta trước tìm chỗ an thân, sau đó ngươi có thể bắt đầu tu luyện”

Lôi Đình như hữu ý như vô tình, tựa hồ cảm giác được cái gì đó.

Tần Thiên nhìn không ra, cũng không hỏi nhiều, hai người ở trong hà cốc tìm chỗ ẩn thân.

Theo như lời nói của Lôi Đình, chỗ an thân tốt nhất vẫn là trong loạn thạch này đào một cái lỗ, sau đó ẩn mình vào trong.

Đây là nhằm vào Tần Thiên, còn tu vi hiện giờ của Lôi Đình, hoàn toàn có thể hóa thành hạt bụi, nấp trong bất kỳ khe hở nho nhỏ nào đó, không để cho người ta phát hiện.

Hai người ở trong hà cốc tìm chốc lát, Lôi Đình nhìn trúng hai khối đá hoa cương lớn nhỏ khoảng hai trượng, tự thân động thủ mở ra một cái huyệt động thích hợp cho Tần Thiên.

Tần Thiên thử nằm vào trong, không gian coi như không tệ, rất thoải mái.

Lôi Đình cuốn lấy tảng đá, đem Tần Thiên bở vào bên trong.

“Ngươi cứ ở bên trong đi, gặp nguy hiểm gì ta sẽ dẫn ngươi đi”

Lôi Đình không hỏi Tần Thiên muốn tu luyện cái gì, hắn hóa thành hạt bụi, chậm rãi di chuyển ở trong hà cốc, tìm kiếm khí thạch.

Tần Thiên cũng không tiện nói về Cửu Huyền tâm pháp, đó là quan hệ đến vận mệnh tương lai của hắn, hắn không có ý định tiết lộ quá nhiều.

Đêm tới, Tần Thiên lục lọi phương pháp tu luyện nhập môn của Cửu Huyền tâm pháp, trước mắt cái cần nhất chính là thời gian.