Chủ nhân tàu dầu là một người đàn ông trung niên tên Trần Hữu Vinh, ở cùng với y là vợ ycòn có 2 đứa con một trai một gái, con gái độ tuổi xấp xỉ với Tiêu Thần, hai chị em đều còn đang học cao trung năm ba ở một trường trung học của thành phố Kỷ Long

Trần Hữu Vinh lời nói mang theo một cỗ nồng đậm của âm điệu vùng Đài Bắc, nói:

-Tiêu tiên sinh, yêu cầu của anh e rằng ta rất khó đáp ứng

-Ông chủ Trần ông cứ cho ta một cái phương tiện đi, ta đích thực là muốn một con tàu dầu làm phương tiện đi lại ình, hi vọng ông có thể giúp đỡ.

Tiêu Thần mỉm cười nói.

Vợ và con gái Trần Hữu Vinh đều đã vào trong khoang thuyền nghỉ ngơi rồi, yêu cầu của Tiêu Thần chính là muốn mua một con tàu dầu của Trần Hữu Vinh làm phương tiện đi lại của mình và Hồ Tư Doanh để vào vùng biển đảo Điêu Ngư. Bởi vì hiện nay tình hình đảo Điêu Ngư khá căng thẳng, cho nên trước mắt bên này Đài Loan vẫn chưa có chuyến tàu trực tiếp qua bên kia vịnh, nếu muốn vào trong vùng biển đảo Điêu Ngư, Tiêu Thần nhất thiết phải kiếm về một con tàu dầu như vầy. Nhưng Tiêu Thần chắc chắn sẽ không nói tình hình thực tế với Trần Hữu Vinh, nói mình muốn đến vùng biển đảo Điêu Ngư, chỉ nói mình là một công tử nhà giàu ở Đại Lục, mua một biệt thự gần biển ở bên này, muốn có một cái kiểu như tàu dầu ình làm đồ chơi ở bờ biển, dùng để tán tỉnh em gái... các loại lý do.

Trần Hữu Vinh lắc đầu cười khổ nói:

-Tiêu tiên sinh không phải là ta không muốn bán cho anh, mà là gần đây ngành tàu thuyền quản lý nghiêm ngặt, tàu dầu chỗ ta đều có chỉ số tiêu chuẩn kỹ thuật khắt khe, hơn nữa còn toàn bộ đều nhập vào cơ sở dữ liệu trong máy tính của cảng, thật sự là rất khó xử lý nha!

-Ông chủ Trần ông nghĩ cách đi, nếu như có cách tôi có thể ra giá nhiều hơn gấp đôi.

Tiêu Thần mỉm cười khuyên, có tiền có thể sai khiến quỷ xay cối xay, cùng lắm thì mình bỏ ra nhiều tiền chút là được, dù sao quay về rồi cũng có thể tìm Hồ Trường Nghĩa hoàn trả lại mà.

Trần Hữu Vinh tâm thần chấn động, nhưng y che dấu rất khá, rót thêm vào trong ly Tiêu Thần nước trà nhà bọn họ đặc chế, mỉm cười hỏi:

-Tiêu tiên sinh, anh có thật là mua tàu dầu để mình chơi không?

Tiền nếu như có thể kiếm đương nhiên là tốt, nhưng chỉ sợ tiểu tử xa lạ trước mắt này mua tàu dầu đi làm loạn, nếu gây ra chuyện phiền toái gì, đến lúc đó vẫn sẽ tra đến trên đầu mình, Trần Hữu Vinh không dám mạo hiểm rủi ro lớn như vậy. Tàu dầu chỗ Trần Hữu Vinh, cũng không phải là của một mình y, y cũng chỉ là một trong các cổ đông, y và hai người bạn khác cùng nhau làm mười hai chiếc tàu dầu mã lực loại nhỏ, bình thường ban ngày cho du khách và một vài thương nhân con buôn thuê, cuộc sống cũng khá an nhàn nhã

Tiêu Thần mặt không đổi sắc, cười ha hả nói :

-Đương nhiên là chính mình chơi, ông chủ Trần hẳn là rõ, kỳ thực ta ở Đài Loan bên này của các ông tìm được mấy nữ minh tinh hạng hai, sau đó thì sao, ha hả ông hiểu đấy...

Trần Hữu Vinh đầu tiên là ngẩn người, nhưng lập tức liền như hiểu như không hiểu mỉm cười, Đài Loan từ xưa đến nay chính là lãnh thổ nước Cộng Hoà, chỉ là trước mắt do một số nhân tố chính trị nào đó bây giờ vẫn chưa trả về vòng tay của tổ quốc đại lục. Hongkong và Đài Loan là nơi sản sinh ra nhiều nữ minh tinh nhất, tổng hợp nghệ thuật, giải trí, điện ảnh và truyền hình của bên này làm khá tốt, đã có rất nhiều tổng hợp nghệ thuật, giải trí nhân sĩ, thì cũng sẽ có khá nhiều nữ minh tinh. Đã có nhiều nữ nghệ sĩ nổi tiếng, vậy thì sẽ có khá nhiều quy tắc ngầm, đại gia giàu có của đại lục đến Đài Loan bao tình nhân bồ nhí. Người ta đã không còn coi là tin hot gì nữa.

-Ha hả, Tiêu tiên sinh thật sự là tuổi trẻ đầy triển vọng nha!

Trần Hữu Vinh cũng không biết phải khen Tiêu Thần như thế nào, y ở bên này đã sinh sống bốn mươi mấy năm, đương nhiên cũng hiểu được một số chuyện về phương diện này.

-Ông chủ Trần ông trực tiếp ra giá đi, tôi biết ông có cách mà, giúp tôi đi, vì sự nghiệp nhân tình của lão đệ, lão huynh nên góp chút công sức nha!

Tiêu Thần cười ha hả, từ trong túi quần lấy ra một tờ chi phiếu liền đã đẩy tới, nói tiếp:

-Tôi còn có rất nhiều bạn bè tuổi trẻ đầy triển vọng, cũng giống như ta, ở bên này đều có một vài tình nhân minh tinh, đến lúc đó e rằng còn phải làm phiền lão huynh nha!

Trần Hữu Vinh vừa nghe trong lòng liền rùng mình, lặng lẽ đánh giá một chút con số trên chi phiếu, năm mươi triệu Đài tệ, tương đương 11 triệu nhân dân tệ, đây không phải là một con số nhỏ. Một con tàu dầu tổng giá trị cũng chỉ vào khoảng từ 2 triệu đến 5 triệu, mấy tàu dầu này của Trần Hữu Vinh bởi vì lúc đầu mua với số lượng lớn, một lần mười hai chiếc, mỗi chiếc giá cả cũng tổng cộng chỉ đến 15 triệu Đài tệ, tương đương 3 triệu nhân dân tệ.

Tiêu Thần vừa ra giá chính là giá cả ba đợt tàu dầu của y, cái này bảo Trần Hữu Vinh làm sao không động tâm, Trần Hữu Vinh cũng không do dự nữa, đem chi phiếu cất vào trong ngực, cười với Tiêu Thần nói:

-Chỉ cần Tiêu tiên sinh không đem tàu dầu đi làm chuyện phi pháp, tôi có thể giúp cho ngài kiếm một con tàu, nhưng ngài có giấy phép lái tàu dầu không?

-Cái này đương nhiên có rồi, lão huynh cứ yên tâm đi, để kiếm về nhiều nữ minh tinh, lão đệ ta chính là đặc biệt đi học lái tàu dầu, ngươi xem đây giấy phép là của ta.

Tiêu Thần cười ha hả, từ trong túi quần lại lôi ra một quyển sổ nhỏ màu đỏ.

Trần Hữu Vinh nhận lấy xem, trong lòng cũng nhẹ nhõm, Tiêu Thần đưa ra là giấy phép lái tàu dầu chuyên nghiệp, hơn nữa là loại được quốc tế công nhận. Trần Hữu Vinh sảng khoái đáp ứng, hô lên với Tiêu Thần:

-Được, chuyện này ta giúp chắc rồi, về sau mấy người bạn kia của lão đệ còn cần tàu dầu, lão đệ phải liên hệ với lão huynh nha

Một con tàu dùng vài năm rồi còn kiếm được hơn tám triệu nhân dân tệ, đây quả thực là tiền trên trời rơi xuống nha, Trần Hữu Vinh đương nhiên sẽ không cự tuyệt, y trước tiên liền dẫn Tiêu Thần đi chọn tàu.

Vù vù vù!

Sắc trời đã tối, gió biển thổi đánh vào trên mặt, từng đợt sóng theo đuôi tàu dầu đi xa, ở dưới ánh trăng hiện ra hào quang màu bạc.

Tiêu Thần lái tàu dầu vừa mới mua được ra khỏi cảng Kỷ Long hơn mười hải lý rồi, nơi này là một vùng biển yên tĩnh, hắn đang thể nghiệm cảm giác lái tàu dầu, bằng lái vừa mới cho Trần Hữu Vinh xem kia mặc dù là thật, nhưng Tiêu Thần đã vài năm không có lái thứ này rồi, lần gần nhất lái tàu dầu cũng là vào mấy năm trước, mình khi đó mới mười bốn tuổi, bởi vì một lần chấp hành nhiệm vụ phải ra biển, mới đi học lái dầu tàu.

Ở trong nước tiền lương đãi ngộ của người lái tàu vẫn là tương đối tốt, thông thường khoảng chừng từ 5000 đến 15000, nếu may mắn lái tàu tư nhân ột vài đại gia giàu có vậy càng kiếm được nhiều hơn, một tháng thu nhập không dưới bốn năm số không. Lái tàu dầu không hề khó, chỉ có điều thao tác trên bảng điều khiển có rất nhiều cái nút tắt mở các loại, nhất định phải thuộc lòng cách sử dụng, lúc điều khiển bánh lái cũng cần một vài kỹ xảo.

Một giờ sau, Tiêu Thần đã lái tàu dầu rời khỏi cảng chừng ba mươi hải lý rồi, tính ra là khoảng chừng hơn 60 km. Tiêu thần cũng đã gần như tìm lại được cảm giác lái tàu dầu rồi, do thời gian còn sớm, chỉ mới tám giờ rưỡi tối, Tiêu Thần không định trở về ngay bây giờ, hắn đem tàu dầu dừng ở trên mặt biển yên tĩnh, nằm ở trên boong thuyền ngắm bầu trời đêm lấp lánh ánh sao.

-Lão Đại, dưới nước có khả nghi!

Tiêu Thần đang thoải mái nằm trên boong tàu, trong đầu lại đột nhiên vang lên tiếng của Daniel.