Sáng sớm hôm sau Tiêu Thần sắp xếp để Lương Yến Yến chuyển ra ngoài đồng thời hắn gọi điện cho Uông Tiểu Kỳ nhắn cô thời gian trước mắt cứ ở lại nhà, kế đó nhờ cô xin phép cho hắn và Lương Yến Yến nghỉ học một tuần. Cuối cùng hắn gọi cho Cao Thi Nhu nói mình có chút việc gấp phải xử lý, trong một tuần không thể quay về trường học, nói cô không cần lo lắng.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa Tiêu Thần lại tìm tới Khỉ ốm cướp của gã vài món vũ khí cùng trang bị. Mọi việc đã chuẩn bị xong chờ đêm tối hắn sẽ hành động.

Hộp đêm Hắc Lang chính là một trong những phân đường của Tàn Lang Bang cũng là một trong những hộp đêm nổi tiếng nhất tại Hồng Lâu. Đúng 10h tối là thời gian hộp đêm hoạt động cao điểm, lượng khách ùn ùn kéo tới đây.

- Anh đẹp trai này trông rất quen, có phải đã từng gặp nhau rồi không?

Trên con đường dẫn tới hộp đêm có một cô gái trang điểm mỹ lệ đang muốn mời gọi người khách tiến vào hộp đêm Hắc Lang. Quả thật người khách này rất tuấn tú, trên cổ đeo một sợi xích vàng chói lóa đính một viên kim cương, y phục toàn hàng hiệu đắt tiền, chân đi tông, trên miệng ngậm điếu Tuyết Giáp vô cùng phong cách.

- À. Bà chị sao lại tiếp khách bên ngoài vậy? Còn không mau vào trong.

Người khách đẹp trai nhanh tay vỗ mông cô ả, ánh mắt phát ra điện quang đặc biệt của đàn ông.

- Ha. Anh bạn đẹp trai. Hôm nay không phải chị cố tình ở đây đợi cậu sao? Thế nào? Mang chị vào đó chứ?

Mỹ phụ bị gã khách tập kích lập tức làm vẻ khó chịu bất quá trong lòng vui mừng đâu có chút nào giống với đám con gái bình thường. Đám gái trong câu lạc bộ so với gái đứng đường không thể xếp chung, trong câu lạc bộ muốn có gái phải chi không ít tiền boa.

Thấy bộ dạng người khách giàu có như vậy mỹ phụ đương nhiên vui sướng hài lòng cùng nhau khoác tay tiến vào. Cô nàng thậm chí hận không thể tan vào lồng ngực anh chàng đẹp trai này tuy vậy miệng cười khanh khách vô cùng đắc ý. Người khách này cũng rất phối hợp:

- Bà chị đứng trên phó quả thật rất lãng phí. Không bằng để tôi nói với bạn bè một tiếng sau này chị chuyên phụ trách tiếp khách bên trong sẽ tốt hơn.

- Thật sao?

Mỹ phụ hai mắt tỏa sáng, người khách này có lẽ là ông chủ lớn. Nếu quả thật có thể để nàng tiếp khách bên trong chắc chắc sẽ kiếm tốt hơn. Cô nàng vội vàng nói:

- Chị tên Hà Tú. Cậu có thể gọi là chị Tú.

- Ha ha. Tôi tên Tiêu Pháo. Tiêu là sáo, pháo là pháo. Tiêu tiêu, pháo pháo, ha ha...

Người khách lớn tiếng cười, qua âm thanh này có thể dễ dàng nhận ra hắn chính là bạn học Tiêu Thần.

- Tiêu Pháo. Hả. Tên cậu thật có cá tính. Nếu cậu không chê để chị " thổi " cho cậu. Cậu làm thân " pháo" đi..

Hà Tú ôm thật chặt thắt lưng Tiêu Thần, khẽ thổi vào tai hắn.

- Chị Tú. Chuyện thổi sáo chúng ta từ từ bàn bạc lại đi. Trước hết dẫn chị vào trong vui chơi đã.

Tiêu Thần cười ha hả, kế đó lập tức rút vài tờ giấy bạc đút vào cái khe thật sâu phía trước Hà Tú.

Hà Tú thấy Tiêu Thần ra tay hào phóng như vậy cười tới run người, càng nhìn " Tiểu Pháo ca" này càng thuận mắt, vội vàng kéo hắn tiến vào hộp đêm Hắc Lang.

*****

Hứa Diễm là một trong ba quản lý của câu lạc bộ đêm Hắc Lang. Câu lạc bộ này chủ yếu cung cấp dịch vụ giải trí, phòng khiêu vũ, nhà nghỉ, hàng họ. Trên lầu trên còn có sòng bạc, mỗi nơi đều có quản ký riêng. Hứa Diễm chính là quản lý sòng bạc này. Tại hộp đêm Hắc Lang Hứa Diễm cũng được coi là nhân vật số một, không chỉ rất xinh đẹp cách hành xử vô cùng tàn nhẫn, cộng thêm thủ đoạn đánh bạc cực giỏi.

Lúc này Hứa Diễm đang ngồi trên tầng cao nhất giám sát đại sảnh, ánh mắt nàng quan sát chiếc bàn Cửu điểm bán.

Cửu điểm bán là một loại bài tại nước cộng hòa phía nam rất ưa chuộng, người chơi cầm 2 lá bài so hoa văn cộng điểm. Nếu quá mười điểm thì không tính. Miễn là dưới mười điểm so lớn nhỏ người chơi có thể cược bao nhiêu tiền tùy thích.

Bàn chơi này có bốn người chơi như các bàn khác nhưng có điểm lạ là xuất hiện một người chơi chừng hai mươi tuổi, trên đùi còn có một cô nàng hóa trang rực rỡ. Hai người này vừa chơi vừa vui đùa, cô nàng kia còn bị hắn chọc cười ngây ngất. Trường hợp như vậy tại câu lạc bộ đêm có lẽ không hiếm gặp chỉ có điều trước mặt người thanh niên kia số thẻ đã chất đống, xem ra hắn thắng không ít. Đám người vây quanh cũng đã hơn mười người.

- Người này đã thắng không ít?

Hứa Diễm nhìn người giám sát hỏi.

Người giám sát sắc mặt có chút nghiêm nghị nói:

- Hắn đã thắng 56 ván.

- 56 ván? Hừ. Cũng có tài đấy.

Hứa Diễm cười nhạo nói. Trong sòng bạc đều là lừa đảo lẫn nhau. Có thể thắng vài ván là do ngươi may mắn nhưng để thắng liên tục như vậy chỉ có thể giải thích, người này trên trời rơi xuống.

- Chị Hứa. Có cần bắt hắn ra ngoài gọi Hào ca tới.

Người giám sát làm động tác trừ khử.

- Trước tiên không vội. Để tôi tới gặp hắn xem sao.

Hứa Diễm khoát tay, khóe miệng lộ ra vẻ khinh thường. Cô muốn đích thân tới gặp thằng nhóc kia, cô không tin hắn có thể tiếp tục giở trò.

- Chị Hứa muốn đích thân xử lý thằng nhóc này?

Người giám sát kinh ngạc hỏi. Người này vốn là phó quán lý sòng bạc nhưng cũng chỉ nghe Hứa Diễm là đồ đệ của một vị cao nhân bài bạc, chưa từng chứng kiến cô nàng ra tay. Hôm nay đột nhiên Hứa Diễm yêu cầu tự mình ra tay lại có thể thừa dịp thăm dò thực lực cô nàng đương nhiên phó quản lý rất vui mừng.

- Hừ. Tôi không tay đám tiểu nhân kia không biết lợi hại.

Hứa Diễm nhìn chằm chằm phó quản lý nói. Dường như biết cô nàng nhắm vào mình tên phó quản lý này lập tức ngượng ngùng cười vài tiếng.